Chương 47
CHƯA PHẢI ĐÃ HẾT NGUY HIỂM

    
eter, ON và hai chàng thanh niên người Thành phố trí nhớ tên là AT và GEN cùng nhau ra khỏi hang động đi vào thugn lũng sâu. Theo bản đồ thì ở đây có một hệ đường hầm có thể dẫn thẳng đến điểm BX3'4" là nơi hạ cánh của con tàu vũ trụ Nhân Loại. Nhưng thung lũng này bố trí thế nào, có một con đường lên ở đó không thì không thấy ghi rõ... Ngoài ra cũng không thể thấy được hệ thống đường hầm này còn được giữ lại từ thời nguyên thủy hay do các chủ nhân hiện tại của hành tinh Oxy mới xây dựng để sử dụng. Nhìn trên bản vẽ không thể hiểu đó là đường hầm thiên nhiên hay đường hầm nhân tạo.
Một bức tường đá thẳng đứng đang hiện ra ở đoạn cuối thung lung. ON thất vọng nhìn vào đáng sương mù cuồn cuộn che gần kín vách đá. Làm sao tìm được lối vào. Peter lắp cặp kính giải mã lên bộ máy hô hấp của ON. ON thấy rõ đường và ra dấu cho mọi người đi theo. Anh thấy thạt rõ những dấu hiệu, những mũi tên chỉ đường màu lục. tất cả đều hiện ra giống như con đường Peter đã đi qua, kể lại và ON đã hy vọng. Các ổ khóa, các bẫy điều khiển các bức tường đều ngoan ngoãn tuânt theo anh. Cánh cửa sập của hệ thống đường hầm bí mật tự mở ra. Ánh sáng chói chang của chiếc đèn pha lắp trên máy thở của ON soi đường. Họ lọt vào một đường hâm đang chuyển động. Mới ngày hôm qua, hay ngày hôm kia, hoặc là cách đây một trăm năm? Viên giám đốc Trung tâm hoạch định kinh tế đã chỉ cho Peter xem hệ thống đường ống này. Nhìn từ xa nó có vẻ như một tứ đồ chơi. Nhưng lúc này họ bước vào mới thấy đó quả là một mê cung rộng lớn tối tăm dễ sợ. Một hệ thôgns băng tải kết hợp với hệ thống chuyển động rào rào trong các con đường ngầm. Các hiện vật đã được gia công trong các cơ xưởng hình khố bằng bê tông từ cá Thành phố phục vụ liên tiếp tuôn trào tới đây và được chuyển tới một nơi nào đó. Một chiếc băng tải chờ toàn giầy và quần áo. Một băng tải khác chở vô vàn những hộp các tông màu xám cùng loại. Qua mùi ngửi được, Peter phát hiện thấy đó là thứ bột dùng để chế biến mốn cháo đặc mà anh từng được thưởng thức ở Thành phố những người mang vòi! Cặp kính giải mã giúp họ nhận ra các bảng chỉ dẫn. Một chiếc băng tải chở những bình chứa chất dính như keo tới điểm BX3'4". ON nói:
- Đáng tiếc là nó không chờ giày hay quần áo lao động về phía đó, nếu không chỉ việc ngồi lên thôi!
Peter nhắc:
- Mật mã số 6.
ON xoay kính theo chỉ dẫn và thấy rõ hệ thống điều khiển có thể sử dung trong từng trường hợp có nguy hiểm. Anh gạt cần điều khiển một băng tải chở quần áo để các Mũi tên xanh chỉ mục tiêu BX3'4".
Chiếc băng tải dừng lại, dồn ép đột ngột, có tiếng kêu lạch cạch sau đó chuyển động theo hướng yêu cầu.
- Tất cả trèo lên!
Họ ngồi lên những gói quần áo đang lao đi với tốc độ rất nhanh. ON quấnts các băng tải đang chạy ầm ầm bênt trên, bên dưới, bên cạnh họ và các dấu hiệu lóe sáng hai bên đường và các cột đỡ. Anh tháo kính và đưa cho Peter.
- Anh cầm mà xem!
Đến lượt Peter lại nhìn rõ tất cả.
Các luồng vận chuyển được sắp xếp và thay đổi hệt như cách bẻ ghi ở một nút đường sắt. Các ngọn đèn và các tín hiệu mùa bật lển ồi lại tắt. Có lẽ do sự can thiệp của bọn anh, các máy tính tự động ở các hệ này dang làm việc đổi hướng chạy và tự động đổi điện...
Có lẽ tất cả những đièu này đã được theo dõi bằng các thẻ kiểm tra và báo cáo len Trung Tâm... Có lẽ giây lát họ sẽ tới một bức bêtông mới hay những cửa sập đóng kín mà hàng hà sa số những gói quần áo này không vượt qua đường, sẽ dồn lại cao như núi và sẽ đè lên họ. Peter đưa kính giải mã cho ON. ON nói:
- Tôi đã suy nghĩ. Bây giờ tôi biết chúng ta cần phải làm gì...
Đột nhiên bọn anh rơi ra khỏi chiếc hang tối. Họ sa xuống một cái hố rất lớn. Bến dưới họ là cả ngàn gói quần áo, còn chiếc băng cứ chạy tiếp tục. May thay, tường vách của cái hố này có dáng hình phễu nên họ có thể leo lên được. ON nhìn trở lại và thấy rằng, phía trên chiếc phễu trút hàng này có một hẹ thống điều khiển. Tất nhiên hệ thống này cũng có thể chuyển đôi được như các hệ thống trướng...
Peter quay đầu nhìn quanh trong đám sương mù dày đặc. Anh nhìn thấy một điểm ánh bạc sáng lờ mở giữa làn mấy mù màu nâu đen: Đó là con tàu vũ trụ Nhân Loại. Họ đã tới các con tàu có vài trăm mét.
- Cúc các bạn luôn gặp những điều tốt lành để có thể bay thoát lên được - ON nói - Chúng tô cảm ơn người anh em về tất cả những gì anh đã làm cho hành tinh Oxy.
- Tôi cũng chúc các bạn tất cả mọi điều tốt lành để các bạn có thể tự giải phóng được. Và xin cảm ơn các bạn vè những điều đã giúp đỡ tôi.
Mọi người ănms chặt tay nhau trước khi từ biệt. ON và hai chàng trai tới miệng phễu tụi trở xuống. Anh lại điều khiển đổi chiều và chiếc băng tảy xếp đầy các gói quần áo lại phóng nguwòi trở lại.
- Nếu các cậu muốn, bây giờ các cậu có thể trở về hang độ - ON nói.
- Vây anh đi đâu bây giờ? - AT hỏi.
- Tôi sẽ đến đường hầm điều khiển bức màn ION.
- Nếu anh thấy chúng em có thể giúp được, chúng e sẽ cùng đi với anh.
- Nguy hiểm đến tính mạng chứ không phải chuyện chơi đâu.
- Dù chúng em về hang động thì cũng vẫn nguy hiểm đến tính mạng.
- Trong khi tôi tìm cách đầu ngược lại hệ thống điện thì cần phát tín hiệu kêu gọi Những người có trí nhớ sẵn sàng chiến đấu...
Peter dò dẫm trên cánh đồng bằng phẳng giữa sương mù và bóng tối vĩnh cửu. Anh đã tới được con tàu Nhân Loại. Cùng lúc này trong hệ thống đường hầm dày đặc của hành tinh Oxy có ba người thanh niên sẵn sàng chết để đáu tranh giành quyền sống.