Chương 9
Những chú chó cho con người một bài học

Bị bầy hải ly đuổi khỏi lãnh địa, Kazan bại trận, nhục nhã, quyết định cùng bạn tiến về miền Nam. Chuyến đi sẽ dẫn chúng đến đầu nguồn của sông Mac Farlane. Vào cuối mùa thu trước, một người tìm vàng đã đến Fort Smith, trên Dòng Sông Nô Lệ với một bình đầy vàng cát và vàng khối nhặt được ở lòng sông Mac Farlane.
Rất nhanh chóng, người ta đã có khám phá quan trọng hơn bởi vì sông Mac Farlane chứa rất nhiều vàng. Khoảng hai chục người khai thác vàng phân chia vùng đất sở hữu của mình suốt dọc dòng sông và lập tức bắt tay ngay vào việc. Những kẻ đến chậm đóng đô xa hơn một chút, về phía đông bắc. Tiếng đồn từ vùng Fort Smith khẳng định rằng trong vùng này.còn có nhiều kim loại quý hơn vùng bên bờ sông Yukon...
Một trăm, năm trăm đến một nghìn người nhanh chóng đổ xô về vùng này. Trong số đó có một gã Sandy Mc Trigger nào đó đã từng có một số vấn đề với cảnh sát và túi y rỗng tuếch.
Tuy nhiên, đấy là một tay tìm vàng có tài. Y không có một chút đạo lý và không sợ gì hết.
Trên gương mặt y, người ta đọc thấy sự hung bạo. Mc Trigger bị tình nghi là đã giết chết hai người và người ta cũng chắc là y đã vét sạch túi của nhiều người khác nhưng cho đến tận giờ, cảnh sát vẫn chưa có được bằng chứng về tội ác của y...
Thành phố Red Gold City đã mọc lên trong vòng chưa đầy sáu tháng, ở hai bên bờ sông Mac Farlane.
Khi Mc Trigger đến nơi, y quyết định đi ngược sông Mac Farlane về phía nam. Y chậm rãi thăm dò lòng sông của một nhánh con. Đây đó, y tìm được một vài địa thế không đến nỗi tệ lắm nhưng không thích hợp với mình, thế là y tiếp tục cuộc hành trình, tuần này sang tuần khác, luôn đi về phía thượng nguồn con sông.
Một buổi chiều, y cập bến chiếc thuyền con vào một dải cát bên bờ sông. ở vùng này, dòng sông rộng hơn vì nó chảy qua một bãi cỏ, hứa hẹn có thêm ít vảy vàng phụ. Y đang tiến sát đến gần bờ thì có một cái gì đó trên mặt cát ướt khiến y để ý. Những dấu chân thú. Hai con vật đã cùng nhau xuống đây uống nước. Và dấu chân chúng còn rất mới!
- Sói..., - Cuối cùng y lẩm bẩm. - Ta hy vọng có thể bắn chết được một con bằng khẩu súng cũ này!
Y nhảy lên bờ và đưa mắt quan sát những bụi rậm.
Cách đấy hai hay ba trăm mét, Sói Xám đã đánh hơi thấy mùi mà nó sợ hơn tất cả - mùi người! Nó rống lên một tiếng dài để báo cho Kazan. Thế là, gã đàn ông quay lại thuyền, cầm súng, nhét vào một mồi đạn mới và nhanh chóng lẩn ra xa bờ sông.
Vào cuối buổi chiều hôm ấy, Sói Xám và Kazan lại lần xuống bờ sông; trong khi Kazan.đang hớp ngụm nước băng giá thì tên đào vàng rời bến, qua khúc ngoặt của con sông, phía thượng nguồn, cách đấy chừng trăm mét.
Sói Xám lẽ ra đã đánh hơi thấy nguy hiểm nếu như gió thổi xuôi, hay nếu như Mc Trigger dùng mái chèo. Chao ôi, nó chỉ nghi ngờ có điều gì đó khi nghe thấy tiếng kim khí lách cách vọng ra từ khẩu súng của tay tìm vàng. Nó giật nẩy mình khi nhận thấy tiếng động đang ở rất gần.
Kazan cũng vểnh tai lên, nó ngừng uống để đương đầu với sự đe dọa mới này.
Đấy cũng chính là lúc Mc Trigger bóp cò.
Nòng súng khạc ra một đám khói trong tiếng gầm chói tai và Kazan cảm thấy một tia nóng xoẹt vào đầu. Nó lảo đảo ngã ra phía sau, chân khụy xuống và nó ngã nhào, mềm nhũn.
Sói Xám phóng một mạch như mũi tên biến mất qua các bụi rậm. Dĩ nhiên nó đã không nhìn thấy bạn mình gục xuống trên cát. Nó chỉ dừng lại để đợi bạn khi đã cách xa được vài trăm dặm tiếng sét hãi hùng từ khẩu súng của gã kia.
Sandy Mc Trigger vừa cho thuyền cập bến vừa rống lên sung sướng:
- A, tao đã tóm được mày, đồ quỷ sứ! - Hắn la lên. - Lẽ ra tao còn tóm được cả đứa bạn của mày nếu tao có một khẩu khác cái khẩu chết tiệt này!
Y dùng đầu nòng súng lật đầu Kazan lên.
Bỗng nhiên, trên mặt y, tia sáng mãn nguyện nhường chỗ cho một vẻ ngạc nhiên hết sức.
Bởi vì y vừa nhận thấy chiếc vòng quanh cổ con vật.
- Thật tuyệt, Mc Trigger ạ! - Y thốt lên. -Đ ây không phải là một con sói mà là một con chó... Một con chó!
Sandy Mc Trigger quỳ trên cát. Vẻ đắc thắng đã biến mất trên gương mặt y. Y quay chiếc vòng xung quanh cái cổ mềm nhũn của Kazan. Y không thể tin vào mắt mình.
- Một con chó! - Y lại thốt lên. - Một con chó, Mc Trigger ạ! Hơn nữa lại rất đẹp!
Bên dưới mõm nó, một vũng máu lan đỏ mặt cát. Lát sau, y lại cúi xuống trên mình Kazan để xem viên đạn trúng vào chỗ nào. Viên đạn bắn trúng phần trên sọ, nhưng đi xiên nên không làm.gãy một cái xương nào... Kazan không bị tử thương.
Nhưng ý nghĩ của Mc Trigger không xuất phát từ lòng thương cảm. Trong mắt y ánh lên sự thèm khát và dữ tợn. Qua cách y chăm sóc Kazan, người ta có thể lầm tưởng rằng y rất yêu con chó. Hoàn toàn ngược lại!
Khi Kazan vừa bình phục, y đã tìm cách làm nảy sinh trở lại ở con vật những bản năng ác độc nhất. Mc Trigger đánh nó, dọa nạt nó và liên tục làm nó nổi cáu. Kazan, quá bận bịu làm giảm cơn đói và chịu đòn, không hiểu tý gì về người đàn ông này, ngay cả những lúc nó cảm thấy nó phải ghét hắn. Giá như nó hiểu được tiếng người thì chắc chắn nó sẽ đọc được những mục đích bẩn thỉu của gã Mc Trigger.
- Tao muốn mày lại trở nên mạnh mẽ và dữ tợn như Quỷ sứ! Bởi vì tao có một ý đồ, nhóc ạ. Một ý đồ đáng giá hơn nhiều bộ da thú của mày! Đúng, chúng ta sẽ chơi một thủ đoạn cừ khôi khiến túi tao đầy căng vàng tấm! Tao đã từng làm vậy trước đây và chúng ta sẽ diễn lại ở đây. Mày vừa là sói, vừa là chó! ôi chúa ơi, mày sẽ được cực kỳ chú ý đấy!
Từ đó, mỗi ngày hai lần, Mc Trigger mang thịt tươi đến cho Kazan và con này nhanh chóng lấy lại sinh lực và lòng dũng cảm của mình; chân nó không còn đau nữa và vết thương ở hàm nó đã thành sẹo. Vài ngày sau, khi tên cai ngục mang thức ăn tiến lại gần, con chó vừa đón nó vừa nhe nanh ra để thách thức. Nhưng từ nay, ông chủ mới không đánh nó nữa, và y cũng không cho nó ăn cá, mỡ hay bột quấy mà chỉ toàn là thịt sống.
Sau đó, vào một buổi sáng, y đi cùng với một người đàn ông khác đến. Khi tên lạ mặt này tiến lại hơi quá gần Kazan, nó nhảy bổ vào hắn để cố cắn cho bằng được. Tên này vừa nhảy lùi lại vừa văng ra một tiếng chửi sợ hãi.
- Nó làm nên chuyện đấy! - Hắn làu bàu. -Nó nhẹ hơn con Đan Mạch độ năm sáu cân nhưng nó lại có hàm răng sắc và nhanh nhẹn.
Trước khi bị lấm lưng, sẽ là một cuộc biểu diễn đẹp mắt đấy!
- Tao cuộc hai mươi lăm phần trăm tiền lãi về phần tao nếu nó không thắng! - Mc Trigger đáp lại..- Cuộc nhé! - Tên kia nói. - Còn bao lâu nữa thì nó lại sức?
Mc Trigger suy nghĩ một lúc, cuối cùng y nói:
- Một tuần. Cần phải từng ấy thời gian để nó đạt được số cân lý tưởng. ừ, một tuần nhé.
Thế là việc đó sẽ diễn ra vào tối thứ ba tới.
Được không, Harker?
Gã có tên là Harker đồng ý.
- Đồng ý. Gã im lặng một lát rồi nói thêm:
Còn tao, tao cá với mày hết một nửa số tiền kiếm được rằng con Đan Mạch sẽ giết được con chó của mày.
Mc Trigger ngắm Kazan rất lâu trước khi thì thầm.
- Mày thấy đấy, tao không cho rằng từ vùng Yokon đến đây lại có một con chó nào giết được con sói của tao!
Trận đấu mà Sandy Mc Trigger và Jan Harker đề cử được hoan nghênh nhiệt liệt ở thành phố Red Gold. Tin đó được truyền đi trong vòng ba mươi cây số và chưa bao giờ người ta thấy một sự sôi nổi đến vậy trong thành phố vào buổi tối đã định cho trận đấu. Kazan và con chó Đan Mạch to lớn đó được nhốt vào trong những chiếc cũi đặc biệt được làm riêng cho chúng và chắc là người ta đã để ý nhiều đến việc này...
Trận đấu xiết bao mong đợi phải diễn ra trong tiệm rượu của Jan Harker. Vào tám giờ tối, Harker và Mc Trigger được hai người đàn ông giúp đỡ, cầm lấy những thanh gỗ đóng bên trên chuồng Kazan và mang cũi đến tận đấu trường vừa được sửa soạn xong ở giữa quán cà phê nơi người ta đã dọn hết bàn ghế lại.
Con chó Đan Mạch vừa đứng đợi nó vừa nhấp nháy mắt trước ánh sáng rực rỡ của những ngọn đèn.
Con chó vô địch của Jan Harker vểnh tai lên khi nhìn thấy Kazan; nhưng Kazan không hề nhe nanh và không con nào chứng tỏ với con kia sự hung hãn mà mọi người mong đợi.
ấy thế mà, đấy là lần đầu tiên chúng nhìn thấy nhau!.Tiếng xì xào phật ý vang lên từ hàng ghế khán giả. Khi Kazan được đưa vào trong chiếc chuồng nơi trận đấu phải diễn ra, con Đan Mạch đứng bất động như một tảng đá; không những nó không nhảy xổ vào Kazan, mà nó còn không gầm gừ nữa chứ! Nó nhìn con chó mới đến với một vẻ nghi vấn mơ hồ, sau đó quay lại nhìn những gương mặt khán giả kích động đang chờ đón trận ẩu đả. Trong một lát, Kazan đứng đối diện với con Đan Mạch, chân căng duỗi, sau đó bắp vai nó giãn ra và nó cũng bắt đầu điềm tĩnh quan sát những tay tìm vàng đến đây mục kích trận chiến một mất một còn này.
Tiếng cười gằn chế nhạo lại vang lên từ đám đông chen chúc trong phòng. Tiếng la ó, trách cứ hay giễu cợt ném vào mặt Mc Trigger và Harker và giữa những tiếng kêu gào bất bình ngày càng tăng, những giọng nói nóng nảy bắt đầu đòi được hoàn lại tiền chỗ ngồi...
Mặt Sandy Mc Trigger đỏ như gấc vì nhục nhã và giận dữ còn trên trán ông chủ quán gân xanh cuồn cuộn nổi lên gấp đôi ngày thường.
Tuy vây, thái độ của những con thú là không thể hiểu được... Giá như chúng gặp nhau trên tuyết, hai vị thủ lĩnh của chó kéo xe đối địch này chắc hẳn sẽ lao vào nhau cắn xé. Nhưng, ở đây, chúng đoán rằng chúng phải đối xử với nhau như anh em. Đến phút cuối cùng, khi chúng chỉ cách nhau vài bước chân, khi mà đám đông đang mong đợi cú nhảy xổ vào nhau, con chó Đan Mạch đẹp tuyệt vời chậm rãi ngẩng đầu lên và liếc mắt nhìn vượt qua đầu Kazan, về phía ánh sáng của những ngọn đèn dầu... Jan Harker bắt đầu run lên và chửi rủa khe khẽ.
Con chó vô địch của hắn phơi họng ra trước địch thủ! Hai con vật đã lặng lẽ đồng tình một thỏa hiệp hòa bình. Kazan không lao tới. Nó quay lại nhìn khán giả. Và thế là, vai sát vai, hai con chó ngạo mạn trong niềm khinh bỉ con người, đứng bất động và nhìn chăm chú những gương mặt khán giả qua hàng song nhà tù của chúng.
Từ đám đông vang lên những tiếng la ó giận dữ, dọa nạt. Điên lên vì tức giận, Harker lôi súng ra và nhằm vào con Đan Mạch của mình..Bỗng nhiên, một giọng nói cất lên át sự ồn ào của công chúng và một mệnh lệnh được đưa ra:
- Dừng lại! Nhân danh pháp luật, dừng lại!
Lập tức, căn phòng im lặng và mọi ánh mắt hướng về nơi phát ra tiếng nói. Hai người đàn ông đang đứng trên ghế, phía cuối phòng.
Một người là trung sĩ Brokaw của đội cảnh sát vùng Tây Bắc. Chính anh đã hét lên. Anh giơ tay yêu cầu mọi người chú ý. Người đứng bên cạnh gầy gò, hơi còng với một gương mặt có vẻ hiền từ, rất xanh xao. Đó là một người đàn ông thấp bé mà chỉ nhìn qua hình dáng và gò má hóp của ông, người ta không đoán được rằng ông đã từng sống nhiều năm ở tận cùng vùng băng giá.
Trong khi anh trung sĩ vẫn giơ tay, ông cất tiếng nói trầm trầm nhưng quả quyết:
- Tôi mua những con chó này với giá năm trăm đô la.
Tất cả mọi người đều nghe tiếng trả giá đó.
Jan Harker đưa mắt liếc Mc Trigger. Mặt chúng gần như chạm nhau trong chốc lát.
- Sáu trăm. Sáu trăm đi và chúng sẽ thuộc về ông.
Ông này lưỡng lự giây lát, sau đó gật đầu đồng ý.
- Sáu trăm đô la, đồng ý.
Những tiếng thì thầm bất bình lại rộ lên trong đám những tay tìm vàng. Harker trèo lên cái nền cao:
- Này, các anh bạn, thực ra đấy không phải là lỗi của chúng tôi nếu hai con khốn này từ chối giết nhau! - Hắn la lên với công chúng. -Nhưng những ai trong số các ông đủ bần tiện để đòi lại tiền chỗ ngồi, có thể lấy lại ở cửa ra...
Chúng tôi thật sự không có lỗi gì. Lũ chó đã chơi khăm chúng tôi, có thế thôi.
Trong khi đó, người đàn ông vừa trả giá, cùng đi với viên trung sĩ lách được một lối đi giữa những hàng ghế. ông áp bộ mặt trắng nhợt của mình vào các chấn song của cái chuồng lớn và quan sát hai con vật.
- Ta nghĩ rằng chúng mình sẽ trở thành bạn tốt. - ông nói nhỏ đến mức chỉ hai con chó nghe thấy. - Ta sắp cần đến hai người bạn đồng hành bốn chân như các bạn.
Và không ai hiểu tại sao Kazan và con chó Đan Mạch đang ở trong chuồng lại tiến gần đến nhà bác học khi ông này móc trong túi ra một bó giấy bạc và bắt đầu đếm sáu trăm đô la cho Harker và Sandy Mc Trigger.