- Tứ đệ biết đó. Ta đã lăo, sức cùng lực kiệt, không thể bôn tẩu giang hồ! đành cắn răng cam chịu thân phận một mình một góc!
Ngón Trỏ tiếp lời huynh trưởng:
- Thân Trỏ tôi tuy ngắn. Nhưng chưa hẳn không có sở trường. Sau những lời giao kết. Thiên hạ thường dùng thân Trỏ tôi để làm... cái ngoéo tâm nguyện tương đồng.
Đến phiên Ngón Giữa mở lối tâm Tình... thì ngón ta ấp a ấp úng, thúc cùi chỏ Ngón Áp Út như ngầm bảo:
- Nhà ngươi nói trước đi...
Ngón Áp Út hiểu ư anh, lên tiếng:
- Thân Áp Út tôi là thân chịu cùm đeo cổ!... Cái ngày cô, cậu, lên... xe hoa là cái ngày tôi mất hết... tự do!
còn Út tẹo. Nhà ngươi có tâm Tình chi xin cứ giải bày. Ngón Cái lên tiếng mời:
- Ngón Út tui. Từ Bắc chí Nam. Từ Đông sang Tây. Thiên hạ thường dùng ngón tui để... ngoáy ngứa lỗ tai!
Sau khi bốn ngón Cái, Trỏ, Áp Út, và Út tâm Tình xong, cùng nhìn Ngón Giữa. Ngón Giữa ấp úng măi! Thời may. Trước cổng vườn hoa đào. Một đôi Tình nhân âu yếm đi vào. Ngón Giữa nhìn thấy, không suy nghĩ, phang bừa:
- còn tôi... Tôi là lối dẫn vào... Hạnh Phúc...