Hoàng Quỳnh nữ về trong trướng, tự nghĩ: "Ta dẫn quân ngàn dặm tới đây, chịu nỗi sỉ nhục như vậy. Còn nhớ thuở bé được Trịnh Linh Công tác hợp, đem ta hứa gả cho con thứ sáu của Dương Nghiệp ở Sơn Hậu, do Trịnh Linh Công mất đi, nên mối duyên này mới đứt đoạn. Nay nghe Dương Lục sứ trong quân Tống, tức là chồng ta vậy. Chi bằng đem quân bản bộ đầu hàng thiên triều, để tìm mối duyên cũ, giúp phá quân Phiên, báo rửa nỗi sỉ nhục này". Suy nghĩ đã dứt khoát, hôm sau mật sai bộ tốt mang thư đưa đến trại của Mã Thị. Mã Thị được thư, chần chừ chưa quyết, đến gặp Lệnh Bà nói rõ việc này. Lệnh Bà nói: "Ta gần như là quên mất. Ngày trước ở Hà Đông, đích thực là có việc này, nhưng vì Trịnh Linh Công tạ thế, từ đó mất tin tức". Mã Thị nói: "Nàng ta hôm qua bị nhục, hôm nay tới hàng, quyết không phải dối trá. Lệnh Bà có thể cùng Lục Quận mã thương nghị". Lệnh Bà theo lời, vào gặp Lục sứ, Cho biết Quỳnh nữ muốn mang quân tới hàng, và nói lại việc từng hứa hôn. Lục sứ nới: "Lúc bé con từng nghe nói việc này, nhưng ngặt nỗi đang mang trách nhiệm nặng nề của quốc gia ở người, phi ngày thần tử hội thân, hãy đợi sau khi tiêu diệt Bắc Phiên, rồi mới bàn vậy”. Lệnh Bà nói: "Con sai rồi! Nay nước nhà đang lúc cần người, nàng ta muốn đến hàng, muốn cùng con tương nhận. Nếu không cho, khiến cho hoài nghi, hóa ra không tốt. Nay nhất cử lưỡng tiện, có gì mà không được?” Lục sứ vâng lời, liền viết thư giao cho mời đến, hồi thư hẹn rõ hoàng hôn ngày mai, nội ứng ngoại nhập mà cử sự. Người được sai đến nhận thư về gặp Quỳnh nữ. Quỳnh nữ xem thư xong, trong lòng mừng rỡ. Hôm sau, lúc gần hoàng hôn, hạ lệnh chúng quần thần chuẩn bị sẵn sàng. Chợt ngoài trận tiếng hò reo vang dội, Kim Đầu Mã Thị dẫn quân đánh vào Thái Âm trận. Hoàng Quỳnh nữ nghe biết quân Tống đã đến, dẫn quân từ trong đánh ra, vừa gặp bộ hạ của Hàn Diên Thọ là đại tướng Hắc Tiên Phong tới tuần trận, cùng Mã Thị giao phong, chỉ một hiệp, chém tiên phong ở trong trận, quân Bắc thua to. Hoàng Quỳnh nữ cùng Mã Thị hợp quân một chỗ, đánh thẳng ra Bắc doanh. Bên này bọn Hàn Diên Thọ, Tiêu Thiên Tả dẫn quân đuổi theo, thì đã đi xa rồi. Hai người vô cùng hối hận mà về. Ở đây nói đến việc Kim Đầu Mã Thị dẫn Hoàng Quỳnh nữ vào trong quân, gặp Lệnh Bà nói: “Đã được Quỳnh nữ quy hàng, lại thắng Bắc Phiên một trận” . Lệnh Bà rất mừng, sai đến cùng Lục sứ tương kiến. Chúng nhân đều đến chúc mừng. Hôm sau Tông Bảo vào bẩm rằng: "Chung sư phụ chỉ thị trận đồ, giải thích các đường ra vào công phá, rất là rõ ràng. Ngày thứ ba Giáp Tí là ngày phá trận, xin đại nhân tâu xin thánh thượng thân đến đốc chiến, ắt con mới dễ sai khiến". Lục sứ nói: "Mi hãy đi mà xem xét việc tiến binh, ta sẽ đi tâu”. Tông Bảo lui ra, tới gặp Chung đạo sĩ nói: "Ai đi mà phá trận trước?" Chung nói: "Thiết môn kim tỏa trận vốn là đất yết hầu, chính nên phá trước, tiếp đến thì phá trận Thanh Long”. Tông Bảo nói: "Có thể sai ai đi?" Chung nói: "Thanh Long trận phải phiền đến Sài Thái quận, Thiết môn trận ắt dùng Mộc Quế Anh". Tông Bảo nói: "Mộc Quế Anh có thể đi. Nhưng mẹ con Sài Thái quận đang có thai, làm sao phá được trận dữ?” Chung nói: "Chính vì lấy thai khí để thắng, bảo đảm vô sự". Tông Bảo theo lời dạy tới gặp Lục sứ, bẩm rõ việc điều quân. Lục sứ nói: "Quân lệnh thì họ đâu dám cãi, nhưng Thái quận có thai, e có gì sơ sẩy chăng, làm sao mới tốt đây?”. Tông Bảo nói: "Sư phụ nói là không sao, nhưng ta có thể sai Mạnh Lương trợ giúp mà đi” . Lục sứ chuẩn lời. Tông Bảo lập tức ra hiệu lệnh mật thư cách phá trận cho các tướng. Mộc Quế Anh, Sài Thái quận được lệnh, mỗi người dẫn ba vạn tinh binh, nổ một tiếng pháo, hai cánh quân reo hò mà tiến đánh. Trước tiên hãy nói Mộc Quế Anh dẫn theo ba vạn người ngựa, dặn dò một vạn quân mỗi người mang theo hỏa pháo, hỏa tiễn các loại, đợi lúc giao phong, pháo tiễn đồng loạt bắn; còn hai vạn quân từ chính Bắc đánh vào, rồi vòng ra phía sau trận Thanh Long mà tiếp ứng với quân của Sài Thái quận. Mọi người y kế mà làm. Mộc Quế Anh reo to một tiếng, chia trái phải đánh vào Thiết môn kim tỏa trận, vừa gặp ngay Phiên soái Mã Vinh rời tướng đài, dẫn quân như trời long đất lỡ mà xuống. Quế Anh lùi lại nơi đất cách trận một khoảng, dụ địch tới gần, hai ngựa giao nhau, hai người đánh với nhau mười mấy hiệp, chưa phân thắng bại. Bộ hạ Quế Anh ai nấy theo thông đạo đồng loạt xông lên. Râu, móng sắt nhất thời cùng ngăn lại, bị quân Tống bắn hỏa tiễn, bắn chết sạch. Thiết thuyên, thiết cân tinh binh ở 14 cửa đến tiếp ứng. Quân Tống vòng ra khỏi vây mà tiến, đội ngũ Bắc quân rối loạn, Quế Anh gắng sức tiến lên, quát to một tiếng, phất đao, chém bay đầu Mã Vinh. Quân Tống thừa thế đánh vào, giết chết quân Phiên vô số, và phá vỡ được trận này. Quế Anh dẫn quân thẳng ra sau trận Thanh Long. Bây giờ hãy xem xem Sài Thái quận làm sao mà phá trận. Có thơ làm chứng Cổ chúng huy kỳ nhập trận tùng, Địch binh thất toán huyết lưu hồng. Tùng lai thánh chúa đa linh trợ, Chí sử giai nhân kiến đại công. (Trống chiêng khua động xông vào trận, Quế Anh hiển lộ oai anh hùng. Vung đao chém rụng đầu quân giặc, Đoạt tiếng tài danh khắp một vùng). Ở đây nói đến Sài Thái quận dẫn ba vạn quân đến được trận Thanh Long, dặn dò Mạnh Lương rằng: "Y pháp mà làm, ngươi dẫn quân một vạn trước tiên đoạt lấy Hoàng Hà cửu khúc thủy, từ bụng rồng mà xông ra. Ta dẫn đại chúng đánh vào đầu rồng, vòng ra sau trận, cùng hợp với quân của Mộc Quế Anh". Mạnh Lương lĩnh kế đi trước. Quận chúa phát phối xong, reo hò vang trời, đánh vào mé trái trận. Tướng giữ trận là Thiết đầu thái tuế dẫn quân rời khỏi tướng đài, lớn tiếng kêu rằng: "Tống tướng phá trận muốn tìm cái chết ư?" Sài quận chúa tế ngựa xông vào, hai đao đánh đỡ, giao chiến được vài hiệp, chưa phân thắng bại. Chợt ở sau trận một tiếng pháo nổ vang, Mạnh Lương đã dẫn quân từ bụng rồng đánh giết ra, Bắc quân đại loạn. Thiết đầu thái tuế quay lại dẫn quân đến cứu, Sài Thái quận thừa thế truy kích, 14 cửa tinh binh ở râu rồng, móng rồng, đồng loạt xông ra. Sài quận chúa cùng Mạnh Lương cố sức đánh ở trước, sau, bất giác trời đã về chiều. Quận chúa sức đã mỏi mệt, động đến thai ngồi trên ngựa kêu to: "Đau chết mất thôi", bộ hạ quan sĩ đều thất sắc, trong chốc lát sinh ra em bé, liền ngất đi trong trận. Thiết đầu thái tuế quay ngựa lại muốn bắt, chợt bên hông trận một cánh quân xông đến nhanh như gió thổi chớp giật, chính là Mộc Quế Anh vậy, thấy Quận chúa nguy cấp, nỗ lực đến cứu, hai ngựa giao nhau chỉ hai hiệp, Thiết đầu thái tuế hóa ra một đạo kim quang bay đi, bị huyết khí xông phá, Quế Anh quăng phi đao, chém chết giữa trận. Quân Phiên đại loạn, lại gặp Mạnh Lương từ sau giết tới, chết hơn một nửa, chỉ có một phần chạy trốn được. Quế Anh xông tới trước cứu được Quận chúa, bồng lấy đứa bé cột chặt vào lòng, rồi phá luôn trận Thanh Long, người sau có thơ làm chứng: Chiến trận tài giao thế dĩ nguy, Mộc Quế Anh vu thử hiển hùng uy. Phi đao trảm lạc yên nguyên thủ, Đoạt thủ anh hùng đắc thắng quy. Quế Anh dã được toàn thắng, về gặp Lục sứ, tường thuật lại việc phá trận. Quận chúa lại được bình an. Lục sứ hết sức vui mừng, liền dặn quận chúa vào hậu doanh nghỉ ngơi, đem con trai bồng vào cùng Lệnh Bà xem. Lệnh Bà xem xong, mừng mà nổi rằng: "Đứa trẻ này diện mạo giống hệt như anh là Tông Bảo". Liền lấy tên Dương Văn Quảng, dặn dò bà mụ chăm sóc nuôi dưỡng kĩ lưỡng, chuyện không có gì đáng nói. Ở đây nói về Phiên soái Hàn Diên Thọ thua mất hai trận, tổn thất người, ngựa, cho triệu gấp Xuân Nham đến thương nghị. Xuân Nham nói: "Địch dù có giỏi đến đâu quyết khó mà phá trận mê hồn của tôi. Bọn hắn nếu đến đây, sẽ khiến cho không còn manh giáp". Hàn Diên Thọ nói: "Tướng quân cũng phải dụng tâm phòng bị, trong quân Tống ắt nhiều người tinh thông quen thuộc trăm ngàn lần chớ có xem thường". Nham nói: "Tự có cơ biến mà biết chúng nó". Nói xong, liền đến thương nghị cùng Lữ quân sư. Ở đây nói đến thám mã báo về dinh Tống: "Quân Bắc phòng bị trận này rất là kiên cố. Tông Bảo nói với chư tướng rằng: "Thế của họ đã dao động, chính nên theo thứ tự mà phá trận". Liền mời Chung đạo sĩ bàn việc tiến quân, Chung nói: "Hãy phá trận Bạch Hổ, còn các trận kia thì chờ cơ hội mới đánh". Tông Bảo nói: "Ai có thể đi?" Chung nói: "Cha mi có thể lập công này". Tông Bảo vâng lời, vào gặp Lục sứ báo cho biết. Lục sứ nói: "Chính nên thừa thế mà tiến, để khích lệ chư tướng". Tông Bảo lui ra. Hôm sau, Lục sứ toàn thân nai nịt, dẫn hai vạn quân kị xông vào Bắc doanh, đánh vào trận Bạch Hổ. Phiên binh reo ầm lên, thế như triều dâng. Xuân Nham đăng tướng đài, tay cầm hồng kỳ phất động. Phiên soái Tô Hà Khánh liền mở cửa trận Bạch Hổ, dẫn quân nghênh chiến, vừa gặp ngay Lục sứ diễu võ giương oai mà tới. Hai ngựa giao nhau, binh khí va chạm, hai người đánh hơn 30 hiệp. Hà Khánh giả thua, quay ngựa liền chạy. Quân Tống thừa thế xông vào. Chợt nơi tướng đài kẻng vàng vang lừng, cờ vàng mở ra, đột nhiên biến thành trận Bát Quái. Bá Trinh công chúa dẫn tinh binh tới hợp lại vây. Lục sứ thấy cửa trận phức tạp, tiến thoái sai loạn, bị Hà Khánh ập trở lại chém giết, nhốt vào trong trận. Lục sứ tả xung hữu đột quân Bắc đồng loạt bắn tên, đá, không thể xông khỏi trận. Bại quân vội chạy về báo với Tông Bảo. Tông Bảo hoảng hồn nói: "Giờ phải làm sao?” Rồi lập tức triệu Tiêu Tán tới nói: "Ngươi mau dẫn 5000 quân, từ bên cạnh đánh vào, dùng chùy đá đập nát kẻng đi, khiến cọp mù mắt, ắt không thể nhìn, ta sẽ có quân tiếp ứng". Tiêu Tán hăng hái dẫn quân đi. Lại gọi Hoàng Quỳnh nữ tới nói: "Ngươi dẫn mã quân 5000, từ cửa bên phải đánh vào trước nên chặt gãy cờ vàng, khiến cọp điếc tai ắt không thể nghe. Trận này tự nhiên sẽ loạn". Quỳnh nữ cũng dẫn quân mà đi. Lại gọi Mộc Quế Anh vào nói: "Nàng hãy dẫn một vạn quân kị ở giữa đánh vào, để cứu cha ta". Quế Anh khẳng khái mà đi. Tông Bảo phân khiến xong, tự dẫn bọn Nhạc Thắng, Mạnh Lương ở đối trận tiếp ứng. Hãy nói về Tiêu Tán nghe thấy Lục sứ bị vây, gầm lên như sấm, dẫn quân đánh vào bên hông. Vừa gặp Phiên tướng Lưu Kha trấn thủ mắt cọp, thấy quân Tống đánh tới, liền xuống đài nghênh địch, giao chiến vừa được hai hiệp, bị Tán chém cho một đao chết tươi, đánh tan các quân còn lại, rồi đem hai mắt kim la đập tan vụn như hoa tuyết, thừa thế mà xông vào. Vừa gặp Hoàng Quỳnh nữ từ cửa bên phải xông đến, phất đao chém chết Trương Hy, chặt đổ hai mặt cờ vàng, cùng Tán hợp binh đánh thẳng vào phía sau trận Bạch Hổ. Tô Hà Khánh thấy trận thế nguy bức, hoảng hốt đến cứu. Mộc Quế Anh xông vào trước, hai người giao phong chưa được hai hiệp, Hà Khánh vòng trận mà chạy, Quế Anh giương cung đặt lên và bắn một mũi tên vào ngay cổ họng, Hà Khánh chết lăn xuống ngựa. Bá Trinh công chúa thấy chồng gặp nguy, vội chạy đến cứu, không đề phòng sau trận, Hoàng Quỳnh nữ bay ngựa tới, tay múa roi sắt, đánh xuống lưng một nhát. Bá Trinh công chúa miệng phun máu tươi, đơn mã chạy trốn về nước. Dương Lục sứ nghe bên ngoài có tiếng chiêng trống, liệu đó là cứu binh, nên từ trong đánh ra, vừa gặp Tiêu Tán đang chém giết quân Phiên như chém dưa băm củi. Hai bên hợp binh, liền thừa thế phá trận Bạch Hổ. Có thơ vịnh: Nguy nhiên trận thế xảo an bày, Thùy tướng anh hùng tắc phá lai? Trảm tướng đồ binh thành bại quyết, Trung Nguyên thành thị hữu kỳ tài. (Thế trận chập chùng khéo sắp bày, Ai nghĩ anh hùng dám phá đây? Chém tướng đày quân nên tan vỡ, Trung Nguyên quả vẫn có kỳ tài). Lục sứ đánh về bổn trận, bọn Tông Bảo tiếp ứng mà về. Hôm sau, thăng trướng, chúng tướng đều đến chúc mừng. Lục sứ nói: "Trận địch quả là kỳ dị, đánh đến nửa chừng, không biết đường đi, nếu cứu binh không tới, mệnh ta suýt nữa thì nguy". Tông Bảo nói: "Nay cha đã phá trận Bạch Hổ, nên thừa thế đánh vào điện Ngọc Hoàng, ắt trận địch dễ phá". Lục sứ nói: "Trong trận tàng cơ khó đoán, phải phân biệt thật kĩ, rồi sau mới tiến binh". Tông Bảo nói: "Con tự có sắp đặt". Liền mời Lệnh Bà, Bát Nương, Cửu muội vào trong trướng nói: "Lần này phải nhờ bà bà và nhị vị cô cô đi một chuyến". Lệnh Bà nói: "Đây là việc nước, đâu dám chối từ. Tông Bảo nói: "Trong trận có Lê sơn thánh mẫu, bà bà nếu đi, phải bắt lấy người này trước, còn chỗ khác thì dễ đánh". Lệnh Bà lĩnh kế, dẫn Bát Nương, Cửu muội tiến đánh. Tông Bảo lại triệu Vương Quý nói: "Thúc công có thể dẫn quân bản bộ từ chính điện đánh vào tiếp ứng trận này”. Vương Quý cũng lĩnh kế mà đi. Tông Bảo phân khiến xong. Muốn biết ngày mai Nam-Bắc tướng giao phong thế nào, xem hồi sau sẽ rõ.