Ngày xưa, ở Thrace của xứ Grèce có nhà thơ tiếng tăm là Orphée con của vua Thrace, chàng vừa chơi đàn Lyre vừa ca hát, giọng ca của chàng tuyệt vời đã quyến rũ tất cả những động vật chung quanh, khi chàng hát chim trên cành ngưng hót để lắng nghe, chó sói trong rừng trở nên hiền lành như cừu con, những cây cối trong rừng nghiêng theo lời chàng hát, núi đá rẽ đường để chàng đi qua, khi chàng hát bên bờ sông cá dưới nước cũng trồi lên nghe và dân chúng khóc hay cười theo lời ca lúc buồn hay khi vui của chàng...... Thần thánh trên trời dưới đất cũng theo chàng mỗi khi nghe giọng ca chàng, những nữ thần dưới nước cũng trồi lên mỗi khi nghe chàng hát và Orphée đã yêu một trong những nữ thần này là Eurydice. Orphée cưới Eurydice làm vợ và đem về ở trên đất liền. Eurydice xinh đẹp như những bài ca của Orphée và họ đã chung sống rất hạnh phúc. Rồi một ngày Orphée có việc phải đi vắng, Eurydice cảm thấy cô đơn và nhớ nhà, nên quyết định trở về thăm nhà, vì vội vàng Eurydice đã băng xuyên qua rừng lá để đi tắt, chợt nàng có cảm giác đau đớn nơi bàn chân và ngã quỵ xuống đất, nàng chợt thấy bóng một con rắn độc đang bò đi trong cỏ và tim nàng ngưng đập, nàng chết đi không một tiếng khóc, không gia dình và không có Orphée bên cạnh..... Orphée chôn cất Eurydice và chôn luôn những bài ca vui, rồi chàng chỉ hát những bài ca buồn, thú dữ trong rừng cũng rưng rưng nước mắt khi nghe chàng hát, cả vũ trụ buồn theo chàng, Orphée không còn thấy niềm vui trên cõi đời này nữa, chàng quyết định đi tìm Eurydice. Orphée tìm đến Diêm Vương, trải qua bao nhiêu dặm đường, mà Orphée vẫn không tìm ra đường đi đến Diêm Vương, chàng cất tiếng ca não nề đã làm động lòng những cây lá trong rừng và những cành cây đã ngả chiều để chỉ lối cho chàng đi, trước khi vào địa ngục, chàng gặp nhiều trở ngại chàng lại ca, tiếng ca của chàng đã giúp chàng vượt qua hết những trở ngại và vào gặp Diêm Vương. Diêm Vương ngồi trên ngai vàng, những sợi tóc đen rũ trên trán, cặp mắt lạnh lùng và gương mặt trắng bệch làm chàng sợ hãi, nhưng tình yêu dành cho Eurydice quá mãnh liệt làm Orphée can đảm và chàng cất tiếng ca tả tình yêu của chàng với Eurydice, tiếng chàng hát làm dịu những linh hồn trong hỏa ngục và đã làm động lòng Diêm Vương. Diêm Vương hứa sẽ cho Eurydice theo chàng trở về cõi sống với điều kiện là Orphée không được quay lui nhìn Eurydice khi chưa rời khỏi âm đình. Orphée mừng rỡ cám ơn Diêm Vương và lên đường trở về lại trần gian, trên đường trở về sự im lặng tĩnh mịch đã làm cho Orphée sợ, nghĩ không biết Eurydice có đi theo chàng hay không, quên đi lời dặn của Diêm Vương Orphée quay nhìn ra sau và chợt thấy hình ảnh Eurydice biến dần trong sương mù, người vợ yêu quý của chàng đã chết lần thứ hai. Quá đau khổ Orphée tìm cách trở lại âm phủ nhưng không còn lối nữa, chàng trở về đất liền sống với mối tình của Eurydice, với tất cả nỗi đau khổ vô tận của chàng. Một hôm, có một đoàn nữ thần rượu trong cơn say, bắt gặp Orphée đang than thở mối tình tuyệt vọng của chàng, nổi giận ném đá giết chết Orphée. Linh hồn Orphée trở xuống Âm Phủ và gặp lại Eurydice. Từ nay không có gì có thể chia cách tình yêu của Orphée và Eurydice!!!" ( M V dactrung.net )