Dịch giả: Nguyễn Đăng Thường
Chương 2

5

Trên truông này có tuyết rơi

Nếu chết đi thì ta sẽ hoá thành

Một ông phật tuyết

Chôsui

 
Tuyết là một bài thơ. Một bài thơ trắng xoá.
Tháng giêng tuyết phủ một nửa đất nước Phù Tang.
Nơi Yuko sinh sống, tuyết là thơ ca của mùa đông.
Trong nỗi muộn phiền của cha, Yuko ôm lấy nghiệp thi sĩ trong những ngày đầu của tháng giêng 1885. Anh quyết định chỉ làm thơ ca ngợi vẻ đẹp của tuyết mà thôi. Anh biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ có thể chán chê cuộc đời sáng ngời đó.
Ngày nào có tuyết là ngày ấy anh theo thói quen bước ra khỏi nhà thật sớm và tiến thẳng về hướng ngọn núi. Anh luôn luôn tới đúng cái chỗ cũ để làm thơ. Anh ngồi xếp bằng dưới một gốc cây và cứ ngồi như vậy hàng giờ để thầm chọn mười bảy âm tiết đẹp nhất thế giới. Và khi đã nắm vững ý thơ anh đặt nó trên một trang giấy lụa.
Mỗi ngày là một bài thơ khác, một hứng cảm lạ, một tấm lụa mới. Mỗi ngày là một cảnh trí khác, một ánh sáng khác. Nhưng vẫn luôn luôn haiku và tuyết. Cho tới khi đêm xuống.
Anh luôn luôn trở về nhà để dự buổi trà đạo.
 
 
6

Chơi vũ cầu

Ngây thơ

Các nàng dạng hang

Taigi

 
Tuy nhiên có một đêm Yuko không về nhà.
Đó là một đêm trăng sáng, mọi vật trông rõ như ban ngày. Một đạo quân mây như những cuộn tơ kéo về che phủ cả bầu trời. Chúng là vạn chiến binh trắng xoá bay về chiếm giữ bầu trời. Đó là đội ngũ của tuyết.
Yuko, ngồi lặng người dưới ánh trăng, chứng kiến trong tĩnh lặng sự ngập tràn của chúng.
Anh chỉ trở về nhà vào lúc trời hửng sáng.
Trên đường về, trong cái mát xanh xao của mặt trời, anh thấy một phụ nữ trẻ đang múc nước trong bể nước.
Khi nghiêng mình, chiếc áo của người đàn bà mở hé ở tầm nách phơi bày một nhũ hoa trắng như tuyết.
Trong căn buồng riêng, một lúc sau, Yuko sờ trán: người anh ấm nóng như một chén rượu sa kê.
Anh thiếp ngủ, trong bàn tay anh là dương vật cứng, như trái ớt chín đỏ.
Bên ngoài trời lạnh giá.
 
 
7

Trời lạnh cứa da

Ta hôn đoá hoa mận

Trong mơ

Sôseki

 
Tuyết có năm đặc điểm chính.
Tuyết trắng.
Tuyết làm thiên nhiên đông đặc và che chở thiên nhiên.
Tuyết luôn luôn biến thái.
Tuyết trơn trượt.
Tuyết tan thành nước.
Khi Yuko thổ lộ với cha về các điều ấy, cha anh chỉ nhìn thấy các mặt tiêu cực, như thể mối đam mê lạ lùng của anh đối với tuyết khiến mùa đông càng thêm kinh khủng.
"Tuyết trắng. Vậy là nó phải vô hình và không đáng được hiện hữu.
"Tuyết làm thiên nhiên đông đặc và che chở thiên nhiên. A, con bé kiêu hãnh, mi là ai mà dám tự phụ rằng mình có thể tạc tượng?
"Tuyết luôn luôn biến thái. Vậy thời nó không đáng được tín nhiệm.
"Tuyết trơn trượt. Vậy thì có ai mà thấy thú vị gì khi trượt tuyết?
"Tuyết tan thành nước. Để gây lũ lụt vào mùa tuyết tan."
Yuko thì nhìn thấy trong cô bạn gái đó năm đặc điểm khác nữa khiến tài nghệ anh được thêm thoả mãn.
"Tuyết trắng. Thì tuyết là thơ. Là thơ với sự trong trắng vô ngần.
"Tuyết làm thiên nhiên đông đặc và che chở thiên nhiên. Thì tuyết là họa. Bức họa mỏng mảnh nhất trong mùa đông.
"Tuyết luôn luôn biến thái. Thì tuyết là thư pháp. Có muôn nghìn cách để viết ra chữ tuyết.
"Tuyết trơn trượt. Thì tuyết là vũ điệu. Mọi người đều có thể nghĩ rằng mình là một kẻ đi dây trên tuyết.
"Tuyết tan thành nước. Thì tuyết là nhạc. Vào mùa xuân, tuyết biến các dòng sông các con suối thành những giao hưởng khúc với những nốt nhạc trắng."
"Tuyết là các thứ ấy đối với con à?" nhà sư hỏi.
"Tuyết còn là biểu trưng của nhiều thứ khác nữa," bẩm cha.
Đêm đó, thân phụ của Yuko Akita hiểu rằng bài thơ haiku chưa đủ rót đầy mắt con trai mình với vẻ đẹp của tuyết.
 
 
8
Yuko tôn sùng nghệ thuật haiku, tuyết và con số bảy.
Số bảy là con số diệu kỳ.
Nó có sự thăng bằng của hình vuông và có chiều cao của tam giác.
Yuko lên mười bảy khi anh chọn lấy nghiệp thi ca.
Anh làm thơ mười bảy âm tiết.
Anh có bảy con mèo.
Anh đã hứa với cha rằng anh chỉ làm bảy mươi bảy bài haiku vào
mỗi mùa đông.
Phần còn lại của năm anh nằm nhà và quên tuyết.