Chương XXXV

“Nhi nữ đa tình nguyên thị Phật
Anh hùng mạt lộ bán vi Tăng”
(Nhi nữ đa tình thì thỉnh Phật
Anh hùng cùng đường nửa là Tăng)
Tiếng ngâm thơ văng vẳng sau điện thờ khiến Ngọc Thư không khỏi kinh ngạc. Nàng ngừng khấn, vội đứng dậy, bước nhanh tới gần điện. Từ sau bức tượng Thích Ca, một nhà sư áo trắng bước ra giữa nghi ngút khói hương.
Ngọc Thư không giấu được sự vui mừng:
- Đó không phải lời Thích Ca muốn dạy chúng tăng…
- Có hề gì… Những lời dạy chỉ dành cho những kẻ còn mê muội… Còn tranh giành, còn muốn nói là còn ngu xuẩn…
- Tiếc rằng thầy nói không phải ít…
Nhà sư nghiêng người chắp tay:
- Khi Thích Ca muốn truyền đạo, ông cũng không phải người nói ít… Cái nói của kẻ ngu và kẻ tuệ khác nhau…
Lư hương đột ngột bốc lửa cháy nghi ngút. Lửa rừng rực thiêu đốt cả trăm nén hương đang đốt dở làm rụng xuống tro tàn.
- Đã qua Trung thu từ rất lâu rồi…
Nhà sư cúi đầu:
- Bần tăng sẽ cùng tiểu thư về Cầm Thư quán…
Ngọc Thư vuốt lọn tóc rũ xuống gò má, mỉm cười:
- Bức tranh của Cầm Thư quán đang đợi thày tới hoá duyên…
Lửa lại bùng lên lần nữa, đỏ hơn và khói toả mùi trầm lẫn khét ám cả vào tượng Phật.