Nước mắt của nó đấy

Cuối năm học, thi cử xong, ngỡ bài vở xong xuôi, con cái sẽ đỡ dần đôi chút để bù lại những ngày tháng ngược xuôi tất tả nuôi con. Vậy mà mấy hôm nay xem ra cả hai đứa con bà, một trai, một gái, đứa đại học, đứa lớp 12 lại cứ bù đầu đọc đọc, viết viết cái gì đó, bà không hiểu nổi.
Đã vậy, sáng nay bà còn thấy con Hoà cứ vừa đọc vừa khóc sướt mướt. Bực quá, bà mới hỏi:
- Làm gì mà không đỡ đần mẹ một chút hở con? Nhà cửa, sân sướng cứ ngợp cả lên đến tận mắt rồi.
Con Hòa chìa ra một đống sổ:
- Bận viết lưu bút. Đây mẹ xem, mấy chục quyển bọn chúng đưa mà đứa nào cũng đòi lấy ngay.
Nghe tiếng "bút" nghĩ là liên quan đến học hành, bà im nhưng bà vẫn còn tức vì chuyện nó khóc.
- Nhưng tại sao mày phải khóc? Nào tao đã chết đâu.
Con Hòa nghẹn ngào chỉ tay vào một trang sổ:
- Đây mẹ xem, không khóc sao được khi một anh bạn của con, nhớ con, sợ cuộc chia tay sắp xảy ra, đã chảy nước mắt đầm đìa, nhoè nhoẹt cả trang giấy thế này? Hu... hu...
Sợ con khóc già, bà chạy xuống nhà dưới để xem thằng Kiên, anh nó, có như thế không? Đến nơi bà giật mình thấy trên bàn học của nó cũng một chồng đầy những sổ là sổ. Chỉ có cái khác là lúc nãy con Hoà thì khóc còn bây giờ thằng Kiên lại cười tủm tỉm. Vừa cười nó vừa dùng cái cán bàn chải đánh răng nhúng vào cốc nước bên cạnh rồi chấm chấm vào trang sổ.
- Làm gì vậy Kiên? Bà quát lên.
Kiên vội gấp sổ lại. Bà giằng lấy quyển sổ và mở ra. Trời ơi, thì ra "nước mắt" của nó đấy. Nó lại đánh lừa con nhỏ nào đó như đứa nào đó đã đánh lừa con Hoà đây.
- Lưu bút ơi là lưu bút. Các thầy cô giáo, có biết chuyện này không?

Truyện Cài hoa vào quá khứ Giới thiệu một nét đẹp trong sự nghiệp "Trồng người". ... Những truyện ngắn liên hoàn Hát quốc ca Cái chết của con đà điểu Một kỷ niệm để đời Lỗ thủng trên áo thầy Trống suy tưởng Viết văn bằng phương pháp địa lý Lại nói về cái bìa vở Tên... cúng cơm Vợ tôi nói đúng Con số 6 viết ngược !!!360_24.htm!!! Đã xem 681435 lần. --!!tach_noi_dung!!--


Tiếng đế...

--!!tach_noi_dung!!--
Nói chuyện giữa đám đông cũng như đứng trên bục giảng, điều quan trọng hàng đầu đối với diễn giảng, giáo viên là phải biết "bỏ ngoài tai" những tiếng nói đế hay những lời nhắc có tính... trêu đùa của những cử tọa tinh nghịch. Nếu không, rất dễ bị thất bại như trường hợp sau đây:
Lúc ấy, ngành giáo dục tỉnh K., tổ chức cuộc thi "Nữ giáo viên thanh lịch". Cô giáo M., đẹp người, đẹp nết đã lọt qua mấy vòng thi tuyển. Bây giờ chỉ còn qua phần ứng xử nữa là sẽ chiếm được vương miện cuộc thi. Vậy mà những người quen thân lại hết sức lo lắng cho cô... Bởi cô tuy thông minh nhưng lại hay mất bình tĩnh.
Vào cuộc, cả hội trường lặng đi vì chờ đợi.
- Cô hãy cho biết 5 điệu lý trong dân ca Nam bộ?
Ai cũng thở phào, M. run run:
- Năm điệu lý trong dân ca Nam bộ là: Lý qua cầu, Lý con sáo, Lý cây bông, Lý giao duyên, và Lý... Lý... (M. đang ngập ngừng thì bất ngờ từ đâu đó ở hàng ghế đầu có tiếng nhắc nho nhỏ và thế là cô nói luôn)... Dạ, Lý... Lý... Thu Thảo nữa ạ!
Cả hội trường lập tức vỗ tay cười ồ lên, khiến cho cả cô hoa hậu Lý Thu Thảo được Ban tổ chức mời về làm khách danh dự của cuộc thi cũng không nín được cười.
Bấy giờ M. mới biết mình lầm. Nhưng đã muộn.
Kết quả kỳ thi ấy đối với M. thế nào chắc mọi người cũng đoán ra.
Tai hại thay một tiếng nói đế!
--!!tach_noi_dung!!--


Nguồn: www.binhthuan.gov.vn
Được bạn: Thái Nhi đưa lên
vào ngày: 18 tháng 11 năm 2004

--!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!--