Nguồn: thuvienvn & May 4 Phương
Được bạn: Thành Viên VNthuquan đưa lên
vào ngày: 27 tháng 12 năm 2003



Nguồn: thuvienvn & May 4 Phương
Được bạn: Thành Viên VNthuquan đưa lên
vào ngày: 27 tháng 12 năm 2003

- Quế Thư xin về, thỉnh gia gia ra ngoài.
Bá Tước bảo:
- Thì ra con khốn suốt mấy hôm nay vẫn ở lỳ tại đây không chịu về.
Tây Môn Khánh bảo:
- Thì hôm nay nó về đấy.
Nói xong bước ra. Quế Thư vội bước lên thềm, sụp lạy mà nói:
- Đội ơn gia gia và nương nương mấy hôm nay, bây giờ con xin về. Tây Môn Khánh hỏi:
- Ngày mai về không được sao?
Quế Thư quỳ nói:
- Gia cảnh neo người, mẫu thân cơn gai Bảo Nhi đem kiệu tới gọi, xin gia gia cho con về. Trước khi về, eon có điều này muốn thưa cùng gia gia, đó là chuyện con a hoàn Hạ Hoa của cô con đây, cô con đã đánh mắng dạy dỗ nó suốt đêm qua. Nói cho ngay, nó cũng còn nhỏ quá, chưa biết gì con cũng dạy nó một hồi, nó nguyện là xin hối cải và xin được ở lại để hầu hạ gia gia và cô con. Vả lại đang trong lúc giai tiết bận rộn, cô con cũng không có người để sai bảo, đuổi nó đi thì mệt cho cô con lắm. Nên con xin gia gia niệm tình con và cô con mà hồi tâm tha cho nó. Tục ngữ có câu "đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại", xin gia gia mở lượng khoan hồng, sinh phúc cho nó.
Tây Môn Khánh mỉm cười:
- Nếu thư thư đã nói vậy thi ta cũng tha cho nó làm phúc.
Đoạn quay sang bảo Đại An? - Vào thưa với Đại nương rằng ta dặn là để con Hạ Hoa ở lại, đừng gọi người bán nó nữa.
Đại An thấy Họa Đồng đang ôm mấy quả bánh trái của Quế Thư thì bảo:
- Để tao ôm cho, mày vào thưa với Đại nương đi.
Hoa. Đồng trao mấy quả bánh trái cho Đại An rồi vào trong. Quế Thư lạy tạ Tây Môn Khánh rồi đứng dạy nói vọng vào:
- Tên họ Ứng kia ơi, ta không thèm chào đâu, ta về đây. Bá Tước la lên:
- Bắt con dâm phụ đó lại cho tôi, lôi nó vào đây bắt hát một bài đã.
Quế Thư nói:
- Được rồi, chừng nào cô nương rảnh, cô nương hát cho nghe.
Bá Tước nói lớn:
- Con ngựa trăm thằng mà dám ăn nói hỗn láo với ông nội vậy sao?
Quế Thư bảo:
- Cô nương không thèm nói với thằng gian tà dịch vật đâu.
Nói xong cười khanh khách mà lên kiệu. Đại An để mấy cái quả lên kiệu cho Quế Thư. Kiệu từ từ đi ra.
Tây Môn Khánh vào nhà trong thay áo.
Ngoài này, Bá Tước bảo Hy Đại:
- Con dâm phụ đó lạ thật, trong lúc giai tiết như thế này mà nó cứ ở lỳ tại đây là thế nào? Nó bỏ biết bao nhiêu mối, ở nhà nó đó, khách khứa ngồi chờ nó cả đám, ngày nào cũng đông nghẹt mà chẳng thấy nó về.
Tạ Hy Đại bảo:
- Nhị ca không biết đâu.
Đoạn ghé tai Bá Tước thầm thì mấy câu. Bá Tước vỗ đùi bảo:
- Tạ ca nói rất đúng.
Đang nói thì Tây Môn Khánh bước ra. Hai người im bặt. Bá Tước kéo Ngân Nhi tới ngồi cạnh mình rồi giả lả:
- Con gái nuôi thế này mới là ngoan chứ, có đâu như con dâm phụ Quế Thư.
Ngân Nhi cười:
- Nhị gia sao lại nói vậy? Nhị gia nói sao thì tôi cũng chỉ biết nghe, có điều là trăm người thì cũng có người hay người dở, gia gia nói vậy không sợ Quế Thứ giận hay sao? Đừng nên bao giờ so sánh người này với người khác.
Tây Môn Khánh bảo Bá Tước:
- Nhị ca chỉ được cái ăn nói bậy bạ là giỏi.
Bá Tước cười:
- Đại ca cứ mặc tôi nói chuyện với con gái nuôi của tôi đây.
Đoạn quay sang Ngân Nhi:
- Bây giờ con gái nuôi đàn hát cho mọi người nghe đi.
Ngân Nhi uyển chuyển đứng dậy ôm cây tỳ bà, tay ngọc thoăn thoắt đường tơ, phím ngà chập chờn buông bắt, rồi cất giọng oanh hát khúc du dương...
Trong lúc đó, tại hậu phòng, Nguyệt nương đang trò chuyện với mọi người, trong dó có cả một vị ni cô. Thấy bọn Họa Đồng thập thò ngoài cửa thì bảo:
- Đứa nào ngoài đó? Đi gọi Phùng lão tới đây để đem con Hạ Hoa đi bán cho ta.
Họa Đồng bước vào chắp tay nói:
- Gia gia sai tôi vào thưa với Đại nương là đừng bán con Hạ Hoa nữa gia gia tha cho nó rồi.
Nguyệt nương bảo:
- Chính gia gia bảo ta phải bán nó, bây giờ lại cũng gia gia tha nó. Ta hỏi, ngươi phải nói thật, ai đã tới xin với gia gia vậy?
Họa Đồng đáp:
- Hồi nãy Quế Thư về, có ra đại sảnh cáo từ gia gia rồi xin gia gia tha cho Hạ Hoa. Gia gia sai Đại An vào thưa với Đại nương, nhưng Đại An không chịu đi mà bảo tôi đi. Nguyệt nương nghe xong trong lòng hơi bất mãn, bèn mắng Đại An:
- Thằng khốn đó bây giờ gớm lắm rồi, nó khinh ta không thèm vào thưa nên mới phải sai lại mày chứ gì? Được rồi, để nó vào đây xem nó ăn nói với ta thế nào.
Đang nói thì Ngân Nhi từ phòng khách trở vào, Nguyệt nương bảo:
- Con Lạp Mai nó đem kiệu tới chờ thư thư từ nãy tới giờ, thư thư không về sao? Quế Thư cũng về rồi đó.
Ngân Nhi cúi mình thưa:
- Nương nương đã giữ con, con đâu dám về để mang tội bất kính.
Nguyệt nương lại cho gọi Lạp Mai vào. Ngân Nhi hỏi:
- Mày đến đây làm gì?
Lạp Mai đáp:
- Bà ở nhà sai tôi tới thăm cô nương.
Ngân Nhi hỏi:
- Nhà có chuyện gì không?
Lạp Mai đáp:
- Cũng bình thường, không có gì lạ cả.
Ngân Nhi bảo:
- Nhà đã không có chuyện gì thì mày đến đây làm gì? Về đi, Đại nương đây giữ tao, tao còn phải theo Đại nhân và các nương nương đi ăn tiệc tại nhà Ngô đại nhân, chừng nào xong thì ta về nhà.
Nguyệt nương bảo:
- Để ta thưởng cho nó ít tiền.
Nói xong bảo Ngọc Tiêu lấy ít tiền cho Lạp Mai. Lạp Mai cúi lạy tạ Ơn. Ngân Nhi hỏi:
- Đại nương cho mày tiền đó, về đi, thưa với bà rằng không phải cho kiệu tới đón tao nữa, chiều tối thì tao về. À, mà Ngô Huệ đâu? Sao không thấy tới đây?
Lạp Mai đáp:
- Ngô cữu đau mắt, không đi đâu được.
Nguyệt nương sai Ngọc Tiêu dẫn Lạp Mai xuống nhà dưới cho ăn uống, lại sai Tiểu Ngọc lấy một cái quả lớn, xếp các thứ bánh trái Nguyên tiêu để Lạp Mai đem về cho mẹ Ngân Nhi. Ngân Nhi lại sai Lạp Mai tới lấy xiêm y đã thay ra, để ở phòng Bình Nhi, đem về giặt, Bình Nhi sai Nghênh Xuân bỏ một lạng bạc vào đám xiêm y rồi gói lại đưa cho Lạp Mai. Lại tặng Ngân Nhi một cái áo lụa bạch ngọc thêu kim tuyến.
Lạp Mai mang đến, Ngân Nhi vội tạ Ơn Bình Nhi:
- Cảm tạ nương nương, quả là con chưa có một cái áo bạch ngọc nào cả, được nương nương cho thật quý. Nhưng cái áo này mới tinh, chắc là nương nương may riêng cho con, con không thích, con muốn xin một cái áo bạch ngọc nào nương nương đang mặc cơ.
Bình Nhi bảo:
- Áo của tôi rộng lắm, thư thư làm sao mặc được.
Ngân Nhi nói:
- Nhưng là áo của nương nương mới quý.
Bình Nhi đành sai Nghênh Xuân đem chìa khóa mở tủ áo tìm một cái áo lụa bạch ngọc để cho Ngân Nhi. Nghênh Xuân cầm áo ra, Bình Nhi đưa cho Ngân Nhi mà bảo:
- Thư thư cầm áo này về nói với lão bà theo thế mà may cho thư thư vài cái nữa, à mà thư thư thích áo hoa hay áo trơn?
Ngân Nhi đáp:
- Mặc áo trơn như nương nương nhã hơn, con thích áo trơn.
Đoạn quay sang bảo Nghênh Xuân:
- Đa tạ thư thư, để hôm nào tôi sẽ tới hát tạ Ơn thư thư.
Bình Nhi lại sai Nghênh Xuân lên lầu lấy xuống một xấp lụa bạch ngọc trơn mà cho Ngân Nhi.
Ngân Nhi vội sụp lạy tạ Ơn, lạy bốn lạy xong lại đứng dậy vái Nghênh Xuân bốn vái. Bình Nhi bảo:
- Thứ này thư thư nên may xiêm y dự tiệc, nhã lắm.
Ngân Nhi lại lạy tạ.
Lạp Mai vào lạy chào xin về.
Bình Nhi lại bảo Ngân Nhi:
- Tôi tặng thư thư, nhớ đừng nói lại với Quế Thư, chỉ thêm phiền mà thôi. À mà sao mấy hôm nay tôi thấy Quế Thư có vẻ như nóng lòng sốt ruột chuyện gì ấy, dàn hát cũng không chú tâm đàn hát nữa, chỉ đòi về không hiểu ở nhà có chuyện gì mà gấp vậy? Lúc a hoàn đem kiệu tới đón thì tất tả về ngày, chẳng kịp ăn uống gì cả.
Ngân Nhi thưa:
- Lục nương nương dặn, con xin nhớ. Còn Quế Thư, thì chẳng hiểu bận chuyện gì mà gấp quá, nhưng dù sao nó cùng còn nhỏ tuổi, xin nương nương dừng chấp làm gì, nó có hiểu biết gì đâu.
Đang nói chuyện thì có gia nhân của Ngô Đại cữu mẫu tới thưa:
- Nương nương chúng tôi sai mời nhị cô nương và các cô nương thế nào cũng tới, lại xin mời cả Tuyết Nga cô nương và Quế Thư, Ngân Thư nữa.
Bình Nhi bảo:
- Ngươi về thưa với Ngô nương nương rằng chúng ta đang sửa soạn sắp đi đây. Hôm nay Nhị nương ở đây không khỏe nên không đi được chắc là ở coi nhà. Cậu Kính Tế bận việc vắng nhà nên Đại Thư cũng phải ở nhà. Quế Thư thì về nhà rồi, thành ra chỉ có mấy người chúng ta đi mà thôi. Thế nào chúng ta cũng tới mà, nương nương ngươi việc gì phải sai người tới nhắc. Hôm nay nương nương ngươi cho gọi ai tới hát vậy.
Gia nhân họ Ngô đáp:
- Có Úc Đại Thư và mấy người nữa.
Nói xong cáo từ mà về.
Sau đó Nguyệt nương và đám tiểu thiếp chuẩn bị lên kiệu. Bình Nhi dặn nhũ mẫu săn sóc Tố Quan.
Nguyệt nương, Ngọc Lâu, Kim Liên, Bình Nhi, Đại thư và Ngân Nhi, sáu người lên sáu cái kiệu. Ba gia nhân là Đại An, Lai An và Kỳ Đồng đi theo cùng với bốn tên lính hầu. Đoàn kiệu trực chỉ nhà họ Ngô.
--!!tach_noi_dung!!--


Nguồn: thuvienvn & May 4 Phương
Được bạn: Thành Viên VNthuquan đưa lên
vào ngày: 27 tháng 12 năm 2003

--!!tach_noi_dung!!--
--!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!--