QUYỂN VIII: BÓNG MA CÔ GÁI CƯỠI CỌP
{Soc tạm đặt tựa do bản nguồn không có}

Chương I

Đêm rừng!
Trời tối mịt mùng, rừng rậm nên cây dày đặc, che kín cả bầu trời. Những ngôi sao trên cao không thể nào xuyên qua những tầng lá, để soi chút tia sáng xuống mặt đất.
Trong ngôi nhà, nhóm sinh viên bốn người ngồi quanh cụ già, im lặng lắng nghe tiếng kể đều đều, buồn buồn…Câu chuyện gợi lại hình ảnh tang thương đã xảy ra từ lâu lắm.
Bếp lửa cháy bập bùng. Ngoài trời bóng tối đặc quánh. Theo câu chuyện của cụ già, hình ảnh cô gái chết thê thảm dần dần hiện lên trước mắt các cô cậu sinh viên. Hòa với tiếng kể trầm trầm, họ nghe như đâu đó vang lên tiếng cọp gầm gừ từ một cõi xa xăm.
Hoàng hôn bao trùm cả bầu trời phủ dần xuống cánh rừng, ánh sáng cứ tắt dần… tắt dần… rồi từ từ tàn lụi.
Bóng tối tràn về. Tiếng gầm rú rùng rợn của thú rừng càng làm cho bước chân của hai anh em Chiến càng thêm hối hả. Bởi vì họ biết rằng càng về đêm, con đường này rất nguy hiểm, “Ông ba mươi” thường hay xuất hiện.
Chiến kéo vội tay em thúc giục:
- Trời tối rồi, đi nhanh lên đi em.
Người em gái nhăn nhó:
- Em mệt lắm, không đi nổi nữa đâu.
Chiến đưa tay chỉ về phía trước:
- Cố gắng lên em. Đằng trước có một căn nhà sàn rất cao, mình có thể xin trú ngụ được.
Người em gái cằn nhằn:
- Nếu anh không dẫn đi lạc đường thì bây giờ chúng ta đã đến nơi rồi đâu có bị kẹt giữa rừng.
Chiến cười hiền lành:
- Anh đâu có cố ý. Em ráng một chút nữa đi, kẻo…
Chiến chợt đưa tay che miệng im lặng rồi đưa mắt nhìn dáo dác chung quanh làm tăng thêm sự tò mò của em gái.
- Kẻo sao hả anh Hai?
Chiến kề tai em thì thầm:
- Là “Ông ba mươi” đó.
Người em gái nhìn bóng tối che kín cả cánh rừng hoảng sợ kéo tay anh bước nhanh.
- Mình đi nhanh lên anh. Em sợ lắm.
Đáp lời cô là tiếng gầm rống của cọp dữ làm tăng thêm cảm giác rùng rợn của hai anh em.
Giọng người anh như lạc đi:
- Nhanh lên đi em!
Nhận biết sự nguy hiểm sắp xảy ra hai anh em nắm tay nhau bước nhanh. Vừa bước vào sân nhà, hai anh em sững sờ chết đứng bởi ánh sáng như hai ngọn đèn pha chiếu vào mắt. Kèm theo ánh sáng ma quái ấy là tiếng gầm rống đầy uy lực thần bí.
Người anh thét lên:
- Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Nghe tiếng kêu cứu của hai anh em, người thợ săn vội vã thả chiếc thúng xuống, quát lên:
- Từng người trèo lên thúng. Nhanh lên!
Người anh mừng rỡ:
- Em lên trước nhanh đi.
Người em thúc giục:
- Anh lên trước đi.
- Không. Em phải lên trước.
Người em cương quyết:
- Nếu anh không chịu lên trước, em sẽ đứng mãi ở đây?
Người thợ săn giục hối hả:
- Nhanh lên! Cọp đến rồi kìa!
Chiến nhìn ra, một con cọp to lớn vằn vện đang gầm vang và đang hướng hai chiếc đèn pha vào nhà. Anh kéo vội người em vào thúng:
- Em lên đi!
- Không. Anh phải lên trước.
(??)
- Tôi phải xuống để trả thù cho em tôi.
Người thợ săn la to:
- Cậu trả thù cho em cậu hay làm mồi cho cọp? Cậu bình tĩnh lại đi, chúng ta không thể thắng nổi cọp.
Chiến ôm đầu khổ sở:
- Tại sao người chết không phải là tôi mà lại là em tôi? Yến, Yến ơi! Anh thật là tồi tệ, không thể nào cứu nổi được em. Anh đáng chết! Anh thật là đáng chết!
Người thợ săn vỗ về:
- Đừng tự trách mình nữa, đâu cũng là phần số cả.
Chiến khóc nức nở:
- Phần số. Phần số tại sao lại giáng xuống đầu em tôi?
- Đừng quá đau buồn.
- Ông bảo tôi đừng đau buồn à? Tôi làm sao mà không đau buồn cho được. Mẹ tôi vừa bị bệnh qua đời, chúng tôi đã mồ côi cha. Bây giờ lại phải mồ côi mẹ. Chúng tôi theo lời trối trăn của mẹ, định dắt nhau đến ở với người dì. Nào ngờ giữa đường xảy ra tai biến.
- Xin chia buồn cùng cậu.
- Bây giờ em tôi đã chết, tôi cũng không còn thiết sống nữa.
- Dù sao thì mọi việc cũng đã lỡ. Tôi khuyên cậu, dù bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải tự giữ gìn mạng sống.
- Nhưng tôi sống để làm gì khi tất cả những người thân của tôi đều bỏ tôi mà đi.
- Cậu còn trẻ, tương lai còn dài. Đừng tự hủy diệt mình vì một phút nông nổi.
- Nhưng…
Chiến bỗng đưa tay ôm đầu:
- Trời ơi sao bỗng dưng tôi đau đầu quá.
- Cậu vừa trải qua một cơn chấn động mạnh. Hãy nghỉ ngơi đi, để tôi nấu cho cậu một chút cháo với thịt rừng, tôi mới vừa săn được nè.
Chiến xúc động:
- Ông! Ông thật tốt với tôi.
- Đâu có gì. Hoạn nạn giúp nhau là lẽ thường mà.
Chén cháo của người thợ săn thật ngon, thật ngọt. Nhưng Chiến không còn cảm nhận được hương vị của mùi thịt rừng nữa. Nỗi đau đớn đã quật ngã anh. Anh thiếp đi, chìm dần vào cơn mê đầy ác mộng.
Chiến tỉnh dậy sau ba ngày đêm hôn mê được người thợ săn tận tình chăm sóc. Anh buồn ra cửa nhà sàn nhìn xuống sàn hồi tưởng lại cái chết bi thảm của đứa em gái yêu thương. Bỗng dưng anh dụi mắt như không tin ở chính mình. Yến! Đúng rồi! Em gái anh đang đứng trước sân vẫy gọi anh.
- Yến! Em đó phải không?
Chiến lao vội xuống cầu thang ra sân. Bóng cô em biến mất. Anh la to:
- Yến! Em ở đâu? Ra ngay đi! Đừng đùa nữa, Yến.
Nghe tiếng la của anh, người thợ săn choàng tỉnh dậy xuống sân kéo anh lên:
- Cậu điên rồi hả? Nửa đêm xuống đây la hét. Bộ định làm mồi cho cọp hả?
Chiến vẫn ngơ ngác:
- Tôi vừa thấy em tôi ở đây.
- Cậu bị ảo giác đó thôi. Em của cậu đã chết rồi. Cọp đã tha đi mất xác rồi.
Chiến căm phẫn.
- Cọp! Cọp! Tao sẽ giết mày để trả thù cho em tao.
Người thợ săn nhìn Chiến lắc đầu.
Xa xa, tiếng cọp gầm vang làm náo động cả khu rừng. Tiếng gầm rú của nó vang lên từng hồi ghê rợn như để chứng tỏ sức mạnh thần kỳ của mình. Muốn giết cọp quả là một chuyện phi thường, dân gian có mấy ai làm được.
Chiến phải chấp nhận một điều đau thương là em gái anh đã chết. Anh cố nằm ỳ trên sàn nhà không muốn bước ra ngoài vì sợ rằng mình sẽ bị ác mộng như đêm qua.
Trằn trọc mãi, không làm sao anh dỗ được cho mình ngủ. Vừa mới thiếp đi, bên tai anh nghe tiếng khóc nỉ non, ban đầu nho nhỏ, yếu ớt sau lại nức nở hơn. Người thợ săn nằm bên cạnh như cũng đã nghe tiếng khóc. Cả hai đưa mắt nhìn nhau rồi thận trọng bước ra cửa. Chiến kinh hoàng kêu lên:
- Yến! Yến! Em gái của tôi.
Một người con gái đang bị treo lơ lửng trên cây cổ thụ trước sân, khóc lóc thảm thiết.
Người thợ săn ôm chặt lấy Chiến:
- Bình tĩnh! Cậu đừng xuống sân. Cậu xem kìa!
Chiến nhìn ra, hình ảnh khi nãy biến mất. Bầu trời vẫn yên lặng, không gian vẫn vằng vặc một ánh trăng non.
Chiến ôm mặt khóc:
- Có lẽ em tôi chết oan ức, tan xương nát thịt, không một nấm mồ nên hồn phách dật dờ, không tan.
- Sáng mai, tôi và cậu sẽ vào rừng tìm xác cô ấy đem về chôn cất may ra có chỗ nương dựa, ấm áp cho vong hồn.
- Ông nói rất phải. Tôi không biết lấy gì để đáp tạ ơn ông.
- Cậu đừng nói đến ân nghĩa nữa.
- Nhưng lòng tôi vẫn áy náy.
- Chỉ cần cậu khỏe mạnh, bớt đau buồn là tôi vui rồi.
Sáng hôm sau, lần theo vết máu khô người thợ săn và Chiến vào rừng tìm xác Yến. Đến trước một cái hang, cả hai phát hiện đống xương nằm trên một vũng máu vừa khô.
Chiến nhặt chiếc vòng đeo tay lên rồi khóc rống:
- Đúng rồi! Đúng là em tôi rồi. Chiếc vòng này là của nó đeo trên tay nè.
Người thợ săn cởi vội chiếc áo của mình ra, nhặt mớ xương gói vào rồi thúc giục:
- Chúng ta về mau kẻo nó phát hiện.
Chiến nhìn lên trời tự nguyện:
- Cọp! Cọp! Tao sẽ giết mày để trả thù cho em tao và bao nhiêu người vô tội.
Rồi anh ôm lấy cái bọc xương mà khóc:
- Yến! Yến ơi! Linh hồn em có linh thiêng hãy phù trợ cho anh diệt loài nghiệt súc trừ hại cho dân lành.
Sợ ở lâu bất tiện, người thợ săn kéo tay Chiến:
- Chúng ta về ngay đi.
Chiến nắm chặt tay người thợ săn:
- Ông! Ông hãy giúp tôi diệt cọp đi.
Người thợ săn gật đầu:
- Cọp là loài vật “Hữu dũng vô mưu”, chúng ta không thể đối đầu với nó mà phải dùng kế mới được.
- Ông đã có cao kiến gì?
- Chúng ta cần theo dõi nó, nắm được đường đi nước bước của nó, sau đó sẽ hạ độc.
- Ý của ông là..
- Ta còn trữ một lượng thuốc mê khá lớn, chỉ cần đợi lúc nó mê ngủ, ta xông thuốc vào hang cho nó mê man mới ra tay được.
- Ý rất hay!
Sau nhiều ngày theo dõi cọp, người thợ săn quyết định:
- Đêm nay chúng ta sẽ hành động.
Chiến lặp lại:
- Phải. Chúng ta sẽ vào rừng mai phục chờ cọp ngủ say rồi thực hiện theo kế hoạch.
- Cậu đã chuẩn bị đầy đủ chưa?
Chiến đưa con dao sáng ngời lên:
- Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Con dao này sẽ đâm thẳng vào quả tim của nó. Tôi sẽ lấy máu nó để tế mộ em tôi.
- Đừng quá khinh địch. Cọp tuy mê nhưng sức mạnh nó vẫn còn.
- Tôi biết rồi.
Đêm đã về bóng tối tràn ngập núi rừng. Chiến nôn nao chờ giờ hành động. Chính tay anh sẽ giết cọp, sẽ lấy quả tim nó để tế vong linh em gái mình. Chờ đợi, hồi hộp rồi giây phút ấy cũng đã đến. Người thợ săn đưa mắt nhìn anh gật đầu:
- Cẩn thận!
- Vâng! Ông yên tâm đi!
Người thợ săn giắt vô người con dao và cây súng săn rồi cùng Chiến lặng lẽ vào rừng. Đêm rừng đầy những bí ẩn và nguy hiểm. Trong bóng đêm người thợ săn từng bước chắc chắn, men theo một lối nhỏ vào hang cọp.
Người thợ săn thì thào:
- Cố nín thở đừng để nó phát hiện.
Chiến gật đầu. Cả hai lần theo vách đá vào hang. Cọp đang ngủ say, đầu hướng ra cửa theo một tư thế cảnh giác.
- Đeo mặt nạ vào.
Chiến làm theo lời người thợ săn. Bằng một kỹ thuật tinh vi, người thợ săn mồi lửa phà một làn thuốc mê vào hang cọp.
Con cọp chợt ngẩng đầu lên như vừa phát hiện một mùi vị lạ. Người thợ săn cùng Chiến giật thót người đu mình lên cửa hang nín thở.
Trong trạng thái ngủ mê, thính giác của cọp như mất đi sự nhạy bén, nó lại từ từ lăn ra ngủ. Người thợ săn lại tiếp tục phà hơi thuốc vào hang cọp một liều cực mạnh.
Chờ một thời gian cho thuốc mê thấm thật sâu vào cơ thể cọp, người thợ săn dùng một cục đá to ném vào đầu cọp. Con cọp vẫn không nhúc nhích. Người thợ săn bảo Chiến:
- Thời điểm đến rồi chúng ta vào hang đi.
Người thợ săn cùng Chiến vào hang. Vị chúa tể sơn lâm vẫn im lìm trong giấc ngủ không hay biết rằng cả một đời oanh liệt làm bá chủ của muôn loài sắp kết thúc. Chiến căm hờn kết liễu cọp bằng một lưỡi dao đâm thẳng vào tim. Máu cọp bắn tung tóe trong tiếng thét gào to của Chiến.
- Yến ơi! Yến ơi! Anh đã trả thù cho em rồi.
Không hổ danh là vị chúa sơn lâm của rừng xanh, trong cơn mê cọp gầm lên đau đớn rồi tấn công địch thủ.
Người thợ săn quát to:
- Cẩn thận. Chạy ra khỏi hang ngay.
Vì thuốc mê ngấm sâu nên cọp không định được phương hướng, đầu nó va vào vách đá rồi ngã gục. Thế là hết đời oanh oanh liệt liệt làm kinh hồn vỡ mật mọi người.
Đợi cọp chết hẳn người thợ săn hỏi Chiến:
- Cậu định thế nào?
- Tôi chỉ lấy quả tim cọp về tế vong linh cho em tôi.
- Được rồi. Cậu cứ làm theo ý nguyện. Sáng mai ta sẽ vào lột da nó đem về đổi đồ dùng. Còn thịt nó sẽ phân chia cho dân dưới làng.
- Tùy ông quyết định.
Chiến dùng dao moi lấy quả tim cọp đem đến nấm mồ dưới gốc cây cổ thụ khấn vái:
- Yến ơi! Em sống khôn thác linh, về đây chứng cho anh trả thù cho em. Kẻ thù giết em đã chết dưới tay anh. Em yên lòng mà nhắm mắt đi nghe.
Từ đó Chiến ở lại với người thợ săn không về làng nữa. Một đêm trăng ngồi trong nhà sàn, anh nhìn thấy xa xa phía rặng núi, bóng một cô gái cưỡi trên lưng con cọp bay vút qua, rồi mất hút trong khe núi.
Anh lẩm bẩm:
- Quái lạ! Mình phải tìm cho ra chuyện này mới được. Không thể có chuyện như thế được.
Anh đã cố lần dò, nhưng không tìm thấy giấu tích gì. Vào những đêm trăng sáng, hình ảnh ấy vẫn hiện lên. Anh tự nhủ:
- Có lẽ nơi cõi âm u nào đó, em gái anh đã thuần hóa được cọp dữ nên thường cưỡi nó dạo chơi.
Không muốn chứng kiến hình ảnh đau thương làm gợi lên trong lòng anh nỗi mất mát thê thảm, anh bỏ rừng ra đi.
Những người dân đêm đêm vào rừng bẫy thú cũng thường thấy hình ảnh cô gái cưỡi trên lưng cọp bay vút đi. Từ đó không ai dám lai vãng tới vùng chân núi. Dân ở đó dọn ra bìa rừng ở. Vùng rừng núi này lại trở nên hoang vu vắng lặng.
Truyền thuyết về cô gái cưỡi cọp được lan truyền ra. Mọi người cho đó là vùng đất thiêng, không dám xâm phạm, chỉ có người thợ săn, ông vẫn ở mãi bên cái nhà sàn nơi mà cô gái bị cọp vồ và câu chuyện cái chết thê thảm của cô.
Cụ già kể xong câu chuyện, mà không khí vẫn lặng đi. Mọi người như còn xúc động trước cái chết tức tưởi của cô gái.
Giữa nhà sàn, bếp lửa vẫn cháy bập bùng. Không khí ấm áp vẫn không xua được nỗi sợ trong lòng hai cô gái. Hồng nhìn ra sân. Ngoài trời tối đen. Những bóng cây đen thẫm như ẩn giấu những đe dọa mơ hồ.
Cô gái ngồi im một lát rồi khẽ nói:
- Cụ ơi! Có phải cụ chính là người thợ săn trong câu chuyện không?
Cụ già gật đầu:
- Cháu nhận ra được ông sao? Phải, chính ông là người thợ săn đó. người đã chứng kiến cái chết oan khốc của cô gái trẻ. Mấy năm qua rồi, mỗi lần nhớ lại buổi chiều tối hôm đó, ông vẫn còn thấy đau lòng.
Tuyết lên tiếng:
- Còn người anh của cô gái, bây giờ ra sao hả ông?
- Cậu ấy bỏ xuống chợ sinh sống, ban đầu thỉnh thoảng cậu ấy còn về thăm ông, nhưng mấy năm sau thì không thấy nữa.
Cụ già ngừng một chút, rồi nói tiếp:
- Có một điều mà đến nay ông vẫn không giải thích được, đó là chuyện trong buôn cứ một năm lại có một cô gái bị mất tích, ông nghĩ, có lẽ hồn oan của cô gái đó oán hận cõi đời, nên mỗi năm cứ bắt một cô gái đi theo.
Hồng rùng mình:
- Chuyện có vẻ hoang đường quá.
- Nhưng nó có thật đó cháu.
Cụ già lại trầm ngâm một lúc, rồi nói tiếp:
- Hay là âm khí con cọp đó mạnh quá, nên còn lẩn khuất ở cõi đời, mỗi năm vào ngày nó chết, nó lại trở về bắt một cô gái vì nó nhớ thịt người.
Nghe ông già nói, mọi người tự nhiên rùng mình. Gai ốc nổi đầy người. Duy chợt nhìn đồng hồ, rồi ra hiệu cho các bạn:
- Khuya rồi, mình về cho cụ ngủ đi quý vị.
Bốn sinh viên lần lượt đứng lên, chào cụ già rồi xuống cầu thang đi ra đường.
Ngoài trời tối đen như mực. Duy cầm chiếc đèn pin rọi đường cho cả nhóm trở về nhà.
Hồng liến thoắng:
- Lần này mình đã không uổng công khi bỏ thành phố lên đây để đi thực tế.
- Chúng ta là những sinh viên. Chúng ta đang sưu tầm những tư liệu văn học của dân tộc ít người. Câu chuyện của cụ già cũng là một tài liệu quý giá của chúng ta.
Tuyết phụ họa theo Hồng. Duy băn khoăn:
- Nhưng câu chuyện của cụ thật là thương tâm và cũng thật là đáng tiếc.
Phong thắc mắc:
- Thương tâm thì thật rồi. Còn vì sao lại là đáng tiếc?
Duy trề môi:
- Vậy mà cậu cũng tự hào mình là sinh viên sử học, chuyên bảo tồn lịch sử.
- Ý của cậu là…
- Các động vật hoang dã cũng gắn liền với lịch sử. Cậu không thấy là rừng nước ta đang tuyệt chủng hẳn cái giống cọp và các loài thú quý hiếm khác thì con người cứ bắn giết bừa bãi.
- Ý của cậu là người anh đó không nên giết cọp để trả thù?
- Không hẳn là vậy. Nhưng tớ rất là tiếc. Nếu là bây giờ, chúng ta sẽ có những chuyên gia để thuần hóa nó đưa nó vào khu tập trung nuôi dạy và bảo tồn.
- Xem ra cậu rất có cảm tình với con cọp hung ác đó.
- Cậu cho mình là người như thế nào mà dành hai tiếng “cảm tình” cho một loài thú dữ?
Tuyết giảng hòa:
- Thôi đi, hai cậu đừng cãi vã nữa.
Hồng trầm ngâm:
- Phải đó, mình đừng bàn luận những chuyện xưa đã qua mà bây giờ hãy nghĩ đến những điều thực tế đang xảy ra.
Phong hỏi nhanh:
- Hồng muốn nói đến chuyện các cô gái trong làng bị mất tích hằng năm à?
- Phải.
- Phong cũng thật thắc mắc. Không thể có những chuyện thần thoại ấy xảy ra giữa thế kỷ hai mươi mốt này.
Duy khẳng định:
- Có lẽ đây là một âm mưu của kẻ xấu lợi dụng sự mê tín của dân làng mà thực hiện âm mưu đen tối.
Tuyết cũng đồng tình:
- Đúng vậy. Chắc chắn đây là âm mưu của những người đang sống lẩn trốn pháp luật. Chúng ta cần phải góp phần vạch trần sự việc để tìm ra sự thật.
- Nhưng chúng ta bắt đầu từ đâu bây giờ?
Hồng lo lắng hỏi. Duy đề ra phương hướng:
- Chúng ta bắt đầu điều tra từ những cô gái trong làng bị mất tích.
Tuyết tán thành:
- Đúng đó. Chúng ta sẽ hỗ trợ nhau nghe.
Phong búng tay:
- Lẽ đương nhiên rồi.
Cả bọn hăm hở bước về nhà. Trong lòng mỗi người miên man suy nghĩ.

Truyện Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng Quyển I: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Quyển II BÓP DA MA QUÁI ĐÁM MA THÀNH ĐÁM CƯỚI Quyển III: HÓA THÂN HIỆN HỒN HỒN NGƯỜI KIẾP DÊ Quyển IV: LÊN CHÙA TÌM CON MÁI TÓC CỦA NGƯỜI CHẾT NGÔI MỘ HOANG Quyển V : NGƯỜI CON GÁI TỈNH BẮC NGƯỜI SỐNG CÙNG MA TRẢ NỢ TỰ THÚ CỦA KẺ ÁC Quyển VI: Phần 1 Phần 2 NÀNG DÂU ÂM PHỦ TÌNH MA QUYỂN SÁCH MA ĐỨA CON MA Quyển VII: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 QUYỂN VIII: BÓNG MA CÔ GÁI CƯỠI CỌP Chương II Chương III Chương III Chương IV Chương V QUYỂN IX : Phần 1 Phần 2 TRẦM HƯƠNG HỜN GHEN ĐẾN CHẾT TRÚC ĐÀO MỸ PHỤNG MA KHIÊU VŨ QUYỂN X : KHÚC HÁT GỌI HỒN Phần 2 ĐƯA DÂU VỀ ÂM PHỦ ĐI KIỆN OAN HỒN - Phần 1 Phần 2 NGƯỜI CHỒNG CÕI ÂM (1) NGƯỜI CHỒNG CÕI ÂM (2) HOA NƯƠNG Quyển XI:LÂU ĐÀI OAN KHỐC - Phần 1 Quyển XI: - Phần 2 Quyển XI: - Phần 3 MƯỜI BA OAN HỒN XÁC AI TRONG QUAN TÀI CUỘC BÁO THÙ CỦA NHỮNG GIỌT MÁU HỒN OAN LINH MIÊU HỒN MA ĐÀO HÁT Quyển XII: LỜI THỀ MA NỮ - Phần 1 Phần 2 MA XÓ SI TÌNH (1) MA XÓ SI TÌNH (2) NỬA ĐÊM CẦU CƠ (1) NỬA ĐÊM CẦU CƠ (2) LÒ RÈN BÊN BỜ SUỐI Quyển XIII: MIẾU BA CÔ (1) MIẾU BA CÔ (2) MIẾU BA CÔ (3) MIẾU BA CÔ (4) MIẾU BA CÔ (5) MIẾU BA CÔ (6) MIẾU BA CÔ (7) MA ĐỎ ĐEN (1) MA ĐỎ ĐEN (2) LỜI NGUYỀN (1) LỜI NGUYỀN (2) XÀ TINH Quyển XIV: MỒ HOANG HUYỆT LẠNH (1) MỒ HOANG HUYỆT LẠNH (2) TAI NẠN TRÊN CẦU CỎ MAY (1) TAI NẠN TRÊN CẦU CỎ MAY (2) ĐÒI MẠNG (1) ĐÒI MẠNG (2) BÀ THỢ VÀ ĐÔI RẮN THẦN Quyển XV: MỐI TÌNH TRUYỀN KIẾP (1) MỐI TÌNH TRUYỀN KIẾP (2) HỒN TIỂU HƯƠNG BÁO OÁN (1) HỒN TIỂU HƯƠNG BÁO OÁN (2) HỒNG LẠP DẠ GỌI HỒN (1) HỒNG LẠP DẠ GỌI HỒN (2) THAY HỒN ĐỔI XÁC (1) THAY HỒN ĐỔI XÁC (2) CON MA NHÀ XÁC Quyển XVI : Phần I Phần 2 HỒN SÓI CÔ GÁI HOA TIÊN DUYÊN NỢ ÂM DƯƠNG BẠCH LIÊN HOA - Phần I Phần II Quyển XVII OAN THAI CON MA GỐC KHẾ ÂM HỒN TRỪNG PHẠT KHUYỂN TINH Quyển XVIII - Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Quyển XIX - Phần 1 Phần 2 CON MA GỐC XOÀI MIÊU TINH THU LỆ Quyển XX - Phần 1 Phần 2 HỒN HOA NHỮNG CON MA RẮN HỒN MA RỪNG NHƯ HOA ĐIỆU LUẬN VŨ CỦA OAN HỒN HỒN AI DƯỚI MỘ SUỐI MÁU Quyển XXI: Phần 1 -OAN NGHIỆT Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 ĐOẠN KẾT NGƯỜI ĐẸP VƯỜN TRÚC ĐÀO NGHIỆP CHƯỚNG LẤY VỢ CÕI ÂM Quyển XXII: OAN TÌNH ÚT LIỄU - Phần 1 Phần II Phần III Phần IV Phần V Phần VI Phần I - OAN HỒN NÀNG HẦU TRẺ Phần II Phần III Phần IV Phần V Phần VI Quyển XXIII: TIẾNG SÁO GỌI HỒN - Phần I Phần II Phần III Phần IV Phần V Quyển XXIV: TIẾNG VỌNG HỒN MA - PHẦN I PHẦN II PHẦN III PHẦN IV PHẦN VI Quyển XXV: TRỞ VỀ TỪ KIẾP SAU - Phần I Phần II Phần III Phần IV Phần V NGƯỜI CỨU HỘ BÍ HIỂM - Phần I Phần II CHÍN OAN HỒN _ Phần I Phần II NGƯỜI TÌNH MA Quyển XXVI: Phần I Phần II Phần III HAI NẤM MỒ TRONG NGÔI NHÀ CỔ - Phần I Phần II CẨU NHI - Phần I CẨU NHI - Phần II Quyển XXVII: PHẦN I PHẦN II PHẦN III HỒNG NƯƠNG - Phần 1 - Phần 2 HỒN NGƯỜI XÁC AI? XUẤT HỒN NHẬP XÁC Quyển XXVIII: Yêu và Chết- Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 OAN HỒN MẸ CON - 1 - OAN HỒN MẸ CON - 1 - (tt) NHẬP TRÀNG - 1 - - 2 - - 3 - Quyển XXIX: YỂU MỆNH -1 - - 2 - - 3 - - 4 - TIẾNG HÚ RỪNG TRÀM - Phần I - Phần II NGHIỆP CHƯỚNG - Phần I - Phần II - Phần III Quyển XXX: Quán Cầu Hồn - Phần 1 Quán Cầu Hồn - Phần 2 2. GIỌT MÁU CÒN LẠI 3. HỒN TIỂU QUYÊN 4. HẬN TÌNH 5. XÁC AI TRONG PHÒNG? Quyển XXXI: Hồn ma Đòi Chồng - Phần 1 Hồn ma Đòi Chồng - Phần 1 (tt) - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 Quyển XXXII: Tình Ma - Phần I Phần II OAN HỒN NÀNG HẠNH THỦY TÁNG HỒN MA LIÊN CHI Quyển XXXIII: Phần I Phần II YÊU NGƯỜI CÕI CHẾT PHO TƯỢNG ĐỒNG BÁO OÁN LỜI THỀ ĐỘC Quyển XXXIV: Phấn 1 Phấn 2 NÀNG HOA KIẾP PHÙ DUNG CHUYỆN CON MA “TRƯỜNG NHŨ” CHUÔNG GỌI HỒN Quyển XXXV: NÀNG HAI BÁO OÁN Phần I Phần II NƯỚC MẮT BA CÔ Phần 2 NGƯỜI VỢ HÓA KHỈ -Phần I NGƯỜI VỢ HÓA KHỈ -Phần II Quyển XXXVI: Ngôi Nhà Huyền Bí -Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Quyển XXXVII:Oan Hồn Người Vợ Trẻ -Phần I Phần II Oan Hồn Người Vợ Trẻ 2 - Phần 1 Phần 2 CÁI CHẾT CÔ VŨ NỮ Phần 2 Quyển XXXVIII: Người Mượn Hồn- Phần 1 Phần 2 Người Chết Trở Về Trăng Ngàn Nanh Sói Ma Rắn Cái Đầu Báo Oán Người Về Từ Đáy Mộ Chiếc Xe Trở Chứng Quyển XXXIX: Ba NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU -Phần 1 -Phần 2 HỒN TRĂNG MIẾU HAI CÔ TÌNH MA DUYÊN TỤC MA CHUNG TÌNH Quyển XXXX: Mộ Chàng Xác Thiếp Phần II HỒN AI TRÊN ĐÈO CẢ Goá Phụ Tuổi 17 -Phần 1 Quả Báo- Phần 2 GIỌT MÁU OAN CỪU CHIẾC XE MA Quyển XXXXI: MA GHEN QUỶ HỜN - Phần 1 Phần 2 Phần 3 MA SÓI LỜI NGUYỀN NĂM CŨ MỘT CHUYỆN TÌNH BUỒN LẦN GẶP CUỐI Quyển XXXXII: Chiếc Khăn Định Mệnh -Phần 1 -Phần 2 -Phần 3 -Phần 4 -Phần 5 Quyển XXXXIII: Bí Mật Ánh Trăng Khuya -Phần I -Phần II -Phần III -Phần IV -Phần V Quyển XXXXIV: Điệu Ru Oan Nghiệt-Phần 1 Phần 1 Phần 2 Phần 3 LINH MIÊU TRANG LƯU BÚT ĐỊNH MỆNH - Phần I Phần II Quyển XXXXV: Con Ma Nhà Họ Lý -Phần I Phần II Phần III GIỌT MÁU OAN NGHIỆT HỒN VỀ NỬA ĐÊM Quyển XXXXVI:HẸN EM KIẾP SAU
Chương 1
Chương 2 Chương 3 CHIẾC VÒNG HÔN ƯỚC -Chương 1 Chương 2 KHI NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ Quyển XXXXVII: Phần 2 ĐÊM ĐỊNH MỆNH BỐN OAN HỒN TRONG NGÔI NHÀ HOANG CÔ GÁI CÂM TRONG NHÀ HOANG