- Trẫm tuổi nhiều, tài cũng không phải lớn, nay đã tới lúc san sẻ trách nhiệm cho con cháu. Trẫm chỉ có ba mụn gái, theo các khanh, nên chọn ai?
Quần thần tâu:
- Bây giờ là thời buổi kinh tế thị trường, không còn tính thứ bậc như trước nữa. Bệ hạ nên kêu cả ba công chúa tới phỏng vấn, ai đạt yêu cầu sẽ cắt cử, bất tất phải theo lối cũ.
Vua y lời, vời các nàng tới. Cô chị đi xe "sờ - pây - x́", mặc áo hai dây, đeo điện thoại di động, rồ ga phanh gấp trước ngai vàng. Vua hỏi:
- Con gái thân yêu, con thương ta như thương gì?
Công chúa liếc quần thần, mở hộp trang điểm tô lại môi son, rồi leo lẻo:
- Thưa bệ hạ, con quý bệ hạ như xe hơi.
Vua đùng đùng nổi giận:
- Các loại xe lúc này lớp nhập lậu, lớp khai gian thuế, chạy ́ xèo ngoài phố. Ví ta với thứ đó, chẳng khác gì coi ta như loại thiếu chứng từ gốc!
Vua bèn phạt công chúa lớn, không cho đi vũ trường hai tuần và bắt gội đầu bằng bột giặt.
Công chúa thứ hai mặc quần soọc "zin", gấu bị cá rỉa te tua, tay phải cầm điếu thuốc, tay trái xăm ḍng chữ Tây Ban Nha "Một phút ăn chơi, bất cần thân thể", vừa ho vừa tới triều đình bằng xích lô. Vừa ló mặt, cô đã giục:
- Phụ vương có chuyện gì thì nói lẹ lên, con còn tụi bạn đang đợi.
Vua hấp tấp:
- Con thân yêu, con thương cha như thương gì?
Công chúa búng mẩu tàn thuốc cái vèo, x́ mũi thật to, ho sù sụ, rồi cáu kỉnh:
- Có bi nhiêu mà lục vấn hoài. Con thương cha như thương tin nhanh bóng đá.
Vua đập bàn:
- Tin nhanh lúc này ra mười chết sáu, vừa không nhanh vừa có mấy mẩu xào đi xào lại. Yêu ta như vậy khác nào nói ta không theo kịp thị hiếu quần chúng.
Bèn phạt cấm chơi bida một đêm và phải ngủ phòng gắn hai máy lạnh cho rét thấu xương.
Công chúa út được gọi vào. Nàng được bồ chở tới trên chiếc môtô phân khối lớn, bận đồ thể thao, đeo ba lô có chiếc vợt tennis ló ra, tóc kiểu đuôi ngựa quấn dây vải sặc sỡ. Vốn nhanh nhẹn, chưa đợi nhà vua hỏi, nàng đã la lớn:
- Thưa phụ vương, con quý phụ vương như muối.
Vua buồn rầu bảo:
- Con ơi, ngày xưa vua Lear thấm thía câu nói đó lắm. Nhưng ngày nay, giá muối đang hạ khủng khiếp, so với năm ngoái, giá bây giờ chỉ còn có nửa. Người làm muối lo mất ăn, mất ngủ. Con quý ta như vậy cũng bằng hạ giá ta.
Nói rồi vua than thở với triều đình:
- Ba đứa đều vô duyên, vậy trông cậy vào ai đây?
Tả hữu thưa:
- Cô út tuy nhỏ nhưng đã sớm có bồ, chứng tỏ không phải kẻ xa rời văn minh đô thị. Thiên hạ có câu "Hết con còn rể", chi bằng bệ hạ cứ thử hỏi bồ cô ấy vài câu, nếu thấy được thì nhờ vả cũng đỡ lắm.
Vua khen phải, cho gọi chàng trai vào. Chàng đi lom khom, mông bé ngực nhỏ, dưới tua tủa 36 xương sườn, răng chĩa như nơm cá. Vua phán:
- Anh kia, anh quý ta như gì?
Chàng trai đáp:
- Dạ, tâu bệ hạ, như Viagra. Có nó, bệ hạ sẽ có thêm công chúa khác, nhất định truyền ngôi được.