Dịch giả: Anh Vũ
Chương 88
Trí óc và cánh tay (tiếp theo)

Hay thật! - Porthos nói. - Lại thịt cừu!
- Ông de Comminger thân mến ơi, - D'Artagnan tiếp lời - Xin ông biết cho rằng, ông bạn du Vallon của tôi định sẽ làm những chuyện cực đoan ghê gớm, nếu như ông Mazarin cứ khăng khăng nuôi nấng chúng tôi bằng cái thứ thịt này.
- Tôi cũng tuyên bố rằng, - Porthos nói, - tôi sẽ không ăn gì cả nếu họ không mang thứ này đi.
- Mang thịt cừu đi, - Comminger bảo, - tôi muốn rằng ông du Vallon ăn bữa tối khoan khoái, nhất là tôi sẽ báo cho ông một tin tức mà tôi chắc rằng sẽ làm cho ông thấy ngon miệng.
- Ông Mazarin qua đời chăng? - Porthos hỏi.
- Không, tôi cũng lấy làm tiếc phải báo với ông rằng ông ta vẫn khỏe như vâm.
- Mặc kệ, - Porthos nói.
- Tin tức gì vậy, - D'Artagnan hỏi. - Ngồi tù thì tin tức là thú hoa trái thật hiếm hoi, cho nên mong ông de Comminger sẽ miễn thứ cho nỗi sốt ruột của tôi, nhất là nếu ông cho biết rằng đó là một tin lành.
Comminger đáp:
- Liệu ông có vui mừng khi biết bá tước de La Fère vẫn mạnh khỏe không?
D'Artagnan trợn tròn mắt ra và reo lên:
- Tôi vui mừng chứ! Mà còn hơn nữa kia, tôi rất sung sướng.
- Thế thì, tôi đã được chính ông ta ủy nhiệm gửi tới ông những lời chúc mừng và nói với ông rằng ông ta khỏe mạnh.
D'Artagnan suýt nhảy hỏng lên vì mừng rỡ. Anh liếc nhanh nhìn Porthos như muốn bảo: "Nếu Arthos biết chúng ta ở đâu, nếu anh ta nhắn bảo chúng ta, thì Arthos sẽ hành động ngay đấy".
Porthos vốn ít khôn ngoan để hiểu những cái nhìn, nhưng lần này, nghe tên Arthos, anh cũng có cảm tưởng như d'Artagnan và anh hiểu ra.
Chàng Gascon rụt rè hỏi lại:
- Thế ông nói rằng bá tước de La Fère đã nhờ ông chuyển lời chúc mừng đến ông Du Vallon và tôi ư?
- Vâng, thưa ông.
- Ông đã gặp ông ấy à?
- Tất nhiên.
- Ở đâu cơ? Tôi hỏi không có ý tọc mạch.
- Ngay gần đây, - Comminger mỉm cười đáp.
- Ngay gần đây? - D'Artagnan nhắc lại, mắt sáng long lanh.
- Gần đến mức nếu như các cửa sổ phòng này trông ra vườn cam không bị bịt kín thì đứng đây các ông sẽ nhìn thấy ông ta.
"Anh ta rình mò quanh lâu đài", d'Artagnan nghĩ vậy và nói.
- Có lẽ ông đi săn trong khu vườn và gặp ông ta chăng?
- Không đâu, gần hơn, gần hơn nữa. Ngay, ngay sau bức tường này, - Comminger vừa nói vừa gõ vào tường.
Sau bức tường này? Có gì sau bức tường này cơ chứ? Người ta dẫn tôi đến đây ban đêm, thành thử tôi mà biết mình đang ở đâu thì quỷ bắt tôi đi.
- Thế thì, ông hãy giả định một điều, - Comminger bảo.
- Tôi sẽ giả định đủ mọi thứ.
- Giả định rằng có một cửa sổ ở bức tường này.
- Thì sao?
- Thì từ cửa sổ này, ông sẽ trông thấy ông de La Fère đứng ở cửa sổ phòng ông ấy.
Vậy ông de La Fère đang ở trong lâu đài à?
- Phải.
- Với tư cách gì?
- Với tư cách như ông.
- Arthos là tù nhân ư?
Comminger cười đáp:
- Ông biết rằng không có tù nhân ở Reuil, vì đây không có nhà tù.
- Ta không nên chơi chữ, ông ạ. Arthos bị bắt à?
- Phải, ngày hôm qua, ở Saint-Germain, khi ra khỏi chỗ hoàng hậu.
Hai cánh tay d'Artagnan Reuil thõng xuống bên sườn. Anh như bị sét đánh.
Một đám mây trắng nhợt nhạt lướt trên khuôn mặt sạm nâu của anh, rồi vụt tan ngay.
- Tù nhân? - anh nhắc lại.
- Tù nhân? - Porthos nhắc lại theo, chán nản.
Bỗng nhiên d'Artagnan ngẩng đầu lên, và cặp mắt lóe lên một tia sáng mà ngay Porthos cũng không nhận thấy. Rồi vẫn nỗi thất vọng chán chường ban nãy lại nối tiếp ngay tia sáng thoáng qua ấy.
Comminger vốn có tình cảm quý mến thật sự với d'Artagnan từ cái hôm bắt bớ Broussel, khi anh giúp kéo hắn ta ra khỏi tay đám dân chúng Paris, bèn nói:
- Thôi, thôi, đừng vội buồn phiền, ông ạ. Tôi không ngờ là mang đến cho ông một tin buồn đâu? Do đang có chiến tranh, tất cả chúng ta đều là những sinh vật bấp bênh vô định. Hãy vui lên vì sự tình cờ đã khiến bạn ông gần lại với các ông, chứ đừng có thất vọng.
Những lời khuyên giải ấy chẳng có tác dụng gì đến d'Artagnan, anh vẫn giữ vẻ buồn thảm.
Thấy d'Artagnan bỏ Reuil cuộc chuyện trò, Porthos thừa dịp nói chen vào:
- Thế vẻ mặt ông ấy thế nào?
- Ô rất tươi tỉnh, - Comminger đáp. - Lúc đầu ông ta cũng có vẻ chán nản như các ông; nhưng khi biết rằng ngài giáo chủ sẽ đến thăm ông ta ngay tối nay…
- A! - D'Artagnan thốt lên, - ngài giáo chủ sẽ đến thăm bá tước de La Fère à?
- Phải, giáo chủ đã cho báo trước, và bá tước de La Fère khi biết tin ấy đã nhờ tôi nói với các ông rằng ông ta sẽ thừa dịp ân huệ ấy để khiếu nại về vụ của các ông và của ông ta.
- Ôi cái ông bá tước thân mến ấy.
- Việc khá hay nhỉ, - Porthos càu nhàu, - Ân huệ quá lớn lao! Mẹ kiếp!
- Ông bá tước de La Fère mà gia đình liên kết với những dòng Montmorency và Rohan lại bề vai phải lứa với lão Mazarin ấy.
- Không sao, - D'Artagnan nói với giọng thật vồn vã - Ông Du Vallon !!!8456_89.htm!!! Đã xem 815417 lần.

Đánh máy: Nguyễn Học
Hiệu định : Ct.Ly
Nguồn: Mõ Hà Nội
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 13 tháng 11 năm 2006