Chương Mười Một
May Mà Có Em...

     uối Thu năm 1996, chúng tôi bắt tay vào việc thực hiện CD mới May Mà Có Em. Anh Sĩ Phú rất đồng ý với tôi về tựa đề của CD này.
Chúng tôi chọn bài bản cho 3 CD một lượt.
Cho CD 1 tức là May Mà Có Em (mà sau này đổi tên là Còn Chút Gì Ðể Nhớ), anh muốn hát bản Tình Cầm, Chán Nản, Còn Một Chút Gì Ðể Nhớ, Nhạt Nhòa, Hoài Cảm còn các bản còn lại hai chúng tôi cùng chọn.
CD thứ 2 gồm có những bản nhạc như Bến Xuân, Em Ði Rồi, Bài Không Tên Cuối Cùng, Ở Lại, Còn Yêu Em Mãi, Em Sẽ Cho Tôi Bầu Trời, Mắt Lệ Cho Người, Quên Câu Giã Từ, Tuổi 13, Vầng Tóc Rối.
CD thứ 3 sẽ là một CD đặc biệt, anh sẽ hát 6 bản của nhạc sĩ Phạm Duy như Tình Ca, Tình Hoài Hương, Nhớ Người Ra Ði, Bên Cầu Biên Giới, Kỷ Vật Cho Em hay Hoa Xuân, Ngậm Ngùi, Tiếng Thời Gian của Lâm Tuyền, Thu Quyến Rũ, Lá Ðổ Muôn Chiều, Chiều Vàng, Tình Quê Hương.
Tôi liên lạc với nhạc sĩ Duy Cường để lo phần hòa âm cho CD thứ nhất. Sau đó tôi liên lạc với nhạc sĩ Ðồng Sơn để lo cho cái CD thứ hai, chúng tôi dự định để Duy Cường hòa âm CD thứ ba sau khi CD thứ nhất hoàn thành.
Anh nói với tôi:
- Nhạc của Phạm Duy và Ngô Thụy Miên rất thích hợp với giọng hát của anh. Anh đã từng hát những bản tình ca quê hương của Phạm Duy rồi, và anh hát rất tới hay lắm em à. Em hãy chờ xem!
Tôi tình thật nói với anh:
- Anh ơi, em rất thích nhạc của Phạm Duy, nhất là những bản anh chọn trong CD3 thì quá tuyệt vời. Ðối với em, đó là những đại tác phẩm của Phạm Duy. Nhưng mà cái bản Tình Cầm anh chọn cho CD 1, nó như thế nào ấy, em không thích bản nhạc đó lắm!
Anh kêu lên:
- Anh chọn bản Tình Cầm là để hát cho em đó, anh sẽ hát bản nhạc ấy đặc biệt cho em. Em nghe kỹ lời ca đi, rất thi vị và dễ thương. Có một chút gì tiếc nuối, trách móc nhẹ nhàng trong ấy.
- Anh hát thử một vài câu cho em nghe đi!
Anh nhất định không chịu ca, tôi phải năn nỉ mãi, anh mềm lòng mới chịu hát nho nhỏ cho tôi nghe:
Nếu anh còn trẻ, như năm cũ,
Quyết đón em về, sống với anh
Những khi chiều vàng phơ phất đến
Anh đàn em hát, níu xuân xanh?.
(thơ Hoàng Cầm )
Lần đầu tiên tôi nghe anh hát mà không cần micro hay phòng thu âm, quả thực là giọng hát thiên phú. Tôi không thể nào diễn tả được sự xúc động của tôi lúc đó. Có khen anh hát hay cũng bằng thừa. Vì đó đúng là giọng hát ru hồn người và thật êm đềm trữ tình, chỉ có tạo hóa nắn nót thì mới tuyệt vời như vậy!
Anh thấy tôi làm thinh không nói gì thì anh cũng ngừng hát. Tôi phá tan sự yên lặng:
- Em không ngờ bản nhạc này hay như vậy. Quả thực là anh đã tạo nên bản nhạc này. Em đã từng nghe nó nhiều lần qua ca sĩ khác, nhưng em không thích, nó đã không gây được một cảm xúc nào hết trong em. Nhưng bây giờ chỉ mới nghe anh hát vỏn vẹn có nửa bản nhạc mà em thấy xúc động vô cùng.
Anh nói dỗi:
- Em đừng làm bộ khen khéo, thế sao hồi nãy lại chê?
- Thật mà anh, em khen thật đó!
Anh yên lặng một lúc rồi dẫn giải:
- Nói đùa với em cho vui, anh biết em sẽ thích bản nhạc này sau khi anh thu xong, với nhạc đệm và âm thanh kỹ thuật phòng thu, nó sẽ khác hơn nhiều.
- Nhưng mà em chỉ thích nghe anh hát khơi khơi như vậy, em không cần nghe nhạc đệm! Giọng anh quá hay như vậy thì anh đâu có cần kỹ thuật giúp anh.
Hai tháng sau, đầu năm 1997, nhạc sĩ Duy Cường làm xong phần hòa âm cho CD May Mà Có Em. Tôi vội vàng cùng anh Duy Cường đến phòng thu của John Tomlingson để bắt đầu chuyển phần hòa âm vào sound track. Xong xuôi, tôi gọi cho anh biết để anh sửa soạn xuống tôi để lo phần thu âm và cùng lúc, tôi gửi lên anh một băng nhựa copy của phần hòa âm để anh nghe thử trước khi hát.
Nhưng tôi không bao giờ ngờ, anh đã mỏi mệt quá rồi, buồn chán, đau khổ nội tâm đã làm cho anh mất đi phần cảm hứng, anh không tha thiết gì đến ca hát nữa. Anh cứ bảo tôi:
- Ðể từ từ rồi anh sẽ đi thu, em đừng vội.
hay:
- Lúc này anh không muốn hát chút nào, anh không có cảm hứng gì hết! Nếu anh hát, sẽ không hay đâu vì không có sự rung động nào từ trái tim.
Tôi cố gắng van nài anh:
- Anh không ráng được sao anh? Please, please?anh
- Rất tiếc anh chưa hát được em à, em gắng chờ anh một thời gian nữa xem sao!
Thế là tôi xếp lại chồng hồ sơ để qua một bên và chờ đợi.