HỒI 11
Ma Đạo Tranh Đấu

     ến Phi đặt Điệp Luyến Hoa nằm lên đầu gối, nhớ tới buổi tối động lòng người đi thuyền tới Tần Hoài lâu gặp Kỷ Thiên Thiên đó.
Con thuyền nhỏ đã rời bến tàu của Tạ gia.
Tống Bi Phong phụ trách chèo thuyền, thần tình nhẹ nhõm, hiển nhiên là vì Tạ Đạo Uẩn có hi vọng phục hồi mà tâm tình rất tốt. Thấy Yến Phi nhắm cả hai mắt, còn tưởng rằng chàng bởi vị liệu trị nội thương cho Tạ Đạo Uẩn, bị hao tổn chân nguyên, nên nhân cơ hội để nghỉ ngơi.
Lúc này trong lòng Yến Phi nghĩ đến lại không phải là Kỷ Thiên Thiên. Sự thật là chàng có chút không dám nghĩ tới nàng, lại chẳng biết có nên nói cho nàng biết bản thân chàng nhiều khả năng đã biến thành quái vật vĩnh viễn bất tử hay không.
Chàng nghĩ chính là Điệp Luyến Hoa vì báo hiệu việc Lư Tuần đánh lén, đó là lần đầu Điệp Luyến Hoa hiển lộ ra linh tính "hộ chủ".
Trước cái đêm đó, chưa bao giờ phát sinh dị sự như vậy, rốt cuộc là vì con người chàng đã thay đổi? Hay là biến hóa của bản thân Điệp Luyến Hoa? Xem ra phần nhiều là giả thiết đầu, bởi vì lời của An Ngọc Tình chỉ ra chàng kết hạ kim đan vẫn văng vẳng bên tai.
Những danh từ của đạo gia như kim đan, nguyên thần, nguyên anh hay dương thần đều có thể chỉ ra cái gọi là thân ngoại chi thân, là một loại pháp môn chống lại sinh tử. Loại sự việc này chính là huyền diệu khó giải thích, làm người ta không có cách nào để lí giải, càng vĩnh viễn không có cách chứng thật.
Có thật là không có cách gì chứng thật không?
Yến Phi trong lòng cười khổ. Ài! Điệp Luyến Hoa trên đầu gối có thể là chứng cứ rành rành. Lại không thấy nó ở trước thời kì trăm ngày thai tức cảnh giới hộ chủ. Sau thai tức lại có dị năng này, biến thành như một vật có sinh mệnh.
Lúc đó tuy bị dọa đến nhảy dựng lên, nhưng mừng nhiều hơn kinh, sao nghĩ ra được đồng thời cũng là tiếng chuông cảnh báo cơn ác mộng vang lên.
Dương thần là thông qua Điệp Luyến Hoa hướng về chàng báo hiệu, nói không chừng từ đó dương thần vẫn "nương tựa" ở trên Điệp Luyến Hoa.
Yến Phi càng nghĩ càng hồ đồ, càng nghĩ càng cảm thấy khó có thể tiếp nhận. Cổ nhân có dạy không thể diễn đạt những cái thuộc về linh hồn bằng lời. Giữa ban ngày ban mặt dưới ánh mặt trời lại càng làm người khó tưởng tượng được thế gian lại có dị sự này. Nhưng chính như An Ngọc Tình nói, thiên địa trước mắt là một câu đố thiên cổ khó giải đáp, chỉ là chúng ta nhìn mãi thành quen. Đối với tất cả những sự việc vượt quá tư duy của loài người thì không để ý tới, nhìn như không thấy, tự vùi đầu trong không gian nhỏ hẹp mà tưởng rằng đã hiểu được tất cả. Đối với cách nhìn nào thoát khỏi "hiện thực" đều coi như là nói vô căn cứ.
Thật sự đó là thế nào?
Yến Phi mở to hai mắt, Điệp Luyến Hoa ở trước mặt chớp sáng, chẳng hiểu có biết ý nghĩ trong lòng chàng hay không. Điệp Luyến Hoa lại không phải lưỡi dao sắc bén bình thường, mà là một vật có linh khí siêu phàm dị bẩm. Yến Phi sinh ra cảm nhận sâu sắc về mối huyết nhục tương liên với nó.
Tống Bi Phong nhìn về phía chàng, nói: “Đã khôi phục tinh thần chưa?”
Yến Phi biết y đã hiểu lầm, nhưng không lộ ra, gật đầu nói: “Tốt hơn rồi." Ngừng lại một chút nói tiếp: “Tạ Diễm thật sự nói rằng không cho phép Lưu Dụ bước vào Tạ gia nửa bước sao?”
Tống Bi Phong chán nản nói: “Là nhị thiếu gia tự mình nói riêng với tiểu Dụ, tiểu Dụ càng không nói dối. Nhị thiếu gia đúng là bất trí, sao có thể làm căng với tiểu Dụ đến vậy? Tạ gia lại không phải là Tạ gia trước kia rồi. Hi vọng sau khi đại tiểu thư khỏi hẳn, có thể đến chủ trì đại cục, đừng cho tiểu tử Tạ Hỗn này làm tổn hại thanh danh của Tạ gia.”
Yến Phi nói: “Tôn thiếu gia rất tuấn tú. Hiện tại chỉ là thiếu niên vô tri, có đại tiểu thư dẫn dắt từng bước, tương lai sẽ có thể thành tài.”
Tống Bi Phong nói: “Hi vọng là như thế. Nhưng ta trong lòng vẫn còn sợ hãi, sợ là thiên ý trêu ngươi. Nếu không phải đại tiểu thư thương thế nghiêm trọng, quan hệ của tiểu Dụ và nhị thiếu gia sẽ không phát triển đến tình cảnh h&oc!!!15560_10.htm!!! Đã xem 74548 lần.

Người dịch: damma
Nguồn: Tàng Thư viện
Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 3 tháng 6 năm 2015