- 17 -
HÀNH TRÌNH ĐI BETHLEHEM

Thánh ý Đấng Quan Phòng ấn định Con Một Thiên Chúa Cha sinh ra tại Bethlehem (Mica 5:1), đã được các Thánh Tổ và Tiên Tri loan báo từ rất nhiều thế hệ trước (Jer. 10:9). Những quyết định do thánh ý tuyệt đối của Thiên Chúa bất khả ngộ, không thứ gì có thể chống lại (Est 13:9), trời đất không qua đi trước khi các điều đó được hoàn tất (Mt 24:35). Việc hoàn tất quyết định bất di dịch này được bảo đảm bằng chiếu chỉ hoàng đế Caesar Augustus ra lệnh kiểm tra dân số toàn đế quốc Lamã (Lc 2:1). Đế quốc Lamã gồm phần lớn các miền đất đã được biết đến trên thế giới thời đó, vì thế họ tự xưng là bá chủ cả thế giới. Mục đích việc kiểm tra dân số này là để mọi cư dân nhìn nhận và nộp thuế cho hoàng đế. Mọi người phải trở về nguyên quán ghi danh kiểm tra. Thánh Giuse nghe biết chiếu chỉ này khi ngài đi lo công việc. Lòng rụng rời lo âu, thánh Giuse trở về nói cho Đức Maria biết. Đức Trinh Nữ nói: “Xin chủ nhân và phu quân đừng lo lắng gì về lệnh vua trần thế, mọi việc xảy đến cho chúng ta đều do Chúa là Vua trời đất an bài; Đấng Quan Phòng sẽ phụ giúp, chỉ dẫn chúng ta trong mọi việc (Gv 22:28). Cứ phó thác cho Chúa, chúng ta sẽ không bị thất vọng.”
Được ký thác mọi mầu nhiệm của Con cực thánh, Đức Maria biết nội dung và việc hoàn thành các lời tiên tri: Con Một Thiên Chúa Cha và của Đức Trinh Nữ phải được sinh ra tại Bethlehem, như “người xa lạ,” như “kẻ vô danh.” Nhưng Đức Maria không nói gì về huyền nhiệm này cho thánh Giuse biết vì không được Thiên Chúa ủy thác. Đức Maria đã giữ kín tất cả mọi điều không được lệnh tiết lộ, mặc dầu Người ước ao an ủi phu quân Giuse. Đức Maria hoàn toàn phó thác cho thánh Giuse điều khiển sắp xếp mà không hành động như những người tự cho mình là giỏi giang, như lời Đấng Khôn Ngoan cảnh giác chúng ta (Cn 3:7). Đức Trinh Mẫu và thánh Giuse bàn thảo về cuộc hành trình. Việc thai nghén của Đức Maria đã trọng tháng và ngày sinh hạ đã gần kề. Thánh Giuse nói: “Thưa Nữ Vương trời đất và Bà Chủ của tôi, nếu Người không nhận được lệnh gì khác từ Đấng Toàn Năng, có lẽ tôi phải đi một mình. Nhưng, mặc dầu chiếu chỉ này chỉ nói đến các gia trưởng mà thôi, tôi không dám ra đi mà không có ai giúp đỡ Người. Tôi cũng không thể sống nếu vắng Người. Tôi cũng không thể nào có được lấy một phút an lòng nếu xa cách Người. Trái tim tôi không thể nào có được dẫu chỉ một chút thư thái nếu không nhìn thấy Người.”
Đức Maria và thánh Giuse quyết định ngày Thánh Gia lên đường. Thánh Giuse đi khắp thị trấn Nazareth cố gắng tìm một con lừa đỡ chân Đức Maria. Không dễ gì tìm được một con lừa vào lúc đó vì quá nhiều người đi khắp nơi để chu toàn nhiệm vụ theo chiếu chỉ nhà vua. Sau nhiều lo lắng tìm kiếm, thánh Giuse tìm được con lừa nhỏ ốm yếu. Nếu chúng ta có thể gọi những con vật như thế là tốt phước, con lừa nhỏ ốm yếu đó tốt phước nhất trong các con vật không có lý tính; không những vì nó được đặc quyền chở Đức Nữ Vương muôn loài và Con cực thánh của lòng Người, Vua trên hết các vua, Chúa trên hết các chúa (Is. 1:13); mà còn vì con lừa đó đã dâng lên Đấng Tạo Thành việc thờ lạy mà loài người từ chối dâng lên Ngài. Đức Maria và thánh Giuse chuẩn bị hành trang và thực phẩm cho cuộc hành trình năm ngày. Hành trang lần này của hai Vị Lữ Khách thiên đàng cũng như trong chuyến đi lần trước tới nhà ông Zacharia thăm viếng bà Elisabeth. Bánh, trái cây và vài con cá là những thứ thông thường cung cấp dinh dưỡng được mang theo. Đức Trinh Nữ đem theo khăn tã cần thiết cho việc Chúa Cứu Thế giáng sinh. Người muốn sắp đặt mọi thứ theo đúng thánh ý khôn lường của Thiên Chúa, chuẩn bị cho các biến cố Người biết phải xảy ra. Đức Maria và thánh Giuse giao nhà nhờ người lối xóm trông coi.
Đức Maria và thánh Giuse đã từ Nazareth đi Bethlehem, khó nghèo khiêm tốn trước mặt người đời. Nhưng Đức Mẹ và thánh Giuse không đi một mình, các ngài đem theo Kho Tàng Thiên Quốc là chính Thiên Chúa, vì thế được cả triều thần thiên đàng tôn kính. Mọi vật vô hồn nhận biết Hòm Bia Thánh sống động đích thực (Jos 3:16) mau lẹ hơn nước sông Jordan nhận biết Hòm Bia hình bóng, khi nước sông này mở lối cho Hòm Bia thánh và các người tháp tùng đi qua sông. Muôn vàn thiên thần được Thiên Chúa chỉ định phục vụ Đức Nữ Vương suốt hành trình. Thêm vào với đoàn hộ vệ này, nhiều thiên thần khác từ thiên đàng là sứ giả Thiên Chúa Cha hằng hữu đến với Con Một Chúa Cha làm người trong lòng Đức Maria; các thiên thần là sứ giả đưa thông điệp của Chúa Con và Đức Hiền Mẫu dâng lên Thiên Chúa Cha.
Tuy nhiên, cùng với các đặc ân và hân hoan này, Chúa Cứu Thế cũng chịu một số vất vả bất tiện mà Đức Hiền Mẫu rất thánh phải chịu trên đường. Sự tụ họp đông đảo người ta ở các quán trọ, do chiếu chỉ hoàng đế tạo ra, là điều hết sức khó chịu cho Đức Trinh Mẫu và thánh phu quân Giuse. Vì sự khó nghèo ẩn dật, các ngài bị đối đãi hững hờ, coi thường. Thế gian xét đoán, tỏ hảo ý theo bề ngoài, theo ảnh hưởng cá nhân. Đức Maria và thánh Giuse phải nghe đi nghe lại những lời sỉ nhục thậm tệ tại những quán trọ các ngài ghé lại sau cuộc hành trình dài mỏi mệt. Tại một số nơi các ngài bị từ chối không cho vào vì nghèo khó. Nhiều lần người ta để cho Đức Nữ Vương trời đất ở xó góc nào đó nơi hành lang. Tại nhiều nơi khác Người bị đối xử tệ hơn thế. Mẹ Maria và thánh Giuse phải dừng chân ở những nơi còn khiêm nhượng hơn nữa. Nhưng tại bất cứ nơi nào Đức Trinh Mẫu dừng chân, cho dù nơi đó bị coi là hết sức bần tiện, các thiên thần thiết lập cấm thành chung quanh Đức Vua và Đức Nữ Vương. Thánh Giuse thấy Đức Maria được bảo vệ cẩn thận như thế đã yên tâm nghỉ ngơi, mau mắn chìm vào giấc ngủ sau hành trình vất vả. Trong khi đó Đức Maria tiếp tục nói chuyện với các thiên thần.
Được giúp đỡ nhiều cách kỳ lạ như thế, các Vị Lữ Khách của chúng ta tới thị trấn Bethlehem lúc bốn giờ chiều ngày chót của hành trình năm ngày. Lúc đó là tiết đông chí, mặt trời đã lặn, màn đêm xuống. Đức Maria và thánh Giuse tới thị trấn, đi qua nhiều đường phố tìm một quán trọ hoặc chỗ trú qua đêm. Các Ngài gõ cửa những gia đình quen thuộc và thân nhân họ hàng; nhưng không được một nơi nào nhận cho tá túc, ở nhiều nơi các Ngài còn bị đón tiếp bằng những lời sỉ nhục tàn nhẫn. Đức Maria theo thánh phu quân qua các đám đông, đi hết nhà này đến nhà khác, hết cửa này qua cửa kia. Người biết trái tim và nhà của loài người đều đóng chặt đối với các ngài, nhưng lòng chai dạ đá của dân thành khiến Đức Maria đau lòng hơn việc các Ngài không tìm được nơi trú qua đêm. Đức Maria và thánh Giuse lang thang qua các đường phố, khi đi ngang nơi khai sổ nhân danh, các ngài đã ghé vào khai tên và nạp thuế theo đúng chiếu chỉ để khỏi phải trở lại lần nữa, rồi lại tiếp tục tới những nhà khác tìm kiếm chỗ trọ. Các thiên thần kinh ngạc trước những mầu nhiệm cao cả của Đấng Tối Cao, đức nhẫn nhục hiền lành của Đức Trinh Mẫu, và lòng chai đá không tình cảm của loài người. Đồng thời các ngài chúc tụng những công việc và mầu nhiệm của Đấng Toàn Năng, vì từ ngày đó trở đi Thiên Chúa bắt đầu tôn vinh đức khó nghèo khiêm tốn giữa loài người.
Lúc chín giờ đêm, thánh Giuse, lòng đau như cắt, trở lại nói với Đức Maria: “Thưa Bà Chủ hiền dịu của tôi, trái tim tôi vỡ ra vì buồn phiền vì không thể nào tìm được chỗ trú xứng đáng cho Người như tôi ao ước. Tôi không thể nào tìm được cho Người dù bất cứ chỗ che mưa nắng nào, hoặc một nơi nghỉ ngơi, một thứ mà hiếm khi hoặc không bao giờ từ chối đối với những người nghèo nàn bần tiện nhất trần gian. Không thể nào hoài nghi, Thiên Chúa che giấu mầu nhiệm gì đây, vì trong trường hợp như thế này để cho trái tim nhân loại quá sức tàn ác chai đá đến nỗi từ chối không cho chúng ta một chỗ nghỉ đêm. Thưa hiền thê, tôi nhớ phía ngoài thành có một cái hang dùng làm chỗ che mưa nắng cho mục đồng và bầy chiên của họ. Chúng ta hãy tìm cái hang đó; có lẽ bỏ trống, chúng ta hy vọng được thiên đàng giúp đỡ, vì chúng ta không nhận gì nơi người trần thế.” Đức Trinh Nữ nói: “Thưa phu quân và chủ nhân của thiếp, xin đừng để cho trái tim hiền hòa nhất mực của người đau khổ vì những ước ao mãnh liệt mà tình yêu Thiên Chúa thúc đẩy nơi người không chu toàn được. Vì thiếp cưu mang Thiên Chúa trong lòng, xin phu quân cùng thiếp tạ ân Chúa đã sắp đặt các biến cố theo cách này. Nơi phu quân nói đó sẽ là chỗ hài lòng nhất đối với thiếp. Xin hãy để cho những giọt lệ đau buồn của phu quân trở thành hoan lệ. Chúng ta hãy yêu mến ấp ủ sự khó nghèo là kho tàng quí giá khôn lường của Con chí thánh của thiếp. Chúa từ thiên đàng đến trần gian để tìm đức thanh bần, như thế chúng ta hãy dành cho Chúa cơ hội thực hành đức khó nghèo trong niềm vui linh hồn chúng ta. Nhất định thiếp không thể nào hoan hỉ hơn nếu phu quân tìm được nơi đó. Chúng ta hoan hỉ đi bất cứ nơi nào Chúa dẫn chúng ta tới.” Các thiên thần hộ vệ Thánh Gia, soi đường. Khi tới cổng thành các ngài thấy cái hang bỏ trống không ai ở. Đức Maria và thánh Giuse tạ ơn Chúa vì đặc ân này.
 LỜI MẸ MARIA
Con yêu quí của Mẹ, nếu con có trái tim hiền lành ngoan ngoãn, thì các mầu nhiệm, mà con hiểu và viết ra, sẽ khơi lên trong lòng con những cảm giác ngọt ngào của tình yêu cảm mến đối với Đấng là Tác Giả các mầu nhiệm vĩ đại đó. Mẹ muốn con luôn nhớ các mầu nhiệm này trong trí khôn, từ nay trở đi với lòng quí mến cao cả ôm ấp việc bị người đời khinh bỉ thờ ơ. Con yêu dấu nhất của Mẹ, con hãy nói Mẹ nghe, nếu đổi việc bị người đời hững hờ và thóa mạ để được Thiên Chúa đoái nhìn với cặp mắt hiền dịu nhất, tại sao con không mua thứ quí giá vô cùng bằng giá quá rẻ? Thế gian có thể cho con điều gì, cho dù nó quí trọng và ca tụng con nhất? Không phải mọi ân huệ trần thế chỉ là hư ảo và lừa dối sao (Tv 4:3)? Không phải tất cả chỉ là ảo ảnh mau qua bồng bềnh và vuột khỏi tay những kẻ vội vã chạy theo nó sao? Vì thế, nếu con có mọi thứ ở đời này là của con, nhưng con từ bỏ, coi khinh nó không có giá trị gì thì đó là hành động lớn lao biết chừng nào? Hãy nghĩ xem con phải trả ít chừng nào trong việc từ bỏ mọi sự để đổi lấy tình yêu của Thiên Chúa, tình yêu của Mẹ và lòng yêu thương của các thiên thần. Nếu thế gian không hững hờ với con đủ như con muốn, con hãy thi hành phần riêng con tự ý khinh chê nó, để giữ con tự do không bị cản trở trong việc hoàn toàn hiệp thông và vui hưởng Thiên Chúa Tối Cao trong chan hòa yêu thương hoan lạc nhất.
Con Cực Thánh Mẹ là Người Yêu trung thành nhất của các linh hồn, Ngài đã đặt Mẹ làm Thầy dạy, là gương sáng sống động về lòng yêu mến đức khiêm nhượng, thực sự khinh chê phù vân và kiêu căng trần thế. Chúa sắp đặt như thế vì vinh quang Chúa mà cũng vì Mẹ. Mẹ, là Nữ Tì và Mẹ Chúa, phải bị để cho không có chỗ trú ẩn, bị loài người xua đuổi, để từ đó về sau các linh hồn yêu thương của Chúa có thể được khuyên sẵn sàng khước từ việc người đời chào đón, để Chúa, bằng một tình yêu tuyệt vời, phải đến ở với họ. Chúa cũng tìm kiếm cảnh thiếu thốn thanh bần, không phải vì Chúa cần đến những thứ đó để đưa việc thực hành các nhân đức lên tới đỉnh trọn lành, nhưng để dạy loài người con đường ngắn chắc chắn nhất đạt tới đỉnh yêu thương thanh tịnh và kết hợp với Thiên Chúa.
 Con yêu dấu nhất của Mẹ, con biết rõ rằng nhờ ơn Chúa con đã liên tiếp được chỉ dạy và khuyến khích quên đi mọi thứ hữu hình thuộc về trần gian để mặc lấy lòng can đảm (Cn 31:17), để nâng con lên bắt chước Mẹ. Con hãy tận lực sao chép lại trong con các việc làm và nhân đức mà con được biết về Cuộc Đời Mẹ. Đây chính là mục đích thứ nhất của kiến thức con nhận được khi viết lịch sử này. Con có gương mẫu tuyệt hảo ở Mẹ, nhờ gương mẫu đó con có thể sắp xếp việc sửa đổi và quản trị cuộc đời con theo cùng một cách Mẹ đã sắp xếp cho Mẹ do việc bắt chước Con vô cùng hiền dịu của Mẹ. Nếu sự e sợ xúi bẫy con rằng lệnh truyền phải bắt chước Mẹ là quá sức, con phải tự chế, phải tự khuyến khích bằng những lời Con chí thánh Mẹ nói trong Phúc Âm thánh Mátthêu: “Anh em phải trọn lành như Cha anh em ở trên trời là Đấng Trọn Lành” (Mt 5:48). Lệnh truyền này của Đấng Tối Cao đặt ra cho Giáo Hội không phải không thể chu toàn. Nếu các con cái trung thành của Chúa biết sắp xếp cách thích nghi, Chúa sẽ không từ chối một ai ân sủng đạt được sự nên giống như Cha trên trời. Con chí thánh Mẹ đã xin được những ơn này cho mọi người. Nhưng sự lãng quên lơ là suy đồi của loài người cản trở không làm cho các hoa trái Ơn Cứu Độ chín mùi trong họ.
Mẹ đặc biệt trông chờ sự trọn lành ở con. Mẹ mời con tiến tới trọn lành nhờ luật yêu thương ngọt ngào kèm theo lời Mẹ chỉ dạy. Nhờ ánh sáng siêu nhiên, con hãy suy xét cân nhắc cẩn thận bổn phận Mẹ đặt cho con và làm đúng bổn phận đó như một người con trung thành tận tụy. Đừng để bất cứ khó khăn hoặc vất vả nào làm xáo trộn con, hoặc ngăn cản con trong bất cứ việc thực hành nhân đức nào, cho dù việc đó khó khăn bao nhiêu chăng nữa. Con cũng đừng bằng lòng chỉ với việc phấn đấu đạt được tình yêu Chúa và cứu rỗi một mình con mà thôi. Nếu con được trọn lành trong việc bắt chước Mẹ chu toàn mọi điều Phúc Âm dạy, con phải làm việc cho phần rỗi các linh hồn khác, ca tụng thánh danh Thiên Chúa Con Mẹ, làm cho chính con trở nên dụng cụ của Chúa trong việc hoàn thành các công trình phi thường của Ngài để tăng thêm sự hài lòng và vinh quang Chúa.