- Ối! - Thằng bé gào lên. - Buông tôi ra! Cứu với!Andrew chộp vào cổ nó.- Đừng! - Thằng bé rên rỉ. - Đừng!Andrew quật nó xuống đất rồi đưa tay bịt mồm nó lại.- Ối ối ối! - Thằng bé vừa gào vừa vẫy vùng.Andrew suýt nữa phì cười.T.J đóng đạt quá!Andrew nắm cổ áo khoác của T.J. Cậu vờ quật đầu nó xuống lề đường. T.J vờ bất tỉnh. Andrew kéo con mồi của mình lên các bậc tam cấp lởm chởm của lâu đài Cameron. Cậu lôi tuột nó vào trong nhà.Ngay lập tức con ma cũng bám theo.Andrew kéo T.J vào phòng khách. Đồ đạc cũ kỹ bám đầy bụi vứt ngổn ngang ở đó. Có một chiếc ghế sô pha bị rách nệm và nhiều chiếc ghế nhỏ khác rải rác khắp phòng. Andrew kẹp T.J vào nách, rồi nhấc bổng, đặt lên một chiếc ghế. Đầu T.J ngoẹo qua ngoẹo lại trên cổ. Nó rên rỉ. Rồi nó từ từ mở mắt và nhìn quanh.- Cái gì...? Chuyện gì vậy?T.J hỏi. Nó cố đứng dậy. Andrew đẩy nó ngồi xuống ghế và quát.- Ngồi im!Rồi cậu quay sang con ma:- Làm gì bây giờ? - Cậu khẽ hỏi.- Hãy nhớ lại những gì ta đã dạy, - con ma nói. - Mạch máu, nhóc, tìm ngay mạch máu đi.- Ồ đúng rồi.Andrew lần tìm mạch máu trên cổ T.J. T.J rên rỉ và cứ liên tục ngoẹo ngoẹo đầu. Andrew quay lại phía ma cà rồng. Cậu nhún vai.- Tôi... tôi không thể tìm được. - Cậu nói.Ma cà rồng tiến lại gần T.J. Nó đặt cái móng tay dài ngoằng vàng khè lên cổ T.J.- Đây. - Nó nói. - Đấy là mạch máu. Nó đập đều đặn đây này.T.J mở mắt nhìn ma cà rồng. Mắt nó trợn ngược lên. Mồm nó hơi há ra. Cơ thể bắt đầu run lẩy bẩy. Ma cà rồng lạnh lẽo nhìn nó. Rồi một cái nhìn mạnh mẽ đập vào mắt T.J. Andrew nhìn vào cổ T.J. Mạch máu vẫn đập đều đặn. Andrew nhe răng ra.- Đừng! - T.J hét. - Cút đi!Andrew không nghe tiếng hét của T.J. Tất cả những gì cậu nghe thấy bây giờ là tiếng của nhịp tim.T.J đứng bật dậy khỏi ghế, đẩy Andrew sang một bên và chạy nhanh ra cửa. Andrew tóm được nó ở ngoài hành lang. Cậu lôi cổ T.J vào lại phòng khách và ấn nó xuống ghế.- Tốt, tốt! - ma cà rồng ngợi khen. - Hãy tìm mạch máu.Andrew cúi xuống người T.J. Nanh của cậu sắp sửa cắm phập xuống.- Andrew ơi! - T.J khẽ gọi.Andrew mở mắt ra. Nghe tiếng tên mình, nanh của cậu không mọc ra nữa. Nước dãi ngừng chảy. Cậu đứng thẳng dậy, không nhìn vào cổ T.J nữa. Cậu hướng suy nghĩ của mình sang chuyện khác chứ không còn nghĩ về mạch máu trên cổ T.J. Cậu phải cố hết sức để không cắm ngập răng vào cổ thằng bạn thân nhất.Cậu phải nghĩ về chuyện khác. Cậu hình dung ra căn phòng của mình. Nơi được trang trí những bức tranh của các cầu thủ bóng đá và các danh hài bên cạnh giường ngủ và mấy con cá vàng đang nhởn nhơ bơi trong chậu.Cậu đã thắng.Nanh cậu lùi lại vào trong lợi.Andrew thở phào nhẹ nhõm. Kế hoạch sắp được thực hiện. Phải mất một thời gian dài T.J và Emily mới thuyết phục được cậu thực hiện kế hoạch này. Bây giờ cậu cảm thấy mình sẽ thành công. Kế hoạch sắp sửa được thực hiện.Andrew lại cúi xuống người T.J. Cậu vờ xem xét cái cổ để thì thầm vào tai bạn:- T.J này, đưa tớ cây gậy.