Dịch giả : THÍCH THIỆN THÔNG
KINH TRƯỜNG THỌ II

Bấy giờ, vua Ba -tư - nặc, ngay trong đêm ấy, tại giữa vương cung, nghe một người nữ, lớn tiếng khóc não nề, người nghe khó nhẫn, buồn không kể xiết.Vua tự nghĩ rằng:" Thâm cung của ta, chưa bao giờ có sự việc như vầy, vì sao có tiếng bi ai thế kia?". Lúc vừa sáng sớm, sai các quan chức, đi nhiều ngã đường, tìm người nữ ấy.
Sứ vâng lệnh vua, tìm được đưa về, người nữ kinh ngạc, ngất xỉu trước vua, vua lấy nước lạnh, rưới lên trên mặt, hồi lâu tỉnh dậy, ngài mới hỏi rằng:
-Đêm qua kêu khóc, có phải ngươi chăng?
Người phụ nữ đáp:
-Vì tôi nhức tai.
Nhà vua hỏi tiếp:
- Cớ gì oán khóc, ai xâm phạm ngươi?
Nữ nhân đáp rằng:
-Tôi tự ân hận, không ai xâm phạm.Cúi xin nhà vua cho phép tôi nói.
Tôi mười bốn tuổi, đã làm vợ lớn, của bên nhà chồng, qua ba mươi năm, sanh ba mươi con, dung mạo đẹp lạ tóc màu xanh biếc, tay đỏ như son, răng trắng như ngọc, thân thể đầy đặn, như hoa mùa xuân. Tôi luyến mến chúng dường như tủy não, như gan ruột mình, hơn cả tính mạng. Chúng vừa lớn lên, chẳng hơn một tuổi, vào lúc Thu, Hè bỏ tôi mà chết. Đứa con sau cùng, hơn cả mạng tôi, hiện nay nó lại đang bị nguy khốn, mạng sắp sửa mất, cho nên đêm qua, tôi mãi kêu khóc, nhức cả lỗ tai.
Vua Ba - tư -nặc, nghe được lời ấy, ông rất buồn bã, thầm tự xét rằng:" Thứ dân trăm họ, nương nhờ nơi ta, nếu chẳng cứu giúp, sao gọi là vua?".Liền nhóm các quan, cùng nhau bàn luận. Nhà vua có sáu vị quan đại thần. Một là Kiến Sắc.Hai là Văn Thinh. Ba là Hương Túc. Bốn là Biện Tài.Năm là Tùy Duyên.Sáu là Dị Nhiễm. Họ tâu với vua:
-Trẻ nít mới sanh, nên bày sắm lễ, Thần Đàn diên mạng, bảy vị tinh quân,hai mươi tám vị sao, mới khỏi nạn khổ, cúi xin nhà vua ra lệnh khắp nước....
Khi ấy, có một vị quan sáng suốt, đã từng ở chỗ, vô lượng Đức Phật, vun trồng căn lành, tên là Định Huệ, ra thưa với vua:
-Đức vua nên biết, lời sáu vị quan, chẳng thể cứu khổ. Nay có Đại sư, họ là Cù -đàm, hiệu Tất-đạt-đa, không thầy tự ngộ, đã được thành Phật, hiện ở Linh-Thứu, nói Kinh Trường Thọ, cúi xin đức vua, qua đó nghe nhận. Nếu nghe Kinh này, nửa kệ qua tai, không một tội nào, mà chẳng tiêu diệt.Tất cả trẻ con, nghe lọt vào tai, dầu chưa ngộ hiểu, do công đức Kinh, tự nhiên sống lâu.
Vua Ba-tư-nặc nói:
-Trước đây ta từng nghe lục sư nói:"Sa môn Cù-đàm, học hỏi cạn cợt, mặt còn trẻ trung, tuổi tác còn nhỏ. Trong những kinh của lục sư nói rằng:"Người hay làm trò, huyễn hóa yêu mị, là Cù -đàm vậy, nếu ai tôn sùng, phần nhiều bỏ mất, con đường chơn chánh".
Vị qyan Định Huệ, dùng kệ thưa vua:
Thích Ca Mâu Ni, thầy trời người
Từng vô lượng kiếp tu khổ hạnh
Nay được thành Phật, chuyển pháp luân
Lại nương chư Phật quá khứ nói
Chẳng trái nguyện cua khắp chúng sanh
Sức từ bi lớn cứu loài mê
Gặp Phật khó như rùa gặp bọng
Cũng như gặp hoa mầu Ưu -đàm
Cúi xin nhà vua qua nghe pháp
Chớ tin lời lục sư ngoại đạo.
Đại thần Định Huệ, nói kệ ấy rồi, do sức thần thông, vọt khỏi mặt đất, bay lên hư không, cao hàng trăm thước, liền ở trước vua, làm các chú thuật, trong khoảng một niệm, khiến núi Tu-di và nước biển lớn, vào hết trong tâm, an nhiên vô ngại.
Vua Ba-tư -nặc, thấy việc này rồi, khen rất hiếm có:" Đây mới đúng là, chơn thiện tri thức", liền lạy Định Huệ, thưa với người rằng:
-Thầy ông là ai?
Ngài Định Huệ đáp:
-Thầy tôi là Phật Thích Ca Mâu Ni, hiện nay ở tại, đại thành Vương Xá, trong núi Linh -Thứu, đang nói về Kinh Trường Thọ Diệt Tội.
Vua nghe lời này, lòng rất mừng rỡ, liền đem việc nước, tạm giao Định Huệ, vua cùng quyến thuộc, các quan, trưởng giả, xe báu bốn ngựa, trước sau vây quanh, và người phụ nữ,với con của bà, cầm những tràng hoa, trăm thứ cúng dường, đến thành Vương Xá, vào núi Linh Thứu.Vua bỏ vương phục, quanh Phật bảy vòng, chắp tay cúi lạy, rải hoa cúng dường, đem hết câu chuyện, của người phụ nữ, bạch lên Đức Phật.
Đức Thế Tôn bảo vua Ba-tư -nặc:
-Người phụ nữ này, về đời quá khứ, thân làm mẹ ghẻ, tâm sanh ganh tỵ, hòa hợp thuốc độc, giết con vợ trước đến ba mưới đứa, những đứa bị giết đều phát thề rằng:"Nguyện ta đời đời kiếp kiếp sau này, thường làm con bà, bèn chia ly ngay, khiến bà khổ sở, một cách đau đớn ". Bây giờ người nữ, đến đây được nghe, Như Lai nói Kinh Thọ Mạng lâu dài, bài kệ vào tai, oan gia trái chủ từ đây dứt hẳn.
Bấy giờ, Đức Phật bảo khắp đại chúng:
-Khi một người nữ nào đó thọ thai, thì ma Ba Tuần, thả bốn rắn độc, thuộc về bốn đại, giặc ác sáu trần, vào thân người ấy. Một đại chẳng điều, mạng căn liền diệt. Như Lai có Đà - la - ni thần chú, có thể tăng thêm, mạng sống tuổi thọ, cho các trẻ con, nếu ai lo khổ, nghe chú của ta, qua tai một lần,thì không bệnh gì, mà chẳng trừ lành, hay khiến quỷ dữ, bỏ chạy tứ tán.
Đức Thế Tôn liền nói thần chú rằng:
Ba đầu di, ba đầu di đề tỳ hề ni hề ni, hề di da lê, gia la gia lệ, hầu la hầu la, do lệ do la, do lệ ba la, ba lệ văn, chế sân diệt, tần diệt bát thệ mạt diệt trì na ca lê, ta bà ha.
Đức Phật nói tiếp:
-Văn cú của chú Đà - la - ni này, nếu kẻ thiện nam,người thiện nữ nào,  thọ trì đọc tụng, vì tất cả những trẻ thơ bệnh hoạn, lúc còn trong thai, sau khi ra thai, mà đem diễn nói, bảy ngày bảy đêm, đốt hương, rải hoa, biên chép cúng dường, hết lòng nghe nhận, thì những bệnh nặng, nghiệp chướng thân trước, đều được tiêu diệt.
Bấy giờ, có ngài Bồ -tát y vương - vua trong ngành thuốc, tên là Kỳ - bà, đối trước Đức Phật, bạch với Ngài rằng:
-Kính bạch Thế Tôn!Con là một bậc, thầy thuốc đại tài, chữa trị các bệnh, những đứa trẻ thơ, có chín loại bệnh, làm chúng đoản mạng.Thế nào là chín?
  • Một là những kẻ, làm cha làm mẹ, chung chạ trái lúc.
  • Hai là trong lúc,mới sanh đẻ con, để máu dơ đất, thần đất bỏ đi, ác quỷ tiện dịp.
  • Ba là mới sanh, chẳng bỏ trùng độc, bé nhỏ trong rún.
  • Bốn là chẳng lấy bông mịn chùi sạch máu dơ trong thai.
  • Năm là giết hại sanh mạng, để làm yến tiệc ăn mừng.
  • Sáu là mẹ của đứa bé, ăn nhiều trái tạp chất lạnh.
  • Bảy là hài nhi có bệnh, cho ăn cá thịt tạp nhạp.
  • Tám là mới sanh, mẹ con chưa an, để cho những người chẳng lành, nhìn thấy chổ nơi sanh đẻ.Chưa phân an nguy, có thể làm cho, người mẹ bị chết.Phân an nguy rồi,có thể làm cho, đứa con bị chết.Thế nào gọi là, những người chẳng lành?.Nếu như có người, mắt vừa nhìn thấy những tai biến quái dị, mắt họ bất tịnh, cho nên gọi là, hạng người chẳng lành.Gặp trường hợp này, nếu dùng vị thuốc Ngưu Hoàng, Châu sa, nghiền thành ra bột, trộn với mật ong, đặt ngay tại tim đứa bé, có thể khỏi điềm chẳng lành.
  • Chín là ban đêm ẵm trẻ tới lui, bị quỷ dữ đánh.
Những trẻ sơ sinh, nếu luôn cẩn thận, chín việc như trên, thì chúng trọn chẳng đến nỗi chết mất.