Chương 97


Chương 41

 Giọng nói phát ra từ máy điện thoại của Giáo chủ Thị thần nghe vừa sắc lạnh vừa ngạo mạn. Mọi người trong phòng đều lắng nghe.
Langdon cố xác định ngữ điệu của anh ta, vùng Trung Đông, có lẽ thế chăng?
- Ta là sứ giả của một hội kín cổ xưa, - anh ta nói giọng lơ lớ của người ngoại quốc. - Hội kín mà bao thế kỷ nay các người đã tìm cách tiêu diệt. Ta là sứ giả của Illuminati!
Langdon nhận thấy các cơ trên người anh co cứng lại, những nghi ngờ cuối cùng tan biến. Trong thoáng chốc, anh nhớ cảm giác kinh hoàng và ghê sợ trước cảnh giết chóc sáng sớm hôm nay, lúc mới trông thấy biểu tượng hai chiều đối xứng.
- Các người muốn gì? - Giáo chủ Thị thần hỏi.
- Ta đại diện cho các nhà khoa học. Những người cũng đang đi tìm chân lý giống như các người. Những người đang đi tìm câu trả lời về số phận của con người, về mục đích của cuộc sống, và về tạo hoá.
- Cho dù ngươi là ai đi chăng nữa thì ta…, - Giáo chủ Thị thần đáp Im đi. Tốt nhất là ngươi nên lặng im mà nghe cho hết. Trong suốt hai thiên niên kỷ qua, giáo hội của các ngươi đã tỏ ra độc đoán đối với những nỗ lực tìm kiếm chân lý. Các người đã đàn áp những ai không cùng chính kiến với các người bằng những lời dối trá và doạ nạt. Các người đã bóp méo chân lý để phục vụ cho mục đích của các người, và sát hại tất cả những ai có phát minh không phục vụ cho ý đồ chính trị của các người. Ngươi có ngạc nhiên không, khi trở thành mục tiêu của những người khai sáng trên toàn thế giới? Những người khai sáng không dùng đến biện pháp tống tiền để thực hiện mục đích của họ.
- Tống tiền ư? - Kẻ gọi điện đến cười phá lên. - Đây không phải là tống tiền. Chúng ta không đòi hỏi gì hết. Xoá sổ Vatican không còn là chuyện để bàn cãi nữa. Chúng ta đã đợi ngày này 400 năm nay rồi. Đúng nửa đêm, toàn bộ toà thánh của các ngươi sẽ bị san phẳng. Các ngươi sẽ không kịp trở tay.
Olivetti lao tới bên máy điện thoại:
- Các người không thể lọt vào trong toà thánh được! Không có chuyện các người cài được chất nổ vào đây!
- Lời lẽ của ngươi nghe có vẻ tận tuỵ và vô cùng ngu độn của bọn lính gác Thuỵ Sĩ, có khi người còn là sĩ quan ấy chứ? Chắc chắn ngươi phải biết rằng suốt bao thế kỷ qua, Hội Illuminati đã thâm nhập được vào những tổ chức danh giá nhất trên thế giới. Ngươi tưởng rằng Vatican tránh được điều đó hay sao?
Chúa ơi, Langdon thầm nghĩ, chúng cài người làm nội gián.
Mọi người đều biết rằng khả năng thâm nhập chính là thế mạnh của Illuminati. Những thành viên của hội này luồn sâu vào hội Tam Điểm, vào hệ thống các ngân hàng lớn, các cơ quan chính phủ trên thế giới. Trên thực tế, đã có lần Thủ tướng Churchill nói với các phóng viên rằng, nếu tình báo Anh xâm nhập được vào hàng ngũ của Đức quốc xã ở mức độ mà hội Illuminati đã luồn lách được vào Nghị viện Anh thì chắc chắn chiến tranh sẽ kết thúc chỉ trong vòng một tháng.
- Bịp bợm, - Olivetti ngắt lời hắn. - Ảnh hưởng của các người không thể sâu như vậy.
- Sao lại không? Bởi vì lũ lính gác Thuỵ Sĩ các ngươi lúc nào cũng thận trọng ư? Bởi vì bọn họ lục lọi kỹ từng ngóc ngách trong toà thánh ư? Thế còn chính bản thân những người lính gác Thuỵ Sĩ thì sao? Họ không phải là người chắc? Các người có thực sự tin rằng họ sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng của mình chỉ vì câu chuyện tào lao về một người có khả năng bước đi trên mặt nước hay không? Hãy tự hỏi mình xem, làm thế nào mà cái hộp có thể vào được bên trong thành phố của các người. Và hãy tự hỏi mình xem bằng cách nào mà chiều nay bốn nhân vật quan trọng nhất của các người đã biến mất.
- Nhân vật quan trọng nhất? - Olivetti giận dữ. - Ý ngươi muốn nói gì?
- Một, hai, ba, bốn. Bây giờ các người vẫn chưa biết là họ đã mất tích hay sao?
- Ngươi đang nói chuyện quái quỷ gì thế. - Olivetti đột ngột dừng lại, hai mắt ông ta trợn ngược lên như thể vừa bị đấm một đòn chí mạng vào giữa bụng.
- Hay đấy, - kẻ gọi điện nói -Ta đọc tên bốn người này lên cho mà nghe nhé?
- Chuyện gì thế này? - Giáo chủ Thị thần hỏi, vẻ sững sờ.
Kẻ đang nói ở đầu dây bên kia cười hô hố:
- Thuộc hạ của ngươi chưa chịu báo cáo lên à? Thế thì hơi tệ đấy. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Các người vốn ngạo mạn lắm mà. Chắc chắn là bọn chúng sẽ cảm thấy vô cùng nhục nhã khi phải báo cho ngươi biết sự thật… rằng bốn vị Hồng y mà ngươi thề phải bảo vệ đã biến mất…
Olivetti nhảy dựng lên.
- Ngươi lấy thông tin đó từ đâu?
- Này Giáo chủ Thị thần, - kẻ gọi điện tỏ ra vô cùng hả hê - Hãy hỏi gã chỉ huy kia xem có phải tất cả các vị Hồng y đang có mặt trong nhà nguyện Sistine không.
Giáo chủ Thị thần quay sang nhìn Olivetti, đôi mắt xanh của ngài như đang đòi hỏi một lời giải thích.
- Thưa cha, - Olivetti thì thầm vào tai Giáo chủ Thị thần:
- Đúng là chưa thấy bốn vị Hồng y đó đến nhà nguyện Sistine, nhưng không cần thiết phải báo động. Sáng hôm nay, tất cả bốn vị ấy đều đã nhận phòng ở, vì vậy chắc chắn là họ vẫn an toàn, và đang ở bên trong phạm vi thành Vatican. Chính cha cũng vừa dùng trà với họ cách đây vài tiếng đồng hồ. Họ chỉ chưa đến gặp mặt bạn bè thân hữu trước giờ khai mạc Mật nghị Hồng y thôi ạ. Chúng con đang tìm kiếm, chắc là bốn vị ấy mải đi ngắm cảnh đến nỗi quên cả thời gian thôi mà.
- Đang mải ngắm cảnh là thế nào? - Giáo chủ Thị thần không còn giữ được bình tĩnh nữa. - Đáng ra bốn vị ấy phải có mặt trong nhà nguyện từ cách đây một tiếng đồng hồ rồi chứ!
Langdon sửng sốt quay sang nhìn Vittoria. Bốn vị Hồng y bị mất tích? Có phải vì thế mà ở dưới kia người ta đang bổ đi tìm?
- Những thông tin của ta chắc chắn sẽ khiến cho các người phải tâm phục khẩu phục. - Kẻ gọi điện tuyên bố. - Hồng y Lamassé đến từ Paris, Hồng y Guidera đến từ Barcelona, Hồng y Ebner đến từ Frankfurt…
Olivetti co rúm người lại khi tên của từng vị bị xướng lên.
Kẻ gọi điện ngừng lại, như thể đang rất khoái trá vì được đọc lên cái tên cuối cùng.
- Và từ Italy… Hồng y Baggia.
Giáo chủ Thị thần thõng người xuống như một con tàu lớn đang hạ buồm đi vào vùng biển chết. Chiếc áo thầy tu phồng lên, rồi ngài ngồi sụp xuống ghế.
- I preferiti(1), - vị thầy tu trẻ tuổi thì thào - Bốn vị được ưu ái… cả Baggia nữa… là người có nhiều khả năng kế thừa ngôi vị Giáo hoàng… sao chuyện này lại có thể xảy ra được kia chứ?
Langdon đã từng đọc rất nhiều về những cuộc bầu chọn Giáo hoàng hiện đại, đủ để hiểu nỗi tuyệt vọng đang hằn lên khuôn mặt của Giáo chủ Thị thần. Mặc dù theo luật thánh thì bất cứ Hồng y nào dưới 80 tuổi cũng có thể trở thành Giáo hoàng, nhưng chỉ có vài người đức cao vọng trọng mới có thể giành được hai phần ba số phiếu trong cuộc bỏ phiếu hết sức khốc liệt này. Họ được gọi là các preferiti. Bây giờ tất cả đều đã biến mất.
Những giọt mồ hôi lăn trên trán Giáo chủ Thị thần.
- Các người định làm gì với những vị Hồng y đó?
- Thế theo ngươi thì ta sẽ làm gì? Ta là hậu duệ của Hassassin đây,
Langdon rùng mình. Anh biết rất rõ cái tên đó. Sau nhiều thế kỷ tồn tại, giáo hội đã có rất nhiều kẻ thù - nhóm Hassassin, các hiệp sĩ Đền Thờ, những đội quân từng bị Vatican phản bội hoặc săn đuổi.
- Hãy thả những vị Hồng y đó ra, - Giáo chủ Thị thần nói -Chẳng lẽ đe doạ san phẳng toàn bộ toà thánh vẫn còn chưa đủ hay sao?
- Quên bốn vị Hồng y đó đi. Các người đã để mất họ rồi. Nhưng chắc chắn là cái chết của họ sẽ được… hàng triệu người ghi nhớ. Niềm mơ ước của những con chiên tử vì đạo đấy. Ta sẽ khiến cho họ trở thành tâm điểm chú ý của giới truyền thông. Từng người một. Đúng vào lúc nửa đêm hôm nay, tất cả mọi người sẽ phải chú ý đến hội Illuminati. Nếu chẳng ai biết đấy là đâu thì tại sao phải thay đối thế giới? Giết người ở nơi công cộng mới thực sự kinh hoàng, phải thế không nhỉ? Các người từng chứng minh điều đó từ lâu lắm rồi… toà án dị giáo, cuộc hành hình các hiệp sĩ Đền Thờ, các cuộc Thập tự chinh. - Hắn ngừng một lát - Và đương nhiên, la purga(2) nữa.
Giáo chủ Thị thần im lặng.
- Chẳng lẽ nhà ngươi không còn nhớ la purga hay sao? - Kẻ gọi điện hỏi. - Đương nhiên là không rồi. Vì ngươi vẫn còn trẻ lắm. Dù sao thì các linh mục thường cũng chẳng mấy hiểu biết về lịch sử Hay là tại lịch sử khiến họ cảm thấy hổ thẹn?
- La purga, - Langdon lên tiếng. - Năm 1668, Giáo hội đã đóng dấu sắc nung hình cây thánh giá lên người bốn nhà khoa học của Illuminati, để thanh lọc tội lỗi của họ.
- Ai đang nói đấy? - Kẻ gọi điện hỏi, có vẻ nghi ngờ hơn là lo lắng. - Còn có ai ở đó nữa thế?
Langdon run lên.
- Tên tôi là gì cũng được, anh nói, cố giữ giọng mình khỏi run. Nói chuyện với một thành viên còn sống của Illuminati làm anh cảm thấy mất phương hướng… như thể đang nói chuyện với George Washington. - Tôi là một học giả chuyên nghiên cứu về lịch sứ tồn tại của Illuminati.
- Tuyệt, - giọng nói đó đáp lại. - Ta rất mừng là người thời nay vẫn còn nhớ những tội ác chống lại chúng ta.
- Đa số chúng tôi nghĩ rằng hội Illuminati đã diệt vong rồi.
- Hoàn toàn sai lầm. Những người anh em của ta đã nỗ lực hết mình để phát triển. Ngươi có biết gì thêm về vụ thanh trừng không?
Langdon ngập ngừng.
- Tôi còn biết gì nữa ư? Rằng toàn bộ chuyện này là sự điên khùng đấy là tất cả những gì tôi biết! Sau vụ đóng dấu sắt nung đó, các nhà khoa học bị sát hại, rồi bị phơi thây ở những địa điểm công cộng quanh thành Rome để cảnh báo những nhà khoa học khác không nên gia nhập hội Illuminati.
- Đúng thế. Và chúng tao cũng sẽ làm tương tự như vậy. Quid pro quo(3). Để báo thù cho những huynh đệ của chúng ta đã bị các người giết hại dã man.. Bốn Hồng y giáo chủ của các ngươi sẽ chết, mỗi giờ một người bắt đầu từ 8 giờ. Đến nửa đêm thì cả thế giới sẽ phải kinh sợ.
Langdon tiến lại bên máy điện thoại:
- Các ông định đóng dấu sắt nung lên người bốn vị đó và giết họ sao?
- Lịch sử lặp lại, tại sao không? Đương nhiên, chúng ta sẽ lịch sự hơn, và cũng liều lĩnh hơn Giáo hội. Các người bí mật giết người, rồi nhân lúc không ai nhìn thấy thì đem xác họ ném đi. Hèn hạ quá.
- Ông nói gì? - Langdon hỏi lại. - Các ông định đóng dấu sắt nung và giết người công khai hay sao?
- Tốt lắm, nhưng thế nào là công khai thì còn tuỳ thuộc vào quan niệm của các người. Ta thấy rằng ngày càng ít người đi lễ nhà thờ.
Langdon hỏi dò:
- Các ông định giết họ trong nhà thờ sao?
- Một cử chỉ cao đẹp đấy. Để cho linh hồn họ được mau chóng về bên Chúa. Được đấy chứ. Ta tin là giới báo chí sẽ vô cùng thích thú.
- Đừng có khoác lác, - Olivetti nói, giọng nói của viên Tổng Tư lệnh đã điềm tĩnh trở lại. - Nếu giết người trong nhà thờ thì các người sẽ không thể thoát thân được.
- Khoác lác là thế nào? Chúng tao di chuyển như ma quỷ ngay trước mắt bọn lính gác Thuỵ Sĩ, đem bốn Hồng y của các người ra khỏi địa phận toà thánh, đặt chất nổ cực mạnh ở chính nơi linh thiêng nhất trong thành Vatican mà nhà ngươi vẫn còn bảo là khoác lác hay sao? Sau khi chúng tao giết người xong, khi phát hiện thấy xác chết, giới truyền thông sẽ đổ xô đến. Đến nửa đêm thì cả thế giới sẽ biết động cơ hành động của Illuminati.
- Nhưng nếu chúng tao cắm chốt gác ở mọi nhà thờ thì sao? - Olivetti nói.
Hắn cười phá lên:
- Ta e rằng vì thói khoa trương của giáo hội nên các người sẽ không thể làm nổi việc đó. Thế gần đây ngươi không đếm lại hay sao? Có đến hơn 400 nhà thờ Thiên Chúa giáo nằm rải rác khắp thành Rome. Nhà thờ, nhà nguyện, đền thờ, tu viện, trường dòng, viện nữ tu…
Vẻ mặt của Olivetti vẫn rất cứng rắn.
- Sau 90 phút nữa mọi việc sẽ bắt đầu, - kẻ gọi điện thoại nói một cách dứt khoát. - Cứ mỗi tiếng đồng hồ thì sẽ có một người bị giết. Bây giờ ta phải đi đây.
- Đợi đã! Langdon yêu cầu. - Hãy nói cho tôi biết dấu sắt nung các ông định sử dụng.
Kẻ giết người có vẻ thích thú:
- Ta cho rằng ngươi đã biết đó là những dấu nào. Hay ngươi vẫn còn nghi ngờ? Ngươi sẽ sớm được trông thấy thôi mà. Để chứng minh rằng những truyền thuyết cổ xưa là có thực.
Langdon thấy đầu óc choáng váng. Anh hiểu gã này muốn nói gì. Langdon mường tượng ra dấu sắt nung trên ngực Leonardo Vetra. Theo những truyền thuyết về Illuminati thì có đến năm dấu sắt nung cả thảy. Còn bốn dấu nữa, Langdon thầm nghĩ, là có bốn vị Hồng y mết tích.
- Ta thề, - Giáo chủ Thị thần lên tiếng - Sẽ có một Giáo hoàng mới trong đêm nay. Thề có Chúa chứng giám.
- Này Giáo chủ Thị thần, - kẻ gọi điện nói - Thế giới này chẳng cần Giáo hoàng mới làm gì đâu. Sau đêm nay thì Giáo hoàng sẽ chẳng còn gì để mà trị vì, ngoài một đống gạch vụn. Giáo hội Thiên Chúa sẽ bị diệt vong. Sự hiện diện của các người trên thế gian này sẽ chấm dứt.
Im lặng kéo dài.
Giáo chủ Thị thần có vẻ vô cùng buồn bã.
- Ngươi nhầm rồi. Gạch và vữa không làm nên nhà thờ. Ngươi không thể dễ dàng tiêu diệt một đức tin đã tồn tại hơn 2000 năm… Bất cứ đức tin nào cũng thế. Nếu chỉ tìm cách tiêu huỷ những gì tồn tại trên mặt đất thì các người không thể phá vỡ được đức tin. Giáo hội Thiên Chúa giáo sẽ trường tồn, dù cho thành Vatican có còn tồn tại hay không.
- Nói dối nghe hay ho gớm. Nhưng vẫn chỉ là dối trá thôi. Cả ngươi và ta đều biết sự thật. Hãy nói cho ta nghe, tại sao Vatican lúc nào cũng là một thành trì kiên cố có bốn bức tường bao quanh?
- Những người con của Chúa phải sống trong một thế giới đầy rẫy những hiểm nguy. - Giáo chủ Thị thần đáp.
- Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? - Vatican là một pháo đài bởi vì giáo hội Thiên Chúa tích trữ đến phân nửa tài sản của nó trong bốn bức tường đó. Những tác phẩm hội hoạ và điêu khắc quý giá, những đồ trang sức và những cuốn sách vô giá… rồi còn những nén vàng và những khế ước bất động sản đang nằm trong Ngân hàng Vatican. Ước chừng giá trị tài sản bên trong thành Vatican là 48,5 tỉ đô la. Các ngươi đang nằm trên quả trứng vàng. Nhưng ngày mai sẽ chỉ còn lại tro tàn, mọi thứ sẽ tan thành mây khói. Các ngươi sẽ phá sản. Sẽ chẳng còn ai làm việc không công cho các người.
Vẻ mặt sững sờ của cả Olivetti lẫn Giáo chủ Thị thần cho thấy những thông tin mà kẻ gọi điện kia vừa nói là hoàn toàn chính xác.
Giáo hội có những ngần ấy tiền, mà không hiểu bằng cách nào mà Illuminati lại biết được thông tin này. Langdon phân vân không biết trong hai thông tin đó thì sự thật nào gây sốc nhiều hơn.
Giáo chủ Thị thần thở dài não nề:
- Không phải tiền, mà là đức tin đã tạo nên nền tảng cho giáo hội của chúng tôi.
- Lại một lời giả dối nữa, - kẻ gọi điện nói tiếp - Năm ngoái các ngươi đã chi 183 triệu đô la để hậu thuẫn cho những giáo khu của các ngươi trên khắp thế giới. Số người đi lễ nhà thờ giảm chưa từng thấy - giảm 46% trong vòng 10 năm vừa qua. Tiền quyên tặng cũng giảm một nửa so với 7 năm trước đây. Càng ngày càng ít người theo học trong các trường dòng. Dù cho các ngươi không chịu thừa nhận, nhưng giáo hội Cơ đốc đang chết dần chết mòn. Hãy xem như đây là một cơ hội để được chết một cách nhanh chóng và nhẹ nhàng.
Olivetti bước lên, ông ta đã bớt vẻ hung hăng, như thể đã cảm nhận được thực tại trước mắt. Dường như vị Tổng Tư lệnh đang tin cách giải quyết vấn đề. Bất cứ cách nào.
- Thế nếu một phần số vàng đó được dùng đề tài trợ cho tổ chức của các người thì sao?
- Đừng có lăng mạ cả hai bên.
- Chúng tôi có tiền.
- Chúng tao cũng vậy. Nhiều hơn chúng mày tưởng kia.
Langdon điểm qua số tài sản mà người ta ước đoán Illuminati đang sở hữu: những ngôi nhà cổ bằng đá Bavarian, gia tài của dòng họ Rothschild, dòng họ Bilderbergers, những viên kim cương huyền thoại của Illuminati.
- Những người được chọn lựa, - Giáo chủ Thị thần thay đổi chủ đề, giọng van lơn - Hãy tha cho họ. Họ già rồi. Họ…
- Họ là những vật hiến tế trinh tiết. - Kẻ gọi điện cười lớn. - Hãy nói ta nghe xem nào, ngươi có nghĩ rằng họ thực sự trinh tiết không? Liệu những con chiên nhỏ bé ấy có kêu thét lên trước khi bị hành quyết không nhỉ? Sacrifici vergini nell' altare đi scienza(4).
Giáo chủ Thị thần im lặng hồi lâu.
- Họ là những người của đức tin, - cuối cùng vị thầy tu trẻ tuổi cũng thốt lên. - Họ không sợ chết đâu.
Kẻ gọi điện mỉa mai:
- Leonardo Vetra là người có đức tin, nhưng đêm qua ta đã thấy vẻ kinh hãi trong mắt hắn. Và ta đã chấm dứt nỗi kinh hãi ấy.
Vittoria từ đầu đến giờ vẫn im lặng, vụt đứng phắt dậy, toàn thân cô gái như căng lên, đầy căm thù:
- Asino(5)! ông ấy là cha ta.
Tiếng lục khục vọng ra từ máy điện thoại.
- Cha cô em à? Gì thế này? Vetra có một đứa con gái sao? Cô em nên biết rằng vào phút cuối, cha cô đã run sợ y như một đứa con nít. Thật đáng thương ông già tội nghiệp.
Vittoria loạng choạng, như thể bị những lời lẽ kia giáng cho một đòn chí mạng. Langdon nhoài sang định đỡ Vittoria khỏi ngã, nhưng cô gái đã lấy lại được thăng bằng, và đôi mắt đen nhìn xoáy vào chiếc điện thoại. - Ta thề rằng trước khi đêm nay kết thúc, ta sẽ tìm ra ngươi. - Giọng cô sắc lạnh như dao. - Và lúc đó thì…
Kẻ gọi điện cười khả ố:
- Một cô gái có ý chí mạnh mẽ đây. - ra thích cô em đấy. Có lẽ trước khi đêm nay kết thúc, ta sẽ tìm cô em. Và lúc đó thì…
Những lời nói thật đểu giả. Rồi hắn gác máy.
chú thích:
(1) I preferiti (tiếng Ý): Những người được chọn lựa.
(2) La purga (tiếng Ý): Vụ thanh trừng.
(3) Quid pro quo (tiếng Ý): Ăn miếng trả miếng, máu phải trả nợ máu
(4) Sacrifici vergini nell' altare di scienza (tiếng Ý): Vật hiến tế trinh tiết trước bàn thờ khoa học.
(5) Asino (tiếng Ý): Đồ con lừa.

Truyện Chương 97 Giới thiệu LỜI DẪN Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137