Chương 30
Nhất Can Trường Thương

    
a Hầu Viên ngừng lại một lúc, mới chầm chậm nói:
- Tiểu bối, nghe ta nói nhiều như vậy, sợ rằng ngươi cũng đã động tâm. Bất quá ngươi đừng hy vọng quá cao.
- Bởi vì muốn đề cao đối với không gian lĩnh ngộ, thực sự rất khó!
Xa Hầu Viên thở dài một tiếng,
- Bình thường sau khi phi thăng Thần giới, muốn từ hạ cấp thần nhân tu luyện đến thượng cấp thần nhân, cần nghìn vạn năm, thậm chí hơn trăm triệu năm.
Tần Vũ thầm gật đầu.
Tả Thu Mi đó thông qua Lưu Tinh Lệ, lưu lại cho mình lĩnh ngộ về không gian pháp tắc. Nhưng kể cả mình chiếm được ưu thế như thế… Hao phí cả ba nghìn năm, linh hồn vẫn là ‘Linh hồn kim đan’ cảnh giới.
Rất rõ ràng, Tần Vũ lĩnh ngộ đối với không gian, còn chưa bằng hạ bộ thiên thần.
Sau cùng đẳng cấp linh hồn đạt tới hạ bộ thiên thần cảnh giới, linh hồn liền sẽ ‘Hóa anh’. Tần Vũ hao phí ba nghìn năm, nhưng một thần nhân bình thường lại cần ba nghìn vạn năm cũng không nhất định có thành tựu như vậy.
Muốn đạt tới hạ bộ thiên thần cảnh giới? Khó.
Tần Vũ tịnh không có hy vọng, hắn chỉ là muốn từng bước từng bước nỗ lực tu luyện.
“Lúc trước ta chỉ là một hài đồng cả nội công cũng không thể tu luyện, chỉ có thể dựa vào ngoại công bước vào con đường tu luyện. Bây giờ đạt tới thực lực có thể xưng là tung hoành Tiên ma yêu giới! Trên đời này liệu có gì không thể, ta hiện tại quá yếu, nhưng chỉ cần ta nỗ lực, nhất định sẽ thành công.”
Tần Vũ trong lòng kiên định vô cùng, đối với con đường tu luyện không thấy tận cùng, Tần Vũ từ trước tới giờ chưa hề sợ hãi.
- Ở Thần giới, chỉ cần đạt tới hạ bộ thiên thần. Ngươi ở Thần giới được tính là một cao thủ rồi. Ít nhất… Ngươi không trêu vào người, sẽ không ai trêu vào một hạ bộ thiên thần.
Xa Hầu Viên an ủi.
Tần Vũ cười khổ.
Hạ bộ thiên thần? Bản thân tuy không muốn gây sự người, nhưng như tên biểu ca Chu Hiển đó của Lập Nhi, Lan thúc đã nói qua, ở Thần giới có không ít người muốn cưới Lập Nhi. Bản thân muốn đánh bại cả một nhóm người, không có đủ thực lực làm sao được?
Xa Hầu Viên chỉ lưu lại một phần hình ảnh, đương nhiên không biết suy nghĩ bây giờ trong lòng Tần Vũ.
Xa Hầu Viên trầm tĩnh một lúc lâu.
- Ta là một luyện khí tượng sư! (nôm na là thợ rèn)
Rất đột ngột, Xa Hầu Viên đang trầm mặc một lúc lâu đột nhiên nói ra một câu này.
Tần Vũ giật mình, sau đó liền mỉm cười.
Đối với thân phận của Xa Hầu Viên, Tần Vũ sớm đã đoán được. Chỉ nhìn số lượng lớn thần khí tán loạn ở bên ngoài Mê Thần điện, cả thượng phẩm thần khí đều như rác rưởi vứt ở bên ngoài, có thể đoán được một chút.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói:
- Vũ khí vừa rồi ta nói đến, phân làm thần khí và thiên thần khí hai loại. Nhưng bình thường luyện chế đỉnh cao đã là thượng phẩm thiên thần khí rồi. Đó là do con người luyện chế… Trong vũ trụ không gian, còn có một loại bảo vật, gọi là ’Hồng Mông linh bảo’!
Xa Hầu Viên trong mắt đột nhiên bùng lên tinh quang.
Hồng Mông linh bảo?
Tần Vũ lúc này căn bản không dám nghĩ ngợi linh tinh, hắn đem lời nói của Xa Hầu Viên tất cả ghi nhớ trong đầu. Sau cùng mọi lời nói của Xa Hầu Viên này, đối với bản thân hắn tới Thần giới cũng có trợ giúp.
- Hồng Mông linh bảo phân làm ‘Hồng Mông tiên thiên linh bảo’ ‘Hồng Mông hậu thiên linh bảo’ hai loại. Trong đó Hồng Mông tiên thiên linh bảo là thiên địa sinh ra. Cơ hồ mỗi kiện Hồng Mông tiên thiên linh bảo đều có thần thông bất phàm, thậm chí đỉnh cao nhất, có thể hủy thiên diệt địa hoặc là cải tử hoàn sinh!
- Hồng Mông tiên thiên linh bảo? Thiên địa sinh ra?
Tần Vũ ngẩn ra, vũ trụ không gian vô cùng này cũng có thể sinh ra linh bảo? Sau cùng bao nhiêu năm nay, một vài vũ khí lợi hại Tần Vũ biết đến đều là con người luyện chế ra.
- Hồng Mông tiên thiên linh bảo so với thiên thần khí, cái nào lợi hại hơn?
Tần Vũ độecirc;u khắc này dường như bị một loại cấm chế bảo hộ, cả Khương Lan giới cũng không thể thu lấy chúng, sau cùng chỉ có thể bất lực rời khỏi phòng gian này.
“Vừa rồi khối gỗ đó làm sao có mầu giống như bích ngọc, là gỗ sao? Liệu có thể Mê Thần điện chủ nhân chú thích sai không rồi không?” Tần Vũ trong đầu vẫn nhớ con thỏ khả ái hình thành từ gỗ giống như bích ngọc đó.
Bước trên hành lang, Tần Vũ nhìn ba phòng gian còn lại trên hành lang này.
“Nên tiến vào cái nào?” Thần thức của Tần Vũ vẫn trong trạng thái tán phát, trong Mê Thần điện này, thần thức của Tần Vũ chỉ có thể bao phủ một khu vực mười mét.
“Ừm, gian đó được rồi.” Tần Vũ chọn một phòng gian tiến tới, nhưng đi được hai bước, Tần Vũ đột nhiên ngừng lại.
Ánh mắt của Tần Vũ phút chốc chuyển tới trên một bức điêu khắc trên tường.
“Không đúng.” Thần thức Tần Vũ cẩn thận quan sát bức điêu khắc đó, với cảm ngộ với không gian của Tần Vũ bây giờ, hắn có thể cảm thấy không gian chỗ bức điêu khắc đó có chút đặc biệt, dường như không gian ở đó bị gấp lại.
Chuyển tay lấy ra một kiện thần khí trường kiếm, Tần Vũ dùng thần kiếm đó thử chạm vào bức điêu khắc quái dị đó.
Thần kiếm vừa chạm vào bức điêu khắc, không gian đột nhiên xoay chuyển, đồng thời…
“Dát dát…” Một trận âm thanh vang lên, chỉ thấy một bên tường hành lang từ từ nâng lên, để lộ một cánh cửa. Nguyên lai, nơi này còn có một phòng gian được ẩn giấu.
Mê Thần đồ quyển trong tay Tần Vũ lúc này cũng xuất hiện lộ trình, Tần Vũ nín thở bước một bước, xuyên qua cửa phòng. Vừa bước vào, cảnh sắc đột nhiên biến ảo, Tần Vũ sớm đã có kinh nghiệm nên rất bình tĩnh.
“Oanh long long…” Những tiếng ầm ầm cực lớn vang lên.
“Thác nước?” Tần Vũ trừng mắt nhìn cảnh trước mắt không khỏi kinh ngạc.
Chỉ thấy thác nước mấy trăm trượng từ trên cao ầm ầm đổ xuống, đổ xuống một đầm nước khổng lồ bên dưới, bắn lên vô số giọt nước.
 

Truyện Tinh Thần Biến -Tập 2 Quyển 12 Tần Vũ - Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 t nhiên suy đoán.
Xa Hầu Viên phảng phất biết được nghi hoặc của Tần Vũ, nói:
- Hồng Mông tiên thiên linh bảo, uy lực lớn nhỏ rất khó nói. Bởi vì Hồng Mông tiên thiên linh bảo cũng có nhị, tam lưu, cũng có nhất lưu. Hồng Mông tiên thiên linh bảo yếu, uy lực thậm chí không bằng một thiên thần khí bình thường.
Tần Vũ trong lòng đã minh bạch.
Hồng Mông tiên thiên linh bảo này, chỉ đại biểu nó là thiên địa sinh ra, uy lực tịnh không nhất định mạnh hơn thiên thần khí.
- Bất quá thiên địa sinh ra cũng có chỗ thần kỳ, nhất lưu Hồng Mông tiên thiên linh bảo, uy lực lớn vô cùng, so với thượng phẩm thiên thần khí cũng lợi hại hơn nhiều… Còn trong truyền thuyết, linh bảo thiên tôn sở hữu, lại có uy lực khai thiên tích địa, được xưng là ‘Thiên tôn linh bảo’.
Ánh mắt Xa Hầu Viên bùng cháy lên.
Thiên tôn linh bảo, chí tôn trong Hồng Mông linh bảo.
- Hồng Mông linh bảo, phân làm ‘tiên thiên, hậu thiên’. Hồng Mông tiên thiên linh bảo ta vừa nói rồi. Còn Hồng Mông hậu thiên linh bảo… Lại là do người luyện chế!
Xa Hầu Viên chầm chậm nói.
Nghe tới đây, Tần Vũ không khỏi kinh ngạc.
Hồng Mông hậu thiên linh bảo, kể cả là hậu thiên, cũng rất lợi hại a.
- Hồng Mông tiên thiên linh bảo, Hồng Mông hậu thiên linh bảo trên uy lực tịnh không có khác biệt. Vẫn là tam lưu, nhị lưu, nhất lưu. Chỉ là một cái là thiên địa sinh ra, một cái là người luyện chế. Muốn luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo… Cả Thần giới, cũng không có mấy người có thực lực đó. Còn ta, chính là một trong số đó.
Xa Hầu Viên trên mặt hiện lên vẻ tự tin.
Đó là loại tự tin khi đạt đến đỉnh cao của một lĩnh vực.
- Theo ta biết, thiên tôn trong truyền thuyết có thể luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo. Trong các thần vương đó xem ra cũng có một hai người có thể luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo. Còn thiên thần, lại chỉ có mình ta có thể!
Xa Hầu Viên thanh âm sắc bén mạnh mẽ.
Tần Vũ trong lòng bắt đầu hơi kích động.
Bản thân nếu như có thể học phương pháp luyện chế ‘Hồng Mông hậu thiên linh bảo’, tin rằng đối với hành trình của bản thân trên Thần giới cũng có trợ giúp.
- Ngươi biết Hồng Mông linh bảo vì sao gọi là ‘Hồng Mông’ linh bảo không?
Xa Hầu Viên hỏi, qua một lúc Xa Hầu Viên tự mình nói,
- Chính là vì, trong Hồng Mông linh bảo ẩn chứa ‘Hồng Mông linh khí’!
Tần Vũ nghi hoặc: “Hồng Mông là cái gì?”
Trong đầu Tần Vũ, có ‘Thiên địa linh khí’ ở phàm nhân giới, có ‘Nguyên linh chi khí’ ở Tiên ma yêu giới, cũng có ‘Thần linh chi khí’ ở Thần giới mà Xa Hầu Viên vừa nói.
Còn Hồng Mông linh khí này, Tần Vũ căn bản không biết.
- ’Hồng Mông linh khí’ này là thứ trong mỗi kiện Hồng Mông linh bảo đều có, Hồng Mông linh khí có thể gặp chứ không thể cầu. Kể cả ở Thần giới… Kể cả là thần vương, cũng rất khó có được một chút Hồng Mông linh khí. Trừ phi vận khí tốt mới ngẫu nhiên có được.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói,
- Lúc trước ở Thần giới, từng có thần vương cao thủ thỉnh ta giúp luyện chế Hồng Mông linh bảo, hắn cấp cho ta mười phần Hồng Mông linh khí, ta bình thường đều tự mình lưu lại ba phần Hồng Mông linh khí.
Tần Vũ không khỏi cười thầm.
Xa Hầu Viên này cũng thật là âm hiểm.
- Muốn có được Hồng Mông linh khí, có hai biện pháp. Một là dựa vào vận khí tìm ở các nơi. Biện pháp thứ hai là đem một kiện Hồng Mông linh bảo cũ luyện hóa, lấy được Hồng Mông linh khí bên trong.
Xa Hầu Viên lắc đầu thở dài nói:
- Cả đời ta, từng luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Nhưng hy vọng lớn nhất của ta, vẫn là có thể luyện chế ra một kiện ‘Thiên tôn linh bảo’.
Tim Tần Vũ không khỏi nhảy lên.
Mục tiêu của Xa Hầu Viên cũng thật là to lớn, muốn luyện chế ra thứ lợi hại nhất là ‘Thiên tôn linh bảo’.
- Chỉ luận phương pháp luyện chế, nhìn khắp Thần giới, kể cả thiên tôn xem chừng cũng không bằng ta.
Xa Hầu Viên đột nhiên nói.
- Quá khoa trương!
Tần Vũ không khỏi bật cười.
- Bởi vì thiên tôn trong truyền thuyết, vũ khí tốt nhất bọn họ tự mình luyện chế ra cũng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Còn thiên tôn linh bảo, đều là tự nhiên sinh ra, không phải bọn họ luyện chế… Bọn họ khống chế không gian, thời gian hai đại ph&aacut Vũ hôm đó nhiệt tình chiêu đãi hai người Hắc Diễm quân, Bạch Huyền quân, đến ngày thứ hai, Tần Vũ mới một mình lên đường tới Mê Thần điện.
Cảm ngộ ba nghìn năm, linh hồn kim đan của Tần Vũ ngay cả một thần nhân bình thường cũng không bằng được.
Cộng thêm Lưu Tinh Lệ phụ trợ, Tần Vũ một lần đại na di đủ vượt qua một tinh vực, với tốc độ đại na di của Tần Vũ… Chỉ chốc lát ngắn ngủi, Tần Vũ đã tới tinh hệ gần Mê Thần điện nhất, ở tinh hệ này Tần Vũ không dám đại na di, mà dựa vào tinh tế truyền tống trận tới Cầu Tiến tinh.
Trên Cầu Tiến tinh.
- Đại nhân, lại là người?
Nhân viên quản lý truyền tống trận không khỏi kinh ngạc, không lâu trước, Tần Vũ đã đi qua một lần.
- Đúng, lại là ta.
Tần Vũ mỉm cười nói. Tâm tình hắn hiện giờ rất tốt a.
Tần Vũ liền đó hóa thành một đạo lưu quang, bắn thẳng lên không trung. Tần Vũ bắt đầu cực tốc lao đi… Phi hành có nhanh cũng còn xa mới bằng đại na di. Khoảng cách không tới nửa tinh hệ, Tần Vũ lại phi hành quá lâu.
Cửa vào Mê Thần điện.
Liên Phồn trưởng lão vẫn ngồi ở cửa vào. Giám sát cửa vào Mê Thần điện tính là một công việc buồn chán. Bất quá Liên Phồn trưởng lão tĩnh tĩnh tu luyện, thời gian trôi qua cũng nhanh.
Mấy ngày trước, tình cảnh tên cao thủ Lưu Tinh đó công kích phong ấn, Liên Phồn trưởng lão hiện tại vẫn thường xuyên nhớ lại, trong lòng cảm thán một tiếng:
- Lưu Tinh đại nhân, thực sự rất lợi hại a.
- Liên Phồn.
Thanh âm quen thuộc vang lên.
Liên Phồn trưởng lão mở trừng mắt, vừa thấy người tới, lập tức cung kính vui mừng nói:
- Liên Phồn bái kiến Lưu Tinh đại nhân, không biết Lưu Tinh đại nhân có việc gì… Chẳng lẽ, đại nhân lại muốn phá phong ấn này?
Tần Vũ vung tay lấy ra thông hành lệnh bài:
- Lần này, ta mang theo thông hành lệnh bào.
Nhìn thấy thông hành lệnh bài, trong lòng Liên Phồn trưởng lão không khỏi cảm thán. “Quả nhiên là siêu cấp cao thủ, không ngờ có thể khiến ba vị quân chủ phá lệ vì mình hắn luyện chế một khối thông hành lệnh bài.”
- Chúc mừng Lưu Tinh đại nhân có được thông hành lệnh bài này.
Liên Phồn lập tức nói.
- Ngươi hãy tránh ra.
Tần Vũ cười nhẹ nói.
- Vâng.
Liên Phồn vội tránh qua một bên, sau đó nhìn Tần Vũ. Nhìn người tiến vào Mê Thần điện… Đó cũng là cảnh cực kỳ khó gặp.
Thông hành lênh bài trong tay Tần Vũ bay lơ lửng phía trước Tần Vũ, Tần Vũ một tay đưa ra, một đạo kim chi lực liền thâu nhập vào trong thông hành lệnh bài. Lập tức, thông hành lệnh bài bắt đầu rung lên.
“Xuy…”
Một đạo tam sắc quang mang từ trong thông hành lệnh bài trực tiếp bắn ra, bắn tới phong ấn ở cửa vào Mê Thần điện.
Phong ấn dưới toàn lực công kích của Tần Vũ chỉ chấn động, sau khi bị một đạo tam sắc quang mang công kích, phảng phất như là vén rèm cửa, năng lượng phong ấn mở ra hai bên, lộ ra một thông đạo.
Tần Vũ thu hồi thông hành lệnh bài, thân hình hóa thành lưu quang, trong chớp mắt đã xuyên qua.
Còn phong ấn đó qua chốc lát, lại chầm chậm đóng trở lại.
Vật chất giống như cát màu đen dày gần mười mét, xuyên qua thông đạo đó, Tần Vũ liền nhìn thấy vùng ngoại vi của Mê Thần điện!
Nhìn qua một lượt…
Một vùng sương mù, cả vùng ngoại vi Mê Thần điện phảng phất như bị sương mù bao phủ, đợi đến khi Tần Vũ hơi tiến vào mấy bước, lại phát hiện trong sương mù lúc xuất hiện sơn băng địa liệt, lúc lại xuất hiện núi lửa phun trào…
“Xem ra đây chính là ảo cảnh của vùng ngoại vi Mê Thần điện.” Tần Vũ đối với Mê Thần điện hiểu biết rất nhiều.
Vùng ngoại vi Mê Thần điện, chính là thần chi cấm chế. Nói chính xác, là một loại ảo thuật cấm chế thuộc về Thần giới. Khu vực cấm chế này bao phủ cực kỳ rộng lớn, dung tích so với một trăm hằng tinh phổ thông còn lớn hơn. Đây cũng là nguyên nhân uy lực của ảo thuật cấm chế này tịnh không tính là lớn.
Tối quan trọng là… Ảo thuật cấm chế này, không đủ lực sát nhân, chỉ có công năng khốn nhân.
Nhưng bị khốn ở trong ảo thuật cấm chế này ức vạn năm, cũng là rất khốn khổ.
Một người bình thường chỉ là tiến vào một bộ phận của ảo cảnh ngoại vi này, bởi vì khu vực cấm chế này bao phủ thực quá lớn, uy lực không tính là quá lớn, chỉ cần không tiến vào sâu, ở vành đai biên duyên, dựa vào linh hồn chi lực tiến vào, còn là có thể quay ra.
“Ta thử xem xem, với linh hồn cảnh giới của ta, có thể tiến vào bao xa?” Thần thức của Tần Vũ lập tức bắt đầu tiến vào trong ảo cảnh. Tần Vũ cảm thấy rất rõ, thần thức của mình vừa tiến vào trong khu vực ảo cảnh, liền giống như hãm nhập vào trong đầm lầy, tiến lên phía trước cực kỳ khó khăn.
Qua một lúc.
“Đây là cực hạn của ta rồi, bất quá cả một phần triệu phạm vi ảo thuật cấm chế bao phủ cũng không bằng.” Tần Vũ cảm thấy rất rõ… Khu vực thần thức của mình bao phủ, không ngờ có ba kiện thần khí.
Tần Vũ vung tay lấy ra Mê Thần đồ quyển.
Tinh quang mê mông lấp lóe chung quanh Mê Thần đồ quyển, Tần Vũ tự nói một mình: “Ảo thuật cấm chế? Ta không có thời gian lãng phí.” Một bộ phận tâm thần của Tần Vũ dung nhập vào trong Mê Thần đồ quyển, trong đầu tự nhiên xuất hiện lộ tuyến thông tới Mê Thần điện nội điện. Chỉ là lộ tuyến này không ngừng biến ảo.
Tần Vũ rảo bước, phút chốc tiến vào trong sương mù của ảo cảnh.
Có Mê Thần đồ quyển chỉ ra đường đi, Tần Vũ không ngừng rẽ trái rẽ phải, thậm chí còn quay lại… Nhưng Tần Vũ biết, đó mới là con đường ngắn nhất. Ba canh giờ, Tần Vũ đã đi được một nửa lộ trình.
Trong một nửa lộ trình này, Tần Vũ chỉ là tiện tay nhặt lấy ba mươi sáu kiện thần khí.
Thậm chí một vài thần khí chỉ cần đi vòng phí chút thời gian liền có thể có được, Tần Vũ cũng không muốn tới nhặt, bởi vì Tần Vũ biết… Hắn nếu như muốn có được, lại là đơn giản vô cùng.
“Lúc trước Nghịch Ương tiên đế lần đầu tiên dựa vào Mê Thần đồ quyển tiến vào Mê Thần điện, không ngờ lấy được mười mấy kiện thần khí, linh hồn cảnh giới quá yếu, quá yếu rồi.” Tần Vũ trong lòng cảm thán.
Tần Vũ vẫn mau chóng tiến lên phía trước, thần thức bao phủ một khu vực rộng lớn.
Lúc trước Nghịch Ương tiên đế lần đầu tiên tiến vào Mê Thần điện, khu vực linh hồn chi lực bao phủ còn không bằng một phần nghìn của Tần Vũ, làm sao có thể so sánh với Tần Vũ?
 
--!!tach_noi_dung!!--

Sưu tầm: bevang
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 11 năm 2011

--!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!--