Một ông già nọ chết, vốn nhà cũng khá giả, nên khi tống táng xong, con cháu mới cử hành tế lễ. Trong cuộc lễ có đủ cả kèn trống. Các quan viên đến dự cũng khá đông.
Trên bàn thờ, ở trước bài vị ông, có một mâm cơm cúng. vìông mới chết, nên trên mâm cơm chỉ có một chén cơm, một đôi đũa, một chén nước mắm, một đùi gà luộc và một con cá rô.
Một ông quan viên nọ được cử vào tế và đóng vai "Tiến tửu".
Cuộc lễ bắt đầu, trống kèn nổi lên, ông thông xướng lên:
Cử ai! (bắt đầu làm lễ khóc)
Tang gia từ lớn chí nhỏ, ai nấy đều phục xuống mà khóc. Một lúc ông thông xướng lại xướng:
Chước tửu!
Nghe xướng vừa xong, ông quan viên nọ mới khệ nệ, mình mặc áo nhung đen, tay nâng bình rượu khuỳnh tay ngay và rón rén đi từ từ, từng bước vào chỗ bàn thờ để đặt bình rượu lên rồi rót vào cái ly ở trước chỗ bài vị ông già.
Rót rượu xong, ông quan viên thấy con cá rô mập quá, mới thò tay lấy trộm, trong lúc không ai để ư ông giắt vội giắt vàng con cá lên trên khăn quấn đầu, rồi trở về chỗ cũ.
Người con gái ông già đang làm "Lễ cử ai" trông thấy, nhưng trong nhà có việc, không lẽ lại đem ra mà nói khi đang có tế lễ.
Bởi thế chị ta mới phục xuống, vừa khóc cha, vừa kể:
Ôi! Cha ơi là cha, chabỏ chúng con, cha đi đâu giờ, để:
"Trời làm đại hạn mưa rào
Cá rô lách ngược lên đầu quan viên."
Cả đám tang, ai nghe chị khóc cũng lấy làm lạ không hiểu nghĩa gì. Cho măi tới khi tế lễ xong, mọi người mới biết rơ chuyện, vìcon cá rô ở mâm cơm cúng đã biến mất. Nó đã "Lách" lên đầu ông quan viên nọ.