Một ông đi chơi khuya; đến góc phố gặp một người đưa tay chận lại nói nhỏ nhẹ:

Giữa đêm vắng vẻ, xin ông nhủ lòng thương kẻ cô độc, lang thang không nơi trú ẩn, túi rỗng, bụng không, trong tay không có một vật gì ngoài cây súng lục thổ tả này.