Chương 17
Bảy Chiến Thuật Đi Đến Thành Công Của Bệnh Nhân

Thêm vào với những trường hợp tôi đã kể ở những chương trước tôi biết và phỏng vấn nhiều bệnh nhân khác đã chứng nghiệm sự lành lặn tự nhiên. Từ những câu chuyện của họ, tôi đã nhận ra một vài chiến thuật thông thường mà họ dùng, những chiến thuật vốn mang lại sự lợi ích cho người nào đau và đang vật lộn với những quyết định khó khăn. Nếu có thêm nhiều bệnh áp dụng chúng, tôi tin là mức độ lành lặn tự nhiên sẽ tăng lên đáng kể.
Tôi quan sát những bệnh nhân thành công như sau:
1) Đừng Nói "Không" Cho Một Câu Trả Lời
Có nhiều người có những kinh nghiệm mà tôi có dịp liên hệ, họ nghe những lời nản chí từ những chuyên viên sức khỏe, đặc biệt là từ những bác sĩ Y khoa nói với họ rằng không còn hy vọng gì nữa, không còn gì để làm nữa, và không có triển vọng để khá hơn. Họ không tin như vậy. Thay vào đó họ không bao giờ từ bỏ hy vọng là sẽ có được sự giúp đỡ tìm được ở đâu đó.
Người đàn ông có bệnh miễn nhiễm kinh niên nơi chương 6, đã được những chuyên gia huyết học (hematologists) nói qua nhiều năm là không có gì có thể làm cho ông nữa ngoại trừ uống liều lượng thuốc steroids cao làm tàn phá sức khỏe của ông thêm. Trong nhiều năm ông chấp nhận lối đánh giá đó, nhưng khi chất độc của phương pháp điều trị đàn áp trở nên ngày càng rõ ràng hơn, ông quyết định hành động dựa trên niềm tin trực giác là có những phương pháp khác tồn tại và bắt đầu đi tìm kiếm cho tới khi ông gặp tôi. Tôi nói với ông tôi nghĩ rằng ông có thể thay đổi đường hướng của hệ thống miễn nhiễm của ông bằng cách làm những thay đổi rõ rệt trong lối sống của ông, thử những cách chữa khác, và chữa bệnh với phương cách tiếp cận tâm trí / thể xác. Ông tỏ vẻ thích thú nhưng vẫn ngần ngại, nghi ngờ. Tôi cho ông đọc những công trình về môn tâm lý thần kinh miễn nhiễm (psychoneuroimmunology), và ông theo những chỉ dẫn trong đó mà tìm đến thư viện trường đại học Arizona để kiếm thêm những bài viết về môn này. Sau khi đọc xong những tài liệu này, ông cảm thấy vui sướng và muốn thực hành ngay chuyện chữa bệnh. Ông nói với tôi là ông muốn vị bác sĩ huyết học ở bên cạnh ông luôn để xem xét số lượng máu và có mặt trong trường hợp khẩn cấp. Tôi đồng ý và nói tôi rất vui để xem xét một kế hoạch trị liệu với bác sĩ của ông.
Một vài ngày sau ông trở lại gặp tôi. Vị bác sĩ huyết học nói với ông là ý định của ông thật là điên khùng; và nếu ông rán ngưng thuốc uống, ông sẽ vào bệnh viện chỉ trong vài ngày. Ông rán đưa cho vị bác sĩ huyết học bản sao những bài viết ông tìm thấy được về chuyện tiếp cận tâm trí / thân thể đến tự động miễn nhiễm (autoimmunity), nhưng ông bác sĩ này cười và nói ông không muốn mất thì giờ đọc "thứ rác rưởi". Câu trả lời này làm người bệnh nhân nổi giận và ông can đảm quyết định không đi khám ông bác sĩ này nữa, đây là lần đầu tiên ông từ khước một giới chức y tế và tự mình mang lấy trách nhiệm điều trị mình. Bỏ thêm nhiều cố gắng ông kiếm được một ông bác sĩ về huyết học khác và ông bác sĩ này sẵn lòng chăm sóc và coi ông thử nghiệm. Bệnh nhân này làm những thay đổi được khuyến cáo trong đời ông và giảm dùng chất thuốc prednisone. Lượng máu của ông dao động trong một thời gian rồi ổn định ở một mức độ còn tốt hơn là khi ông dùng thuốc. Điều này làm ông tin chắc là ông đã đi đúng đường và thúc dục ông tiếp tục.
2) Chủ Động Chuyện Tìm Kiếm Sự Giúp Đỡ
Những bệnh nhân thành công tìm kiếm triển vọng cho sự điều trị và cách chữa cùng theo những phát hiện mới nhất dẫn họ đến. Họ hỏi những câu hỏi, đọc sách và những bài viết, tới thư viện, viết thư cho tác giả, hỏi bạn bè, hàng xóm cho ý kiến, và du hành để gặp những người thực hành chữa trị có vẻ hứa hẹn. Những hành vi như vậy làm nhiều bác sĩ đánh giá những bệnh nhân này là khó khăn, không tuân thủ, hay đáng ghét, nhưng có lý do để nghĩ rằng những bệnh nhân khó khăn này là những người có lẽ sẽ khá hơn trong lúc những bệnh nhân ngoan ngoãn là những người cuối cùng được lành lặn.
Hãy nhớ những lời của Kristin là người đàn bà trẻ được lành lặn từ bệnh thiếu máu (chương 1a) "Có nhiều cách khác nhau dẫn đến sự lành lặn cho những người khác nhau nhưng luôn luôn có một con đường. Đó là tiếp tục tìm kiếm!"
3) Tìm Gặp Những Người Đã Được Lành Lặn
Một trong những cách hữu hiệu để trung hòa sự bi quan y khoa là tìm gặp người nào có chung vấn đề như bạn và giờ đây đã được lành lặn. Bất cứ khi nào tôi gặp những người đã giải quyết xong những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng của họ, tôi hỏi họ là họ có cho phép tôi thỉnh thoảng gửi những bệnh nhân có bệnh tương tự học hỏi sự khuyên bảo và hướng dẫn không. Chẳng hạn tôi biết một người đàn ông vào lứa tuổi trên 30 có bệnh thấp khớp phát sinh 15 năm trước đây. Đã qua nhiều năm ông dùng những liều lượng những thuốc men đàn áp ngày càng cao, và ông cần đến vài cuộc giải phẫu để sửa dị dạng ở một tay. Rồi ông bắt đầu chú ý đến sự lên xuống thất thường của bệnh theo xúc cảm trồi sụt của ông. Ông làm một nỗ lực sáng tạo để phát triển một lối sống lành mạnh và gieo trồng một trạng thái tĩnh lặng cho tâm hồn; kết quả là ông đã có thể làm ngưng sự tiến triển của bệnh thấp khớp và giảm đi thuốc uống. Tôi đã gửi đến ông nhiều bệnh nhân có bệnh thấp khớp như ông đây là những người trẻ chỉ biết quan điểm của những người trị bệnh thấp khớp và không có lý do để tin là họ có thể lo liệu cho sức khỏe của họ. Ông giúp thuyết phục họ là họ có thể cải tiến bệnh hoạn của họ mà không cần lệ thuộc vào thuốc và rồi giúp họ tiến bước trên con đường lành lặn.
4) Tạo Dựng Mối Liên Hệ Xây Dựng Với Chuyên Viên Sức Khỏe
Những người bệnh nhân thành công thường đồng minh với những người chuyên viên sức khỏe, là những người ủng hộ họ trong cuộc tìm kiếm những câu trả lời của họ. Một người đồng minh có thể là một bác sĩ nói, "Tôi không biết bạn đang làm gì, nhưng dù gì đi nữa, hãy tiếp tục!" Hay có thể là một người thực hành có bàn tay chủ động trong những thử nghiệm. Những gì bạn muốn là một chuyên viên sức khỏe tin bạn và khả năng của bạn làm lành lặn chính bạn, một người tạo cho bạn có khả năng trong cuộc tìm kiếm của bạn và làm bạn có cảm giác là bạn không cô đơn. Bác sĩ tốt sẵn sàng nói, "Tôi không biết, " và họ sẽ vui sướng nhìn thấy bạn lành lặn, cho dù với bất cứ phương pháp nào bạn quyết định dùng.
5) Đừng Ngần Ngại Làm Những Thay Đổi Triệt Để
Nhiều bệnh nhân thành công mà tôi biết không còn là những người giống như hồi họ mới bị bệnh nữa. Sự tìm kiếm sự lành lặn làm cho họ ý thức được rằng họ phải làm những thay đổi rõ rệt trong đời sống của họ thay đổi trong những quan hệ, nghề nghiệp, chỗ ở, ăn uống, thói quen, và còn nhiều nữa. Khi nhìn lại họ thấy những thay đổi này như là những bước cần thiết cho sự phát triển lớn mạnh cá nhân, nhưng chỉ vào lúc mà tiến trình bị trệch hướng. Chuyện thay đổi luôn là chuyện khó khăn; những thay đổi chính có thể gây nhiều đau đớn. Sự đau yếu thường buộc chúng ta nhìn vào những vấn đề và những mâu thuẫn trong đời sống chúng ta mà chúng ta đã lãng quên với hy vọng là chúng sẽ biến đi. Tiếp tục phớt lờ chúng có thể ngăn chặn bất cứ triển vọng nào của sự lành lặn tự nhiên, trong khi quyết tâm thay đổi có thể là sự tiên đoán mạnh mẽ của thành công.
6) Coi Đau Yếu Như Tặng Phẩm
Bởi vì đau yếu có thể là một sự kích thích mạnh mẽ để thay đổi, có lẽ điều duy nhất có thể thúc đẩy một số người giải quyết những mâu thuẫn sâu kín nhất, những bệnh nhân thành công thường đánh giá nó là cơ hội tuyệt vời nhất mà họ có cho sự phát triển cá nhân rõ ràng là một tặng phẩm. Nhìn bệnh hoạn như một điều bất hạnh, nhất là đối với những người không xứng đáng để gọi thế, có thể ngăn trở hệ thống lành lặn. Hãy nhìn bệnh như một thứ tặng phẩm sẽ giúp bạn lớn mạnh để hóa giải nó đi.
7) Gieo Trồng Sự Tự Chấp Nhận
Chấp nhận chính mình, với tất cả sự không toàn vẹn, hạn chế, và khiếm khuyết vốn dùng để mô tả đặc điểm của con người, biểu hiện một sự đầu hàng đến một sự sắp xếp cao hơn. Sự thay đổi rất dễ xảy ra trong không khí của sự đầu hàng hơn là trong không khí đối diện với vũ trụ. Khi bạn bị bệnh, đầu hàng không có nghĩa là dập tắt đi sự hy vọng tái tạo sức khỏe. Nó chỉ có nghĩa là chấp nhận tất cả mọi tình huống của cuộc đời bạn, bao gồm cả chuyện bệnh đau hiện tại, để rồi có thể đi ra khỏi chúng. Hãy đọc lại tiến trình của sự đau buồn (chương 5) chỉ với sự chấp nhận sự mất mát mới có thể đi đến sự hoàn tất và lành lặn. Hãy nhắc lại lời một người đàn ông đã chứng nghiệm sự lành lặn tự nhiên "Kỹ thuật khôn ngoan là dẹp bỏ cái tôi qua một bên, dẹp bỏ khái niệm của bạn qua một bên, và chỉ để cơ thể làm lành lặn chính nó. Nó biết làm chuyện đó như thế nào.”