Dịch giả: Phạm Tú Châu

Mưa xuân giăng đầy trời như sương mỏng, tuy không thấm qua được quần áo song cũng làm cho da tay dính nham nháp. Từ trong cửa hiệu chạy ra, cô gái nhìn thấy chàng trai giương ô, bèn hỏi:
- Sao thế, mưa à?
Chàng trai sở dĩ giương ô, nếu bảo là để che mưa, chẳng bằng nói là để che khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng của mình khi đi qua cửa hiệu mà cô gái chờ. Tuy vậy anh cũng lẳng lặng giơ ô ra toan che kín thiếu nữ, nhưng cô gái cũng chỉ ghé nửa người chui vào trong ô. Nước mưa thấm vào áo chàng trai vì tuy cô gái nép mình dưới ô nhưng anh lại ngượng không dám đứng sát vào cô gái. Cô gái tuy rất muốn giở một tay ra nắm lấy cán ô cùng chàng trai, song lại xấu hổ chỉ chực vùng chạy ra khỏi ô.
Hai người bước vào một hiệu chụp ảnh. Cha chàng trai là quan chức sắp phải đi tới một vùng xa để nhận việc. Đây là lúc họ chụp ảnh kỷ niệm trước khi xa nhau.
Người chụp ảnh chỉ chiếc ghế dài bảo họ:
- Mời cô cậu ngồi chung trên chiếc ghế dài này!
Chàng trai không ngồi cạnh cô gái mà đứng sau lưng cô. Mong muốn thân thể hai người có một chỗ nào đấy chạm vào nhau, chàng trai khẽ để ngón tay tựa trên lưng ghế chạm vào áo khoác ngoài của cô gái. Đó là lần đầu tiên chàng chạm vào người thiếu nữ và cảm thấy nhiệt độ trong người cô dường như truyền qua ngón tay mình. Chỉ thế thôi cũng khiến chàng trai cảm thấy độ nóng của thân thể khi tưởng tượng ra hai người đang ôm chặt lấy nhau. Đời này kiếp này, chỉ cần nhìn vào tấm ảnh là chàng sẽ cảm thấy như được gần gũi nàng.
- Chụp thêm một kiểu nữa nhé! Lần này hai vị ngồi cạnh nhau, nửa người trên ưỡn thẳng một chút-Người chụp ảnh nói.
Chàng trai gật nhẹ đầu, khẽ nhắc cô gái:
- Tóc!
Cô gái vút ngẩng đầu nhìn chàng trai, hai má ửng hồng, mắt lấp lánh tia mừng vui rõ nét, rồi như đứa trẻ, hồn nhiên đi vào phòng trang điểm. Lúc nãy, vừa nhìn thấy chàng trai đi qua cửa hiệu, cô đã chạy ào ra, chẳng kịp chải lại đầu. Cô vốn biết tóc mình rối tung như khi vừa tháo chiếc mũ bơi trên đầu, song cô lại là người thấy ngượng khi phải sửa lại tóc tai trước mặt bạn trai. Còn chàng trai thì nghĩ nếu mình bảo thẳng cô phải chải lại đầu sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của cô. Khi nhìn thấy vẻ mặt điềm nhiên của cô trong lúc bước vào phòng trang điểm, chàng trai thấy hớn hở vui sướng. Thế rồi, hai người ngồi trên ghế dài, dựa kề vào nhau như những đôi người yêu khác.
Khi sắp rời hiệu chụp ảnh, chàng trai tìm chiếc ô nhưng anh chợt phát hiện cô gái ra trước anh đã cầm theo chiếc ô rồi. Cô đang đứng ở ngoài cửa. Thấy chàng trai nhìn mình, cô mới nhận ra mình đang cầm ô trên tay, bất giác cô lấy làm kinh ngạc. Cử chỉ vô tình này chẳng phải chứng tỏ cô đã thầm nhận lời anh hay sao?
Chàng trai không nhắc đến ô, thiếu nữ cũng không đưa ô trả lại. Khác với lúc đến hiệu chụp ảnh, hai người bỗng cảm thấy thân nhau rất nhiều, họ mang theo tâm tình như của đôi vợ chồng trên đường trở về nhà.
Chiếc ô đã hoàn thành sứ mệnh.
Chiếc ô
Ysunari (Nhật Bản)
Phạm Tú Châu dịch

Xem Tiếp: ----