Chương Ba Mươi Mốt
Thư Của Thính Giả Thân Yêu

     hật là một hân hạnh cho chúng tôi. Sau tang lễ của anh, tôi nhận được rất nhiều những thư từ, điện thư, điện thoại, email của thính giả từ bốn phương trời, luôn cả từ Ðức, Pháp, Úc và Việt Nam. Có lẽ tôi phải viết thêm một quyển sách nữa thì mới nói lên đủ những gì tôi muốn nói về tình thương của thính giả dành cho anh Sĩ Phú. Quý vị sẽ không bao giờ ngờ được rằng, Sĩ Phú, dù đã hát rất ít so với các đồng nghiệp, dù đã ít xuất hiện nhất trong các sinh hoạt văn nghệ, dù đã sống một cuộc đời thật khép kín từ trước đến nay, nhưng anh đã được biết bao nhiêu người thính giả trên đời này, nhất là những thính giả thầm lặng nhất, yêu quý anh vô cùng và họ yêu anh vô điều kiện với tất cả tấm lòng của họ.
Sĩ Phú có lẽ là nguời ca sĩ duy nhất mà được cảm tình của mọi giới từ đàn ông, đến đàn bà, từ già đến trẻ, nhất là những người trẻ và trung niên. Trong số thính giả liên lạc với tôi sau ngày anh mất, có khoảng 70 phần trăm là người trẻ thuộc nam giới tuổi từ 21 đến 37.
Người đầu tiên gọi điện thoại cho tôi ngay sau ngày tang lễ của Sĩ Phú là một thính giả rất trẻ tuổi. Ðó là Lê Hùng Hổ Khang, 21 tuổi ở Illinois. Khang cho tôi biết là Khang rất yêu tiếng hát Sĩ Phú từ ngày Khang 12 tuổi. Cuộc đời của Khang và tiếng hát trầm buồn Sĩ Phú có nhiều kỷ niệm gắn bó không rời.
Có một thính giả rất trẻ, theo giọng nói có lẽ khoảng 25 tuổi là cùng, cháu gọi tôi từ Seattle Washington, cháu nói:
- Cô ơi, cháu không ngờ, thật hoàn toàn không ngờ là chú Sĩ Phú đã ra đi. Cháu đi về thì được mẹ cháu cho hay là Sĩ Phú đã qua đời rồi, cháu rụng rời, cháu bị sốc, cháu không thể ngờ? Cháu yêu tiếng ca của chú Sĩ Phú vô cùng?.
Tôi chưa kịp hỏi tên cháu thì điện thoại bị cắt đứt. Tôi rất tiếc và mong cho cháu gọi lại, nhưng cháu không bao giờ gọi lại, có lẽ cháu đã nói lên những gì cháu muốn nói rồi.
Nhưng sau cùng, nhóm thính giả thầm lặng nhất cũng đã gọi cho tôi để góp tiếng nói của họ về một thần tượng mà họ yêu quý bao lâu nay.
Người thính giả thầm lặng nhất, đã âm thầm theo dõi và yêu thương anh suốt trong 30 năm qua, chưa từng, và không bao giờ dự định sẽ gọi cho anh, vậy mà chị đã gọi tôi một chiều mùa đông, sáu tháng sau ngày chia ly anh. Người thính giả ấy là chị Trần Kim Phượng, ở tiểu bang Connecticut, một cựu sinh viên Văn Khoa ngày xưa, một thính giả mà tình yêu vô cùng nồng nhiệt của chị dành cho Sĩ Phú đã làm cho tôi cảm xúc tột cùng và vì thế, cho nên tôi xin được viết lên những lời này về chị.
Xin kính mời quý vị cùng tôi, mở chồng thư của thính giả đã viết cho Ngọc Lan, để cùng tôi đọc lá thư của chị Trần Kim Phượng và của các thính giả khác, để tìm hiểu những cảm tình, những nỗi lòng và sự thương yêu của họ dành cho Sĩ Phú cao quý là ngần nào.
Trước khi đọc thư của thính giả, tôi xin được phép thưa với thính giả, độc giả rằng, vì trang giấy có giới hạn, trừ những lá thư đã được đăng ở các báo chí từ trước, chúng tôi không thể đăng hết tất cả những lá thư của thính giả gửi đến. Một số lá thư quá dài, chúng tôi phải buộc lòng cắt bớt và cố gắng trích ra một phần lớn ý chính để đăng lại. Riêng đối với những lá thư nào quý vị nêu tên một vài ca sĩ nào đó để so sánh tiếng hát của họ với tiếng hát của Sĩ Phú, dù quý vị không có một dụng ý nào, tôi cũng xin phép quý vị cho tôi cắt bỏ đoạn đó và sửa lại cho phù hợp với nội dung vì chủ trương của chương sách này là dành cho thính giả, để viết và nói về Sĩ Phú cùng những cảm nghĩ và kỷ niệm của quý vị đối với Sĩ Phú mà thôi.
Kính xin quý thính giả, độc giả vui lòng thông cảm cho Ngọc Lan.
________________________________________
Chị Trần Kim Phượng viết:
Có thể, ở một thế giới xa xôi nào đó, Sĩ Phú sẽ chẳng bao giờ nghe được những gì tôi nói hoặc đọc được những gì tôi muốn viết, nhưng tôi vẫn muốn được bày tỏ một lần, những cảm nghĩ mà tôi đã ôm ấp, đã trân trọng dành cho người ca sĩ này hơn suốt ba mươi năm qua.
Lần đầu tiên nghe Sĩ Phú hát, tôi đã bị lôi cuốn ngay bởi giọng hát ngọt ngào, trầm ấm này. Sau đó thỉnh thoảng tôi được xem Sĩ Phú hát trên truyền hình, tôi lại cảm thấy mình thật sự đã bị lôi cuốn bởi người ca sĩ này.
Sau ngày tang thương 1975, bẵng đi một thời gian thật dài, tôi gần như hoàn toàn xa lìa thế giới âm thanh vì cuộc sống quá vất vả và cũng là để tránh sự dòm ngó của chính quyền địa phương lúc bấy giờ. Mãi cho đến những năm đầu của thập niên 90, tôi mới được nghe lại những bài hát mà tôi hằng yêu thích ngày xưa. Những kỷ niệm của thuở xa xưa bỗng bừng bừng sống lại trong lòng tôi. Hơn bao giờ hết, tiếng hát thân yêu ngày xưa của Sĩ Phú đã gợi lên bao kỷ niệm vui buồn trong tôi. Những Mắt Biếc, những Cô Ðơn, những Niệm Khúc Cuối, những Cô Láng Giềng, những Hà Nội Ngày Tháng Cũ đã được bao nhiêu ca sĩ tài hoa hát lên, nhưng đối với tôi, chỉ tiếng hát Sĩ Phú mới giúp tôi cảm nhận cái hay, cái đẹp của những nhạc phẩm này. Tiếng hát Sĩ Phú đã giữ địa vị độc tôn trong tôi. Tôi yêu tiếng hát này vô cùng và vô điều kiện.
Có những lúc tôi tự hỏi, phải chăng tôi đã yêu Sĩ Phú? Nếu quả thật tôi đã yêu Sĩ Phú, thì đó là một tình yêu tinh khiết thanh cao giữa người hát và người nghe. Tôi yêu giọng hát nồng nàn, tha thiết ru hồn người này của Sĩ Phú. Tôi yêu cả cái phong cách trình diễn của anh, Sĩ Phú hát tự nhiên và với con tim của anh. Không làm dáng, không điệu bộ, nhưng với tôi, anh đã diễn tả thật nhiều.
Hơn tất cả, tôi yêu Sĩ Phú ở con người khiêm tốn, hòa nhã, không phô trương, không kiểu cách của anh. Tôi đã tìm thấy nơi Sĩ Phú một tâm hồn phóng khoáng bao la và một con tim chan chứa tình người.
Hôm nhận được tin Sĩ Phú từ trần, tôi đã lịm cả người....
Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn kia bỗng dại khờ..
Mãi đến bây giờ, tôi vẫn cảm thấy lòng tôi se thắt lại mỗi khi nghe Sĩ Phú hát và tôi đã không cầm được nước mắt khi xem lại những băng video cũ...
Ôi tiếng hát tuyệt vời nay còn đâu!!
Cảm ơn Sĩ Phú. Cảm ơn người sĩ quan Không Quân của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Cảm ơn người ca sĩ mà tôi đã, đang và sẽ mãi mãi yêu mến nhất.
Thành thật,
Trần Kim Phượng
Connecticut
Ðây là một trong nhiều email của Phượng đã gửi cho Ngọc Lan
Ngọc Lan ơi,
Mấy hôm nay Lan đã thật khỏe chưa? Phượng ở xa quá và cũng không biết làm sao để chia xẻ bớt những cái bận rộn của Lan. Lan ráng giữ sức khỏe kẻo bệnh không có ai lo và lại không viết được bài nữa. Mãi đến hôm nay mới có thì giờ để xem email của Ngọc Lan. Phượng cũng đã nhận được những bài báo, CD Những Gì Anh Hát, và tờ bìa của CD Còn Chút Gì Ðể Nhớ với chữ ký của Sĩ Phú rồi. Cảm ơn Lan đã chu đáo gởi cho Phượng cả tờ quảng cáo hôm ra mắt CD cuối cùng của Sĩ Phú. Mấy hôm nay thì Phượng nghe CD do Như Hảo và Ngọc Lan thực hiện thay vì nhạc Sĩ Phú. Phượng đã cố gắng đè nén cảm xúc của mình nhưng mỗi lần nghe nước mắt cứ ướt nhòa cả hai mắt ngay cả những lúc đang lái xe đi làm Lan ạ.
Ðã bảy tháng kể từ ngày Sĩ Phú vĩnh viễn ra đi, nhưng sao cái cảm giác mất mát vẫn còn trong Phượng quá nhiều, Lan ạ. Phượng chưa được một lần được gặp mặt Sĩ Phú, chưa được một lần nói chuyện cùng Sĩ Phú mà Phượng cũng đã thương mến Sĩ Phú nhiều đến như vậy thì Phượng cũng có thể tưởng tượng ra được sự yêu thương của Ngọc Lan đã dành cho Sĩ Phú nhiều đến ngần nào rồi. Ngọc Lan nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Chúc Lan luôn được thanh thản trong tâm hồn.
Phượng (Connecticut)
________________________________________
I really like Si Phu and I think he's a talented singer and his singing will be forever
Kinh Luân Phạm Nguyễn
posted on Internet at siphudauyeu.com 01/22/2001
________________________________________
Hi Cô Ngọc Lan,
Cháu có một số bài hát do danh ca Sĩ Phú hát truớc năm 75, có một số âm thanh không còn được tốt lắm vì những băng này được thâu quá lâu, nếu cô Ngọc Lan không chê thì cháu sẽ thâu và gởi tặng cô Ngọc Lan. Cháu xin mạn phép sang lại cho cô Ngọc Lan vì mỗi cuốn băng nam danh ca Sĩ Phú hát một hoăïc hai bài. Sau đây cháu xin list tựa những bài hát:
Lá Rụng,Ðừng Xa Nhau,Trên Ðồi Vĩnh Biệt, Ðiệu Buồn, Nỗi Lòng Người Ði, Tan tác, Nụ Cười Sơn Cước, Dư Âm, Bóng Chiều, Lỡ Cung Ðàn, Tiếng Hát Lênh Ðênh, Nhắn Gió Chiều, Nguời Yêu Tôi Khóc, Cô Hàng Cà Phê, Hoài Cảm, Tình Khúc Chiến Truờng, Sao Phụ Tình Anh, Nhạc Sĩ Với Cây Ðàn, Lá Thư, Chiều Vàng, Em Tôi, Ru Em Một Ðời, Tiếc Một Nguời, Thu Quyến Rũ.
Nếu cô Ngọc Lan cần những bài hát này, xin cô cho cháu địa chỉ để cháu gởi đến. Chúc cô Ngọc Lan một năm mới vui vẻ và những điều nguyện ước trong năm mới sẽ đuợc toại nguyện.
Phạm Bình (San Jose)
________________________________________
Hi cô Lan,
Cháu đã gửi tặng cô cuốn băng ngày hôm qua. Cháu rất hãnh diện cho âm nhạc Việt Nam vì có những cô chú như cô tốn bao công sức để lưu truyền và phổ biến những bản nhạc và giọng hát thiên phú có một không hai của nền tân nhạc Việt Nam. Cháu có mấy người bạn học rất thân, chúng cháu thường gọi đùa với nhau " bạn say ", chúng cháu say ở đây không phải là say rượu bia mà chúng cháu say mê với những bản nhạc bất hủ tiền chiến cùng những giọng hát của các cô chú Thái Thanh, Lệ Thu, Khánh Ly, Sĩ Phú, Duy Trác, Anh Ngọc.... Tất cả những cuốn băng cháu collect được, cháu thâu vào MD disk vì MD disk có thể giữ được lâu mà âm thanh sẽ không bị thay đổi.
Cháu rất thích lối hòa âm trước năm 75 vì ngày xưa chỉ chú trọng vào giọng hát nhiều hơn khí cụ. Cháu cũng rất mong cuốn CD với những bản nhạc và giọng hát của chú Sĩ Phú ngày xưa sẽ được cô hoàn tất sớm.
Chúc cô năm mới và cuối tuần nhiều sức khỏe để hoàn thành tâm nguyện của chú Sĩ Phú.
Phạm Bình (San Jose)
________________________________________
Hi
Thank you for sharing the information about Si Phu.
It is a tremedous lost to us that he past away at an early age. I have a suggestion...can you add a few of his collections for people to hear like real audio or MP3 files? Thanks.
TL
(thính giả viết bằng email sau khi xem trang web của Sĩ Phú siphudauyeu.com)
________________________________________
Lá thư thứ nhất của chị Vũ Tuyết Hương (gởi về www.siphudauyeu.com)
Chị Ngọc Lan và nhóm thực hiện trang Sĩ Phú thân mến!
Tôi rất hoan nghênh chị đã thực hiện trang này cho Sĩ Phú, tôi cũng đã nghe rất nhiều về chị và khâm phục chị đã lo cho anh trong những ngày cuối cùng của cuộc đời. Hi vọng chị sẽ tìm được nhiều tác phẩm anh đã trình diễn từ trước 75 để những người ái mộ được thưởng thức thêm.
Xin chúc chị nhiều sức khỏe và nghị lực để vơi đi nỗi buồn mất một người thân yêu.
Vũ Tuyết Hương
________________________________________
Lá thư thứ hai của chị Tuyết Hương
Chị Ngọc Lan thân mến!
Thật là không ngờ ngày đầu năm, mặc dù đi làm việc như bình thường nhưng đặc biệt hôm nay Tuyết Hương cảm thấy rất vui sướng vì đã được hồi âm của chị quá nhanh không thể tuởng tượng tình cảm chị đã dành cho fan của anh Sĩ Phú và đặc biệt có Tuyết Hương trong đó.
Tuyết Hương còn nhớ hôm gặp anh SP tại đêm ra mắt CD đầu tiên tại vũ trường Ritz, và đêm ấy TH cũng can đảm lên xin anh chữ ký vào băng CD để làm kỷ niệm tiếc rằng hôm ấy không có máy hình để chụp chung cùng anh, riêng ông xã của TH thì khi nghe tin đêm ra mắt như vậy thì cũng muốn tham dự trước là để chiêm nguỡng một tài danh và sau đó là đi ủng hộ một người bạn trong binh chủng KQ.
Mặc dù không được quen biết anh nhiều, nhưng qua nhận xét thì những tác phẩm mà anh đã chọn thì cũng đã đủ nói lên con người của anh như thế nào.Tiếc rằng anh đã phải ra đi quá sớm để lại cho những người ái mộ một sự thương nhớ mất mát như chính những người thân yêu của mình vậy.
Riêng chị thì còn đau đớn hơn ai hết, nhưng dù sao chị cũng hãnh diện đã chăm sóc cho anh những ngày cuối cùng của một đời người và TH tin rằng anh lúc nào cũng phù hộ và sưởi ấm chị mãi mãi để đền bù những vất vả mà chị đã hi sinh cho anh. Lúc mạnh khỏe mà đã chăm sóc thì đến khi ốm đau hẳn còn đáng ngợi khen đến dường nào.
________________________________________
"Sĩ Phú, Người Hát Nhạc Tình Tuyệt Vời Nhất Thế Kỷ"
Ðặng Thanh Hà
Seal Beach, California
________________________________________
Dear Managers of Si Phu Foundation
I am an admirer of Si Phu's voice and personality. When Phu died two months ago, I could not help crying for a wonderful voice that is no longer with us. Phu sang from his heart, not from His wallet. That's unique about him.
No one could replace Phu's songs. His singing is so naturally romantic that men and women alike, love him.
I am writing this brief commentary as a tribute to a voice that would stay with us now and forever. Like those of Nat King Cole, and Frank Sinatra, Phu's voice will be immortal.
Sincerely.
A Fan, Daniel Hoàng ( thính giả gởi bằng email)
Tam dịch:
Thân gửi người phụ trách Sĩ Phú Foundation,
Tôi là người ái mộ tiếng hát và nhân cách của Sĩ Phú. Hai tháng truớc đây khi tôi đuợc tin Sĩ Phú qua đời, tôi không cầm được nuớc mắt tiếc thương cho giọng hát tuyệt vời này đã không còn nữa. Sĩ Phú hát lên từ sự rung động của trái tim chứ không phải từ thúc đẩy của đồng tiền. Không ai có thể thay thế được những bài hát Sĩ Phú đã ca. Giọng hát lãng mạn thiên phú của anh đã làm cho nam cũng như nữ đều yêu anh ca.
Tôi viết lên những dòng cảm tuởng ngắn gọn này để tỏ lòng ngưỡng phục đến một giọng ca mà sẽ tồn tại với chúng ta bây giờ và mãi mãi. Chúng ta có thể ví giọng ca bất hủ của anh như những giọng ca của Nat King Cole, của Frank Sinatra vậy.
Thân ái,
Một người Ái Mộ, Daniel Hoàng
________________________________________
Kính thưa Ông Sĩ Phú,
Chúng tôi rất cảm động khi nhận được cuốn CD Sĩ Phú 2 ông đã ký tặng và những cuốn CD khác do ông giới thiệu mua.
Chúng tôi vui mừng đến ngạc nhiên sững sờ khi bất ngờ được diện kiến cùng Sĩ Phú, một ca sĩ có giọng hát thật sang giả quí phái và truyền cảm, đã làm nước sông phải gợn sóng dại ngây.
Chúng tôi đã thưởng thức tất cả những CD âm nhạc của Sĩ Phú. Khi bài hát cuối cùng chấm dứt, trong không gian thinh lặng, giọng hát Sĩ Phú rơi vào im lặng như ong say mật gục ngã trong lòng hoa sen.
Xin cầu chúc ông bà luôn được nhiều lộc sủng, riêng ông được viên toàn ước nguyện trên con đường nghệ thuật.
Kính
Liên Hương
Anaheim 28/03/2000
________________________________________
I really like Si Phu and I want to find Video collection about Si Phu. Please help me to find it so that I can order or buy it. Thanks
Richard Ng,
posted on Internet at siphudauyeu.com 01/22/2001
________________________________________
Hi
Thanks for your kindness. I bought some CD and video of Si Phu, but I didn't like it because it's not just only Si Phu. Video tape was general and I just only like Si Phu sings or MC. Do you have anyone like this? Please let me know if you have a list of Si Phu's songs so that I can order some.
Thank you.
Richard Ng (nguyên văn)
________________________________________
Sĩ Phú
I would love to make the most of this web page to show my profound and sincere attachment to this talented singer whom I am always an unconditional admirer of. Listening to his voice, I have the feeling of going back in time, of seeing passing before my eyes all the sections of my life whether they are painful or happy, of going down again in the memories of my youth and above all of reliving the image of a peaceful and affectionate Việt Nam.
Let me take out the song Solitude (Cô Ðơn) from the album
There remains something to remember (Còn Chút Gì Ðể Nhớ) to pay him this Last Great Homage.
Tạm dịch:
Sĩ Phú
Tôi muốn dùng trang lưới này để bày tỏ sự tha thiết và yêu quý của tôi đến với người ca sĩ tài hoa này, người mà tôi hằng luôn ái mộ vô điều kiện. Giọng hát của anh, đã đem tôi về thuở xa xưa, đã gợi cho tôi những kỷ niệm với hạnh phúc lẫn khổ đau nào đó trong cuộc đời. Những kỷ niệm này đã đem tôi về miền quá khứ của thuở còn thơ, và trên hết, đã làm sống lại trong tôi một hình ảnh quê hương Việt Nam thanh bình yêu dấu của thuở nào. Xin cho tôi được trình bày nhạc phẩm Cô Ðơn, trích từ CD Còn Chút Gì Ðể Nhớ để tỏ lòng nhớ thương đến người đã khuất.
Ðặng Anh Tuấn
Pháp Quốc
(trích từ trên internet, search=siphu at Yahoo search ) (www.limsi.fr/Recherche/CIG/esiphu.htm)
________________________________________
Nguyên văn lá thư của bác Huỳnh Thu Sương
Houston ngày 10-10-2000
Thân gửi cô Ngọc Lan
Ðược tin nam danh ca Sĩ Phú từ trần, gia đình chúng tôi xin thành thật chia buồn cùng cô và tang quyến. Chúng tôi nguyện cầu hương linh anh sớm về cõi Vĩnh Hằng, An Lạc.
Tuy Sĩ Phú đã vĩnh viễn ra đi, nhưng tiếng hát của anh vẫn sống mãi mãi trong lòng của tất cả thính giả muôn vàn ái mộ anh.
Ngày còn ở Việt Nam, thỉnh thoảng chúng tôi có nghe thấy anh Sĩ Phú hát trên đài phát thanh Quân Ðội trong bộ quân phục sĩ quan Không Quân. Anh trông rất oai hùng đĩnh ngộ với dáng vóc cao ráo, thanh tú đầy duyên dáng hấp dẫn. Anh dễ dàng chinh phục cảm tình của nhiều quý khán thính giả nhất là nữ giới.
Ngoài sự phục vụ cho Quốc gia trong thời chiến, Sĩ Phú còn có biệt tài về ca hát. Thượng Ðế đã ưu ái tặng riêng anh một giọng hát hiếm quý rất ngọt ngào truyền cảm. Một giọng hát trầm buồn, trữ tình dành cho các danh nhạc phẩm tình cảm lãng mạn của các danh nhạc sĩ ưu tú thời tiền chiến.
Sĩ Phú hát dễ dàng như chúng ta thở, không gò bó hay làm duyên. Nhờ vậy mà tiếng hát của anh rất thu hút. Nghe một bài là muốn nghe tất cả. Anh hát rõ ràng từng chữ, từng nốt trầm bổng điêu luyện. Khi lên cao thì nhẹ nhàng, mỏng như sương khói, lúc xuống thấp thì trầm ấm vang dội sâu vào tận tâm hồn người thưởng thức. Nghe anh hát những bản tình buồn, chúng ta có thể tưởng tượng như lời tâm tình của hai kẻ đang đau khổ vì yêu. Hay anh đã hát để dàn trải cho chính tâm sự của riêng anh???
Gia đình chúng tôi rất yêu mến tiếng hát của Sĩ Phú. Thương tiếc Anh như mất một người thân trong gia đình.
Làng tân nhạc Việt Nam đã mất đi một giọng ca vàng rất khó có người thay thế!!!
Một nữ thính giả mãi mãi ái mộ tiếng hát của danh ca Sĩ Phú
Bác Huỳnh
Kèm theo lá thư này, bác gửi cho tôi một chút quà thật đầy tình người: hai cái khăn để dùng trong nhà bếp rất xinh, được bác Huỳnh đan bằng tay ở trên đầu khăn để làm móc treo lên tủ lạnh. Cảm ơn Bác Huỳnh thật nhiều đã bỏ thì giờ quý báu của Bác để đan những đường kim mũi chỉ ân tình cho cháu.
________________________________________
Thưa cô Ngọc Lan,
Vừa rồi do một sự rất tình cờ cháu biết được trang nhà của danh ca Sĩ Phú. Nhờ đó mà cháu biết thêm về người ca sĩ mà cả gia đình cháu luôn mến mộ và yêu quý nhất trong làng ca nhạc VN. Tiếng hát đó đã có một vị trí đặc biệt trong những mối tình đẹp ở gia đình cháu. Vào forum, cháu có đọc được một message của anh Phạm Bình, người may mắn vẫn còn giữ lại được những bài hát danh ca Sĩ Phú trình bày trước năm 75. Có cách nào cô giúp cháu liên lạc với anh Bình để xin anh cho cháu những bản copies. Cháu nghĩ sẽ không còn gì làm cha mẹ cháu vui hơn là một món quà như vậy. Cháu tha thiết mong cô giúp cháu. Cháu xin cám ơn cô truớc và trân trọng chào cô.
Cháu
Bảo Nghi
(nhận bằng email )
________________________________________
Thư của ông Phạm Nhật Quang, viết từ Canberra, Úc Châu
Cô Ngọc Lan mến,
Tôi xin thành thật chia buồn cùng cô về sự mất mát quá to lớn này. Tin ca sĩ Sĩ Phú ra đi làm tôi giao động tinh thần rất nhiều.
Tôi như người mất hồn, vì sự ra đi của Sĩ Phú đã làm cho đời sống của chúng tôi, những người yêu mến tiếng hát của anh, bỗng dưng trống vắng. Một cái gì đó mất đi mà không thể tìm lại được.
Tôi tuy chưa bao giờ gặp mặt Sĩ Phú trong đời, nhưng tiếng ca của Sĩ Phú đã đi vào lòng tôi hơn 25 năm qua. Ðối với tôi, Sĩ Phú là một người thân của tôi và gia đình tôi cho dù chúng tôi chưa từng được diện kiến cùng anh.
Từ ngày anh mất đi, trưa nào đi làm, tôi cũng đem theo mấy cái băng nhạc cũ mèm của anh ra xe, vừa ăn trưa, vừa nghe anh hát. Ôi tiếng ca sao mà dịu dàng ngọt ngào nhưng đầy nam tính. Giọng ca anh rất lạ, chưa từng có một ca sĩ nào ca như anh.
Những bản nhạc như Em Tôi, Trở Về Bến Mơ, Chiều Vàng do Sĩ Phú hát có thể nói rằng đó là những bản nhạc ruột của tôi, không một ngày nào đi qua mà tôi không nghe nó.
Tôi nghe riết rồi ghiền. Nếu bị ghiền vì nhạc do Sĩ Phú ca, thì tôi cũng không sợ gì vì đó là một sự ghiền lành mạnh.
Tôi may mắn được bạn bè cho vài tờ báo từ Cali vài tuần sau ca sĩ Sĩ Phú qua đời. Xem báo thấy có nói về cô rất nhiều và sự săn sóc chu đáo của cô cho ca sĩ Sĩ Phú trong những ngày cuối cùng, tôi rất ngưỡng mộ tấm lòng tốt của cô. Thời buổi này làm sao mà tìm được một người bạn đường cao quý như cô. Xin cho chúng tôi được gửi tới cô một đóa hoa tinh thần và lời khen tặng chân thành.
Chúc cô được khỏe mạnh mãi mãi để làm thêm những CD của Sĩ Phú sau này nếu được. Chúng tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên tiếng ca của Sĩ Phú. Ngày nào tôi còn sống, ngày ấy vẫn còn tiếng ca của Sĩ Phú trong lòng tôi.
Kính chào cô Ngọc Lan
Phạm Nhật Quang
Úc Châu
________________________________________
Mãi đến hôm nay, nếu có bất cứ ai bất ngờ nói đến Cố Danh ca Sĩ Phú chắc hẳn tôi rất bàng hoàng xúc động mãnh liệt, vì hình ảnh của Anh vẫn còn in đậm nét trong tâm trí tôi. Mặc dù Anh đã yên nghỉ ở cõi Vĩnh Hằng, nhưng tôi mãi ngậm ngùi thương tiếc, miên man nghĩ về Anh bằng Tình nghệ Sĩ bao la bất tận.
Hùng Quân (San Jose)
________________________________________
Sau đây là một vài bài viết của Vưu Vân Tâm từ Ðức Quốc. Tâm là một thính giả trẻ rất ái mộ Sĩ Phú và có lòng ưu ái gửi tặng tôi một số CD cũ của các danh ca như Sĩ Phú, Khánh Ly, Thái Thanh, Lệ Thu, Thanh Lan trước 1975 mà Tâm đã sưu tầm.
Tuy rằng tôi chưa từng được may mắn gặp mặt Tâm, nhưng chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều bằng email và qua những cảm tình đó, Tâm đã viết cho tôi rất nhiều bài về Sĩ Phú và đây là một vài trong những bài về Sĩ Phú mà Tâm đã gửi cho tôi qua dường dây email. Tôi xin hân hạnh chia sẻ cùng quý độc giả.
Chị Ngọc Lan xin chân thành cảm ơn Tâm rất nhiều về những CD Tâm đã gửi cho chị trong những tháng ngày qua.
Chị Ngọc Lan thương mến,
Có lẽ Tâm là thính giả sau cùng biết tin muộn, rất muộn. Tâm ở xa xôi quá - tận bên ÐỨC - không có thông tin, báo chí nên cũng đành.. không biết phải viết thế nào để chia xẻ những mất mát lớn lao trong đời chị. T cũng chưa đủ kinh nghiệm sống nhiều để khuyên giải một ai nên lấy làm áy náy vô cùng. Nhưng với những dòng này xin gửi đến chị những cảm thông chân thành nhất. T có đọc được đâu đó: cái buồn tự nó đến rồi tự nó cũng sẽ đi. Giống như anh Du Tử Lê đã nói cuộc sống này như hai mặt đồng tiền, lúc sấp lúc ngửa. Vì vậy mình phải bình tâm, gìn giữ sức khỏe và đừng để đánh mất mình, chị nhé.
Là một thính giả yêu thích tiếng hát của anh từ lâu, cũng như nhân cách khiêm tốn, và tuy chưa bao giờ được xem anh hát trên sân khấu.. nhưng khi nghe tin buồn, tin muộn vào cuối tháng giêng 2001.. Tâm không dám tin, không muốn tin là sự thật. Viết thư hỏi anh Lê, rồi được xem thông báo chia buồn trên cuốn băng video Asia 31.. và rồi Tâm cũng cứ mơ hồ.. như chuyện hoang đường. Những hình ảnh cuối cùng của anh trên băng video Asia như Niệm Khúc Cuối, Mắt Biếc, Tuyết Trắng, hợp ca Bên Em Ðang Có Ta.. với T là những hình ảnh đẹp nhất.
T đang làm một KỶ NIỆM nho nhỏ về anh. Nghĩa là tập hợp lại những bản nhạc anh đã hát và thu thanh tại Sài Gòn và sang lại trên CD. Chị gắng chờ, khi xong chắc chắn T sẽ gửi tặng chị một bản làm kỷ niệm. Chi ghi cho T cái địa chỉ nhá.
Mong tin.
TÂM
viết từ ÐỨC QUỐC
________________________________________
Chị Ngọc Lan thương mến,
Chị Ngọc Lan ơi, T không biết phải nói thế nào để diễn tả cảm xúc của mình khi được biết thêm ít nhiều về anh - giọng hát mà T yêu thương tù nhiều năm nay - về chị, người có trái tim.. Bồ Tát và rất nhiều tình cảm chân thành.??.
Ngày trước T có nghe được chuyện tình thi sĩ Hàn Mặc Tử. Cuối đời chỉ còn lại mỗi một Mai Ðình bên cạnh chăm lo, săn sóc cho anh. Không biết là chuyện này có thực hay chỉ là thêu dệt bởi miệng đời. Nhưng.. không sao hết, hư thực, tưởng tượng hẳn là vốn sống cần phải có của mọi con người hiện hữu trên mặt đất này. Và ở cuối thế kỷ 20 này, T lại thấy có thêm một Mai Ðình nữa.
Không có lời nào để diễn tả, xin cho T được gọi là Trái Tim Bồ Tát. "Con người vốn dĩ sinh ra đã mang nợ nần với nhau rồi". Câu này của nhạc sĩ T T Thiêng hay quá phải không? Còn theo nhạc sĩ TCS thì "sống trên đời này cần phải có một tấm lòng.. cho dù là để gió cuốn đi?
Anh chị gặp nhau muộn màng, nhưng có hề chi đâu. Một ngày yêu thương lo lắng cho nhau, cho dù một ngày cũng là tình là nghĩa. Anh ra đi. Anh ra đi thật rồi, nhưng T tin tưởng là ở đâu đó nơi cõi Vĩnh Hằng anh đã mỉm cười mãn nguyện vì cuối đời anh đã gặp được một tình yêu chân thật nhất, trong sáng nhất sau gần hết một đời người long đong, khốn khổ đi tìm hạnh phúc. Gặp nhau ở những ngày cuối cuộc đời nhiều bạc bẽo này, anh có còn lại được gì ngoài cơn bệnh hiểm nghèo. Thế mới biết được tấm lòng của chị. YÊU là phải biết hy sinh, lo lắng cho nhau.. không màng danh lợi, địa vị, vật chất gì cả. Giờ đây, chắc anh cũng như chị không phải hối hận vì mình đã sống cho nhau những ngày thật trọn vẹn..
Nếu anh còn trẻ như năm cũ
Quyết đón em về sống vời anh
Mấy câu anh hát thật tuyệt vời. T có cảm nhận anh hát cho riêng chị, chỉ riêng chị thôi. Ở đây khán thính giả chỉ có mỗi một Ngọc Lan thôi. Chắc chắn là có rất nhiều người sẽ phải ganh tỵ khi nghe hai câu mở đầu thật truyền cảm lãng mạn, mà cũng rất là chân thật, riêng tư khi nghe anh hát bài này. Giọng trầm buồn, ấm áp, theo T thấy dĩa nhạc CCGDN truyền cảm hơn bao giờ hết, phù hợp với chủ đề và cũng là món quà tri ân đến thịnh tình khán thính giả gần xa đã yêu thương mến mộ tiếng hát này trong suốt mấy mươi năm dâu bể.
Nếu nói theo thuyết nhà Phật thì anh đã trả xong nợ đời và trước khi chia tay với cuộc sống này thì hạnh phúc đã mỉm cười và dang rộng đôi tay chào đón anh. Cho dù là hạnh phúc yêu thương thì bao giờ cũng ngắn ngủi cả. Biết tận hưởng trọn vẹn thì mới quý, phải không chị? Anh đã sống trọn vẹn cho người, cho đời, cho mình để yên lòng thanh thản ra đi, đi mãi không về.
Thôi chị hãy tặng cho mình lần này quyển "Quẳng Gánh Lo Ði Mà Vui Sống" nhé.
Nếu không T sẽ gửi tặng chị vậy. Chúc chị một ngày thật bình an và không bao giờ phải khóc nữa.
Tâm
________________________________________
Chị Ngọc Lan thương mến,
Gửi đến chị những dòng chữ thân thương này. Tâm viết với cả tấm lòng trân qúy một tiếng hát liêu trai, một nhân cách đẹp. Một thoáng chốc thấy tay mình run run, mắt mình cay cay. Bao giờ Tâm cũng hiểu tâm tình mình hơn ai hết.. và lúc nào với Tâm tiếng hát ấy vẫn còn ở lại..
Thương chúc chị vui mạnh và lúc nào cũng bình an trong tâm hồn, bình an trong cuộc sống. Ðược - mất - thắng - thua bao giờ cũng là quy luật của trời đất, của cuộc sống đời người. Quan trọng là mình đến với nhau thật trọn tình và ở với nhau thật trọn lòng.. với cái TÂM thánh thiện.
Tâm
________________________________________
Kính gửi cô Ngọc Lan
Xin lỗi cô đến giờ này cháu mới email để hỏi thăm cô. Cháu quá bận học bao lâu nay, muốn viết thư hỏi thăm cô mà không bao giờ có dịp. Nhân dịp nghỉ lễ Phục Sinh, cháu mạo muội viết thơ này cho cô để chia buồn cùng cô về sự mất mát quá lo lớn này không những cho cô mà còn cho nền âm nhạc Việt Nam. Gia đình cháu, ba mẹ cháu, các anh chị đều rất yêu tiếng hát của nam danh ca Sĩ Phú. Họ đều nghĩ là từ đây, sẽ không còn tiếng hát nào có thể thay thế tiếng hát của nam danh ca Sĩ Phú nữa. Cô ơi, cám ơn cô đã lo lắng cho chú Sĩ Phú những ngày cuối cùng. Ba mẹ cháu có đọc bài viết của Du Tử Lê về cô, ba mẹ cháu cắt bài viết này ra để dành. Nếu cô chưa có bài viết này xin cô cứ reply cho cháu biết, cháu sẽ gởi copy cho cô. Cháu chúc cô nhiều nghị lực để làm những gì cô phải làm cho chú Sĩ Phú. Kính chào cô.
Cháu Hoàng Trâm
(email cho Ngọc Lan ngày Lễ Phục Sinh, 2001)
________________________________________
Thưa chị,
Với một giọng ca thiên phú, thêm những tài hoa hậu tạo, có lẽ vì là một con người hoàn hảo quá nên cuộc đời anh phải gặp nhiều phũ phàng, tan tác đúng với định mệnh: luật bù trừ của tạo hóa. Nhưng em tin rằng anh đã ra đi với nhiều an ủi, bởi có được một tri kỷ là chị.
Và, càng tin tưởng hơn là, chính tình yêu thương của chị dành cho anh sẽ mãi mãi chăm sóc dư âm giọng hát anh để tiếng hát ấy sẽ sống mãi với thời gian và trong lòng người mộ điệu? Xin chị nhận nơi đây tấm lòng phân ưu đến muộn của em.
Thương Tiếc Anh Vô Cùng
Một tri âm của danh ca Sĩ Phú
Hứa Ái Hoa
Montclair, California
________________________________________
Nồng nhiệt nhất với lá thư của chị Trần Thu Hiền
Chị Ngọc Lan mến,
Mặc dù chỉ nói chuyện với chị qua điện thoại, chưa một lần gặp mặt, mà khi nghĩ đến chị, đến tên của chị, em cảm thấy như chúng ta đã quen lâu lắm rồi, chỉ cần nói lên tên Ngọc Lan là em đã thấy một chút gì đó ấm áp len vào hồn. Thưa chị, em đã kinh ngạc, bàng hoàng khi nghe tin anh Sĩ Phú qua đời.Thời gian thật là bóng câu qua cửa sổ. Mới ngày nào cách đây 27 năm, khi anh Sĩ Phú hát bài Tà Áo Xanh, cả nhà em cùng ngồi nghe tiếng hát đầm ấm đó, đã gây sự chú ý nơi em. em đã nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần.
Thú thật với chị, em ít nghe nhạc vì em cũng thuộc vào loại khó tính, kén người hát đã đành mà ngay cả bài hát để nghe cũng vậy. Nhưng sau khi nghe anh Sĩ Phú hát bản nhạc Tà Áo Xanh, em mới cảm thấy đây mới đích thực là giọng hát lôi cuốn được mình. Một giọng hát trữ tình có một không hai, không có thể có giọng hát thứ hai thay thế được. Chỉ có giọng hát của anh Sĩ Phú mới có thể chuyên chở, diễn đạt được ý nghĩa của bài hát mà các nhạc sĩ đã viết ra. Chị biết không, khi nghe anh Sĩ Phú hát, em cảm thấy như tâm tư mình được quay về nơi chốn cũ ngày xưa còn ở quê nhà. Phải nói thật chưa có giọng ca nào quý giá bằng giọng của anh Sĩ Phú.
Ngày xưa em có ước mơ là một ngày nào đó, mình sẽ có một CD chỉ do một mình anh Sĩ Phú hát mà thôi, và ước mơ đó, nay đã thành sự thật. Nhưng nay thì người có giọng hát trân quý đã ra đi vĩnh viễn, thật là hụt hẫng, thật là não nề, âu cũng là số mệnh. Ðôi lúc, em giận hờn trách trời xanh sao mà bất công, sao mà tàn nhẫn quá. Nhưng rồi sau đó em lại tự an ủi mình, thôi dù sao mình cũng còn được nghe tiếng hát của anh mỗi ngày.
Chị Lan mến, chị biết không, em nghe hoài CD Còn Chút Gì Ðể Nhớ, em sợ mau hư nên mỗi ngày em chỉ nghe một lần rồi lại mau mau cất vào hộp vì sợ bị trầy. Sau này em lại có mua thêm Tà Áo Xanh, Trái Tim Hững Hờ, từng lời, từng bài anh Sĩ Phú hát lên, em lắng nghe như cảm thấy mình đang được uống từng dòng suối mát từ trời.
Em xin cảm ơn Thượng Ðế đã ban cho chúng ta một Sĩ Phú tài hoa, một Sĩ Phú có một không hai, một Sĩ Phú đã ban cho chúng ta giọng hát trân quý.
Xin ngàn lần cảm ơn chị, vâng, chị Ngọc Lan, em xin cảm ơn chị đã cưu mang anh Sĩ Phú trong những ngày còn lại, nếu nói trên đời này có Tiên không, có Phật sống không, thì em chắc là có. Vì chị, vâng, chính chị là một vị Bồ Tát hiện thân mà anh Sĩ Phú là người đã tu mấy kiếp nên đã gặp được vị Bồ Tát trong khi những người quen biết anh quay lưng thì chị lại là người đứng ra gánh chịu tất cả.
Chị Ngọc Lan ơi, Lan là một loài hoa rất quý, là vua của các loài hoa, nhưng đối với em, chị là Vua của các Vua hoa khác. Hoa Ngọc Lan này tìm không có, nhưng anh Sĩ Phú là người duy nhất và may mắn nhất được gặp đóa hoa này. Em chỉ là một thính giả yêu thích tiếng hát anh Sĩ Phú, nhưng em chưa được cái may mắn gặp anh ấy, nhưng em lại được cái may mắn biết chị, nói chuyện với chị. Em rất vui khi quen với chị. Với anh Sĩ Phú em quý anh chỉ 10, nhưng với chị, em mến quý đến gấp mấy chục lần vì em thấy rằng, thì ra trên cõi đời đầøy khắc nghiệt này còn có một trái tim diệu hiền, tinh khiết. Thì ra trên đời này còn có hy vọng, còn đáng để sống. Em đã gặp được một viên ngọc đẹp hơn những viên ngọc mà thiên hạ đã có. Viên ngọc này không cần mài giũa, hoặc cần phải có một khay vải nhung để cất giữ, mà viên ngọc này tự nó đã đẹp, đã sáng.
Chị Ngọc Lan, tất cả đã là quá khứ. Tất cả đã là kỷ niệm. Vui hay buồn cũng đáng cho chúng ta trân trọng nâng niu, vì đó chính là sự hiện hữu của chúng ta ở cõi đời này.
Em xin tặng chị triệu triệu đóa hoa hồng, xin tặng đến riêng chị để tỏ lòng kính mến của em.
Chị biết không, khi em ngồi kể về chị cho những người bạn của em nghe, em say mê thao thao nói về chị, đến nỗi những người bạn của em ngạc nhiên vô cùng. Họ đâu có hiểu được em. Họ chỉ mê giọng hát anh Sĩ Phú. Còn em, em mê cả chị và anh luôn. Với em, anh chị là thần tượng của em. Em kính chị vì chị đã cho anh Sĩ Phú một tình yêu cao cả cuối đời quá trọn vẹn. Tình yêu anh chị thật ngắn ngủi mong manh. Em thương chị quá. Nếu tin có kiếp sau, em xin chúc anh và chị sẽ tái hợp và sống triệu triệu kiếp sau, và khi đó sẽ không còn gì ngăn cách anh chị nữa.
Cảm ơn chị! Mang ơn chị đã giúp cho em thấy rằng cuộc đời này còn có ý nghĩa. Cảm ơn chị đã giúp em có những hình ảnh cuối cùng của anh Sĩ Phú. Em nghĩ em là người may mắn đó, may mắn gặp chị.
Khi đọc thư em, chị đừng cười em viết lẩm cẩm nha, em nghĩ sao nên viết vậy. Chị ơi! Viết ra cũng chưa đủ diễn đạt hết ý em, nhưng em nghĩ là chị sẽ hiểu em nhiều. Em viết không hay như văn sĩ hay thi sĩ, mong là chị sẽ hiểu tấm lòng của em.
Em mong chị luôn luôn có nhiều nghị lực để hoàn tất những công việc mà chị mong muốn. Anh Sĩ Phú không có ra đi vĩnh viễn, mà anh vẫn còn sống với tiếng hát của anh mãi mãi.
Thân ái chào chị
Trần Thu Hiền
Westminster, California
08/2000
________________________________________
Hải và Thông là hai người trẻ xa lạ không quen biết, tình cờ gặp nhau ở sân trường, và sau khi bày tỏ những đam mê về nghệ thuật, hai bạn cảm mến nhau vì có cùng một sở thích về những bài hát và ca sĩ. Cả hai đều yêu tiếng hát của Sĩ Phú và họ đến với nhau vì lẽ đó. Ngọc Lan xin lần lượt đăng lá thư của Hải và Thông để cùng chia sẻ với độc giả.
Thư của Ðỗ Hoàng Hải,
Kentwood, Michigan
Cô Ngọc Lan thân mến,
Thật là rất cám ơn cô đã gọi lại cho cháu. Cháu rất ư.. là thật muốn có đủ những bài chú Sĩ Phú hát. Những bài hát trước 75. Mà khi cháu sang đây hy vọng một ngày nào đó cháu sẽ có tất cả các bản nhạc của chú Sĩ Phú hát và cháu đã đi tìm rất nhiều nhưng đêm nay cháu không ngờ cô Ngọc Lan đã giúp cho cháu tìm đầy đủ những bài của chú.
Thưa cô Ngọc Lan, cháu nghe chú Sĩ Phú hát khi cháu mới biết nghe nhạc, đó là cách đây 17 năm. Mười bảy năm qua, cháu đã giữ bên mình một giọng hát và không bao giờ đổi thay vì với cháu, khó có một giọng hát nào thay thế được chú Sĩ Phú. Lúc ấy chú hát toàn nhạc tiền chiến, mà khi Sĩ Phú hát, quả thật giọng hát cao sang, ấm áp, và đầm ấm của chú đã ru tâm hồn của những người yêu âm nhạc. Trời đã phú cho chú Sĩ Phú giọng ca. Nhưng chú Sĩ Phú còn tài tình hơn, chọn cho mình những bài hát mà khi hát, đã làm cho người nghe như cảm thấy điều gì đó của riêng mình. Chú Sĩ Phú hát lên đã đưa tâm hồn của tâm hồn âm nhạc. Ðưa anh đến cõi mơ hồ nào đây? trong bài Dư Âm của Nguyễn Văn Tý. Khi tiếng hát của chú cất lên, người ta có cảm tưởng như Sĩ Phú đang gửi gấm tâm tình của mình đến với người nghe Em ơi có hoa nào không tàn, có tình nào không phai, như tình anh với em. Ôi sao mối tình quá đẹp làm cho người nghe ao ước liên tưởng đến mình mà gửi tặng nhau những Lá Thư phong thư ngào ngạt hương.. để cuộc tình còn mãi cho nhau.
Cháu viết về chú mà chưa từng bao giờ gặp chú. Nên cháu viết lên những gì cháu nghe chú hát mà thôi, cô Ngọc Lan à!
Cô Ngọc Lan ơi, tại sân trường college GRCC, cháu gặp người bạn tên Thông. Tình cờ gặp nhau và Thông cũng như cháu, là tri âm của tiếng hát Sĩ Phú. Thông biết rất nhiều về chú Sĩ Phú và chúng cháu quý nhau vì cùng yêu tiếng hát của chú Sĩ Phú. Khi nghe chú đã ra đi, cháu đã nói với bạn cháu rằng, chú Sĩ Phú nói Hãy nhớ đến tôi khi tôi ra đi. Xa mãi xa ở trong vùng lặng lẽ. Ðừng để lặng lẽ ấy mất đi trong vĩnh cữu.
Người bạn đời cuối cùng của chú, đó là cô Ngọc Lan. Cháu xin mượn hai câu thơ trong bài thơ Xin Hãy Yêu Tôi của Ðinh Hùng để nói đến cô
Tôi vẫn ở một phòng sầu bé nhỏ
Riêng một đèn, một gối, một tình yêu
Cô Ngọc Lan ơi, xin cô hãy làm những gì, cho chú đừng đi vào lãng quên. Khuyết Danh có nói: Hãy nhớ rằng, tình thân nhất trên đời cũng có lúc chia xa nhưng chú không xa đâu cô ạ vì tiếng ca của chú vẫn còn mãi không xa. Chú đã nằm xuống nhưng có cô làm cho chú sống mãi đó cô Ngọc Lan ơi!
Cháu có câu thơ của Nguyễn Bính dành cho cô
Nước mắt chảy quanh tình thắt lại
Giờ đây tôi khóc một người về
Giờ đây tôi thấy lòng cay đắng
Như có ai mời chén biệt ly..
Cô ơi, hãy cố gắng lên, cố gắng lên nhé cô!
Ðừng buồn hay trách
Rồi đây trên những lối đi này
Ta sẽ cùng ai, tay nắm tay?
Cô còn tiếng hát của chú, kỷ niệm của chú, cô còn tất cả..
Cô còn có tình yêu của thính giả cho Sĩ Phú.. cô còn tất cả..
Viết cho một người vừa nằm xuống
Ðỗ Hoàng Hải
Kentwood, Michigan
________________________________________
Email của Ðặng Nguyên Thông, Michigan
Chào cô, để tránh những bỡ ngỡ không cần thiết khi cô nhận đuợc lá thư này, con xin tự giới thiệu trước, con là Thông, bạn của Hải ở bang Michigan, được biết trong khoảng thời gian gần đây, Hải có mua đuợc một số CD từ cô, đó là lý do tại sao con viết lá thư này. Sáng hôm qua, con có ghé sang nhà Hải truớc khi đi đến truờng, Hải đã có đưa cho con địa chỉ email để liên lạc và tìm mua lại một số CD cũ với giọng hát của ca sĩ Sĩ Phú mà nay rất là khó tìm trong thị truờng. Con hy vọng rằng cô vẫn còn có những bài hát mà con thích đó. Chắc cô cũng hơi ngạc nhiên khi đuợc biết rằng trên đời này vẫn còn có những người tuổi chưa quá 30 (con năm nay 25 tuổi) nhưng lại rất thích nghe những bài tình ca tuyệt vời được viết trong thời tiền chiến? Ðúng là khiếu thẩm âm bây giờ đã thay đổi, cách nhìn nhận và đánh giá một tác phẩm nghệ thuật của thanh niên thời nay đã không còn đuợc dựa trên những tiêu chuẩn ngày xưa nữa là chỉ có người lớn tuổi mới thích nhạc tiền chiến. Nhưng điều đó đối với con không quan trọng, dù cho cuộc đời có thay đổi ra sao đi nữa thì con vẫn giữ vững lập truờng của mình. Con không muốn thay đổi những gì mà con đã lắng nghe từ nhiều năm nay. Nói chung, con đến với tiếng hát của Sĩ Phú cũng trong một dịp tình mà cờ thôi. Năm đó con mới khoảng 12-13 tuổi, đuợc ba mẹ đưa vào học tại nhạc viện Sài Gòn (truờng Quốc Gia Âm Nhạc cũ). Lần đầu tiên tiếp xúc với giọng hát của ca sĩ Anh Ngọc với bài Em Tôi của Lê Trạch Lựu, con nhận thấy tình yêu của những người thời xưa rất đẹp, mượt mà, và rất có duyên. Rồi thì những Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay, Lá Thư và những bài hát tuyệt vời khác của Ðoàn Chuẩn - Từ Linh đã từ đó bắt một nhịp cầu giữa con và dòng nhạc đầy màu xanh của hai ông cùng với những bài tình ca khác lại với nhau. Sau đó không lâu, con đã được nghe đến bài hát Tà Áo Xanh với tiếng hát trầm, buồn, gần như là độc thoại của ca sĩ Sĩ Phú. Ngay từ giây phút đầu tiên khi nghe bài hát Tà Áo Xanh này, con đã thấy rất thích. Lối so sánh từ ngữ của Ðoàn Chuẩn - Từ Linh trong bài hát đó rất có duyên, và cũng không thiếu phần e ấp, nhưng rất thực tế, nhấn mạnh một điểm chính trong bài hát đó là tình yêu của một người dành cho một người trong bài sẽ không bao giờ thay đổi. Chính bài hát này đã khiến cho con gặp gỡ và yêu thuơng một nguời rất đồng cảnh, có cùng một sở thích âm nhạc như con. Và tiếng hát đó, bài hát Tà Áo Xanh huyền hoặc đó đã theo con trong suốt khoảng thời gian học nhạc viện cho đến khi con tốt nghiệp phổ thông trung học, vào đại học và sang đây.
Chỉ tiếc một điều là khi rời VN sang đây, con đã không thể mang theo tất cả những bài hát mà con thích do Sĩ Phú trình bày. Vì thế nên bây giờ mới viết thư hỏi xem cô có những bài đó hay không? Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay - Ðoàn Chuẩn - Từ Linh, Gửi Người Em Gái - Ðoàn Chuẩn - Từ Linh, Em Tôi - Lê Trạch Lựu, Anh Ðến Thăm Em Ðêm 30 - thơ Nguyễn Ðình Toàn nhạc Vũ Thành An. Con có rất nhiều bài do Sĩ Phú trình bày, Hải đã mượn lại khá nhiều từ con để thu lại. Vì thế nên giữa con và Hải đã có nhiều sự trùng hợp về sở thích âm nhạc. Nhưng con lại không có những bài hát yêu thích ghi ở trên do Sĩ Phú hát. Con đã tìm kiếm khá lâu, không biết cô có những bài hát đó hay không?
Cả nhà con ai cũng thích Sĩ Phú, và ngày truớc mẹ cũng đã có quen biết với người ca sĩ có giọng hát say đắm và quyến rủ này. Mẹ đã quen với Sĩ Phú qua một người bạn khác. Tuy mẹ. thích Anh Ngọc hơn nhưng đối với Sĩ Phú, mẹ cũng rất thích nghe ông hát, nhất là bài Anh Ðến Thăm Em Ðêm 30. Nghe Hải nói cô đang chuẩn bị cho xuất bản một tập hồi ký của Sĩ Phú, con nóng lòng muốn đọc tập hồi ký này lắm. Khi nào cô sắp sửa cho xuất bản thì xin cô cho chúng con hay.
Con xin dừng ở đây, mong tin của cô với hy vọng rằng cô có những bài hát mà con đang tìm kiếm. Kính chào thân ái.
một chiều thu tháng 10, 2000
Ðặng Nguyên Thông
thành phố Wyoming, tiểu bang Michigan
________________________________________
" We not only lost Si Phu himself, but also the voice that is irreplaceable at all time. It's so terribly sad for us."
Regards,
Kirby Nguyễn (by email) - Cupertino
________________________________________
I love your work
keep Si Phu image alive, I love his voice dearly too, he can never be replaced. It is our big loss ever in Viet-Music Entertainment (on www.siphudauyeu.com)
Kirby Nguyễn (by email)
________________________________________
từ Andrew Lưu
Chị Ngọc Lan mến,
...Trong những bản nhạc do Sĩ Phú ca, có lẽ Hoài Cảm và Cô Láng Giềng đã in đậm nét nhất trong cuộc đời tôi. Mỗi lần nghe tiếng hát Sĩ Phú và Hoài Cảm, những kỷ niệm xa xưa bùng sống lại trong tôi. Sĩ Phú và Hoài Cảm, Cô Láng Giềng đã là một phần đời của tôi. Tôi đã sống, đã thở, đã trưởng thành bằng tiếng ca của Sĩ Phú trong khoảng đầu thập niên 1970.
Rồi, khi anh cho ra mắt CD Còn Chút Gì Ðể Nhớ tháng 6 năm 2000, tôi đã vui mừng tìm lại được bản nhạc năm xưa. Giọng hát anh không những truyền cảm nhẹ nhàng như trước, mà còn hay hơn theo sự trưởng thành của thời gian và còn mang một nỗi buồn bao la của một cuộc sống xa quê hương.
Tôi có viết lại nhận xét này và gửi cho anh Sĩ Phú cùng lời chúc mong nhờ ơn trên cho anh được sớm lành bệnh. Anh đã nhận được thiệp thăm hỏi của tôi trong những ngày cuối cùng của đời anh. Lá thư anh hồi âm cho tôi, đến nay tôi vẫn còn cất giữ như một kỷ vật quý giá.
Sự ra đi của anh là một mất mát quá lớn lao cho chúng tôi, những thính giả yêu mến giọng hát Sĩ Phú.
Một ngày nào đó, tất cả, sẽ theo dòng đời nhạt nhòa theo năm tháng, nhưng tiếng hát Sĩ Phú, Hoài Cảm, Cô Láng giềng mãi mãi vẫn còn lưu lại trong tôi.
Cố nhân xa rồi
có ai về lối xưa?
.....
Còn đâu mùa cũ yên vui,
nhớ thương biết bao giờ nguôi?"
Andrew Lưu - (Webmaster of Siphudauyeu.com)
một ngày nhớ về Sĩ Phú
Camarillo, California
________________________________________
Trong đêm văn nghệ "Chúng Ta Chỉ Còn Có Nhau" tổ chức tại San Jose năm 1985 để quyên tiền cứu trợ những người tù còn đang trong trại Cải Tạo tại Việt Nam. Nam danh ca Sĩ Phú đã có mặt trong buổi trình diễn này. Từ trên sân khấu, trước khi anh ca nhạc phẩm Mắt Biếc, anh nhìn xuống hàng ghế đầu nơi có một bà mẹ trẻ đang bồng một baby còn rất nhỏ độ khoảng vài tháng, anh nói với người mẹ một cách lịch sự:
"Thưa bà, xin bà vui lòng bồng đứa con yêu quý của bà đi ra xa khỏi dàn loa này. Dàn loa này rất to và ồn ào, nó sẽ không tốt cho thính giác của em bé yêu dấu của bà"
Tất cả mọi người đều im lặng, cảm động vì sự ân cần để ý đến thính giả của anh.
Kathy Nho
Một người trong ban tổ chức đêm văn nghệ này.
Fremont ngày 11/30/2000
________________________________________
Sĩ Phú, Sứ Giả của Tình Yêu. Người gìn giữ kỷ niệm cho chúng ta. Nguyễn Thượng Dực, San Jose CA
________________________________________
Xin cảm ơn, đời sống có anh
Xin cảm ơn, một tiếng hát buồn
Nay xa cách, nhưng lòng vẫn biết
Còn một tiếng hát buồn, để nhớ, để thương
Trần Quốc Bảo
Tạp chí Thế Giới Nghệ Sĩ