ình ảnh người phụ nữ bước ra khỏi nhà tù với dáng điệu cúi đầu câm lặng. Chị đứng yên một chỗ với đôi mắt thật buồn và đôi môi đã để lạc mất nụ cười ở một quá khứ dường như đã tan nhòa khi mùa xuân vẫn còn tươi thắm ở tuổi đời. Một cuộc hôn nhân vội vã để khỏa lấp khoảng trống vắng khi người yêu dứt khoát tàn nhẫn đòi chia tay để kết hôn với một phụ nữ khác với một lý do thật trần trụi cần nương nhờ bên phía vợ, lợi dụng tiền bạc và quyền lực để đặt tới mục đích vạch sẳn cho cuộc đời.
Người phụ nữ chỉ biết nuốt những giọt nước mắt xuống tận đáy lòng, tự tìm cho mình những lời lẽ khinh khi để thóa mạ người đàn ông mà mình đã dâng hiến hết cả cuộc đời từ thể xác cho tới cả tâm hồn. Nhưng cho dầu có biến trở thành bà phù thủy với những lời nguyền độc ác nhất rồi cuối cùng chị cũng vẫn hoảng hốt nhận ra một sự thật từ con tim của chị mách bảo, người đàn ông mà chị yêu vẫn đứng sừng sửng như một ngọn núi giữa trái tim tan nát của chị.
Chị muốn để lãng quên nên mau chóng chọn đại một người đàn ông, một cuộc hôn nhân vá víu của hai mảnh đời rách nát lại bên nhau. Người đàn ông làm chồng của chị vẫn đang nửa tỉnh nửa mê khi người vợ mà ông ta một mực yêu thương đã dứt khoát rạch ròi trước một âm mưu tính toán từ trước mà ông không tài nào biết được.
Họ là những con người cùng nhau tìm cách vượt thoát ra khỏi đất nước trước ngày bị sụp đổ. Bốn cuộc đời xa lạ trôi dạt theo mệnh nước lênh đênh và từng người một như những nhánh rong trôi trên mặt đại dương để dạt theo từng con sóng nổi, dạt theo từng cơn gió xoáy để có những tao ngộ bỗng trở thành những bi kịch xót xa...
...
Người phụ nữ trong một buổi sáng dày đặc sương mù lê từng bước đi thật chậm rải. Không một người thân tới mừng đón để chị được nép vào vòng tay ấm áp ruột thịt, không có một ánh mắt nhìn yêu thương để sởi ấm lại trái tim băng giá sau 7 năm tù đày oan ức đau khổ với bản án ngộ sát. Người chồng chung sống với chị đã một quá khứ thật êm ả hạnh phúc cùng người vợ trẻ hơn mình, ông chịu thương chịu khó cong lưng đi cày bừa như một con trâu không thấy ánh mặt trời lo lắng đùm bọc cho cô vợ trẻ cắp sách tới trường để lấy bằng cấp. Ông hân hoan vẽ vời ra một tương lai sáng lạng khi mục đích được người vợ vạch ra kế hoạch từng bước một. Ông thật thà tin tưởng người vợ như con chiên tin lấy đức tin và khi tới ngày để cho ông có thể thở phào nhẹ nhỏm nhờ cậy vợ kề vai gánh bớt cho ông ít nỗi nhọc nhằn của đời cơm áo, thì người vợ trẻ của ông ôm lấy mảnh bằng sau những tháng ngày chung sống bên nhau. Cô ta vênh mặt hân hoan rẻ về một lối khác.
Khi người ta đã có những mưu tính thì tình cảm giữa con người với nhau chẳng mảy may có một giá trị nào cả. Cô vợ trẻ đã chọn lựa để thu lợi khi bước kế tiêp là kết hôn lần thứ hai với người đàn ông lớn tuổi bằng cha mình. Đúng như dự tính chỉ sau vài năm chung sống thì người chồng qua đời và toàn bộ tài sản đã nắm trọn trong tay và từ đó trong cuộc sống giàu sang cô ta chưa hề đưa mắt nhìn lại người chồng đầu tiên đã khổ cực nuôi cô ăn học, đã chăm chút cho cô từng manh áo chén cơm. Cô cần gì mà phải nhìn lại quá khứ, đối với cô bây giờ đồng tiền mới là quan trọng và cô đã tự chối bỏ tất cả những gì liên quan tới những tháng ngày lầm than trước đây để biến mình trở thành một người khác, một nữ cường nhân cô độc đầy sự bản lĩnh và lạnh lùng...
...
Người đàn ông bị ruồng rẫy đã gặp chị người phụ nữ cũng bị ruồng rẫy như nhau. Họ kết hợp lại bên nhau, đó chỉ là một sự vá víu đầy vết tích của đau thương. Trái tim của cả hai đều khép lại nhốt kín một quá khứ thật u buồn. Không có sự cảm thông họ sống với nhau như hai con thú tật nguyền trong một căn nhà chẳng khác gì là một cái chuồng thâm u như một nấm mồ, những tâm lý phức tạp như một chứng bệnh mỗi ngày mỗi trầm trọng hơn thêm và để cuối cùng trong những giây phút lý trí bị phủ mờ, giữa họ đã có một trận xung đột thừa sống thiếu chết trong một không gian đầy sự nghi ngờ và sợ hãi. Chị lỡ tay xô người chồng vào một góc cạnh nguy hiểm để rồi kết thúc sinh mạng của người chồng. Chị không bao giờ quên trước giây phút hấp hối, người đàn ông đã bình tỉnh trở lại và nắm tay của chị với những lời xin lỗi cùng với nụ cười thật mản nguyện nhắm mắt xuôi tay...
...
Chị tìm lại một quán cà phê trên chuyến xe bus trở về nhà, chị đưa mắt nhìn chút ráng chiều đang le lói qua hàng cây bám đầy bui bặm chạy dọc trước quán cà phê rồi chị nhìn xuống thân thể của mình như cũng chứa đầy bụi bặm và bên dưới lớp bụi thời gian những hình bóng của một quá khứ đẹp đẽ từ từ quay lại trước mắt chị.Cũng nơi đây chị đã gặp người đàn ông mà chị rất yêu thương, anh chỉ là một người chạy xe hàng lớn cho một công ty chuyên chuyên chở hàng hóa. Công việc với số tiền lương không đủ cho nhu cầu cuộc sống cho nên anh cũng lợi dụng vào vóc dáng đầy ma lực quyến rũ của mình để bước vào môi trường chìu lòng những người đàn bà lắm bạc nhiều tiền. Gặp chị tuy không phải là người đàn bà giàu sang nhưng tổ ấm của chị cũng tạm cho anh đến để tránh mưa tránh nắng. Chị sống bình dị với đồng lương làm kế toán trong sạch và với một tình yêu chân thật. Chị yêu anh và mơ ước một mái ấm cùng vài đứa con xinh xắn dễ thương làm rộn ràng thêm tổ ấm của anh chị.
Giọt nắng cuối cùng đã tắt ngúm, chị nhìn xa qua hàng cây bóng chiều đang chầm chậm rơi xuống,chị ước ao trong cái không gian chập choạng tranh tối tranh sáng có bóng dáng của anh đang đi tới bên chị cho dầu anh có phụ rẫy thì tình yêu của chị vẫn luôn mãi dành cho riêng anh. Trong cái quán nhỏ hình như chị là người khách duy nhất còn ngồi lại, chị bưng ly cà phê trên tay miệng lẩm bẩm một câu gì đó thốt ra rất khó khăn...
... lâu quá mình không gặp nhau... anh có khỏe không?
Nhưng chị không bao giờ biết được người đàn ông mà chị vẫn mãi chưa thể quên đi đã không hề thành hôn với ai cả, đó chỉ là một cái cớ để chấm dứt tình cảm với chị. Cuộc sống của anh đang mở rộng trước mắt với thật nhiều cuộc chơi hấp dẫn với những loại đàn bà được che giấu sự khát khao xác thịt sau bộ mặt đẹp đầy sự kiêu ngạo. Đồng tiền đánh đổi bằng những cuộc truy hoang thâu đêm suốt sáng. Và cuối cùng anh phải trả một cái giá rất đắt khi đi ngủ với một người đàn bà của một tay anh chị khét tiếng với ngón đòn trả thù ra tay rất tàn độc...
Mầu Hoa Khế
Apr-2012

Xem Tiếp: ----