Dịch giả: Hà Mai
Chương 21

     hông lâu sau khi Địch công ngồi xuống để ăn sáng, Tào Can bước vào. Sau khi đã chúc Quan án một buổi sáng tốt lành, anh háo hức hỏi liệu đã có ai đó xuất hiện để giành phần thưởng chưa. Quan án lắc đầu và ra hiệu cho anh ta ngồi xuống. Ông ăn xong bát cháo của mình trong im lặng. Sau khi ông đặt đũa xuống, ông ngả người vào ghế và khoanh tay trong tay áo rộng của mình. Rồi ông nói với Tào Can tất cả mọi thứ về kết quả bất ngờ của tuyên bố giả.
"Vậy đó là một mối tình đã đưa Ngự Sử trở lại Quảng Đông! 'Tào Can kêu lên.
"Một phần. Đồng thời ông muốn điều tra âm mưu phản loạn của Mansur. Vì ông đã nói với Zumurrud rõ ràng rằng ông nhìn thấy một số người Ả Rập ở đây. "
"Nhưng tại sao ông ta giữ tất cả mọi chuyện một mình, thưa đại nhân? Tại sao ông không thưa vấn đề này với Hội đồng Triều đình trong chuyến trở về kinh đô, sau chuyến thăm đầu tiên của ông ở đây, và... "
"Ông ấy biết rất ít về phụ nữ, Tào Can,  nhưng ông quả thực thành thạo trong tất cả các vấn đề của nhà nước. Ông nghi ngờ rằng kẻ thù của mình ở tòa án, kẻ đứng đằng sau âm mưu. Do đó ông không thể trao niềm tin của mình cho ai được đến khi có bằng chứng cụ thể, kẻ thù của ông khả năng rất cao là các quan chức, họ cũng có thể có gián điệp trong hội đồng Chưởng Ấn, những người giúp thông báo về những cuộc thảo luận bí mật trong Hội đồng với họ. Để có được bằng chứng cụ thể, Ngự Sử đã trở lại Quảng Đông. Và đã bị giết chết ở đây bởi người phụ nữ lầm lạc ông yêu. "
'Làm thế nào mà một quý ông như Ngự sử lại thiệt mạng bởi một vũ nữ Ả Rập thô thiển chứ, thưa đại nhân? '
'À, vì một điều cô ta khác hẳn so với những quý cô người Trung Quốc thanh lịch, có văn hóa Ngự sử từng gặp ở kinh đô. Và cô ta chắc hẳn là người phụ nữ Ả Rập đầu tiên ông ấy từng gặp. Bởi không giống như Quảng Đông, ở kinh đô rất khó để trông thấy một người Ả Rập nào, và chắc chắn là không có những cô gái Ả Rập. Ta đoán rằng đó là trải nghiệm mới mẻ đầu tiên lôi cuốn ông ấy. Theo đó, khả năng tình dục mạnh mẽ của cô ta chắc hẳn đã thức tỉnh những khao khát bị kìm nén của ông. Nỗi đam mê cháy bỏng đó sẽ vượt qua mọi rào cản về chủng tộc, địa vị xã hội và trình độ văn hóa. Triệu Thái cũng rất thích cô ấy, Tào Can. Anh tốt hơn không nên đề cập về cô ta với cậu ấy; đó là một bi kịch gây sốc sâu đậm với cậu ấy.'
Tào Can gật đầu nghiêm trang.
'Người anh em Triệu luôn không may mắn với người phụ nữ của mình,' anh nhận xét. 'Ai đã giết cô ấy vậy, thưa đại nhân?'
'Triệu Thái nghĩ đó là Mansur. Cậu ấy nói rằng Mansur cũng yêu cô ấy, và rằng khi cô được giới thiệu với Triệu Thái ở bữa tiệc của Mansur, tên Ả Rập này đã thấy cô ta rất thích Triệu Thái. Mansur có thể đã theo dõi cô khi cô tới nhà trọ của Triệu Thái, và trèo lên mái ngôi nhà đằng sau để theo dõi họ. Khi hắn thấy họ bên nhau, với trang phục thiếu vải, hắn nghĩ đây là một cuộc gặp gỡ yêu đương, và giết cô ta trong lúc ghen tuông tột độ. Khá hợp lí, nhưng không thuyết phục.'
Địch công nhấp một ngụm từ chén trà, và tiếp tục:
'Tuy nhiên đó có thể là, thảm kịch này nên hạ xuống thành một vấn đề phụ lúc này. Vấn đề chính là tìm ra người bảo trợ của cô ta là ai. Người đàn ông đã cố gắng dụ Ngự sử dính líu vào âm mưu của người Ả Rập, là người muốn che giấu cái chết của Ngự sử, và là người phải chịu trách nhiệm cho vụ sát hại Tiến sĩ Sử và bà Bảo. Chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ mà Ngự sử còn dang dở, cụ thể là có được bằng chứng cụ thể để vạch mặt những kẻ thù của ông ấy, những kẻ phản bội hèn nhát ở tòa  án. Vì bọn chúng đã sai khiến người bảo trợ của Zumurrud, hắn ta chính là kẻ sẽ phải tiết lộ cho chúng danh tính của chúng. Chúng ta đã không thể bảo vệ Ngự sử khỏi bọn sát nhân, nhưng nhiệm vụ của chúng ta là phải ngăn cản những hành vi phạm tội ghê gớm của bọn chúng thu được kết quả như ý. Và chúng đã bắt đầu làm điều đó, bằng chứng là những tin tức tồi tệ trong lá thư từ Hội đồng triều đình. Vì vậy ta phải xác định nơi trốn của tên này, trước khi ta trở về kinh đô hôm nay. Những trợ lí riêng của ta đang tra hỏi người hầu gái của cô ta và đám người trên tàu, nhưng ta không mong đợi nhiều từ những biện pháp thông thường đó. Những người đồng nghiệp đó sẽ không tìm được người nào biết danh tính thật của hắn.'
'Thế chúng ta phải làm gì tiếp theo, thưa đại nhân?' Tào Can hỏi lo lắng.
'Sau khi Triệu Thái rời khỏi,' Địch công đáp, 'Ta đã cố gắng điều tra lại tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây trong hai ngày qua. Ta cố gắng sắp xếp các sự kiện đã biết thành một mô hình tương đối hợp lí, và hình thành một giả thuyết. Trên cơ sở giả thuyết này ta sẽ hành động, vào sáng nay.' Ông uống cạn chén trà và tiếp tục, chậm rãi vuốt ria mép:
'Chúng ta có một số manh mối về danh tính người bảo trợ của vũ nữ. Chúng đã mở ra một số khả năng khá đáng chú ý.' Ông đẩy một tờ chi chú qua cho Tào Can. 'Anh tốt hơn nên ghi chú thành bản danh sách các manh mối của ta, vì ta sẽ dùng chúng khi ta giải thích những giả thuyết của mình.
'Giờ nào. Thứ nhất, người đàn ông của chúng ta phải nắm một địa vị quan trọng ở Quảng Đông này, nếu không kẻ thù của Ngự sử ở Tòa án sẽ không bao giờ chọn hắn ta làm thuộc hạ của chúng ở đây. Những kẻ phản bội này không ngốc; chúng sẽ không bao giờ chọn một kẻ lừa đảo tầm thường, đó là kẻ bán mình cho chúng với giá cao nhất. Thứ hai, động cơ ẩn sau của người này chắc chắn là một tham vọng vô cùng ghê gớm. Vì hắn ta đang mạo hiểm cả địa vị và mạng sống của mình. Chúng chắc đã hứa với hắn ta, như một phần thưởng, một chức vụ cao hơn, thậm chí có thể là một vị trí trong bộ máy trung ương. Thứ ba, hắn ta phải có những người bạn hay người thân ở kinh đô, vì triều đình hầu như không bận tâm tới vùng đất phía nam xa xôi này, nên ai đó ở kinh đô đã giới thiệu hắn ta. Thứ tư, hắn phải sống trong dinh Thứ sử hoặc có liên quan chặt chẽ tới các công việc ở đây, vì hắn ta biết từng nhất cử nhất động của chúng ta. Điều này có ý nghĩa là chúng ta có thể giới hạn nghi ngờ vào những kẻ mà chúng ta thường xuyên có liên quan đến ở đây. Thứ năm, hắn phải có quan hệ rất tốt với thế giới ngầm, chứng minh qua việc đã sử dụng cả bọn côn đồ Ả Rập và những tên sát thủ siết cổ người Tanka. Hãy chú ý, Tào Can, rằng những mối liên hệ này được duy trì qua những tên tay sai; ví dụ như Mansur. Ta sẽ trở lại vấn đề này sau. Thứ sáu, hắn phải có một lí do đặc biệt trong việc muốn sát hại Triệu Thái; và hắn ta phải rất căm ghét thuyền trưởng Ninh, bởi vì hắn muốn đổ cho Ninh tội sát hại Triệu Thái. Thứ bảy, hắn cũng rất thích những con dế. Thứ tám, hắn ta chắc hẳn phải có mối quan hệ gần gũi với cô gái mù. Nhưng điều đó không ngăn cản hắn ta sai hai tên kia quyết tâm sát hại cô, ngay khi hắn biết cô đang chống đối lại hắn. Cô ấy, về phần mình, đã cố gắng giúp đỡ chúng ta một cách gián tiếp. Cô ấy không thể tự mình trình diện để tố cáo hắn với chúng ta. Hãy ghi lại một nghi vấn: Cô có lẽ nào là con gái hay tình nhân của hắn ta không? Thứ chín, hắn hẳn phải, dĩ nhiên, rất có khả năng là người yêu và người bảo trợ của Zumurrud. Anh đã ghi lại được tất cả điều đó chưa?'
'Rồi ạ, thưa đại nhân.' Tào Can đọc kĩ ghi chép của mình, rồi tiếp tục, 'Chúng ta không nên thêm, thưa đại nhân, là hắn nắm một chức vụ được không ạ? Vì Zumurrud đã bảo với Triệu Thái rõ ràng là người bảo trợ cô ta, dù rất giàu có, nhưng lại không có chức quyền, và do đó không thể mua được cho cô ta quyền công dân.'
'Không, Tào Can, không cần thiết. Bởi lưu ý đầu tiên của ta, cụ thể là hắn ta chắc chắn là một trong số những người có địa vị cao ở đây, có nghĩa là hắn phải che giấu thân phận khi gặp cô ta. Dĩ nhiên những vũ nữ Ả Rập không bao giờ được tham gia những bữa tiệc của người Trung Quốc. Hắn ta chắc đã quen cô trong khi là một vị khách quý ở chiếc thuyền hoa mà cô làm việc, và luôn giữ kín danh tính thực sự của mình với cô ta từ lúc đó. Sẽ không có nguy cơ nào để cô ta phát hiện ra điều đó, vì cô sẽ không bao giờ gặp hắn ở trụ sở làm việc' Khi Tào Can gật đầu đồng ý, Địch công tiếp tục, 'Thứ sử là người đứng đầu danh sách của chúng ta. Trong tất cả những lần xuất hiện ông ta luôn là một vị quan trung thành, mẫn cán và hơi cầu kì; nhưng có lẽ ông ta đồng thời cũng là một diễn viên xuất sắc. Đương nhiên, ông ta có rất nhiều bạn bè ở kinh đô có thể giới thiệu ông với những kẻ thù của Ngự sử, khi chúng bàn luận về một khả năng khiến Ngự sử rơi vào bẫy của chúng. Điều đó ông ta đã trả lời cho điểm thứ tư mà ta không cần nói nữa. Về động cơ của ông ta, ông ta đã bị nuốt chửng bởi tham vọng, và chúng có thể đã hứa với ông ta về một vị trí ở kinh đô mà ông ta khao khát. Kẻ làm trung gian liên hệ với người Ả Rập của ông ta là Mansur, người mà ông ta sử dụng như một tiểu tốt.'
Tào Can ngẩng đầu và thốt lên:
'Làm sao Thứ sử có thể dung túng cho kế hoạch của Mansur nhằm phá hoại Quảng Đông, thưa đại nhân? Một vụ nổi loạn ở đây sẽ phá tan sự nghiệp của ông ta, không thể nào có ai đó ủng hộ ông ta ở Tòa án được!’
'Tất nhiên ông ta không có ý định để kế hoạch đó diễn ra. Ông ta chỉ cần nó để hủy hoại Ngự sử thôi. Mục đích đó mà đạt được rồi, ông ta sẽ không ngần ngại loại bỏ Mansur. Cách đơn giản nhất để buộc tội Mansur, là gán cho hắn cái mác là một kẻ nổi loạn. Ai thèm tin một tên tội phạm Ả Rập tồi tệ nếu hắn khai trước tòa một người như Thứ sử lại tiếp tay cho kế hoạch đốt phá và cướp bóc ở địa hạt của chính mình chứ? Nếu Thứ sử là người đàn ông của chúng ta, thì người đã phao những tin đồn về kế hoạch của người Ả Rập lan ra khắp nơi, có thể là một thuộc hạ thứ hai của ông ta, một người Trung Quốc, người đã duy trì quan hệ với thế giới ngầm Trung Quốc trên danh nghĩa của Thứ sử. Về cố gắng ám hại Triệu Thái của Thứ sử, có thể dễ dàng giải thích bằng cuộc hẹn của Triệu Thái với Zumurrud; Triệu Thái đã băng qua những thuyền hoa Tanka trên đường tới thuyền của cô gái, và những tên gián điệp Tanka chắc chắn đã báo cáo lại chuyến thăm này. Thứ sử ghét Triệu Thái như một tình địch, và cùng lúc đó ông ta sợ rằng Zumurrud có thể đã không tuân theo quy luật sắt của "thế giới của những đóa hoa và dáng liễu", cái thứ đó nghĩa là cấm các cô gái không được nói chuyện về những khách hàng của mình, và đã kể cho Triệu Thái vài điều về mình khiến chúng ta có đầu mối để tìm ra ông ta. Còn với mối thù hận của Thứ sử với thuyền trưởng Ninh, ta nhất định sẽ có một giả thiết nào đó để trả lời một cách thích đáng; ta có thể dễ dàng xác minh nó, nhưng ta không muốn đi sâu hơn vào lúc này. Liên quan đến điểm thứ bảy, chúng ta đã biết rằng Thứ sử thích dế, và liên quan tới điểm thứ tám, ta sẽ nói cho anh ngay là ta đã có lí do để tin rằng ông ta biết cô gái mù. Thêm một nghi vấn nữa, Tào Can: Cô ấy liệu có phải con gái ngoài giá thú của Thứ sử không? Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ tới điểm cuối cùng: Liệu ông ta có chắc chắn là người yêu của Zumurrud không? Chà, ông ta nổi tiếng với một gia đình hạnh phúc, nhưng trải nghiệm mới lạ cũng có thể cuốn hút ông ấy— giống như lí do đã gây ra cho Ngự sử ấy— và ta có lí do để tin rằng ông ta không từ chối phụ nữ nước ngoài. Hơn nữa, ông ta sẽ không thích cô ta là một kẻ hạ đẳng, vì ông ta là người miền Bắc. Một người sinh ra và lớn lên ở Quảng Đông sẽ để hình thành cái thứ tầng lớp hạ đẳng đó. Cuối cùng, có vẻ như Ngự sử không tin tưởng ông ta.'
Tào Can !!!14903_22.htm!!! Đã xem 34792 lần.


Nguồn: VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 1 năm 2014

Truyện Quảng Đông Án Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 ng ta đã gặp một tên, và đã qua đời vì một cơn đau tim. Phụ tá của ta hiện giờ đang vây bắt các tên cướp. Vụ này cũng cần phải được xử lý bằng quyết định tận tâm. Vì ông Lương là một công dân xuất sắc, và nếu sự việc được biết đến trong dân chúng Quảng Đông rằng người Tanka đã gây ra cái chết của ông, có thể sẽ có rắc rối trong cộng đồng. Ông hãy để việc này hoàn toàn vào tay hai phụ tá của ta. 'Ông nhấp một ngụm trà từ chén của mình. "Với những câu hỏi về người Ả Rập, ta đã thực hiện biện pháp nhằm bắt giữ Mansur, kẻ cầm đầu. Sau khi hắn đã được xích và nhốt lại, biện pháp khẩn cấp để duy trì hòa bình trong công chúng có thể được hủy bỏ. Ta sẽ đặt trước Hội đồng triều đình đề nghị ta trình bày với ông hôm qua liên quan đến sự phân biệt những người man rợ. Để mà không cần phải lo sợ những rắc rối trong tương lai từ họ. "
"Tôi hiểu," Thứ lặp lại. Sau một thời gian ông ta tiếp tục, rụt rè hơn, "Tôi hy vọng rằng tất cả các ờ... sai phạm đã xảy ra ở đây sẽ không bị quy cho một chính quyền cần mẫn, thưa đại nhân. Nếu các nhà chức trách ở kinh đô có ấn tượng rằng tôi đã ờ... cẩu thả trong công việc của tôi, tôi... 'Ông ta liếc một cái nhìn lo lắng vào vị khách.
Nhưng Địch công không đưa ra ý kiến gì. Thay vào đó ông khẽ nói: "Trong quá trình điều tra ta đã đưa ra ánh sáng một vài sự kiện không phù hợp đến vấn đề chính, nhưng không phải là không quan trọng. Đầu tiên ở vụ cái chết của bà Bảo. Tri phủ đang theo dõi trường hợp này, và ta thấy tốt hơn là ông hãy để cho ông ấy kết thúc vụ án bi thảm đó. Thứ hai, ta đã suy xét tới một thảm kịch khác từng xảy ra ở đây, nhiều năm trước. Liên quan đến một phụ nữ Ba Tư đã tự tử.' Ông liếc nhìn thật nhanh vào mặt vị chủ nhà. Mặt Thứ sử chợt tái đi. Quan án tiếp tục, 'Khi chúng ta gặp nhau tại gian lầu trong vườn sáng hôm qua, ông đã rất muốn ta không để ý tới việc điều tra về cộng đồng người Ba Tư. Vì ông đã thực hiện một nghiên cứu đặc biệt về các công việc của họ, ông có thể cung cấp cho ta chi tiết hơn về thảm kịch này, ta cho là vậy.'
Thứ sử che mặt mình lại. Ông ta nhìn chằm chằm qua cửa sổ những mái ngói màu xanh lá cây của dinh Thứ sử. Địch công ngắt một bông hồng trắng to từ cái chậu, và hít lấy hương thơm tinh tế của nó. Thứ sử bắt đầu bằng giọng căng thẳng:
'Nó xảy ra đã nhiều năm, khi tôi vừa mới được cử tới đây làm trợ lí trong tòa án ở đây. Nhiệm vụ đầu tiên của tôi, thật sự là vậy. Tôi vẫn còn trẻ và dễ xúc động, và những đặc điểm kì lạ của cộng đồng những người nước ngoài ở đây đã hấp dẫn tôi. Tôi thường xuyên lui tới nhà một thương gia Ba Tư và quen con gái ông ấy. Chúng tôi yêu nhau ngay lập tức. Cô ấy là một cô gái tinh tế và xinh đẹp. Tôi đã không nhận thấy cô ấy rất kích động, vì một sự sắp đặt vô cùng đáng lo lắng.' Ông ta nhìn quanh rồi nhìn thẳng vào mặt Quan án, tiếp tục, 'Tôi rất yêu cô ấy, tôi đã quyết định từ bỏ sự nghiệp của mình để cưới cô ấy. Một ngày cô ấy cho tôi biết rằng cô ấy không thể gặp tôi nữa. Tôi đã giống như một gã thanh niên dại khờ, tôi đã không nghi ngờ gì cả, tôi nghĩ cô ấy muốn kết thúc mối quan hệ của chúng tôi. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi bắt đầu thường xuyên đến chỗ một kĩ nữ Trung Quốc. Và rồi, sau vài tháng, cô ấy gửi tới một tin nhắn. Nó ghi rằng tôi hãy đến gặp cô ấy ngày hôm đó lúc hoàng hôn, trong ngôi chùa Hoa Văn. Tôi tìm thấy cô ấy trong lầu uống trà, một mình.' Ông ta cụp mắt xuống và dán mắt vào hai bàn tay đang siết chặt. "Cô ấy mặc một chiếc áo choàng dài màu vàng nghệ, một chiếc khăn choàng lụa mỏng quấn quanh cái đầu bé nhỏ của cô. Tôi muốn nói chuyện, nhưng cô ấy đã ngắt lời tôi và nói với tôi đưa cô lên chùa. Trong im lặng, chúng tôi leo lên cầu thang dốc đứng, ngày càng cao hơn cho đến khi chúng tôi đã ở trên sàn hẹp của tầng cao nhất, tầng thứ chín. Cô đến đứng ở lan can. Những ánh hoàng hôn chiếu xuống thứ ánh sáng màu đỏ qua biển tới các mái nhà tít phía dưới. Không nhìn vào tôi, cô ấy nói bằng một giọng kỳ lạ, vô cảm rằng cô đã có mang hai bé gái song sinh của tôi. Vì tôi đã bỏ cô, cô đã dìm chết chúng. Trong khi tôi đứng đó sững sờ, cô đột nhiên bước qua lan can. Tôi... Tôi... '
Ông ta đã cố kiểm soát giọng nói của mình bằng một nỗ lực rất lớn, nhưng bây giờ ông vỡ òa hoàn toàn và vùi mặt vào hai bàn tay. Địch công cố nắm bắt những gì ông ta lẩm bẩm: "Tôi có ý tốt, có trời chứng giám cho tôi! Và cô ấy... Chỉ là... là chúng tôi còn quá trẻ. Quá trẻ.... "
Quan án đợi Thứ sử tự chủ lại mình. Ông từ từ quay tròn bông hồng trong tay mình, quan sát những cánh hoa trắng khi chúng rơi xuống mặt bàn đen bóng, từng cánh một. Khi Thứ sử cuối cùng đã ngẩng đầu lên, Quan án đặt lại bông hoa vào trong bát và nói:
"Cô ấy hẳn đã yêu ông rất sâu đậm, nếu không cô sẽ không hành động một cách dữ dội như vậy đê làm tổn thương ông. Và vì thế cô đã tự sát và nói với ông những lời dối trá về việc giết hai cô con gái của ông. 'Khi Thứ sử sắp nhảy dựng lên Địch công giơ tay lên. "Đúng vậy, đó là một lời nói dối. Cô ấy đã trao cặp song sinh cho một người bạn Trung Quốc. Khi ông bị phá sản, một người Trung Quốc với dòng máu Ba Tư quen biết mẹ các cô đã đưa họ về và chăm sóc họ rất tốt. Họ đã lớn lên thành những thiếu nữ duyên dáng, ta đảm bảo như vậy. "
"Chúng  nó đang ở đâu? Người đàn ông đó là ai? ' Thứ sử thốt lên.
"Tên anh ta là Ninh, vị thuyền trưởng ta đã đề cập với ông một lần. Anh ấy là một nhà thần bí, một người đàn ông hơi khác thường, nhưng là một người đàn ông nguyên tắc, ta phải thừa nhận vậy. Mặc dù anh ta đã biết rằng ông là kẻ có tâm địa hèn mọn quyến rũ người phụ nữ Ba Tư trẻ, anh ta vẫn muốn giữ im lặng, vì anh ta nghĩ rằng sẽ không có ai muốn khơi dậy chuyện cũ, nhất là hai cô gái. Ông có thể đi gặp anh ta một ngày nào đó, ẩn danh, có lẽ vậy. Thuyền trưởng về nguyên tắc đã trở thành con rể của ông bây giờ rồi, nếu thông tin của ta là đúng. Quan án đứng lên. Vuốt thẳng chiếc áo choàng của mình, ông nói thêm, "Ta sẽ quên tất cả mọi thứ ông đã nói ở đây và hiện giờ."
Trong khi Thứ sử, quá xúc động để nói được gì, đã tiễn ông ra cửa, Địch công lưu ý:
'Trước khi ta đề cập tới câu chuyện của người phụ nữ Ba Tư, ông đã làm cho ta nghĩ rằng ông đang lo lắng về danh tiếng của mình ở kinh đô. Bây giờ ta muốn nói với ông rằng ta sẽ xem xét nhiệm vụ của mình khi báo cáo với Hội đồng triều đình là ta thấy ông là một vị quan tuyệt vời với lòng nhiệt thành gương mẫu. "Ngắt lời phản đối bối rối của Thứ sử để tỏ lòng biết ơn, ông kết luận, "Ta đã được lệnh phải trở về kinh đô không được chậm trễ, và tôi sẽ rời khỏi Quảng Đông chiều nay. Xin vui lòng chuẩn bị một đoàn hộ tống trang bị đầy đủ sẵn sàng cho ta. Cảm ơn nhiều về lòng hiếu khách của ông! Tạm biệt! "
--!!tach_noi_dung!!--


Nguồn: VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 1 năm 2014

--!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!--