Chương 46
CHIẾC MÁY BAY TRỞ LẠI KHÔNG NGƯỜI

    
ản kế hoạch và bản báo các được trình bày ở Hội đồng hành chính Trung tâm do chính Đầu To đích thân thảo ra.
Từ sân bay bí mật, chiếc máy bay kiểu AK phải xuất hát lúc 11 giờ 30, đến 11 giờ 38 nó vượt qua bức màn ION, 18 giờ 30 đến lòng chảo lớn. Hội đồng đã chọn Kỵ sĩ Không Ngoan để thực hiện nhiệm vụ này. từ Lòng chảo lớn. Khôn Ngoan sẽ đi theo các đường lăn và tới điểm BX3'4" lúc 20 giờ.
- Đúng nửa đêm sẽ tới điểm BX3'4". Tại đây hắn sẽ tiến hành các cuộc khảo nghiệm kỹ thuật cần thiết và chụp ảnh. Đến sáng hôm sau, khoảng tám, chín giờ phải cùng với July lên đường trở lại Lòng chảo lớn. Chuyến bay về được bố trí lúc 11 giờ 30 và họ hạ cánh lúc 18 giờ 30 tạ sân bay thành phố Oxy. Kỵ sĩ Khôn Ngoan chỉ được pháp tín hiệu vô tuyến trong trường hợp nguy hiểm. Nhưng làm gì có chuyện Kỵ sĩ gặp nguy hiểm được. Sự cố kỹ thuật ư? Đặt chương trình sai ư? Còn lại tất cả các điện đàm khác sẽ được Tấm Gương lớn chắn lại ở ranh giứoi khu vực A - B.
Trung Tâm đã quyết định, không đưa ngay July tới viên nghiên cứu sinh vật học mà cử Giám đốc Đầu To thân chỉnh a sân bay thành phố Oxy tiếp đón nàng. Đưa nàng tới ở một nơi tiên nghi và hơn nữa họ còn cho phép July gặp lại Peter. Cuộc gặp gỡ này sẽ là một cơ hội rất tốt để nghiên cứu tập quán của những sinh vật sống trên hành tinh mang tên Trái Đất. Phải tước tất cả các trang bị của July cũng như đã lấy của Peter Mac Gulliver. Sau khi quan sát đầy đủ, Hội đồng Hành chacnhs sẽ bắt đầu thẩm vấn hai người của Trái Đất. Đưa họ qua xét nghiệm và sau đó sẽ quyết định số phận sắp tới của họ. Đồng thơi lúc đó cũng có quyết định phải tiến hành nghiên cứu con tàu vũ trụ để nguyên hay tháo gỡ ra từng phần. Và quyết định việc nghiên cứu kiêm nghiệm đó được tiến hày ở Thành phố trí nhớ hay đưa cả con tàu vũ trụ đó lên thành phố Oxy. Việc thực hiện kế hoạch lúc đầu diễn ra rất tốt đẹp. Các thiết bị tự động của sân bay đã bó cáo: chiếc máy bay xuất phát đúng quy định. Sau đó nó đã vượt qua màn ION đúng thời gian. Kể cả con tàu vũ trụ cũng hạ cánh đúng điểm quy đinhk không hề sai lệch.
Các phiếu kiểm tra đã nằm trên bàn của Đầu To, chỉ có một sự kiện đáng ngạc nhiên duy nhất không có dự kiến trong chương trình xảy ra là một cuộc điện đàm: Đây Nhân Loại, đây Nhân Loại! Tôi đã chờ 10 tiếng đồng hồ!
Đầu To mỉm cười rộng lượng. Sinh vật cái của Trái Đất thật thiếu kiên nhẫn. Theo đúng kế hoạch thì chỉ một tiếng đồng hò nữa Kỵ sĩ Không Ngoan sẽ có mặt bên July. Tất nhiên là họ đã không trả lời tín hiệu của July. Theo các qui định hiện hành thì các điện dàm ở khu vực A được ghi lại, còn điện đam trong khu vực B bị đập xóa. Đoạn đó như sau:
" Những vị chủ nhân của hành tinh OXY nghe được tất cả nhưng không ai được phép nghe lại họ. Các thiết bị vô tuyến ở ranh giới bức màn ION đã thu được và ghi lại tất cả những cuộc điện đàm trên tất cả các làn sóng ở các vùng dưới dù là ở Thành phố trí nhớ hay Thành phố những người mang vòi, và báo cáo tiếp về TRUNG TÂM. Còn từ phía trên không không khi nào có một lời đáp. Nhiều lắm thì thành phố OXY chung chỉ đôi ba lầ phát những điện đàm ra phía ngoài, trong khoảng không vũ trụ. Con tàu vũ trụ NHÂN LOẠI cũng vậy, nó chỉ được phép nói chuyện với các ĐẤNG SÁNG TẠO cho tới khi nó hạ cánh. Vì vậy, July phát tín hiệu nhưng không có lời đáp - Trả lời là hoàn toàn im lặng"
Còn những tiếp nói. Những mệnh lệnh. Những tín hiệu bằng số mà thỉnh thoảng Peter nghe được với chiếc cará thu phát của mình là nững báo cáo của máy xử lý và những chỉ thị mà một đài phát của thành phố Oxy chuyển cho một đài khác. Còn những cái tai không có nhiệm vụ bên kia bức màn ION sẽ không bao giờ nghe thấy được.
Vậy 16 giờ 30 ngày hôm sau, chiếc máy bay phải trở lại nơi xuất phát, mang theo Kỵ sĩ Khôn Ngoan và sinh vật cái của Trái Đất.
Đúng kế hoạch, 17 giờ 30 Đầu To ngồi lên chiếc xe hơi lộng lẫy màu ánh bạc ra lệnh:
- Tới điểm Y - 4.
Trong vòng nửa giờ Chiếc xe đã tới quảng trường tráng lệ. Đầu To bước xuống lơ đãng nhìn các bụi hồng và các đài phun nước trên quảng trường. Trước cửa sân bay là chiếc xe màu anh đào của Kỵ sĩ Không Ngoan, cứ mở đang đậu chờ.
Đã quá 18 giờ 30 vài phút mà chưa có ai ra khỏi phòng đợi của sân bay. Đầu To quyết định ra sân bay đợi tiếp. Cánh cửa có lắp tế bào quang điện lại tự động mở ra và đóng vào.
Đầu To đi qua phòng đợi và nhìn quanh. Đáng lỹ những người mới đáp máy bay phải xuống tới đây rồi. Hắn khá ngạc nhiên vì ở thành phố Oxy hiếm xảy ra việc thực hiện không đúng kế hoạch thời gian.
Hắn chờ trong phòng chừng năm phút, rồi tiếp tục đi ra sân qua một chiếc cửa thứ hai và một cửa lớn cho tới khi bước tới rìa đường bay. Hắn thấy chiếc máy máy đậu trên con đường bêtông trước mặt.
Thật là khó hiểu. Tại sao họ không xuống nhỉ? Hay là sinh vật Trái Đất muốn chống cự? Không lý Kỵ sĩ Khôn Ngoan không đur liều thuốc ru ngủ? Hay là khi họ ở phía dưới có thể bị ngất đi vì không khí ô nhiễm quá độc? Đầu To chờ một phút nữa rồi bưới tới máy bay.
Cửa máy bay mở ra và chiếc thang nhỏ hạ xuống. Không một chút ngần ngừ, viên giám đóc leo lên các bậc thang và bước vào phòng hành khác. Hắn nhìn chung quanh: không một bóng người. Hắn định quay trở xuống nhưng cánh cửa sau lưng hắn đã đóng lại. Động cơ đã khởi động và máy bay lại cất cánh.
- Dừng lại! Mang tôi đi đâu? Dừng lại... Quay trở lại... Trở về...
Viên giám đốc cáu kỉnh kêu lên:
- Ta ra lệnh rằng....
Ôi! Thật là bực bội vì Đầu To suốt trong đời mình chưa lần nào gặp phải tình huống thất vọng như lần này. Chả là từ trước tới nay ở thành phố Oxy, từ khi hắn còn ít tuổi, tất cả các máy móc đều luôn luôn thực hiện mệnh lệnh của hắn một cách chính xác nhất. Hắn không nhớ ra chiếc máy bay này hoạt động theo chương trình của Trung Tâm và hắn bắt đầu gào thét, đấm vào thành máy bay, nổi khùng dọa nạt...
Khi đã hơi trấn tĩnh được một chút thì Đầu To hối hả tìm dụng cụ, máy phát tín hiệu hoặc điện đài để nhờ đó mà kêu cứu vớ Trung Tâm hoặc bắt chiếc máy bay bất trị phải phục tùng. Nhưng chính hắn là nguwòi phải biết rõ nhất viẹc đi lại của chiếc máy bay này theo máy tính điện tử của Trung Tâm An Ninh cao nhất rằng người dùng nó không thể lôi nó ra khỏi đường bay đã định hoặc điều chỉnh đường bay, rằng khi đã qua bắc màn ION thì dù có điện đàm cũng không có tác dụng gì nữa.
Sau 7 giờ bay liên tục, chiếc máy bay hạ cánh. Đầu To ngồi im bất động trên ghế. Từ trước tới nay hăn chỉ nhìn qua cửa sổ mấy bay và chỉ thấy những đám may khi tới gần và đầy hươn thôi. Còn lúc này thì mây mù mùa sẫm và đe dọa đang lùa đám khi ngột ngạt qua cửa máy bay mới mở. Đầu To bắt đầu ho, nặng nhọc thở phì phì. Mặt dần chuyển sang màu xanh và ngất đi.
Sau thời gian quy định, cánh của tự động đóng lại và một chiéc bơm tự khởi dộng dọn các khí độc ra khỏi máy bay, thay vào đó thổi không khí nguyên chất giày Oxy vào trong khoang.
Đầu To vẫn nằm bất tỉnh một thời gian trong máy bay. Khi hắn tỉnh lại thì thấy ở phi trường thành phố Oxy. Hai người trai tráng là hai sĩ quan của đội cần vệ hoàng gia kéo hắn ra khỏi máy bay. Họ dìu hắn đi qua phòng đợi lớn vfa thông báo cho hắn biết là hắn phải trình diện lập tức trước Hội đồng Hoàng tộc.