Chương 12

     âu chuyện của trường Chấn Hưng càng làm xôn xao thành phố, qua sáng hôm sau, khi tờ nhật báo Tiếng Lòng loan trên trang nhất với một cái tít sáu cột nằm ngay chính giữa như sau:
Một con yêu râu xanh đã bị sa lưới pháp luật
Một con yêu râu xanh đội lớp mô phạm ở trường Chấn Hưng, đã toa rập với tên quỷ thuộc hạ để cưỡng hiếp một em bé nữ sinh Đệ ngũ.
Ngày... vào lúc 18 giờ, tên Lê Th. T. hiệu trưởng, vốn là một loại băm lăm nổi tiếng trong giới giáo chức thủ đô, đã bày mưu cùng tên Huỳnh V. X., một loại ma cô chính hiệu làm trò tồi bại ngay tại trường sở.
Nguyên lúc 5,30 chiều, khi gần tan học thì cô Hoàng Thu Mộng, một nữ sinh rất ngây thơ có một nhan sắc mặn mòi, dễ ưa, mới vào học lớp Đệ ngũ trường này độ một tuần lễ, cảm thấy xây xẩm và xin thuốc uống. Tên Xu, được sự mưu mô bỉ ổi của tên chủ trường khốn nạn, đã giả vờ lấy viên thuốc kích thích làm thuốc giải cảm, hòa trong một chén nước trà cho cô bé uống. Than ôi, do thiếu cảnh giác vì tin cậy nơi học đường vốn là thiêng liêng và các giáo chức khả kính, cô bé uống xong thì nằm mê mệt. Tên này đem vào phòng riêng nằm nghỉ và cùng với tên chủ trường đợi khi tan học, đóng chặt cửa lại, thi nhau làm trò tồi bại. Cô bé tỉnh dậy đã chống cự rất hăng hái, khiến cho nhân viên công lực hiệp sức với phụ huynh của cô ta cố gắng phá cửa tông vào bắt được tại trận con yêu râu xanh cùng tên đồng lõa. Hiện nay, bọn chúng đã bị câu lưu chờ ngày chịu tội trước vành móng ngựa.
Tờ báo vừa phát hành được nửa giờ thì có một người đàn ông, một người đàn bà hốt hoảng chạy đến Chấn Hưng học đường. Người đàn ông nhào giữa văn phòng, kêu lên:
- Con tôi đâu? Con tôi đâu?
Người đàn bà cũng lao thẳng vào trong, hét lên:
- Con tôi đâu? Con tôi đâu?
Ông Trương Bảng đang ngồi trên một chiếc ghế tính chuyện rút lui khỏi trường, suýt bị cả hai xô nhào xuống đất. Ông Bảng lắp bắp:
- Trời ơi! Cái gì? Hỏi ai?
Người đàn ông hét lên:
- Con Bạch Tuyết! Nào con Bạch Tuyết của tôi đâu rồi?
Người đàn bà hét lên:
- Con Kim Hoa! Con Kim Hoa của tôi đâu?
Ông Bảng sửng sốt, chợt có cảm tưởng như mình là loại mẹ mìn chính cống chuyên môn dụ dỗ gái tơ, đứng trân không sao nói được nửa lời.
Người đàn ông nắm lấy cổ áo của ông, giằng mạnh suýt tuột cả nút:
- Con Bạch Tuyết đâu?
Ông Bảng thấy phút nguy ngập đến kề, thu hết trí nhớ, trả lời:
- À! Ở trên lầu!
Ông kia nạt to:
- Nhốt ở trên lầu? Chết chửa!
Và ông vớ ngay cây bút nguyên tử trên bàn định dùng làm lưỡi dao đâm suốt quả tim ông Bảng. Ông này run rẩy:
- Trời ơi! Nó học Đệ lục trên ấy! Để tôi dắt xuống.
Bà kia cũng nắm lấy vạt áo ông:
- Cả con Kim Hoa của tôi, trả gấp cho tôi đem về. Báo hại, học với hành! Đồ yêu, đồ quỷ!
Ông Trương Bảng bay lên lầu và không cần phải lựa chọn đã nắm hai tay của hai cô gái lôi ào xuống phía cầu thang, khiến ông giáo Cảnh hoảng hốt leo lên mặt bàn mà ngồi, tưởng các nhân viên nhà trường đã bị mắc bệnh điên loạn.
Người đàn ông và người đàn bà vừa kịp thấy mặt con mình, đã chạy nhào tới, nắm lấy, vừa nhìn chằm chặp vào mặt chúng như là vật lạ, rồi cả hai cùng kêu lên, mừng rỡ:
- Con tôi! Con tôi!
Và kéo chúng chạy ra cửa. Hai cô bé cố trì lại, kêu lên:
- Cho lấy sách vở! Cho lấy sách vở!
Người đàn ông kéo xệch con tới, hét to:
- Đốt sạch nó đi, đem về làm gì!
Và người đàn bà vừa lôi con chạy, vừa bảo:
- Thôi, thôi, đừng có nói sách, nói vở, miễn là con về toàn vẹn với ba với má là quý hóa rồi.