Rồng thiêng dậy,bay rợp Lam KinhGiáo trời chỉ,dẹp tan bắc binhDựng nước thành công nhiều khó nhọcMiền Tây sông núi hẳn anh linhÔi! Vua ta tài thánh vũ Đứng lên bốn phương kinh dinhVận nước gian truân,khổ tâm lo tínhThấy lẽ tất yếu của trời càng quyết chí để nghiệp thànhNhờ thế ngày nay Hồ Việt đưọc một nhà,mà núi này cũng lưu danh muôn thuởKhi nghĩa quân mới dấy là lúc thế giặc đương hăngAnh hào cả nước lưa thưa như lá thu gặp sươngChí nuốt giặc Ngô,ai Chủng,ai LãiMưu dựng nghiệp Hán,ai Bình,ai LươngVua ta ẩn náu núi này,đành bặt tăm hơi,bưng kín ánh sángVợ con lưu lạc,quân sĩ tha phương Trong cảnh khốn vẫn bền lòng,vững tin ở ngày hưng vượngLấy giáo sắt làm áo mặc,lấy rễ lau làm quân lươngChí rộn ràng lo khôi phục,lòng u uất thật khôn lường Tưởng núi này lúc ấy khác nào đất Mang Đăng khi Hán hoàng khởi nghiệpBiết người,biết mình,khi mềm,khi mạnhChờ thời,rình mệt,giấu nhọn,che sắc Gôi củi nằm gai,ngậm cay nuốt đắngLo rửa nhục trước,giành lại quê hươngTưởng núi này khi đó khác nào đất Cối Kê thời Việt vương ẩn náuThế rồi,thu nhặt tàn quân,nuôi dưỡng ân cần Trong sửa chiến cụ,ngoài giả hoà thânQuyên tiền mộ lính,giết voi khao quânAi cũng thân người trên,chết cho người trưởng,cố sức để đền ânTừ đấy,luyện quân kén tướng,đánh địch ra kỳChết vinh hơn sống nhục,biết quân ta dùng đuợcLấy của giặc đánh giặc,thu quân lương vũ khíVẹn toàn vững kế,một mũi tên không để phíCầm Bành rạp đầu dâng đất Phương Chính khiếp vía chạy dàiBèn giữ hiểm để lập côngLại nhiều phương lừa đánh địch Đêm lửa đốt,ngày cờ baySớm chiếm Đỗ Gia,giành thế tiện trên núi ấyTrước vượt Khả Lưu,đánh đắm địch trên sông nàyNhưng thịnh đức của vua ta ngày nay,chỉ quy mô rộnh lớn của Hán Cao Tổ mới sánh kịpCòn như Câu Tiễn,ngoài chí phục thù là đáng kể,thì trong muôn phần không so được với vua ta Đến như: uy thần chẳng giết,đức lớn hiếu sinhNghĩ kế nước nhà trường cửuTha cho mười vạn hàng binhGây lại hoà hảo hai nướcDập tắt chiến tranh cho muôn đờiĐịch phải theo thượng sách: hai nước vẹn toàn dân được an ninh Như thế thì thịnh đức của vua ta Cao tổ nhà Hán sao sánh kịpVua ta phải sánh ngang hàng với hai đế ba vương lừng danh thuở trướcThan ôi! Xưa nay đi lại,trăm đời nên nghĩNghiêu nổi dậy từ Đường hầu,Thuấn khởi dậy tự hàn viThành Thang dấy nghĩa nơi đất bạc,Thái vương khởi binh tại núi KỳNhiều hoạn nạn là nền dựng nướcLắm lo toan là gốc trị vìBiến cố trải nhiều thì suy nghĩ sâuMọi việc lo trước thì thành công kì Nối nghiệp đế vương,không thể khác thếVậy thì vua ta dựng nghiệp thật đã tự núi này trở điCông cao đức cả của vua ta cũng sẽ cùng núi này hùng vĩ muôn đờiBèn cúi đầu chắp tay,dâng lời ca rằngtrời sinh vua thánh,đất dấy nghiệp vươngCàn khôn mờ mịt,vận hội phi thườngNhìn Linh Sơn cao vút,nhớ những ngày gian khổVỗ nghiệp vương bền vững,không một ngày xao lãngXin ghi thịnh đức vào đá,lưu truyền bất hủNgàn vạn đời sau,vẫn cùng trời đất dài lậu