Ông nội đội mũ phớt trông như cái mâm lật ngược, răng của bà nội đều như hạt bắp có điểm vàng, con sông tấp nập thuyền buồm đi đánh cá… là những bài văn hồn nhiên của lứa tuổi học trò.
> Nhất tự vi sư/ Xin lại giáo viên/ Khi học sinh copy bài
Đề: Bình luận câu tục ngữ “Uống nước nhớ nguồn”.
Uống nước nhớ nguồn là khuyên chúng ta phải nên tiết kiệm nước, khi tắm phải từ từ, không được xối ào ào…
Đề: Tả về người bà của em.
Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi. Người bà to béo. Tóc bà lấm tấm bạc. Răng bà đều như hạt bắp có điểm vàng.
Đề: Tả con đường tới trường.
Con đường đến trường thân yêu của em, em đi mỗi ngày. Đường rất xa khi em đi bộ nhưng lại rất gần khi mẹ chở em bằng xe Honda.
Đề: Tả con sông quê em.
Con sông Hàm Luông quê em ngày ngày tấp nập thuyền buồm đi đánh cá. Trên dòng sông này đã có rất nhiều trẻ em chết đuối vì đi tắm sông mà không biết bơi và không xin phép ba mẹ.
Đề: Tả bố em.
Nhà em có nhiều người nhưng em yêu bố nhất. Bố em 43 tuổi. Bố rất cao lớn. Mỗi lần bố ôm em, em chìm trong bóng tối.
Đề: Tả con gà.
Nhà em có một con gà trụi lông, to bằng cái ruột phích. Ngày ngày nó nhảy vào chuồng lợn để ăn cám lợn .
Đề: Tả người ông của em.
Nhà em có nuôi một ông nội. Thứ mà ông nội quý nhất chính là cái mũ phớt. Cái mũ ấy mỗi lần ông đội giống y như cái mâm lật ngược.