Phần 1

1. Tưởng là gì
Có hai bác tính hay sợ vợ, cùng ở láng giềng với nhau.
Một hôm, bác nọ, vợ đi vắng; ở nhà trời mưa, có váy vợ phơi quên không cất vào, để mưa ướt cả. Khi vợ về, nó chửi cho một trận đê nhục; chán rồi, nó đánh cu cậu tối tăm cả mắt mũi lại.
Bác bên cạnh thấy bác kia vợ đánh chửi tệ như vậy, mới lẩm bẩm rằng:
- Đ... mẹ kiếp! Chẳng phải tay ông!...
Vợ nghe thấy, trợn mắt lên, hỏi dồn rằng:
- Phải tay ông, thì ông làm gì, hử? Ông làm cái gì?
- Phải tay ông, thì ông... cất trước lúc trời mưa, chứ gì!...
2. Thầy đồ nói liều
Một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà bà lão già. Bà ấy có người con gái; đêm đến, mẹ con cùng ngủ với nhau ở dưới bếp, để riêng nhà trên cho thầy đồ và con trai nằm. Thầy đồ bụng muốn tòm tem. Một đêm, lò dò xuống bếp. Bà lão thấy động, lên tiếng hỏi:
- Ai?
- Thưa, tôi.
- Tôi là ai?
- Tôi là thầy đồ.
- Chứ đêm hôm ông xuống bếp làm gì?
- Thưa... tôi... xuống... lấy vài cái rế để đựng sách!
Nào có thế mà thôi đâu! Cách mấy tối, thầy đồ ta lại lò dò trèo lên mái nhà bếp; đương dỡ rơm để trụt xuống, bỗng thấy bà lão lại hỏi rằng:
- Ai ở trên kia?
- Thưa, tôi đây ạ.
- Tôi là ai?
- Tôi là thầy đồ.
- Chứ ông làm gì ở trên ấy thế?
- Thưa,... tôi... hỏi thế này thì khí không phải: đường này có lên trời được không?...
3. Túng thế, nói liều
Một anh đã phải vợ có máu hay ghen lại còn đi rước một cô vợ lẽ về nhà; để đến nỗi vợ cả sinh chuyện lôi thôi, đêm đêm mang nhốt vợ lẽ vào trong buồng, bắc chõng nằm ngang cửa, canh giữ, không cho anh chồng bén mảng đến.
Anh ta tức quá, chẳng biết làm thế nào mà vào lọt được.
Một đêm, tưởng chừng vợ cả nó ngủ đã say, mới thừa cơ chui qua chõng lẻn vào, thầm thì với vợ lẽ.
Vợ cả thấy động, giở dậy, đốt đèn đi soi. Anh nọ vội vàng chui ngay xuống gầm giường, ngồi ẩn. Chẳng may nó soi thấy cậu; nó mới hỏi ngồi làm gì chồm chỗm ở đấy.
Cậu ta túng thế quá, nói liều rằng:
- Ngồi ỉa, chứ ngồi làm gì!
- Ỉa thì cứt đâu?
- Cứt ăn mất rồi, chứ đâu!...
4. Làm nũng chồng
Có một chị hay làm nũng chồng. Một hôm, chồng đi chơi về khuya; chị ta giả tảng sốt, làm bộ nằm trong màn không dậy. Chồng không thấy vợ, mới hỏi vú già rằng:
- Chứ cô mày đâu?
- Thưa thầy, cô tôi trở trời, nằm ở trong màn ấy ạ.
Anh chồng vội vàng chạy đến, vạch cửa màn, hỏi vợ:
- Mình làm sao đấy?
Chị vợ lẳng lặng, không nói gì cả.
- Mình đau đâu?
Cũng cứ im.
Anh ta quay đầu ra, hỏi vú già:
- Cô trở trời thế nào? Có ăn uống gì không hử vú?
- Thưa thầy, cô tôi kêu sốt, nhức đầu, chóng mặt. Từ chiều đến giờ, chẳng ăn một hột cơm nào cả. Tôi dỗ dành làm sao, cũng không chịu ăn.
Chồng mới lấy tay rờ trán vợ mà nói rằng:
- Mình mệt đấy ư? Xem đầu có nóng lắm không nào! Tội nghiệp chửa! Thế mà tôi đi vắng, không biết!
Chị nọ hắt tay chồng ra, gắt rằng:
-- Bỏ tay ra! mặc tôi!
Rồi quay mặt vào tường, không nói năng gì nữa.
Chồng lại lấy tay rờ bụng vợ mà phàn nàn rằng:
- Khốn nạn! bụng lép xẹp đây mà! mình có muốn ăn gì không, để bảo nó đi mua? Ai lại nhịn đói thế có nhọc không!
Chị ta bấy giờ mới nhè nhè cái mồm ra, nói rằng:
- Không ăn gì cả.
- Mình có ăn cháo không? Tôi bảo vú già nấu quáng vài bát để mình ăn nhé!
- Không ăn.
- Hay là mình ăn mì để tôi bảo nó đi mua?
- Không ăn.
- Thế thì ăn gì?
- Đã bảo không ăn gì rốt! Cứ lôi thôi mãi! Có cho người ta nằm yên không?
Anh chồng tức mình quá:
- Ông lại gì cho một cái bây giờ chứ.
Chị kia ngoảnh ngay cổ ra, mà gion giỏn rằng:
- Ai bảo đừng!
5. Nói một đường, nghe ra một nẻo
Có hai vợ chồng, tối hôm ba mươi tết nấu bánh chưng, cắt nhau coi nồi bánh: chồng thì canh từ chập tối cho đến nửa đêm, mà vợ thì từ nửa đêm cho đến sáng.
Khi chồng đã canh hết lượt mình rồi, vào đánh thức vợ dậy thay canh để mình đi ngủ.
Vợ, bất đắc dĩ, phải trở dậy, ra ngồi cạnh bếp lửa coi nồi bánh. Ngồi một mình, nghĩ gần nghĩ xa, tê mê tẩn mẩn thế nào, lại gọi chồng:
- Còn thức đấy hay là đã ngủ rồi?
Chồng thức khuya, quá giấc, chập chà chập chờn, cho nên cũng chưa ngủ đựơc. Thấy vợ gọi, mới thưa ngay:
- Còn thức, gọi gì?
- Dậy làm một cái sốt sột đi!
Chồng mơ mơ màng màng, tưởng vợ hỏi mình có muốn ăn một cái bánh chưng sốt sột chăng, mới nói rằng:
- Ấy chết! dại dột! Cái sốt sột để mai cúng ông vải chứ!
Vợ thấy chồng nghe không ra, lại nói:
- Không, cái méo mó kia mà!
Chồng vẫn yên trí là nói bánh chưng, lại gạt đi rằng:
- Ấy đừng, phải tội! Cái méo mó để thành kính cúng ông Thổ công đấy!