Độc giả Maslums kể lại câu chuyện tình buồn khi tình yêu bị chia cắt chỉ vì chiếc xe ô tô BMW.
Em đi lấy chồng.
Anh khóc chổng mông.
Nhớ ngày em ước.
Thành duyên tơ hồng.
Em đi lấy chồng.
Bên ấy vui không?
Chắc yêu em lắm?
In tim thiệp hồng (cơ mà).
Cách đây hai tháng.
Em khoác vai anh.
Dạo chơi Đường Thành.
Cười lanh tanh bành.
Rồi uỳnh một cái.
Em nằm quay đơ.
Một chiếc Bê mờ (BMW).
Tông ngay vô đít.
Anh khóc thút thít.
Em ơi là em…
Một thoáng cái vèo.
Em nằm trong cốp.
Miệng hắn lốp bốp.
“Về báo người thân”.
Anh phóng như thần.
Về loan tin dữ.
Lỉnh kỉnh đủ thứ.
Vô viện thăm em.
Nào là mua kem.
Nào là mè sửng.
Chẳng thấy em hứng.
Anh chọc em cười.
Chẳng thấy em vui.
Anh ngồi anh hát.
Cuộc đời bát ngát.
Cuộc sống bao la.
Tình yêu muôn ngả.
Em chọn lối êm.
Em chọn gối mềm.
Em yêu xe đạp?
Chăm em hốc hác .
Mất mấy đêm liền.
Em cứ triền miên.
Nhìn đi đâu đó.
Hôm nào cũng có.
Một bó hoa to.
Được thằng ngố ngố.
Bê vô tận giường.
Anh thấy bình thường.
Không thèm để ý.
Rồi em ra viện.
Chiếc xe đạp quen.
Anh cười tươi rói.
Chẳng cười chẳng nói.
Là chiếc Mờ vê (BMW).
Suốt chặng đường về.
Em im thin thít.
Chỉ kêu đau đít.
Mỗi khi ổ voi.
Anh như choi choi.
Phem phem phịu phó (Em em chịu khó).
Sau ngày hôm đó.
Em bảo cưới luôn.
Anh hết cả hồn.
Tiền… tiền đâu mà cưới?
Em cười rũ rượi.
Như một con điên.
Chẳng phải lo tiền.
Anh ta giàu lắm.
Thỏa mái ăn chơi.
Zời ơi là zời.
Tình tôi chỉ thế?
Thua thằng bụng phệ.
Trán hói đít beo…
Tình tôi trôi vèo.
Tình tôi trôi vèo.
Một tháng trôi qua.
Sau ngày “khốn lễ” (lễ cưới).
Mặt em méo xệ.
Hai mắt đỏ lòm.
Dáng đi còm còm.
Chân thì chấm phẩy.
Nhưng tay chống gậy.
Xách túi eo vi (LV).
Anh cười hì hì.
Sướng ơi là sướng.
Thực ra cười gượng.
Nhưng biết làm sao.
Chỉ bảo: “thôi nào
Về mà ở giá…”