Chương 48 & 49
CUỘC RÚT CHẠY

    
uly đang mơ màng lúc ngủ lúc thức. Nàng mơ thấy mình đang nhận được tín hiệu vô tuyến rồi cô trông thấy Peter đứng trong phòng lái của con tàu. Nàng thức giấc hẳn và đây mới là sự thật: Nàng chỉ có một mình! Xung quanh con tàu là mây mù và bóng tối dày đặc. July quyết định tìm cách phát tín hiệu một lần nữa. có lẽ nàng đã hạ cánh trên hành tinh này và chờ đợi suốt một ngày. Từ lúc đó xung quanh nàng chỉ có im lặng và bóng tối.
Nàng áp mặt vào tấm kính buồng lái và cố gắng nhìn qua đám mây mù bồng bềnh. Đột nhiên nàng thấy một điểm trắng rồi nó biến thành một chùm sáng của một chiếc đèn pha yếu ớt. Nàng thấy như có một người đang tới gần, bước đi một cách khó nhọc. Người đó mang một bộ amý hô hấp và mặc một bộ quần áo đẹp tuyệt vời. Người đó dừng lại ra dấu hiệu bằng tay, một dấu hiệu hoàn toàn quen thuộc và dùng chiếc dèn phin quét xung quanh. Đó chính là Peter! Peter đi một mình...!
July quên phứt lệnh cấm đã ban hành. Cô ấn vào nhiều chiếc nút, chiếc cửa thứ nhất rồi cửa khóa thứ hai, thứ ba lần lượt mở ra...
July bước ra bậc thang... Nhưng chất khí cay xè và ngột ngạt đạp vào mặt và mắt nàng. Nàng thở khò khè rồi lảo đảo... Hai cánh tay mạnh mẽ nhấc bổng nàng lên và bế nàng vào trong con tàu... Peter, Peter yêu dấu của nàng đây rồi. Anh đang giữ nàng trong hai cánh tay cứng rắn và thân yêu, Peter, Peter yên mến, anh đã tới rồi, còn những người khác đâu? Tai sao anh lai tới chậm thế? Peter, anh kể đi chứ!...
Nhưng Peter không có thời gian để kể chuyện và giải thích dông dài. Những lời nói đầu tiên anh thốt lên là:
- Các tên lửa xuất phát có sẵn sàng khởi động được không em? Lập tức khởi động tên lửa! Nhanh lên em! Có lẽ chúng ta chỉ còn vừa đủ thời gian...
Một tiếng rít nư xé vang lên. Con tàu vũ trụ chuyển động. Thâ con tàu Nhân Loại tách khỏi mặt đất và để lại đuôi lửa dài phía sau.
- July, em mến thương. Hãy tha lỗi cho anh vì anh đã tới chậm.. Anh cư lo chỉ vì anh mà em phải bỏ mạng.
- Peter anh thân yêu! Ah nói gì em không hiểu!
- Khoan đã em. Bây giờ chúng ta phải lo đi thoát đã... may ra.. may ra thì...
Peter tập trung chăm chú hoàn toàn vào các máy móc dụng cụ. Tốc độ bay của con tàu liên tục tăng đều. Không biết khi nào thì chúng phát hiện được sự trốn chạy của ta? Liệu chúng đã biết chưa? Chúng đã bắt đầu đuổi mình chưa? Cuộc să đuổi đã bắt đầu thì tầm xa của vũ khí tên lửa ở đâu là bao nhiêu? Con tàu vũ trụ Nhân Loại phải bay cách hành tinh bao xa mới thoát khỏi tầm bắn của tên lửa?
Máy đo độ cao lân lượt chỉ một trăm dặm... ba trăm dặm... tám trăm... một ngàn...
Các đám may mù và tấm màn tím biến mất từ lâu, kể cả bầu trời xanh trong và ánh sáng mặt trời... Bây giờ bao quanh họ là bóng tôi lờ mờ, có những tia sáng từ xa. Họ đã thoát về với khoảng không vũ trụ.
- Bây giờ chúng không thể đuổi kịp ta được nữa, anh sẽ kể cho em nghe từ đầu đến cuối - Peter nói.
- Khoan đã anh ơi - July đáp - Anh hãy xem kìa, màu sắc của hành tinh Oxy đang biến đổi lạ quá. Màu tím đỏ biến mất. Các đám may khí sôi sục như đang xảy ra một cơn bão dữ dội dưới đó.
Cứ thế, con tàu vũ trụ Nhân loại nhẹ nhàng mang theo Peter và July rời xa hành tinh Oxy trở về với Trái Đất.

49 - THẨM VẤN TẠI HOÀNG CUNG
Tại Hoàng cung ở thành phố Oxy. Bình thường đấng Thiện vương XIII ít khi ngồi trên ngai báu ở cung đình nhiều lắm là trong các buổi lễ tiếp tân hoặc vào ngày Tết đầu năm. Lúc đó cả trăm gia đình cầm quyển đến chúc mừng Đức vua.
Lần này, công việc rất quan trọng. Thiện vương XIII đang ngồi trên ngai. Viên giám đốc Đầu To hoảng hốt khi được hai viên sĩ quan cận vệ báo cho biết hắn phải ra trước Hội đồng Hoàng tộc. Tham dự bưởi này, ngoài ra Thiên Vương XIII chỉ có Thái tử Recker và Thế tử Vocker. Buổi thẩm vấn diễn ra ngắn gọn.
Đầu To không thể thanh minh được tại sao hắn lại bước lên máy bay. Hăn phải biết là cửa máy bay được đóng mở theo thế bào quang điện chứ. Hắn còn phải biết là ngồi trên máy bay không thể thay đổi được đường bay nữa. Tại sao hắn không sử dụng ngay trang bị an ninh của sân bay để hạ lệnh báo động khi hắn thấy có sự sai lệnh trong việc thực hiện kế hoạch?
Đầu To không cãi được một lời. Theo cách đào tạo, hắn phải biết những điều này từ khi còn là một chú bé. Hắn sượng sùng cúi đầu lặng thinh.
Thiện Vương vẫy tay và Thái tử Recker đưa cho Đầu To xem bản báo cáo của Trạm kiểm soát Trung tâm.
Theo hoạch định, Đầu To phải đón July ở sân bay và đưa nàng đến nơi ở đã định. Quá thời hạn quy định đó 30 phút, khi Trung Tâm chưa nhận được báo cáo thực hiện, lập tức đã tìm kiếm họ trên vô tuyến. Đã không có hồi âm. Tổ kiểm tra đã tìm thấy chiếc xe của Kỵ sĩ Khôn Ngoan đậu trước sân bay bí mật theo đúng quy định. Bằng các phiếu kiểm tra của sân bay người ta đã xác định được rằng chiếc máy bay đã bay tơi Thành phố trí nhớ và trở về theo đúng kế hoạch. Các dụng cụ cũng xác định là trên máy bay có một hành khách. Lạp tức người ta đã tiến hành kiểm tra xem cơ cấu hóa cửa máy bay có gì hư hỏng không. Bởi vì đầu tiên người ta cho rằng trên máy bay phải cso hai người là Kỵ sĩ Khôn Ngoan và July thay vì chỉ có một trong hai người. Và lại cho rằng vì sự cố kỹ thuật nào đó, chiếc máy bay vừa tới nơi lại bay trở lại. Không thể giải thích được suốt thời gian ngồi trên máy bay Kỹ sị Khôn Ngoan không hề báo cáo hay trả lời khi nghe các chỉ thị. Trong khi máy bay đang ở trên không, đương nhiên người ta không thể thay đổi đường bay. Vì vậy họ phải chờ sau khi máy bay xuống tới Thành phố trí nhớ. Và từ đó họ đã ra lệnh cho nó lập tức bay trở về thành phố Oxy. Khi máy bay trở về thành phố đã có hai sĩ quan cận vệ đón sẵn ở sân bay và đưa ông Đầu To về đây. Còn Kỵ sĩ Khôn Ngoan và sinh vật giống cái của Trái Đất đã bặt vô âm tín.
Đầu To định biện bạch đôi lời thì báo cáo về tình huống mới lại vang lên:
- Trạm kiểm soát báo cáo: Peter Mac Gulliver, sinh vật giống đực của Trái Đất đã hai ngày nay chưa trở về lâu đài của Thái Tử. Chiếc xe hơi được giao cho hắn sử dụng riêng vẫn đậu bên Hồ Gương. Trong chiếc xe đã tìm thấy Kỵ sĩ Khôn Ngoan bất tỉnh, tay chân bị trói chặt. Peter Mac Gulliver đã biến mất không để lại một dấu vết.
Thiện Vương nghe báo cáo này, mặt tái đi. Nhưng tin tức xấu chưa dứt thì báo cáo nữa tới.
- Trạm kiểm soát Trung Tâm tại thành phố Oxy báo cáo: Hình con tàu vũ trụ Nhân Loại vừa biến mất khỏi màn hình kiểm tra trước đây một giây.
- Tại sao biến mất? Biến mất nghĩa là thế nào? - Thiện Vương VIII trợ mắt giận dữ hỏi.
- Theo dự đoán, nó đã xuất phát - Trung Tâm báo cáo.
- Làm thế nào mà nó cất cánh được? Đầu To kêu lên.
- Đó chính là điều muốn hỏi nhà ngươi - Thiện Vương XIII rít lên với giọng đe dọa.
- Tên lửa phòng không! Tại sao không dùng tên lửa phòng không bắn nó? Sao mọi người cứ ngồi yên bất động thế này? - Đầu To gào lên, quên bẵng đi mất tình thế bị cáo của hắn!
- Tên lửa phòng không của chúng ta đã làm việc - Trung vô tuyến báo cáo.
- Người biết rõ những luật lệ lớn của xã hội chúng ta. Đó chính là nhà ngươi, tên Đầu To - Thiện Vương phán - Ngươi cũng biết rằng một sự nhầm lẫn hay lơ là hoặc chống đối nhỏ nhất sẽ dẫn tới những hậu quả không thể lường trước được. Để điều khiển hệ thống máy tính điện tử hoàn chỉnh nhất của chúng ta, cũng cần có những bộ não hết sức hoàn thiện. Nếu không thì máy móc sẽ leo lên cổ chúng ta hoặc chỉ còn giá trị như sắt vụn; Đấng tiên đế vĩ đại Thiện Vương II đã nói như vậy.
Trẫm rất tiếc rằng nhà ngươi, Đầu To, đại diện cho một danh gia thế tộc, phải đi đến kết cục này. Để từ biệt, nhà ngươi được phép hôn tay trẫm.
- Sao lại từ biệt? Thần cúi xin bệ hạ...
- Phải, trẫm sẽ thông báo cho gia quyến nhà ngươi biét quyết định bất di bất dịch này! Ta hy vọng rằng kh sống cùng với Những người mang vòi, ngươi sẽ tiếp tục phục vụ tổ quốc chúng ta tương ứng với khả năng của ngươi...
- Thưa bệ hạ, sao bệ hạ có thể làm như thế được?
- Chúng ta có thể làm tất cả mọi điều Đầu To ạ. Và ta phải làm thôi. Đó là để bảo vệ cho quyền lợi của hành tinh Oxy - Thiện Vương XIII đáp và ra lệnh - Giải hắn đi.
Giữa cung đình mở ra một cửa sập và Đầu To rơi tụt xuống đó. Hắn có cảm giác được nhúng vào một bể thuốc ru ngủ. Không khí chung quanh ẩm ướt làm hắn chóng mặt. Xung quanh là bóng tối. Bóng tối dày đặc và hắn có cảm giác như đang tụt xuống một cái giếng sâu không đáy.
Trong triều đình còn lại ba người. Hai hoàng tử trợn mắt nhìn nhau.
- Đồ phản bộ! - Thế tử Vocker rít lên - Mày đã cho thằng người Trái Đất biết rằng con tàu vũ trụ sẽ hạ cánh. Mày đã để cho nó đi thoát!
- Sự thật không phải như vậy! - Thái tử Recker thanh minh - Thưa cha, cha đừng có tin lời nói của nó.
- Ta không tin lời em con nói đâu - Thiện Vương XIII nói - Vì ta biết con đã không tiết lộ những bí mật của chúng ta. Nhưng con đã làm những điều sai lầm trầm trọng có hại đến triều đình và do đó không còn xứng đáng là người nói dõi ngai vàng nữa. Con đã thể hiện tính yếu hèn.
- Nhưng thưa cha...
- Con đã không tiết lộ với nó rằng con tàu vũ trụ đã hạ cánh. Nhưng nó biết được điều đó. Vì sao nó biết được? Nó đã nghe được những cuộc điện đàm của chúng ta. Vì sao nó hãy òn máy thu? Ta đã chỉ thị cho con là tịch thu tất cả trang thiết bị của nó mà? Và làm thế nào nó hiểu được tiếng nói của chúng ta?
- Con đã tịch thu của nó tất cả mọi đồ vật.
- Thế con đã cắt hết tóc của nó chưa? Có đã cho soi trong cơ thể của nó chưa? Chẳng lẽ nó đã nuốt máy thu? Con đã kiểm tra bộ não của nó chưa? Con đã làm tất cả việc đó chưa?
- Nhưng thưa cha, con đã xử theo lòng mến khách, theo tinh thần hào hiệp.
- Những kẻ yếu hèn không thể lên ngôi trị vì hành tinh Oxy này được!
- Con chỉ để cho hắn có mỗi một chiếc nhẫn cưới vì hắn rất tha thiết với vật ấy! Đó là kỷ vật của vợ hắn. Cha thử nghĩ xem. Cũng như không một thế lực nào trên hành tinh này có thể bắt con trao lại chiếc khăn kỷ vật mà vị hôn thê của con, Công Chúa Tóc Vàng đã tự tay thêu tặng con.
- Vị hôn thê nào? - Nhà vua hỏi - Con không có vị hôn thê nào hết.
- Thưa cha, nhưng lúc công chúa mới sinh, nàng đã được đính hôn với con...
- Con nhầm rồi. Công chúa được đính hôn với người nối ngôi vua, với Thiện Vương XIV tương lai. Hay giờ thì người đó chính là em con, Hoàng tử Vocker.
- Thưa cha, xin cha rủ lòng khoan dung.
- Nếu là cha thì ta có lòng khoan dung. Nhưng là Vua của hành tinh Oxy thì không được phép khoan nhượng. Con tàu vũ trụ của Trái Đất đã phóng lên, nó đã vượt khỏi tầm bắn của các tên lửa của chúng ta. Vì sao? Vì con là người cao nhất điều hành các thiết bị an ninh của chúng ta. Con đã mê ngủ lâu quá nên hệ thống tên lửa phòng không của chúng ta chỉ có thể có hiệu lực được với các vật thể chuyển động đang đi vào hành tinh của chúng ta. Đáng lẽ con phải tính toán tới điều này từ lâu và đặt lại chương trình cho các tên lửa.
- Nhưng thưa cha, khi một cặp vợ chồng trên một con tàu vũ trụ nhỏ bé và tầm thường rời chúng ta để trở về hành tinh của họ thì có gì hệ trọng đối với hành tinh Oxy? Nếu ở một nơi rất xa trong hệ của một Mặt Trời khác người ta biết chút ít về chúng ta thì có gì hệ trọng? Hành tinh Oxy đâu có bị ai đe dọa...
- Vậy mà chúng ta bị đe dọa đó. Khi một người có thể từ đây bay đi là chúng ta bị đe dọa. Chỉ cần một điều nhỏ tiết lộ ra ngoài là chúng ta bị đe dọa. Để vĩnh biệt, con trai của ta được phép hôn tay ta.
- Thưa cha, cha định đày con xuống dưới với Những người mang vòi sao? Đày cả con, Thái Tử nối ngôi của hành tinh Oxy?
- Theo luật của chúng ta, đấng trị vì Oxy luôn luôn có hai con trai "Thông thường con lớn lên nối ngôi, nếu nó xứng đáng với ngôi đó. Con nên nhớ rằng, ta cũng là con thứ hai của cha ta.
Tấm cửa sập ở trên hoàng cung lại tự mở ra. Thái Tử Recker rơi tụt xuống và ngất đi.
Hai giờ sau, một người máy chở Recker cùng với Đầu To ra sân bay bí mật để đưa họ tới Thành phố của những người mang vòi. Họ đã được mặc quần áo lao động màu xám và mang chiếc mặt nạ có vòi thở. Không ai nhận ra họ nữa và họ cũng không còn nhớ gì đến thành phố Oxy nữa.
Trong hoàng cung một cuộc hội nghị mới bắt đầu diễn ra. Dưới sự chủ tọa của nhà vua và Hoàng tử Vocker mới được phong làm Thái tử Vocker. Hội đồng An nih được bầu lại. Hội đồng nhận được chỉ thị lập tức tiến hành điều tra những tình tiết của vụ Peter Mac Gullive chạy trốn và kiểm tra lại tính năng kỹ thuật của đường bay bí mật. Tiến hành điều tra cấp tốc não đồ của tất cả Những người có trí nhớ và soát xét lại tất cả các sách giáo khoa. Tiếp đó, yêu cầu phải cải tạo trang bị rađa phòng không của hành tinh Oxy. Trước chỉ được dựt rù chống các vật thể từ khoảng không vũ trụ tới thì từ nay có thêm cơ cấu bảo vệ đối với bên trong. Khi một con tàu vũ trụ từ hành tinh Oxy bay ra được một lần thì rất có thể, điều này lại xảy ra một lần nữa...
Nhà vua vui lòng chấp nhận những đề nghị cương quyết của Hoàng Tử Vocker. Ngoài ra hắn còn đề nghị thiết lập một hệ mật mã mới để mở và đóng các cửa sập và...
Nhà vua bất chợt ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài. Qua các ô kính pha lê rất lớn ở các cửa sổ, ông nhìn thấy những hiện tượng quang học khác thường. Hình như những bóng màu nâu đỏ chợt vươn lên.
Hoàng Tử Vacker cúi mình kính cẩn nói tiếp:
- Thưa hoàng phụ. Con vừa nói về một hệ mật mã mới...
- Phải, - Nhà vua lơ đễnh đáp, mắt nhìn chằm chằm vào cửa sổ - Cho mở ngay các cửa sổ.
Các tấm kinh pha lên lớn từ từ mở ra.
Những người dự cuộc họp trố mắt nhìn ra ngoài: Phía trên các luống hoa và các cây cỏ của vườn thượng uyển có cái gì cuồn cuộn rất đáng sợ. Nó dâng từ phía chân trời xanh lên càng ngày càng gần và càng dày đặc. Đó là một đám mây màu nâu đỏ, đám may ngày càng lớn lên ghê gớm. Cây lá bắt đầu lào xào. Tiếng gió lui về dồn dập chạy qua khuôn viên.
- Thế này là thế nào? - Hoàng Tử Vacker ngạc nhiên kêu lên.
Trên khuôn mặt nhà vua hiện rã nỗi lo sợ khủng khiếp.