Chương 81

    
ách đó bốn mươi dặm, Phil Dietz nhấp một ngụm cốc-tai xương rồng đen margarita (1) trong quán bar Black Hat ở Tortola. Một ban nhạc đang chơi nhạc của Jimmy Buffett và Wyclef Jean, một nhóm thanh niên đang nhảy nhót, uống bia vung vít, đầu óc vô tư của lũ trẻ đang quay cuồng với rượu rum (2). Dietz nhìn thấy một cô gái xinh xắn mặc chiếc áo quàng cổ trễ ngực ngồi ở đầu đối diện đằng kia quán bar. Hắn nghĩ, khỉ thật, hắn có thể hành động khi trời tối, ngay cả khi, bằng vào dáng vẻ bên ngoài, hắn phải trả tiền cho việc đó. Hắn đáng được hưởng điều đó. Hắn đã quyết định sẽ chi khoản đó và dùng tài khoản của Lennick để trả. Cũng là một kiểu ăn mừng, vì chỉ sáng mai thôi là trò vui sẽ kết thúc. Sẽ chỉ còn lại con số không.
Hắn đã tìm thấy người đàn ông hắn cần tìm.
Thật dễ dàng khi tìm kiếm theo lịch trình của Karen Friedman. Lennick đã báo động cho hắn. Hắn biết con cá đã cắn câu. Nếu Karen đi tới quần đảo Virgin của Anh quốc thì rất có thể cô sẽ qua San Juan, vì vậy hắn đã gọi điện hỏi về việc đặt vé. Các hãng hàng không thỉnh thoảng vẫn đưa ra những thông tin tệ như vậy. Và điều đó khiến công việc của hắn trở nên dễ dàng hon. Vì vậy, hắn nhờ Lenz, người đã lái xe gây ra vụ tai nạn ở Greenwich, nhưng Hauck và Karen không biết mặt người này, theo dõi Karen ở Tortola. Gã đã theo dõi Karen bay trên chiếc máy bay một động cơ của hãng hàng không Island Air tới Saint Hubert. Chỉ có một nơi duy nhất họ có thể tới đó.
Điều hắn không nghĩ tới trước đó trong kế hoạch là sự xuất hiện của viên cảnh sát. Dietz biết rõ đây không phải là chuyến du hí của những cặp tình nhân. Charles sẽ không còn cách xa là mấy nữa. Chính Charles đã chỉ đường cho hai người tới đó.
Dẫu có bất cứ điều gì xảy ra sau đó thì con đường đó đã chạy thẳng tới lối đi của Dietz. Charles sẽ sớm xuất hiện. Hắn đã có Lenz cắm chân tại câu lạc bộ, theo dõi kỹ càng hai người. Dietz đã thuê một chiếc máy bay nhỏ. Phần còn lại là thủ tục quen thuộc. Chính là điều họ đã trả công cho hắn để làm. Là một kiểu kỹ năng hắn đã dành cả cuộc đời để tôi luyện.
Dietz nhấp thêm một ngụm cốc-tai. Cô gái có bộ ngực khổng lồ trong chiếc váy có dây quàng cổ mỉm cười với hắn. Dietz cảm thấy trong lòng khuấy động.
Hắn hiểu một cách chính xác rằng mình chẳng phải là gã đẹp trai gì. Hắn lùn và to ngang, hai cánh tay to dày nhằng nhịt những vết xăm. Nhưng phụ nữ vẫn thường tìm cách để ý đến hắn, vì họ bị lôi cuốn bởi vẻ góc cạnh của hắn. Hắn đang nghĩ tới viên cảnh sát. Anh ta đã làm cho mọi việc trở nên rối rắm. Nếu họ biết tới công ty Dolphin, cũng có thể họ đã lần tới lão già ở Pensacola. Và nếu họ đã làm vậy, cùng với vụ Lauer, có thể chuyến viếng thăm nhà hắn của viên cảnh sát này không hẳn chỉ là tìm kiếm ngẫu nhiên như hắn nghĩ.
Charles biết mọi chuyện, biết nhiều hơn những việc mà bọn chúng không muốn để anh tiết lộ ra. Anh ta quá ủy mị, nhưng sự uỷ mị đó chẳng bao lâu nữa cũng sẽ phải kết thúc. Dietz gãi gãi bộ ria, dập điếu xì gà.
Đã đến lúc trả giá rồi, Charles.
Nhưng đúng lúc đó thì tâm trí hắn hơi trớ nên sao nhãng. Hắn nhìn sang cô gái một lần nữa rồi uống cạn ly cốctai. Hắn mở điện thoại. Cuộc gọi cuối cùng. Hắn bấm số, số điện thoại hắn đã thuộc nằm lòng. Một giọng nói nghe lạo xạo như sỏi vỡ và nằng nặng vang lên. Bao giờ cũng phải đánh từ hai đầu dây vào giữa, Dietz nghĩ. Hắn đã được nhắc phải thông báo tiến độ và giữ liên lạc.
“Tin vui đây.” - Dietz nói, mắt vẫn nhìn cô gái đầu đằng kia quán bar. - “Tôi nghĩ là mình đã tìm được hắn.”
“Tốt lắm.” - Đầu dây đằng kia đáp lại. - “Có phải thông qua các tài khoản hay không?” - Đó là thông qua những ngân hàng, những phiên giao dịch điện tử, cả người lái buôn kim cương mà chúng đã mất nhiều công sức mới phát hiện ra.
“Không cần thiết,” - Dietz nói. - “Cuối cùng thì tôi lại tìm ra hắn ta bằng con đường khác. Vợ hắn đã đưa chúng tôi tìm thẳng tới hắn.”
Dietz đứng dậy, vứt một tờ hai mươi đô lên mặt quầy bar. Ngày mai... ngày mai sẽ lại trở về với công việc bình thường. Hắn cũng sẽ chăm sóc cho Hodges nữa. Nhưng đêm nay...
Cô gái lúc nãy đang nói chuyện với một anh chàng lướt sóng tóc vàng hoe cao to. Hắn đi ngang qua một nhóm dân chài gầy gò đang khoe khoang về những gì họ bắt được. Khi hắn bước tới trước mặt cô gái, cô ta ngẩng lên nhìn.
"Anh đang ở đâu?” - Hắn hỏi qua điện thoại.
"Đừng lo.” - Giọng nói cộc cằn đáp lại. - “Tôi ở quanh đây thôi."
Chú Thích:
1 Cốc-tai margarita: một loại cốc-tai pha rượu tếch-ki-la của Mê-xi-cô với nước chanh xanh hoặc chanh vàng và một vài hương liệu khác.
2 Rượu rum: rượu mạnh cất từ nước mía (theo từ điển Lạc Việt)