Dịch giả: Trọng Khiêm
Chương 12
“Những biện pháp tích cực”

     rong một vở kịch nghiêm trang về lề lối của chủ nghĩa cộng sản, The Measure taken (Biện pháp phải dùng), Bertolt Brecht phân tích những hoạt động cực đoan được áp dụng để củng cố Cách mạng như sau:
Không có hành động đê tiện nào mà nhà ngươi không dám làm,
Loại bỏ hành động đê tiện ư?
Nếu ngươi có khả năng thay đổi thế giới,
Việc gì ngươi lại không làm?
Chìm đắm trong vũng bùn
Hãy ôm chầm lấy tên đồ tể nhưng
Hãy thay đổi thế giới.
Thế giới cần đến nó.
Mặc dù không một ai trong đội ngũ của tôi biết đến đoản văn này, tất cả anh em chúng tôi đã ghi tâm tư duy này để theo đuổi một thế giới xã hội chủ nghĩa tốt đẹp hơn. Chúng tôi cảm nhận chúng tôi có thể làm hầu hết tất cả mọi sự miễn làm sao nó phục vụ cho lý tưởng là được.
Trong trường hợp của tôi, điều này có nghĩa là chỉ huy một nhóm nhỏ nhưng hiệu quả có tên là Biện pháp tích cực (Aktive Massnahmen). Mục đích về chính trị của chúng tôi là làm suy yếu vị thế quốc tế của Bonn, làm suy yếu Chủ thuyết Hallstein, vì chủ thuyết này chỉ thị việc cô lập ngoại giao Đông Đức, và ngăn chặn sự tái vũ trang của Tây Đức. Nhiệm vụ chính yếu của chúng tôi không phải là “nói dối” hoặc “cố tình đánh lạc hướng”, nhưng dùng phương pháp tán phát những sự kiện gây bất ổn và bối rối. Đặt cho nó cái tên là chiến tranh tâm lý. Chúng tôi góp phần trong những trò bẩn thìu, nhưng đó không phải là nhiệm vụ chính của chúng tôi. Chúng tôi phối hợp những thông tin thật và giả và tán phát chúng làm thế nào để củng cố chính sách của chúng tôi, làm suy yếu chính sách và tổ chức của Tây Đức, và gây tổn hại cho uy tín của những cá nhân. Phản thông tin đối với chúng tôi không cần vì bao lâu các đảng viên Quốc Xã cũ nằm ở các địa vị then chốt tại Tây Đức, chính quyền Cộng hoà Liên bang Đức bị áp lực phải thực thi chương trình tái vũ trang quá sớm ngay sau sự thất bải thảm não của đất nước trong cuộc phiêu lưu quân sự của Hitler, và báo giới Tây Đức luôn chực sẵn để đăng những vụ chính trị xấu xa.
Nhóm nhỏ chuyên về “những biện pháp tích cực” trưởng thành trong Tổng Cục 10 của cơ quan Tình báo hải ngoại HVA, được chính thức thành lập năm 1956 với mục đích mau chóng tác động đến truyền thông Tây Âu và Hoa Kỳ để thích ứng với chính sách của họ đối với khối Xô viết. Người cha tinh thần của tổ chức này là Ivan Ivanovich Agayang, một chuyên viên tình báo có học thức uyên bác mà các người thừa kế trong KGB khống đáng cột dây giày cho ông.
Nước Đức trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh là một nơi lý tưởng để áp dụng những biện pháp này. Chúng tôi lẽ cố nhiên có cùng một ngôn ngữ và lịch sử. Đông Văn phòng của Đảng Dân chủ Xã hội tung bong bóng và ném truyền đơn vào lãnh thổ của chúng tôi theo lệnh của tình báo Hoa Kỳ, vì vậy chúng tôi đương nhiên không phải là người duy nhất dùng trò này ngay từ lúc khởi đầu. Bộ Quốc phòng của chính quyền Bonn cũng thiết lập một bộ phận “Quốc phòng Tâm lý”, không liên quan gì đến quốc phòng và chỉ chuyên chú về chiến tranh tâm lý. Chúng tôi biết được điều này do một cựu đại uý khu trục hạm Wilhelm Reichenburg, đã làm việc trong bộ phận này với mật danh Admiral (Đô đốc) và cung cấp những tài liệu tình báo mật cho chúng tôi. Sau khi ông về hưu năm năm 1978, ông trở thành chủ tịch của nhóm nghiên cứu chính sách quốc phòng của Đảng Thống Nhất Xã hội Thiên Chúa giáo Bavaria tại Munich, cho đên khi ông bị bắt năm 1984; ông bị tố cáo làm gián điệp cho chúng tôi vì tiền trong vòng mười bốn năm. Trước khi Reichenburg bị bắt, chúng tôi tìm cách báo động cho ông và những giao liên trong cuộc gặp gỡ tại Viện bảo tàng Vương Quốc ở Amsterdam dưới bức tranh Canh Khuya (Night Watch) của Rembrandt, nhưng cuộc hẹn đã không thành. Dù sao đi nữa, những lời chứng trong lúc xét xử Reichenburg gây tổn thương cho một viên chức lãnh đạo trong phản gián Tây Đức có mối liên hệ mật thiết với ông. Về phần chúng tôi, đây không phải là hiệu ứng không mong muốn của chúng tôi vì nó đã gây tổn hại đến uy tín của phản gián Tây Đức, mặc dù người của chúng tôi bị lộ.
Cơ quan CIA cũng phát động một chương trình chiến tranh tâm lý vào những thập niên 1950 và 1960. Ai cũng biết rõ mối liên hệ giữa CIA và các tổ chức như Radio Free Europe (Đài châu Âu Tự do) và RIAS (Radio In America Sector, Đài phát thanh trong Khu Vực Hoa Kỳ); trong tất cả những phương tiện dùng để ảnh hưởng đến quần chúng để đánh phá Đông Âu trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, tôi đánh giá những cơ quan này hiệu nghiệm nhất. Chúng cung cấp những phương tiện toàn hảo để phản tuyên truyền, dùng những tin tức của những nhóm đối lập và của các công dân đã trốn chạy các nước chư hầu bởi vì họ chống đối về mặt ý thức hệ với chế độ. Hơn nữa họ rất nhạy bén khi có bất cứ chỉ dấu bất ổn nào xảy ra trong khối Đông Âu, họ cung cấp những dữ kiện đúng thời điểm và đầy đủ chi tiết để những kẻ đối lập có thể hoạch định và phản ứng nhanh chóng với những sự cố đã bị các cơ quan truyền thông Cộng sản bưng bít hoặc che đậy.
Tôi biết khá rõ công việc này, và kinh nghiệm của tôi trong Đài phát thanh nhân dân Đức (Deutsche Volkssender) tại Moscow trong những thập niên 1940 là một căn bản hữu dụng. Khuôn mẫu của đài phát thanh, kêu gọi các thính giả Đức đứng dạy chống Hitler, là Đài phát thanh Calais của lính (Soldatensender Calais), phát t!!!15479_14.htm!!! Đã xem 11283 lần.

Đánh máy: Nguyễn Học
Nguồn: Nguyễn Học - VNthuquan.net - Thư viện online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 4 năm 2015