Dịch giả: Lại Thu Trinh
Chương 59

     à khi những bức tường đổ nhào xuống...” Đó là một bản thánh ca dân gian trong sách phúc âm xưa cũ chăng? Một điều gì đó về Joshua và những bức tường ở Jericho chăng? Hắn không chắc chắn. Điều duy nhất có tính chắc chắn là thời gian đang cạn dần, rất nhanh.
Ta thật sự, thật sự không muốn kết thúc như thế này, hắn nghĩ. Đó là điều cưỡng bách ta. Ta thực sự đã muốn dừng lại sau vụ đầu tiên. Ta đã không tính đến vụ đầu tiên thực sự, dĩ nhiên, chẳng ai biết về vụ đó. Nhưng rồi ta đã không được phép dừng lại.
Thật không công bằng, không công bằng chút nào cả.
Sự kết thúc đang dần đến, hắn nghĩ, cảm thấy mạch đập nhanh. Ta không thể ngừng lại. Tất cả sẽ kết thúc. Ta sẽ bị phát hiện ra, nhưng ta sẽ không bị bắt. Ta sẽ chết, nhưng ta sẽ đem theo cùng với mình một người mới. Cách gì là tốt nhất - đầy kích động nhất - để làm điều đó?
Ta sẽ hình dung ra cách đó, hắn tự nhủ mình.
Xét cho cùng, hắn luôn có cách.