Dịch giả: Đài Lan
Chương 17
VẠCH MẶT KẺ THÙ

    
ob ngồi phía sau xe Ford với Tim Connor và tự hỏi không biết mình đang bị đưa về đâu. Đột nhiên những con đường đang chạy có vẻ quen với Bob. Đúng... Bob đã từng qua đây rồi.
Cuối cùng xe quẹo rồi dừng lại ở một con đường nhỏ phía sau biệt thự: nhà ông Crow!
Trước khi Bob đang chưng hửng kịp hoàn hồn, Tim đẩy Bob ra khỏi xe, đi về hướng nhà. Một hồi sau, bị kìm kẹp giữa hai anh em Connor, Bob bước vào phòng làm việc của ông nhà văn.
- Thế là tất cả đều có mặt đông đủ! - Một giọng nói nhẹ nhàng nói khẽ.
Ông Crow đang ngồi nghe radio. Nhưng không phải ông vừa mới nói. Bob càng lúc càng chưng hửng hơn nhìn thấy ông Yamura đang đứng giữa phòng, tay cầm khẩu súng to. Với một nụ cười lạnh lùng, ông Nhật ra lệnh:
- Cậu ngồi xuống đi văng đi. Bob Andy, đúng không?
- Ông... ông cần gì? - Thám tử cà lăm.
- Không được hỏi. Tuân lệnh đi!
Do Bob vẫn đứng, Tim buộc cậu ngồi xuống đi văng, rồi tát Bob thật mạnh. Ông Crow phẫn nộ đứng phốc dậy. Yamura chĩa súng về phía nhà văn.
- Ông cũng thế, ngồi xuống! Bộ các người không hiểu rằng đây không phải là một trò chơi sao.
- Ông sẽ không thoát nổi đâu - ông Crow la lên tức giận.
Nhưng ông ngồi xuống. Ông Nhật mỉm cười. Chỉ khi đó Bob mới nhận thấy ông nhà văn có một vết chảy máu trên trán: ông đã chống cự trước khi đầu hàng.
- Hóa ra chính ông là đầu sỏ của vụ này! - Lưu trữ Nghiên cứu kêu.
- Ở Nhật, trẻ con không được phép lên tiếng.
- Bob nói đúng - ông Crow ngắt lời - ông đã không ngừng rình rập chúng tôi và anh em Connor là tay sai của ông. Bọn chúng đã toan gây rối loạn ngoài kè tàu. Và cũng chính bọn chúng đã phá hoại dàn khoan.
Tim và Jed mỉm cười, qua đó thừa nhận sự đúng đắn của lời tố cáo. Nhưng một cái nhìn của Yamura, là anh em Connor không dám nói gì.
- Ông cũng quan tâm đến tàu ngầm! - Bob la lên - Và ông không muốn ai biết về tàu ngầm. Ông muốn được thoải mái thám hiểm tàu ngầm, nên đã toan làm chấm dứt cuộc biểu tình và gửi ra đó một người thợ lặn bám dính vào vỏ tàu Gió Khơi.
- Tôi đã đoán đúng! - ông Nhật càu nhàu - Cậu biết quá nhiều.
- Ta có thể thủ tiêu hai người này! - Jed gợi ý và chỉ ông Crow và Bob.
- Không được! Ta cần cả hai. Nếu chúng ngoan, thì ta sẽ không hại chúng. Các người hãy hiểu cho rõ! Khi hoàn thành công việc, chúng tôi sẽ thả các người. Để cho các người tin rằng tôi không nói đùa, tôi sẽ giải thích hết... Khi nghe lén qua cửa sổ, tôi biết được rằng hai bạn của Bob đã nhìn thấy thợ lặn dưới tàu. Hiện họ đang rình thợ lặn về. Ngoài ra tôi có bắt được một bức thông điệp của tàu Gió Khơi cho biết rằng hai cậu này biết có chiếc tàu ngầm. Bob được nhờ tìm hiểu về chủ đề này. Họ còn định lặn để thám hiểm tàu ngầm. Tôi thấy chuyện này rất phiền!
Tim Connor phá lên cười.
- Ông Yamura muốn giữ bí mật chuyện tàu ngầm này. Chính vì vậy mà ông ra lệnh cho chúng tôi bắt cóc cậu, nhóc à!
Ông Nhật ra lệnh Tim im lặng, rồi quay sang hai tù nhân:
- Tôi có mặt ở đây để ngăn các người thông tin cho cảnh sát hay lính tuần tra bờ biển về phát hiện này. Tôi muốn biết bạn bè các người đang làm gì ngoài biển. Và tôi muốn các người phải nói với họ những gì tôi mách, khi họ liên lạc về. Hiểu chưa? Các người làm đúng lời tôi và sẽ bình an vô sự thôi.
Bob và ông Crow nhìn nhau, rồi nhà văn gật đầu, miễn cưỡng. Không có cách lựa chọn nào khác, đành phải chịu thua... ít nhất là tức thời!
- Ông tìm cái gì mà quý báu dữ vậy? - Bob mạnh dạn hỏi ông Nhật.
- Tôi đã nói: không được hỏi!
Đúng lúc đó, radio kêu lách tách rồi giọng Hannibal vang lên trong phòng.
- Gió Khơi gọi John Crow!
Bằng một động tác thúc bách, Yamura yêu cầu ông nhà văn trả lời:
- Crow nghe đây. Có chuyện gì không Hannibal?
- Thưa bác, tụi cháu đã hoài công cố sửa cho tàu Gió Khơi chạy lại được. Tàu bị hư quá nhiều, không thể tự chạy về một mình nổi, ít nhất là trong hôm nay. Phải mất ít nhất một hai ngày sửa chữa.
Yamura đút tờ giấy dưới mũi ông Crow, ông ngoan ngoãn đọc lớn tiếng:
- Chúng tôi sẽ gửi một tàu kéo để đưa mọi người về cảng ngay.
- Không được, thưa bác! - Hannibal van xin - Tụi cháu đang sắp làm rõ vụ bí ẩn, cháu có linh cảm như thế. Trước hết tụi cháu đã phát hiện được nguyên nhân tàu của bác bị hư. Có kẻ quấn lưới sắt quanh chân vịt, khiến một cánh quạt bị vỡ. Đơn giản là có kẻ toan làm cho tàu bị đắm... và cháu nghĩ cháu biết ai làm việc này!
Yamura đập nhẹ vào vai ông Crow.
- Ai vậy, Hannibal? - ông nhà văn hỏi.
- Anh em Connor. Bọn chúng là những người cuối cùng ra về. Có lẽ một trong hai đã lặn xuống và ném lưới vào chân vịt.
- Làm như vậy có nguy hiểm không?
- Có thể, nhưng bọn chúng là thợ lặn kinh nghiệm. Ngoài ra, tàu chạy rất chậm. Anh em Connor dính líu nhiều đến vụ này. Có lẽ bọn chúng đã bắt được bức thông điệp mà tụi cháu đã gửi cho bác. Hiện cháu không biết bọn chúng đang ở đâu, nhưng cháu khuyên bác và Bob hãy cảnh giác.
- Chúng tôi sẽ cảnh giác, Hannibal à - ông Crow cay đắng trả lời.
- À - Hannibal nói tiếp - Bob đi thư viện chưa?
Yamura lắc đầu mạnh.
- Chưa, Hannibal à - ông nhà văn dịch lại - Chưa về!
- Tìm kiếm gì mà lâu quá. Có lẽ Bob tìm được một cái gì đó rất hay? Xin bác nói với Bob là hãy liên lạc với tụi cháu ngay khi Bob về. Biển đang êm dần. Có lẽ tụi cháu sẽ lặn ngay sau giờ ăn trưa. Hết!
Ông Crow tắt máy rồi trừng mắt nhìn Yamura.
- Đồ khốn! Ông đã toan giết họ!
Ông Nhật nhún vai:
- Tàu đã nhìn thấy thợ lặn và canh thợ lặn về. Tôi buộc phải ra lệnh cho anh em Connor phá hỏng tàu.
- Việc rất khó - Jed tự hào mỉm cười giải thích - Sợ chính Tim cũng không làm nổi!
- Một tiếng nữa - Yamura nói tiếp - Bob sẽ gọi dàn khoan và thông báo là không tìm thấy gì về tàu ngầm: trong quá khứ cũng như trong hiện tại.
Bob buộc phải tuân lệnh. Bob rất muốn truyền một bức thông điệp bí mật cho Hannibal, nhưng chưa biết bằng cách nào.
- Bob Andy gọi tàu Gió Khơi!
Chính giọng Peter trả lời:
- Peter đây. Hannibal đang ở dưới với ông Paul MacGruder để kiểm tra đồ lặn. Cậu tìm thấy gì ở thư viện không?
Sau khi thăm dò ý ông Nhật, Bob trả lời:
- Không thấy gì, Peter à.
- Tiếc quá! À.. Hannibal lên kìa...
- Alo? Bob hả? - giọng Hannibal nói - Cậu không tìm thấy gì thật à? 
- Không có gì.
- Nhưng... chắc cậu phải tìm thấy bài báo nói về tàu ngầm ném bom bờ biển trong thế chiến thứ nhì chứ?
- Có - Bob trả lời ngắn gọn.
Bob đột nhiên nghĩ ra cách để thông báo với sếp rằng có chuyện không ổn.
- Nào bài báo đó nói gì vậy? - Hannibal hơi bực bội hỏi.
- Chẳng có gì lạ.
- Bài báo không nói rằng có lẽ tàu ngầm đã chạy thoát à? Không nói gì đến kho báu à? Hay nói tàu ngầm thứ nhì không?
- Không.
- Và không có tờ báo nào nói về xác tàu mới tìm thấy gần Đá ngầm Cá mập hả?
- Không.
Bob nín thở, sợ Yamura nhận thấy chuyện bất bình thường trong đối thoại.
- Nếu không ai biết là có tàu ngầm bị đắm ở đó, thì không ai có thể quan tâm đến nó. Vậy chắc mình suy luận sai rồi - thám tử trưởng thở dài.
 
Trong phòng làm việc Của ông Crow, Yamura và anh em Connor thở phào nhẹ nhõm.
- Dù sao - Hannibal nói tiếp - mình vẫn thấy thắc mắc về vụ bí ẩn tên thợ lặn chưa về dàn khoan và quan tâm đến bản đồ biển của ông Crow. Bọn mình sẽ vẫn lặn xuống để xem xác tàu. Mình sẽ gọi cậu khi về.
Liên lạc bị cắt đứt.
- Vậy - Yamura rầu rĩ nói - bọn chúng v64n lặn. Chúng ta xem bọn chúng tìm được gì. Dù sao cứ để bọn chúng ky cóp cho cọp nó ăn!
Ông lại có vẻ hài lòng. Bob thở phào hy vọng Hannibal hiểu được bức thông điệp của mình!