Ngồi trên thuyền độc mộc, Lữ Xuân đạo sĩ Thu Sơn thung dung ngắn trời mây, nàng bỗng để ý thấy hai con đại bàng đang liệng trên đầu...Đạo sĩ Thu Sơn huýt sáo miệng tự nhiên một đại bàng sà xuống thấp làm người lính chèo thuyền độc mộc luống cuống lo sợ. Đạo sĩ Thu Sơn ngoắt tay một cái con chim bay lên cao. – Bạn ta đã cho hai con đại bàng yểm trợ ta...Nhưng bạn ta đi xa rồi. Bạn ta nói bạn ta phải về hoang mạc chứ sống ở hoang đảo này không yên nữa rồi. Lữ Hậu đã biết chỗ thì phải tránh. Bạn ta đã đánh được việc luyện đan cho Tần Thủu Hoàng...Bạn ta tin rằng bạn ta cũng sử tránh được Lữ Hậu dù Lữ Hậu tồn tại hơn Tần Thủy Hoàng...Nhưng tốt nhất là tránh những người quá nhiều tham vọng...Đạo sĩ Thu Sơn từ từ đứng dậy ngoắt tay ra hiệu cho đoàn thuyền dừng lại – Bây giờ thuyền chui vào hang ngầm này...Nên nhớ đây là đường nước ngầm chảy từ trên núi chảy xuống. Mình sẽ đi ngược đường nước này...Trong đường nước ngầm này có nhiều bất ngờ lắm. Thuyền nào cũng cần phải có khiên và mộc...Thuyền ta sẽ đo đầu...Kế là thuyền Thiết Diện và Lữ Xuân...Nhớ là phải tuyệt đối nghe lệnh ta...Đừng có làm ẩu nhé...Bình tĩnh và phối hợp chiến đấu khít khao...Ta chỉ mới nắm được đường nước này trên họa đồ thôi...Đường này càng vào sâu càng hẹp. Nhưng sao đó lại rộng ra...Thuyền đạo sĩ Thu Sơn phóng lên đầu. Đạo sĩ tay cần gươm đá mắt đăm đăm nhìn về phía trước...Thuyền đạo sĩ lọt vào đuowfng nước ngầm như chui vào miệng con thú khổng lồ...Thuyền Thiết Diện phóng theo sau, thuyền Lữ Xuân kế tiếp...Bỗng Lữ Xuân thấy nước như xoáy...một đàn cá sấu bơi lại một con miệng ngoác ra như muốn táp lấy be thuyền...Một thủy thủ bị cá sấu đớp mất mái chèo...Lữ Xuân phóng gươm đâm mù mắt con cá sấu vừa tấn công, nó ngoắt đuôi làm như chạy nhưng sự thực nó quật đuôi vào thuyền nghe đến bình một cái người thủy thủ ngồi gần đó bị đuôi cá sấu quật trúng té xuống nước chỉ loáng một cái người này bị cá sấu táp tha đi.– Lấy tên sắt tẩm thuốc độc bắn vào miệng con các sấu...Lệnh vừa ban ra cung thủ giương cung nã tên độc tới tấp vào miệng và mắt các con cá sấu hung hãn. Trúng tên chúng trở nên điên cuồng xúm nhau dùng đuôi quật vào thuyền...Chiếc Thuyền nhờ đục bằng gỗ tốt nên đuôi cá sấu chỉ làm nghiêng cho nước vô chứ không lảm bể được. Lữ Xuân hô quân chèo thuyền gấp cho đưổi kịp thuyền của đạo sĩ Thu Sơn, thuyền chui vào đường hầm bỗng nhiên Thu Sơn hét to, coi chừng đá đổ xuống đưa khiên mộc lên đỡ mau...Tiếng hô vừa dứt thì trận mưa đá trút xuống, nhờ có khiên che đỡ, nên mọi người coi như không ai bị thương gì cả, nhưng có một chiếc thuyền bị đá đổ xuống chìm luôn.– An toàn rồi, ta đã khóa được cơ quan bắn đá.Thuyền đi vào khúc đường nước ngầm rất hẹp mọi người chèo khó khăn lắm thuyền mới qua rồi.Bỗng nhiên nước như cuồn cuộn dâng lên khi đoàn thuyền ra tới đường nước rộng rãi, Thu Sơn đạo sĩ hô lớn. Mọi người cứ bình tĩnh ta đã thả thuốc đuổi thuồng luồng đi xa rồi...không sao đâu.Nước vẫn cuồn cuộn như sôi sục lên nhưng chừng một phút sau thì nước lắng xuống. Trước mặt mọi người là một con đường ngầm lên núi.– Ghé thuyền vào bờ chờ đơi ta một chút.Thuyền vừa ghé bờ đạo sĩ Thu Sơn đã nhảy lên bực đá vào ra hiệu cho Lữ Xuân cũng với Thiết Diện ghé thuyền theo...Đạo sĩ vừa đặt chân lên bụec đá đã múa gươm vì tên sắt bắn ào ào xuống thuyền vào người đạo sĩ...Đạo sĩ vừa múa gươm đá vừa nhảy vọt lên trên một mỏn đá và hô to. Mọi người hãy lấy mộc và khiên chống tên, ta sẽ đóng cơ quan lại Đạo sĩ Thu Sơn vừa vọt lên tới mỏm đá bõng bị hất nhào xuống và tên càng lúc càng bắn ra dữ dội...Thiết Diệt phóng lên khỏi thuyền và cười hăng hắc.– Đạo sĩ ơi, ông hay lắm nhưng mắt ông hơi kém, ông bị trúng đòn rồi phải không, đây ông coi này. Trước khi đóng nút cơ quan phải gài lịa cáci bẫy đã...Vừa nói Thiết Diện vừa đảy tảng đá như bàn cờ lên mỏm đá, rồi đẩy mạnh vô nút cơ quan. Tên ngừng bắn ra, và đạo sĩ Thu Sơn cũng vừa phóng tới...– May mà đạo sĩ né kịp nếu không thì trúng tảng dá vừa rồi chắc đạo sĩ tan xác rồi.Đạo sĩ Thu Sơn cười.– Bọn Lý Tư và Triệu Cao hay thật...Cơ quan nào của chúng cũng tinh vi cả, bây giờ thì chúng mình có thể thung dung rồi.Ba người đi hàng ngang trên con đường lát đá. Bỗng cả ba trố mắt ngàng trước mặt. Thiết Diện vung gươm định xông tới, đạo sĩ Thu Sơn giơ tay ngăn lại.– Bình tĩnh, coi chừng cạm bẫy.Nhưng thanh gươm trong tay Thiết Diện đã bỗng nhiên vụt ra khỏi tay và như muốn lôi theo luôn Thiết Diện.Đạo sĩ Thu Sơn vung gươm đá tiến lên.– Tượng đá thôi, nhưng chớ lại gần, trúng một chùy đá là toi mạng đấy. Cât hết gươm bằng kim khí đi để ta giải quyết chiến trường cho.Đạo sĩ Thu Sơn múa gươm đá tiến lên thấy rõ tượng đứng nguyên chỉ có hai cánh tay cử động ông luồn xúong dưới pho tượng tránh những đường truỳ ác hiểm, thấy rõ...tượng cử động được là do người tiến đến gần. Cơ quan điều khiển nằm trên đường đi...Chính những bước chân bước trên đường đã là cho cánh tay tượng cử động theo bài bản sắp đặt trước...– Mọi người hãy lui trở lại.Mọi người theo lệnh của Thu Sơn lui trở lại quả nhiên tượng không còn múa chuỳ tấn công nữa...Đạo sĩ Thu Sơn leo lên vai pho tượng và lấy mũi gươm bằng đá đụng vào hai mắt pho tượng tự nhiên pho tượng phát ra tiếng o o và di chuyển vào một cánh cửa bên vách đá...– Chướng ngại đã dẹp rồi, kể như Thiết Diện lại mất kiếm, mọi người có thể tiến lên, nhưng kể từ giờ này không ai được mang trong mình một đò kim khí nào vì trong này có những cục nam châm cực mạnh...Mọi người tiến theo Đạo sĩ Thu Sơn vào một đại sảnh rộng mênh mông trong đó có tám cái quan tài bằng đá đen đẻ theo hình bát quái ở giữa có một bệ xây cao lên để một chiếc quan tài bằng đá hoa cương màu đỏ...– Tới mộ Hạng Võ rồi sao đạo sĩ.– Chưa đâu, đây mới chỉ là mộ của những người đã chết cho Hạng Võ...Phải cẩn thận lắm đấy nhé.Tất cả làm việc theo lệnh của ta. Không một ai được phép lạng quạng.Đạo sĩ Thu Sơn đứng lại ngắm nghía một hồi rồi ra hiệu cho Thiết Diện và Lữ Xuân lại gần.– Tám cái quan tài này là tám cửa vào cái cửa chính là chính quan tài màu đỏ kia...Nhưng tất cả chỉ có một cửa vào được thôi. Theo quý vị ta nên vào cửa nào trong các cửa Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài, chỉ có một cửa sống thôi nhé.Lữ Xuân và Thiết Diện lắc đầu...Đạo sĩ Thu Sơn cười và nói lớn.– Chúng ta chỉ có một cửa vô được là cửa Càn...Nhưng vấn đề không phải đơn giản đâu...Ai có mặt nạ đeo lên đi.Nói dứt lời Đạo sĩ Thu Sơn đeo mặt nạ lên mặt và ngoắt mọi người theo ông tiến vào vùng bát quái...– Chỉ ba người tiến vào thôi nhé, tất cả ở ngoài chờ lệnh, cung thủ, cung tên sẵn sàng...