Anh nghĩ về em như một phương trình. Một hằng số không thể nào hiểu được.
Em là một đường cong không định trước.
Mà anh là tiệm cận theo sau.
Nhớ khi nào ta nắm tay nhau.
Là giao tuyến cuộc đời biên mặt chính.
Là cốt liệu cho tình yêu kết dính.
Suốt cuộc đời ta chịu lực cùng nhau.
Em là bí mật dưới tầng sâu.
Mà địa chất công trình anh không biết được.
Ai phân tích được thành phần hóa học.
Mà khi anh đặt tải trọng bất kỳ.
Em biến dạng quá nhiều không cho phép.
Em khó hiểu như bài cơ học đất.
Mà vững vàng như kết cấu không gian.
Anh với em liên kết bởi mối hàn.
Ứng lực chính sinh ra từ mặt cắt.
Để vững vàng ta phải đặt cốt xiên.
Em khó hiểu như đồ án đầu tiên.
Mà lý thuyết đàn hồi anh không tính được.
Mà bài toán đàn hồi thì em biết.
Khó hơn nhiều với kết cấu bê tông.
Khi nhìn em, em có biết không.
Em như một sênô bằng thép.
Một panel chữ U tuyệt đẹp.
Một mái vòm yên ngựa có dây treo.
Em đi rồi anh vẫn đứng trông theo.
Một cần cẩu tự hành bánh xích.
Em huyền ảo như công trình dưới nước.
Những đường cong (ống) không thể nào thiếu được.
Suốt cuộc đời anh biết tìm đâu.
Và khi anh lặn lội dưới tầng sâu.
Tìm độ lớn cho delta tình cảm.
Thì em hỡi bây giờ em có dám.
Gắn với đời bằng liên kết hàn không.
Nếu em bằng lòng thì liên kết bulông
Nội lực lớn nhưng giản đơn tính toán.
Nào em biết rằng qua năm tháng.
Em vẫn là dòng điện hình sin.
Với tình yêu cần phải có niềm tin.
Tiến độ thi công em luôn giữ vững.
Quĩ tiền lương em chẳng hề nao núng.
Vào giá thành đưa tính toán không sai.
Em đang ngồi tình tự với ai.
Anh mộc mạc bởi vì anh là gỗ.
Thời đại thép bê tông không thể bỏ.
Kết cấu công trình vẫn cần gỗ em ơi!
Và khi anh nói chuyện xa xôi.
Anh nghĩ về em như tòa nhà lắp ghép.
Có mái vòm vỏ mỏng không gian.
Em đừng lo khi chịu lực xô ngang.
Anh sẽ đến bên em làm thanh căng hay gối tựa.
Dù tải trọng đứng yên hay di động.
Cũng không thể nào phá được đâu em.