Tại cửa sổ phòng họp của giám đốc phía trên mái vòm Crypto xuất hiện ba khuôn mặt, tất cả đều nín thở. Vụ nổ đã làm rung chuyển cả khu liên hợp NSA. Leland Fontaine, Chad Brinkerhoff và Midge Milken cùng nhìn trân trối, sững sờ, vẻ kinh hoàng hiện rõ trên khuôn mặt.Phía dưới, cách bảy mươi feet. Crypto đang cháy hừng hực.Mái vòm làm bằng polycacbonat vẫn chưa hề bị ảnh hưởng nhưng phía dưới mái vòm trong suốt đó, lửa đang bốc lên dữ dội. Khói đen cuộn xoáy mù mịt bên trong.Cả ba cùng nhìn xuống, không nói một lời nào. Cảnh tượng này quá ghê rợn và hãi hùng. Fontaine đứng lặng một lúc. Cuối cùng ông ra lệnh, giọng nói hơi yếu nhưng vẫn vững vàng.- Midge, hãy điều một đội xuống đó… ngay lập tức.Trong phòng, điện thoại của Fontaine đổ chuông.Đó là Jabba.Chương 107Susan không biết mình đã bất tỉnh bao lâu. Cảm giác bỏng rát ở cố họng đã khiến cô tỉnh lại. Hoàn toàn mất phương hướng, cô nhìn quanh. Cô thấy mình nằm trên tấm thảm, phía sau một cái bàn.Nguồn ánh sáng duy nhất trong căn phòng là một tia sáng lạ lập loè màu da cam. Không khí sặc mùi nhựa cháy khét lẹt. Căn phòng này không còn là một căn phòng nữa, chỉ còn là một cái hộp bị phá huỷ tan tành. Các tấm rèm đang bốc cháy và các bức tường chất dẻo Plexiglas cũng đang cháy âm ỉ.Cô nhớ lại tất cả.David.Trong nỗi sợ hãi tột cùng, cô gắng đứng dậy. Cô cảm giác không khí đầy hơi độc đang ăn mòn khí quản. Cô loạng choạng lao ra cửa tìm đường ra. Khi vừa bước qua ngưỡng cửa, cô hụt chân xuống một khoảng không vô tận, may thay cô vừa kịp víu lấy khung cửa. Hành lang đã biến mất. Chỉ năm mươi feet phía dưới là một đống đổ nát và kim loại nóng chảy. Cô kinh hoàng liếc nhìn xuống sàn Crypto: Một biển lửa. Ba triệu con chíp silicon tan chảy khi TRANSLTR phát nổ tạo thành một khối nóng chảy như dung nham. Không khí sặc mùi axit cuộn lên. Susan biết đó là mùi cháy của silicon, một loại khí độc chết người.Lùi lại phía phòng của Strathmore, cô bắt đầu cảm thấy mình yếu dần. Cổ họng cháy rát. Crypto đang chết, mình cũng thế, cô nghĩ.Trông thoáng chốc, Susan nghĩ đến lối thoát duy nhất còn lại.Thang máy riêng của Strathmore. Rồi cô hiểu điều đó là không thể; không thiết bị điện tử nào có thể hoạt động bình thường sau vụ nổ khủng khiếp đó.Nhưng khi đang loạng choạng đi trong đám khói dầy đặc, Susan chợt nhớ đến câu nói của Hale: "Thang máy chạy bằng nguồn điện của toà nhà bên cạnh! Tôi đã xem bản đồ điện rồi mà!". Và Susan tin đó là sự thật. Cô cũng biết rằng đường ống thang máy làm bằng bê tông cốt thép rất vững chắc.Bị khói đen bủa vây tứ phía, Susan lao vội ra phía thang máy.Nhưng khi tới nơi cô nhận thấy nút gọi của thang máy đã bị cháy đen. Susan đập tay lên bàn điều khiển đen sì và cánh cửa thang máy một cách tuyệt vọng.Đột nhiên cô dừng lại, có tiếng vo vo phía sau cửa. Giật mình,Susan ngước nhìn lên. Dường như chiếc thang máy đang ở ngay đó.Susan nhấn nút lại lan nữa, và lại nghe thấy tiếng vo vo phía sau cánh cửa.Và đột nhiên cô nhìn thấy.Nút gọi không hề chết, nó chỉ bị phủ trong muội đen và bây giờ nó đang sáng lên yếu ớt ngay dưới các ngón tay nhọ nhem của cô.Có điện!Tràn đầy hy vọng, cô bấm nút, liên tục liên tục. Có cái gì đó đang hoạt động phía sau cánh cửa. Cô có thể nghe thấy tiếng cánh quạt thông gió bên trong thang máy. Thang máy đang ở đây. Sao cái cánh cửa chết tiệt này không mở ra nhỉ?Nhìn qua lớp khói đen cô thấy các nút nhỏ của một bàn phím phụ, có đầy đủ các ký tự từ A đến Z. Susan chợt nhớ ra, tuyệt vọng: phải có mật khẩu.Khói bắt đầu cuộn vào phòng qua khung cửa đã tan chảy. Cô lại tiếp tục đập thình thịch vào cánh cửa thang máy. Nó không chịu mở. Phải có mật khẩu, cô nghĩ, Strathmore không bao giờ nói với mình về mật khẩu này! Lúc này căn phòng đã dày đặc khói silicon.Susan nghẹt thở, tựa vào cửa thang máy trong tuyệt vọng. Cánh quạt thông gió chỉ cách cô vài feet thôi. Cô đang đứng đó choáng váng cố gắng hít thêm không khíCô nhắm mắt lại, nhưng rồi tiếng gọi của David lại vang lên. "Chạy đi, Susan! Mở cửa ra! Chạy mau!". Cô mở mắt mong nhìn thấy khuôn mặt anh, đôi mắt xanh nồng nhiệt, nụ cười tinh nghịch.Nhưng cô chỉ thấy những chữ cái từ A đến Z. Mật khẩu, Susan nhìn chằm chằm vào bàn phím. Cô không thể tập trung vào chúng được.Màn hình phát quang ở dưới bàn phím có năm ô trống đang chờ nhập mật khẩu. Mật khẩu gồm năm ký tự, cô nghĩ. Và cô cũng ngay lập tức biết rằng đoán mò mật khẩu là việc không tưởng: hai mươi sáu mũ năm có nghĩa là sẽ có 1 1.881.376 khả năng xảy ra. Và giả sử cô có thể đoán được mỗi trường hợp trong một giây thì cô cũng phải mất mười chín tuần mới thử được hết.Khi Susan Fletcher nằm trên sàn ngay phía dưới bàn phím, nghẹt thở, cô lại nghe thấy tiếng gọi tha thiết của ngài chỉ huy. Ông ta lại đang gọi: Tôi yêu em, Susan? Tôi đã yêu em từ lâu lắm rồi!Susan! Susan! Susan!…Cô biết, ông ta đã chết, nhưng giọng của ông ta vẫn còn văng vẳng bên tai. Cô nghe tên mình vang lên như một điệp khúc.Susan… Susan…Rồi, trong một thoáng ớn lạnh cô chợt nhận ra. Mật khẩu chính là tên mình. Run rẩy yếu ớt, cô cố gắng với lên bàn phím và nhập mghĩ mình sắp phát điên mất.Cô định chạy xuống Crypto thì Strathmore đã cắt nguồn điện.Chỉ còn bóng đêm và sự im lìm bao trùm. Còi báo động im bặt và các màn hình trong Node 3 tắt ngấm. Trong bóng tối, không còn nhìn thấy xác của Greg Hale nữa, Susan sợ hãi co cả hai chân lên đi văng. Cô quấn chiếc áo khoác của Strathmore quanh mình.Bóng tối tĩnh mịch bủa vây lấy cô.Susan chưa bao giờ chứng kiến không khí tĩnh mịch đáng sợ như vậy ở Crypto. Thường thì luôn có tiếng máy kêu rền rĩ. Nhưng giờ đây dường như chỉ có tiếng thở dài thất vọng của một cỗ máy khổng lồ, tiếng lách tách nổ, tiếng quạt gió dần dần nhỏ đi. Susan nhắm mắt và cầu nguyện cho David. Cô cầu xin Chúa lòng lành che chở, bảo vệ người cô yêu.Vốn không phải là một con chiên ngoan đạo, cô chưa bao giờ tin rằng Chúa sẽ nghe thấy lời cầu nguyện của mình. Nhưng lúc này, trong tâm trạng bất an, cô cần một chỗ dựa tinh thần. Bỗng nhiên cảm thấy có cái gì rung nhẹ ở ngực làm cô giật nảy mình.Susan đặt tay lên ngực tự trấn an. Một lát sau cô hiểu ra đó không phải bàn tay của Chúa mà là vật gì đó trong túi áo khoác của ngài chỉ huy Strathmore. Ông đã đặt chế độ rung cho chiếc máy nhắn tin hiệu SkyPager. Có người vừa gửi cho Strathmore một tin nhắn.Dưới đó 6 tầng nhà, Strathmore đang đứng cạnh thiết bị ngắt mạch vòng. Toàn bộ Crypto tối đen như mực. Ông tận hưởng bóng đêm một lúc. Có tiếng ống thoát nước đang chảy. Một cơn bão đã xảy lúc nửa đêm. Strathmore ngửa đầu ra sau cho nước mưa rơi xuống mặt để rửa trôi tội lỗi của mình. Mình sẽ không bị đánh bại,Ông ta quỳ xuống và rửa thật sạch mùi thịt của Phil ám vào bàn tay.Giấc mơ về Pháo Đài Số của Strathmore đã không thành, ông có thể chấp nhận thực tế đó. Thứ duy nhất quan trọng với Strathmore bây giờ là Susan. Lần đầu tiên trong đời, ngài chỉ huy nhận ra Tổ quốc và vinh quang không phải là tất cả. Tình yêu cũng là một phần tất yếu và không thể thiếu được. Ông đã hy sinh tuổi thanh xuân cho Tổ quốc, và danh dự. Ông đã sống khắc kỷ suốt bao nhiêu năm. Nhưng để được cái gì chứ? Để chứng kiến một gã giảng viên oắt con cướp đi giấc mơ của mình sao? Strathmore đã chăm sóc Susan, bảo vệ cô. Ông ta đã mong chinh phục được cô. Và bây giờ cuối cùng thì ông ta sẽ có được cô. Susan có thể cần đến bờ vai của ông. Khi Susan đau khố tột cùng, vô vọng vì mất mát, thì ông sẽ kịp thời xuất hiện để chứng minh cho cô thấy rằng tình yêu sẽ chữa lành mọi vết thương.Danh dự, Tổ quốc, Tình yêu. David Becker sắp chết vì cả ba thứ đó.Chương 103Ngài chỉ huy chui lên từ cửa tang hầm như thể một người vừa từ cửa tử chui lên. Mặc dù quần áo sũng nước, nhưng bước chân ông vẫn rất nhẹ nhàng. Strathmore tiến đến Node 3, đến bên Susan tình yêu của ông, tương lai của ông.Crypto đã sáng trở lại. Freon lại đang chảy xuống TRANSLTR như một dòng máu mang đầy dưỡng khí. Strathmore biết rằng chỉ vài phút nữa chất lỏng làm lạnh sẽ tràn xuống tầng hầm và những bộ vi xử lý ở bên dưới sẽ không bốc cháy. Cho rằng mình đã hành động kịp thời, Strathmore thở phào tự đắc, không hề biết rằng ông ta đã quá muộn mất rồi.Ta là kẻ bất diệt, Strathmore nghĩ. Phớt lờ lỗ hổng ở Node 3.Ông tiến tới cánh cửa điện, cánh cửa tự động mở ra. Strathmore bước vào phòng.Susan đứng đó, mình vẫn khoác chiếc áo của ông, toàn thân ướt sũng, mái tóc rối bù. Trông cô như một nữ sinh năm thứ nhất vừa bị gặp mưa, còn Strathmore tưởng như mình là sinh viên năm cuối mang áo che mưa đến cho cô. Lần đầu tiên sau nhiều năm Strathmore thấy mình trẻ lại, và giấc mơ cửa ông giờ đang sắp thành hiện thực.Nhưng khi tiến lại gần Susan, ông thấy mình đang nhìn vào ánh mắt của một người hoàn toàn xa lạ. Ánh mắt thật lạnh lùng, không còn thấy ánh nhìn trìu mến mọi khi nữa. Cô đứng bất động như một pho tượng, mắt đẫm lệ.- Susan?Một giọt nước mắt đang lăn xuống gò má run ray.Strathmore hỏi gặng:- Susan, chuyện gì vậy?Máu của Hale đã chảy thành một vũng lớn trên sàn. Strathmore nhìn cái xác một cách lo lắng, rồi lại nhìn Susan. Liệu cô ấy có biết không? Không thể nào. Strathmore đã rất cấn trọng, không có gì sơ suất:- Susan? - Ông tiến lại gần - Có chuyện gì vậy?Susan vẫn không nhúc nhích.- Em lo lắng cho David đúng không?Môi cô mấp máy, nhưng vẫn chưa thể cất thành lời. Ông bước lại gần hơn, định chạm vào người cô, song lại do dự. Cái tên David rõ ràng đã tác động mạnh đến tâm trạng đau khổ của Susan. Đầu tiên chỉ là một cơn rùng mình, là sự run rẩy. Rồi dường như những đau khổ chợt trào lên trong lồng ngực của cô. Susan mấp máy môi muốn nói, nhưng không một âm thanh nào thoát ra khỏi cổ họng.Không một lời nào.Vẫn chằm chằm nhìn Strathmore với ánh mắt băng giá, cô rút từ trong túi áo ra một vật rồi giơ cho ông xem, cánh tay run rẩy.Strathmore nhìn xuống, tưởng đó là khẩu Beretta. Khẩu súng vẫn ở trên sàn, nằm gọn trong tay Hale. Còn Susan đang cầm một vật nhỏ hơn. Ông nhìn nó và trong giây lát hiểu ra tất cả.Strathmore nhìn trân trối. Thời gian nặng nề chậm chạp, không gian im lìm đến mức ông có thể nghe rõ tiếng tim mình đang đập.Một vị anh hùng bao năm nay đã hạ gục vô số tên khổng lồ giờ chỉ trong chốc lát đã gục ngã. Ông đã bị hạ gục bởi chính tình yêu và chính sự ngu ngốc của mình. Ông đã nghĩa hiệp đưa chiếc áo khoác cho Susan, cùng với chiếc áo là thiết bị nhắn tin cá nhân của mình.Giờ đến lượt Strathmore như hoá đá. Tay Susan run rẩy. Chiếc máy nhắn tin rơi xuống cạnh chân Hale. Mắt Susan mở to đầy kinh ngạc và ngỡ ngàng, một ánh mắt Strathmore không thể nào quên.Gạt ông sang một bên, Susan lao ra ngoài.Ngài chỉ huy không cản đường, cúi xu bình tĩnh đọc: "Q…U…I…S…cách…C…Jabba và Susan đồng loạt ngắt lời:- Cách? - Jabba ngừng đánh - Có một chỗ cách à?…Becker nhún vai, kiểm tra chiếc nhẫn.- Đúng thế… nhiều chỗ cách lắm.- Tôi bỏ sót điều gì à? - Fontaine hỏi - Chúng ta đang chờ đợi cái gì? - Thưa ngài… - Susan đáp, có vẻ lúng túng - "Đó là…đó chỉ là…- Tôi đồng ý! - Jabba nói.- Thật kỳ lạ. Mã khoá hoá giải không bao giờ có chỗ cách cả. Brinkerhoff nuốt nước bọt một cách khó nhọc.- Vậy, anh đang nói gì?- Anh ấy muốn nói… - Susan đột ngột chen vào - Rằng đây có thể không phải là đoạn mã hoá giải. Brinkerhoff nói lớn:- Tất nhiên đó là đoạn mã hoá giải. Còn có thể là gì khác được cơ chứ Tại sao Tankado lại cố tình đem cho đi? Ai lại khắc các chữ cái ngẫu nhiên lên chiếc nhẫn làm gì?Fontaine yêu cầu Brinkerhoff im lặng bằng một cái nhìn sắc lạnh.- À! - Becker chen vào, có vẻ lưỡng lự khi tham gia cuộc tranh cãi Các vị cứ nhắc đến một đoạn ký tự ngẫu nhiên. Tôi nghĩ nên báo cho các vị biết các chữ cái trên chiếc nhẫn này không phải là ngẫu nhiên. Mọi người trong phòng cùng thốt lên:- Cái gì?Trông Becker có vẻ băn khoăn.- Tôi xin lỗi, nhưng đây rõ ràng là các từ có nghĩa. Tôi công nhận chúng được khắc khá gần nhau, nhưng nếu nhìn thật gần sẽ thấy dòng chữ được khắc thực sự là… nó là chữ La tinh. Jabba há hốc mồm:- Anh nói cái gì nghe kinh thế?Becker lắc đầu:- Không. Dòng chữ này nghĩa là "Quis custodie ipsos custodie". Dịch đại khái là…- Ai sẽ giám sát những giám sát viên - Susan ngắt lời David, nói nốt câu đóBecker cũng ngắt lời Susan:- Susan, anh cứ tưởng là em không biết…- Trích trong Satires của Juvenal! - Cô thốt lên - Ai sẽ giám sát những giám sát viên? Ai sẽ giám sát NSA trong khi chúng ta giám sát thế giới? Đó là câu nói ưa thích của Tankado đấy. - Vậy! - Midge hỏi - Nó có phải là chìa khoá giải mã hay không?- Nó phải là chìa khoá giải mã - Brinkerhoff tuyên bố.Fontaine đứng im lặng, rõ ràng là đang xử lý thông tin.- Tôi không biết nó có phải là chìa khoá không. - Jabba trả lởi - Tôi không nghĩ là Tankado sẽ lấy một câu có nghĩa làm mã hoá giải.- Cứ bỏ các chỗ cách đi! Brinkerhoff kêu lên - Và gõ cái mã chết tiệt kia vào. Fontaine quay sang Susan:- Đến lượt cô, Fletcher, cô nghĩ sao?Susan suy nghĩ một lát. Không dám chắc lắm nhưng cô cảm thấy có cái gì đó không ổn. Susan hiểu Tankado tới mức cô biết rằng anh ta yêu thích sự đơn giản. Các phần mềm thử nghiệm và chương trình của anh ta luôn mạch lạc và hoàn hảo. Việc bỏ các chỗ cách có vẻ không rõ ràng. Đó chỉ là một chi tiết nhỏ, nhưng đó là một lỗi, rõ ràng là không hoàn hảo - không giống cách Ensei Tankado chuẩn bị cho một cuộc đột kích sinh tử.- Có vẻ không đúng đâu. - Cuối cùng Susan lên tiếng - Tôi nghĩ đó không phải là mã hoá giải. Fontaine thở dài, đôi mắt đen nhìn Susan thăm dò.- Cô Fletcher, theo cô nếu nó không phải là chìa khoá thì tại sao Ensei Tankado lại trao tặng nó? Nếu anh ta biết là bị chúng ta giết, tại sao cô không giả sử là anh ta sẽ muốn trừng phạt chúng ta bằng cách làm cho chiếc nhẫn biến mất?Bỗng một giọng nói lạ cắt ngang cuộc đối thoại.- Thưa… ngài Giám đốc!Tất cả các con mắt đều quay về phía màn hình. Đó là đặc vụ Coliander ở Seville. Anh ta như đang tựa vào vai Becker và nói vào micro.- Thưa các quý vị, tôi cho là Tankado không biết anh ta đang bị ám sát.- Anh nói lại xem nào? - Fontaine yêu cầu.- Hulchot là một sát thủ chuyên nghiệp, thưa các vị. Chúng tôi chứng kiến vụ giết người - chỉ cách có năm mươi mét. Tất cả các bằng chứng đều thể hiện là Tankado không hề hay biết - Smith xen vào.- Bằng chứng à - Brinkerhoff hỏi - Bằng chứng gì? Tankado đã đem cho chiếc nhẫn đi. Đó là bằng chứng đầy đủ nhất.- Đặc vụ Smith! - Fontaine ngắt lời - Điều gì khiến anh nghĩ Ensei Tankado không biết anh ta đang bị ám sát?Smith hắng giọng:- Hulohot giết anh ta bằng một viên đạn không gây vết thương lan rộng. Đó là một viên đạn cao su bắn vào ngực và vùng xung quanh. Không một tiếng động! Rất sạch sẽ! Tankado sẽ chỉ cảm thấy một cú đấm mạnh trước khi tim ngừng đập.- Một viên đạn gây chấn thương - Becker trầm ngâm - Điều đó giải thích cho các vết thâm tím.- Không có lý do gì đế khẳng định rằng Tankado gắn cảm giác đau đớn đó với khả năng bị ám sát - Smith nói thêm.- Ấy thế mà anh ta vẫn đem cho chiếc nhẫn? - Fontaine thận trọng.- Đúng thế thưa ngài. Nhưng anh ta không hề tìm kẻ tấn công mình. Một nạn nhân luôn muốn biết kẻ nào đã giết mình khi anh ta đã bị bắn. Đó là bản năng.Fontaine lúng túng:- Và anh đang cho là Tankado không tìm kiếm Hulohot?- Không, thưa ngài. Chúng ta sẽ xem phim nếu ngài muốn.- Bộ lọc X-11 đang bị tấn công - Chuyên gia kỹ thuật lên tiếng - Con sâu đi được nửa đường rồi.- Hãy quên cuốn phim đi! - Blinkerhoff tuyên bố - Hãy đánh mã vụ giết người đáng nguyền rủa đó và kết thúc nó.Jabba thở một hơi dài rồi đột nhiên trở nên bình tĩnh:- Thưa giám đốc, nếu chúng ta nhập mã sai…- Đúng! - Susan ngắt lời - Nếu Tankado không nghi ngờ chúng ta giết anh ta thì có một số câu hỏi chúng ta phải trả lời.- Jabba, còn bao nhiêu thời gian nữa? - Fontaine hỏi.Jabba nhìn lên màn hình:- Khoảng hai mươi phút. Tôi cho là chúng ta nên dùng thời gian một cách khôn ngoan.Fontaine im lặng giây lát, rồi thở dài nặng nề:- Được rồi. Cho chạy cuốn phim đi!Chương 117- Truyền hình ảnh trong vòng mười giây nữa. - Đặc vụ Smith lên tiếng - Chúng tôi đang tua qua tất cả các hình ảnh và âm thanh khác. Chúng tôi sẽ chiếu đúng đoạn anh ta bị giết!Ai nấy trong phòng đều im lặng, xem và chờ đợi. Jabba gõ một số phím và điều chỉnh lại khung hình. Thông điệp của Tankado xuất hiện ở góc xa bên trái.BÂY GIỜ CHỈ SỰ THẬT MỚI CỨU ĐƯỢC CÁC NGƯỜIPhía bên phải của màn hình là quang cảnh bên trong của một chiếc xe tải đang đứng yên, Becker và hai người khác xúm lại quanh chiếc máy quay. Ở giữa, một hình ảnh mờ mờ xuất hiện. Nó chuyển về trạng thái tĩnh và rồi hình ảnh của một công viên hiện ra.- Chuyển! - đặc vụ Smith thông báo.Đoạn phim giống như một cuốn phim cũ. Việc cắt bớt hình đã mút đi một nửa lượng thông tin được chuyển tải và làm chậm tốc độ truyền đồng thời gây hiệu ứng nhảy hình.Hiện lên trên màn hình cảnh một đường phố đông đúc gần mặt tiền của Seville Ayuntamiento. Nền của cảnh là những lùm cây. Công viên không một bóng người.- Bộ lọc X-11 đã bị hạ! - Chuyên gia kỹ thuật nói to - Con sâu đang tiếp tục tấn công.Smith bắt đầu tường thuật. Nhận xét của anh ta có vẻ khách quan của một điệp viên giàu kinh nghiệm:- Đây là viên đạn bay ra từ chiếc xe tải. Cách vùng xảy ra án mạng khoảng năm mươi mét.Tankado đang tiến đến từ phía bên phải. Hulohot ở trong các bụi cây bên trái!- Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu - Fontaine nhấn mạnh. - Hãy đi vào trọng tâm đi.Đặc vụ Coliander bấm một số phím và tốc độ hình ảnh tăng lên. Mọi người đều nhìn lên màn hình khi người đồng sự cũ của họ, Tankado xuất hiện. Phím chạy nhanh làm cho toàn bộ hình ảnh như trong một bộ phim hoạt hoạ. Tankado lê chân cà nhắc bước tới ngã ba. Anh ta lấy tay che mắt và chăm chú nhìn con đường.- Nó đấy! - Smith cảnh báo - Hulchot là một sát thủ chuyên nghiệp. Gã đã bắn viên đạn đầu tiên.Smith đã đúng. Có một tia sáng loé lên từ phía sau đám cây phía trái màn hình: Sau đó ít giây Tankado ôm chặt lấy ngực. Anh ta loạng choạng trong chốc lát. Máy quay phim lướt nhanh về phía anh ta. Tankado đứng loạng choạng. Ông kính chuyển sang chế độ cận cảnh tập trung vào anh ta, nhưng không phải lúc nào cũng thu được hình anh ta vào đúng tâm điểm của khung hình. Trong khi đoạn phim yẫn chạy với tốc độ cao, Smith lạnh lùng tiếp tục công việc tường thuật:- Như mọi người có thể thấy, Tankado ngay lập tức lâm vào tình trạng tim ngừng đập.Susan cảm thấy mình không thể chịu đựng được những hình ảnh ấy. Tankado ôm ngực bằng bàn tay đị dạng, mặt đầy vẻ kinh ngạc và sợ hãi.- Mọi người sẽ nhận thấy - Smith nói thêm - Đôi mắt của anh ta tập trung xuống phía dưới, vào chính anh ta. Chưa một lần anh ta nhìn xung quanh.- Điều đó quan trọng lắm à? - Jabba nửa khẳng định nửa như muốn hỏi.- Rất đúng! - Smith nói - Nếu Tankado nghi ngờ có bất kỳ trò bẩn thỉu nào thì anh ta sẽ quan sát khu vực xung quanh, theo bản năng. Nhưng mọi người cố thể thấy là anh ta không làm vậy.Trên màn hình Tankado gục xuống đầu gối, tay vẫn ôm ngực. Anh ta chưa bao giờ nhìn lên. Ensei Tankado là một người cô đơn, và cái chết của anh ta cũng thật cô độc.- Có một điều lạ lùng - Smith nói, lúng túng - Những viên đạn gây chấn thương thường sẽ không giết người nhanh chóng. Đôi khi, nếu mục tiêu đủ lớn, thậm chí chúng còn không giết được đối tượng.- Một trái tim yếu ớt! - Fontaine khẽ nói.Smith nhướng mày, nhấn mạnh:- Nếu thế thì đấy là sự lựa chọn vũ khí thông minh.Susan nhìn thấy Tankado quỳ thụp xuống, rồi ngã vật ra. Anh ta nằm đó, nhìn đăm dăm lên trời, ôm ngực. Đột nhiên máy quay chuyển trọng tâm từ anh ta về sau chòm nh cửa chính của Crypto. Ông nhìn chằmn. Người này đeo kính gọng kìm và cầm một chiếc cặp to quá cỡ. Khi hắn ta tiến gần tới ngã ba chỗ Tankado đang đau đớn, các ngón tay của hắn bắt đầu nhảy một vũ điệu không lời kỳ lạ trên chiếc máy gắn vào bàn tay.- Anh ta đang dù nhìn truyền tin đấy! - Smith thông báo - Gửi một thông điệp rằng Tankado đã chết.Smith quay sang Becker và cười khùng khục: - Có vẻ như Hulohot có thói quyle='height:10px;'>
Strathmore sẽ không mạng trước khi nạn nhân của hắn chết thật sự.Đột nhiên một người đàn ông lớn tuổi ăng sẽ vụt lên theo đường ống đó lan nhanh lên phía trên. Cô có cảm giác ngọn lửa đang tiến lại rất gần, càng ngày càng to hơn vì đư hai người nữa xuất hiện từ sân nhỏ đó- một người đàn ông béo phị và một người đàn bà tóc đỏ. Họ cũng đến bên cạnh Tankado.- Chọn khu vực giết người không thích hợp rồi! - Smith nói - Hulohot lầm tưởng chỉ có mỗi hắn ta và con mồi.Trên màn hình, Hulohot quan sát một lát rồi rút về phía lùm cây, hình như là để đợi.- Đây là cảnh anh ta đem cho chiếc nhẫn - Smith nhắc - Chúng ta đã bỏ qua lần đầu tiên.Susan nhìn chằm chằm vào cơ thể đang yếu dần trên màn hình. Tankado thở hổn hển, có vẻ đang cố gắng truyền đạt điều gì đó cho những người Samarita đang quỳ bên anh ta. Rồi, trong cơn tuyệt vọng anh ta nhấc cánh tay trái lên, gần chạm mặt người đàn ông lớn tuổi. Anh ta giơ bàn tay dị dạng ấy trước mặt ông già. Máy quay phim thu hẹp phạm vi, tập trung vào ba ngón tay bị biến dạng của Tankado, và trên một ngón tay, rõ ràng có một chiếc nhẫn vàng đang lấp lánh dưới ánh mặt trời Tây Ban Nha. Tankado tháo chiếc nhẫn ra. Người đàn ông nọ lùi lại vì ghê sợ. Tankado quay sang người đàn bà. Anh giơ ba ngón tay biến dạng ngay trước mặt bà ta như cầu xin bà ta hãy hiểu. Chiếc nhẫn loé sáng dưới ánh mặt trời.Người đàn bà ngó đi nơi khác. Tankado, giờ đây đã nghẹn thở, không thể thốt lên lời, quay sang người đàn ông béo phị và cố gắng lần chót. Bất ngờ người đàn ông đứng tuổi đứng dậy và vội vã chạy đi, có vẻ muốn tìm kiếm sự trợ giúp. Tankado đang yếu dần nhưng vãn cố giơ chiếc nhẫn, trước mặt người đàn ông béo phị. Ông ta đỡ cổ tay Tankado. Tankado nhìn chằm chằm vào những ngón tay của mình, rồi nhìn chiếc nhẫn và rồi vào mắt người đàn ông kia. Và tựa như một lời cầu khẩn tha thiết lần cuối trước khi ra đi, Ensei Tankado gật đầu thật khẽ như để bảo ông ta hãy nhận lấy. Rồi Tankado lả đi.- Lạy Chúa tôi! - Jabba rên rỉ.Đột ngột máy quay quét qua nơi Hulchot đang ẩn náu. Tên sát nhân đã biến mất. Một chiếc xe cảnh sát xuất hiện, tiếng còi hụ xé tan bầu không khí tĩnh lặng của vùng Avenida Firelli. Máy quay hướng trở lại nơi Tankado đang nằm. Người phụ nữ đang ngồi bên anh ta hình như nghe thấy tiếng còi báo động của cảnh sát, cô ta liếc nhìn xung quanh với vẻ mặt đầy sự lo lắng và bắt đầu kéo ông bạn đồng hành béo ị, năn nỉ ông ta bỏ đi. Cả hai vội vàng cất bước.Máy quay tập trung vào Tankado, đôi bàn tay đặt chéo trên ngực bất động. Chiếc nhẫn trên ngón tay anh ta không còn nữa.Chương 118- Đó chính là chứng cớ! - Fontaine quả quyết - Tankado bỏ chiếc nhẫn đi. Anh ta muốn nó ở xa bản thân mình, càng xa càng tốt cốt để chúng ta không thể tìm ra được.- Nhưng thưa ngài giám đốc! - Susan lập luận - Điều đó không hợp lý. Nếu Tankado không hề biết anh ta bị giết, tại sao anh ta lại cho đi vật chứng của vụ giết người?- Tôi đồng ý! - Jabba nói - Anh ta là một kẻ nổi loạn nhưng là kẻ nổi loạn có lương tâm. Việc chúng ta thừa nhận với TRANSLTR là một chuyện, việc tiết lộ ngân hàng dữ liệu của chúng ta lại là một chuyện khác.Fontaine nhìn chằm chằm, không tin.- Anh nghĩ Tankado muốn diệt con sâu này sao? Cậu nghĩ những ý nghĩ lúc hấp hối của anh ta là vì NSA đáng thương sao?- Xuất hiện hiện tượng xâm nhập đường dẫn bí mật! - Chuyên viên kỹ thuật la lớn - Ngân hàng dữ liệu có thể bị xâm nhập trong vòng tối đa là mười lăm phút nữa.- Tôi sẽ nói với các bạn điều này - Giám đốc lên tiếng - Trong vòng mười lăm phút nữa, tất cả các nước thuộc thế giới thứ ba trên hành tinh này sẽ học cách lắp đặt tên lửa đạn đạo liên lục địa. Nếu ai đó trong phòng này nghĩ mình tìm ra được vật chứng của vụ giết người thuyết phục hơn chiếc nhẫn thì tôi xin chăm chú lắng nghe.Vị giám đốc chờ đợi. Không ai lên tiếng. Ông ta quay lại nhìn Jabba và nhắm mắt lại.- Tankado bỏ chiếc nhẫn đó vì một lý do, Jabba ạ. Tôi thật sự không quan tâm việc anh ta đang cố gắng giấu nó đi hoặc giả anh ta nghĩ gã béo kia sẽ chạy đi gọi điện thoại thông báo cho chúng ta. Nhưng tôi vừa quyết định rồi. Chúng ta sẽ nhập dòng chữ đó. Ngay bây giờ.Jabba hít một hơi dài. Ông biết Fontaine đã đúng. Không còn sự lựa chọn nào tốt hơn. Họ không còn thời gian nữa. Jabba ngồi xuống.- Được rồi…Hãy làm như thế đi. - Anh cúi xuống bàn phím - Becker đâu? Đọc dòng chữ đi. Đọc cho rõ nhé!David Becker đọc dòng chữ còn Jabba đánh máy. Sau khi nhập xong họ kiểm tra lại chính tả hai lần và bỏ tất cả các chỗ cách. Ở giữa màn hình, gần phía trên là các chữ cái:QUISCUSTODIETIPSOSCUSTODES- Tôi không thích việc này! - Susan lẩm bẩm - Không có gì rõ ràng cả.Jabba lưỡng lự, ngập ngừng trên phím ENTER- Cứ làm đi! - Fontaine ra lệnh.Jabba ấn phím. Sau vài giây, và tất cả mọi người đều biết đó là một sai lầm chết người.Chương 119- Con sâu đang tăng tốc! - Soshi hét lên từ cuối căn phòng - Đoạn mã đó không đúng rồi!Mọi người đứng im bất động trong nỗi sợ hãi tột cùng.Trên màn hình trước mặt họ xuất hiện một thông điệp báo lỗi:NHẬP KHÔNG ĐÚNG. CHỈ CHẤP NHẬN DÃY SỐ.- Chết tiệt! - Jabba hét lên.- Chỉ chấp nhận dãy số! Chúng ta phải tìm kiếm một con số chết dịch? Thật là ngu ngốc! Cái nhẫn này đúng là đồ chết tiệt!- Tốc độ tàn phá đang tăng gấp đôi! - Soshi hét lên - Đòn trừng phạt đây!Ở chính giữa màn hình, ngay dưới dòng tin nhắn báo lỗi, VR đã vẽ một hình ảnh trông thật khủng khiếp. Khi bức tưởng lửa bị phá, thì có khoảng sáu dòng màu đen, kí hiệu ám chỉ tin tặc, dâng lên, tiến tới trung tâm. Cứ một giây trôi qua thì lại xuất hiện một dòng mới.- Chúng xuất hiện ngày càng nhiều hơn! - Soshi hoảng hốt.- Càng ngày càng có nhiều tin tặc! - một kĩ thuật viên khác hét lên. Các vòng bảo vệ biến mất rồi!Susan ngoảnh đi trước hình ảnh các bức tường lửa đang bị sụp đố, hướng ánh mắt tới cạnh màn hình. Hình ảnh về cái chết của Ensei Tankado xuất hiện liên tục không ngừng. Nó chính xác đến từng chi tiết - lúc Tankado ôm ngực, ngã xuống, và sợ hãi ném cái nhẫn của anh ta vào một đám khách du lịch… Điều đó chẳng nói lên điều gì cả, cô nghĩ. Nếu anh ta không biết chúng ta đã giết anh ta… Cô ngẩn người. Đã quá muộn. Chúng ta đã bỏ sót một cái gì đóTại VR, chỉ trong mấy phút vừa qua, số lượng tin tặc tấn công vào những cổng này đã tăng lên gấp đôi. Từ giờ trở đi, số lượng các số sẽ tăng theo cấp số nhân. Các tin tặc, giống như những con linh cẩu là một gia đình lớn, luôn sẵn sàng loan tin cho nhau trên phạm vi toàn thế giới về bất kỳ con mồi mới nào.Leland Fontain thấy những gì họ vừa chứng kiến đã là quá đủ, liền ra lệnh:- Đóng nó lại, đóng cái thứ chết tiệt đó lại. Jabba căng mắt nhìn thẳng về phía trước cứ như là một vị thuyền trưởng đang phải chỉ huy một con thuyền sắp bị đắm.- Thưa ngài, quá muộn rồi. Chúng ta sắp mất hết.Chương 120Người chỉ huy an ninh hệ thống nặng tới bốn trăm pound đứng im bất động, vò đầu bứt tai dường như không thể tin vào điều đang diễn ra. Lẽ ra ông phải ra lệnh từ hai mươi phút trước cỏn bây giờ thì quá muộn. Bất kì kẻ trộm nào mà có một modem tốc độ, cao sẽ có thể tải hàng đống thông tin bí mật từ cửa sổ lệnh đó. Soshi chạy ào vào phòng với một dữ liệu mới in ra từ máy fax khiến Jabba như choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng.- Thưa ngài, tôi vừa phát hiện ra một điều gì đó!Cô nói giọng đầy phấn khích.- Các dòng mồ côi ở trong nguồn này! Nhóm theo thứ tự abc. Tất cả đều bị xáo trộn!Jabba tỏ ra thờ ơ, không mảy may quan tâm.- Thật điên rồ! Chúng ta đang tìm một con số, chứ không phải là chữ cái. Mã số cần tìm là một con số!- Nhưng chúng ta lại có các dòng mồ côi! Tankado rất giỏi, anh ta chẳng đời nào để để lại những dòng mồ côi này- nhất là lại nhiều thế này!Thuật ngữ "dòng mồ côi" ám chỉ đến những dòng chương trình thừa, không phục vụ cho mục đích của chương trình. Chúng không có hại gì nhưng cũng chẳng có lợi gì và thường bị loại bỏ trong công đoạn sửa lỗi cuối cùng.Jabba cầm tờ dữ liệu và đọc.Fontaine đứng im lặng.Susan nhòm qua vai Jabba để đọc tờ dữ liệu.- Chúng ta đang bị tấn công bởi một loại sâu trong giai đoạn thử nghiệm của Tankado hay sao? - Susan hỏi.- Thử nghiệm hay hoàn thiện thì khác gì nhau? - Jabba phản ứng - Nó đã hạ gục chúng ta rồi.- Tôi không biết - Susan lên tiếng - Tankado là một người cầu toàn. Ông cũng biết điều đó. Chẳng có lý do gì khiến anh ta lại để lại lỗi một cách cẩu thả trong chương trình của mình.- Có vô vàn! - Soshi hét lên. Cô giằng lấy tờ dữ liệu từ tay Jabba và dí vào mắt Susan - Cô nhìn đi!Susan gật đầu, rõ ràng là như vậy, cách khoảng hai mươi dòng chương trình lại có bốn kí tự tự do. Susan nhìn lướt qua.PFEESESNRETM- Mỗi nhóm gồm bốn kí tự? - Cô lúng túng - Chắc chắn chúng không phải là một phần của chương trình này.- Quên thứ đó đi - Jabba càu nhàu - Cô đang quan tâm đến một thứ vớ vẩn.- Chưa chắc! - Susan lên tiếng - Rất nhiều chương trình mã hoá sử dụng các nhóm gồm bốn kí tự. Đây có thể là mã số ta cần tìm.- Ồ thật thế à? Nó nói rằng: Ha, ha. Cô quả là đồ ngốc - Jabba cau có, rồi ngẩng lên nhìn VR - Chỉ còn chín phút nữa.Susan phớt lờ lời nói của Jabba và nhìn thẳng vào Soshi: - Có tất cả bao nhiêu dòng mồ côi?Soshi nhún vai. Cô dùng luôn máy tính của Jabba và gõ tất cả các nhóm kí tự đã tìm thấy. Làm xong, cô đứng dậy. Mọi con mắt đổ dồn về chiếc màn hình phía cô.PFEE SESN RETM MFHA IRWE OOIG MEEN NRMAENET SHAS DCNS IIAA IEER BRNK FBLE LODIChỉ duy nhất một mình Susan là mỉm cười hài lòng.- Trông rất quen! - Cô nói - Các khối bốn kí tự này rất giống với Enigma.Vị giám đốc gật đầu. Enigma là một thiết bị mã hoá nổi tiếng nhất trong lịch sử ngành mật mã- đó là một con quỷ mã hoá nặng mười hai tấn của Đức Quốc xã. Nó đã mã hoá thành những khối gồm bốn kí tự.- Tuyệt vời! - ông thốt lên sung sướng.- Cô có tình cờ để quên cỗ máy Enigma nào gần đây không thế?- Vấn đề không phải ở chỗ đó - Susan nói, cô chợt trở nên hoạt bát hẳn. Đây là chuyên môn của cô. - Vấn đề là đây là một mật mã. Tankado đã đề lại cho chúng ta một manh mối. Anh ta đang chế giễu chúng ta, thách ta kịp tìm được chìa khoá giải mã - Anh ta để lại những gợi ý nhưng chúng ta chưa hiểu được.- Phi lý hết sức - Jabba ngắt lời.- Tankado chỉ để lại cho chúng ta một lối thoát - công khai hoá TRANSLTR. Chỉ có thế thôi. Đó là lối thoát của chúng ta. Nhưng chúng ta đã tự làm hỏng việc mất rồi.- Tôi buộc phải đồng ý với ông ấy! - Fontaine lên tiếng - Tôi cho rằng Tankado sẽ chẳng đời nào mạo hiểm đưa ra gợi ý về mã khoá hoá giải đâu.Susan gật đầu lơ đãng, nhưng cô vẫn còn nhớ Tankado đã dẫn họ đến NDAKOTA như thế nào. Cô nhìn chằm chằm vào những con chữ và băn khoăn tự hỏi không biết có phải là anh ta đang chơi một trò chơi khác hay không.- Đường hầm bảo vệ đã bị mất một nửa! - Một kĩ sư kêu lên.Trên VR, hằng hà sa số những dòng màu đen khác, nối tiếp nhau tấn công vào hai tấm lưới bảo vệ còn lại.Từ nãy giờ David vẫn lặng lẽ quan sát những sự cố xuất hiện trên màn hình, giờ mới lên tiếng:- Susan! Anh có một ý tưởng thế này. Có phải là đoạn văn bản đó gồm mười sáu nhóm bốn kí tự? - Ồ vâng, vì Chúa - Jabba thì thào.- Bây giờ tất cả mọi người đều muốn thừ rồi à?Susan phớt lờ Jabba và đếm các nhóm kí tự.- Đúng thế. Có mười sáu nhóm.- Xoá hết khoảng trống đi - giọng Becker rắn rỏi.- Anh David - Susan run run.- Em không nghĩ là anh hiểu vấn đề. Các nhóm gồm bốn kí tự này là…- Xoá hết khoảng trống đi - Anh nhắc lại.Susan do dự một lát rồi gật đầu ra hiệu cho Soshi. S>Chương 22