Chương 34
Hồi Hương

    
hìn thấy ba chữ này cả người Tần Vũ phảng phất như bị sét đánh trúng vậy, trong đầu bỗng chợt lóe lên một bức tranh, cảnh lúc nhỏ khổ cực tu luyện, cảnh cùng đại ca, nhị ca ở trong suối nước nóng tán gẫu vô cùng vui vẻ, cảnh lúc ở cùng với phụ vương…
Về nhà!
Tần Vũ như cảm thấy cả linh hồn mình đang rung động, hai chữ về nhà làm cho tâm cảnh vốn bình lặng của Tần Vũ không ngừng dậy sóng, Tần Vũ căn bản không thể áp chế được sự xúc động này.
- Phúc bá, người nói chỉ cần đi vào là sẽ đến được không gian vũ trụ đó phải không?
Tần Vũ hỏi.
- Đúng, sao hả? Ngươi muốn vào sao?
Phúc bá nhìn biểu hiện của Tần Vũ không do dự hỏi.
Tần Vũ thở dài:
- Tử Huyền tinh là nơi mà ta sinh sống từ khi còn nhỏ, bây giờ cho dù ta đã có thực lực đủ để xé rách không gian, nhưng chế tạo ra một thông đạo để tự mình trở lại phàm nhân giới thì ta vẫn chưa có thực lực đó.
- May thay, Xa Hầu tiền bối đã luyện chế được thông đạo này.
Trong lòng Tần Vũ tràn đầy vui sướng nói.
- Ngươi muốn tiến vào cũng được, chỉ là Tần Vũ ngươi không được quên rằng, đến chừng nào ngươi có đủ thực lực mở cửa vào “Khí Vật điện”, thì phải về đây đó.
Phúc bá dặn dò.
Tần Vũ liền gật đầu.
- Yên tâm, Ta sẽ về mà.
Nói xong, ánh mắt Tần Vũ hướng về cây cột trước mặt.
Bước lên một bước, cả người Tần Vũ tiến vào trong cây cột rồi biến mất.
Chớp mắt, đẩu chuyển tinh di.
Tần Vũ chỉ cảm thấy thân thể phi hành cực nhanh, mắt chỉ nhìn thấy không gian lưu chuyển hỗn loạn, đây giống như sau khi Tần Vũ làm tê liệt không gian vậy, cỡ chừng thời gian bảy lần hít thở, Tần Vũ cảm thấy cảnh sắc trước mắt thay đổi.
Không gian hỗn loạn đã biến mất, trước mắt bây giờ là không gian vô tận.
“Dẫn lực nơi này thật là thấp” Tần Vũ quay đầu nhìn lại, phía sau là một động khẩu đang không ngừng thôn phệ mọi thứ, động khẩu này chỉ nhìn đã biết ngay là một lỗ đen, chỉ là lực hút quá yếu thôi.(dĩ nhiên so với năng lực hiện giờ của Tần Vũ)
Tần Vũ hiểu rằng chỉ cần vào lỗ đen này là có thể trở về Mê Thần điện.
Tần Vũ trong lòng ghi nhớ vị trí này.
“Tử Huyền tinh có lẽ cách không xa nơi này”. Tần Vũ nhìn không gian vô tận, thần thức bắt đầu triển khai, Tần Vũ phát hiện cự li thần thức bao phủ của mình so với lúc ở tiên ma yêu giới rộng hơn rất nhiều.
Tần Vũ có một cảm giác rất rõ ràng là nếu mình chỉ cần khẽ phát ra một chút năng lượng là có thể xé nát không gian ở vũ trụ của phàm nhân giới này.
“Quả nhiên so với tiên ma yêu giới không gian thấp hơn một cấp” Tần Vũ khẽ nhấc tay.
Tức thì một vết rạn không gian cực lớn dài hơn vạn mét xuất hiện trước mặt Tần Vũ, từ trong không gian bị xé rách này không ngừng phát ra lực hút mạnh mẽ, chỉ là lực hút này không ảnh hưởng gì đến Tần Vũ. Chớp mắt không gian bị xé rách này đã tự động khôi phục như cũ.
“Xem ra thủ đoạn của Chu Hiển lúc xưa cũng chẳng có gì là đặc sắc.” Tần Vũ khẽ than.
Chu Hiển lúc xưa ở trước mặt mình có thể nhấc tay làm cho không gian một vùng bị xé ra, thậm chí dễ dàng làm cho không gian của cả một xứ biến mất. Lúc đó quả thật đã làm cho mình bị kinh ngạc.
Bây giờ xem ra khi xưa Chu Hiển xé nát không gian chỉ là phàm nhân không gian mà thôi. Không gian của phàm nhân giới thuộc về tầng thấp không gian thấp nhất. Xé nát loại không gian này cũng chẳng là gì cả, Tần Vũ hiện tại cũng dễ dàng làm được.
“Tử Huyền tinh, cự li quả thật không xa”. Thần thức của Tần Vũ đã phát hiện ra cự li của Tử Huyền tinh chỉ gần nửa tinh hệ mà thôi.
Trực tiếp đại na di, Tần Vũ cả người đã biến mất khỏi không gian này.
Tần Vũ đứng trên Hoàng Thạch tinh, nhìn tinh cầu to lớn không xa -Tử Huyền tinh. Năm đó mình ở trên Hoàng Thạch tinh khổ tu, cuối cùng ngộ ra ‘Ám Tinh cảnh giới’.
Tử Huyền tinh đằng xa nếu nhìn từ Hoàng Thạch tinh thì có thể thấy rõ lửa đỏ ngút trời cùng một màu trắng xóa. Đó hiển nhiên là hai cực địa khu vực, thân hình Tần Vũ nhanh chóng bay về hướng Tử Huyền tinh.
Khi đến gần, Tần Vũ đã nhìn thấy được vùng biển rộng lớn trên Tử Huyền tinh, mà trung ương là Bạo Loạn Tinh hải, ở phía bắc Bạo Loạn Tinh hải là một lục địa nhỏ. Chính là Tiềm Long đại lục. Hải vực phía nam là một lục địa lớn chính là Đằng Long đại lục.
Nhìn thấy mỗi một khu vực trên Tử Huyền tinh, trong đầu Tần Vũ những cảnh tượng liên tiếp vụt qua.
Ở Tiềm Long đại lục tu luyện.
Tại tu chân giới nơi đáy biển giết chóc, nỗ lực phấn đấu.
Ở Đằng Long đại lục điên cuồng dùng thiên hỏa thiêu rụi các môn phái.
……
Tần Vũ đứng ở gần Tử Huyền tinh nhưng vẫn không tiến vào. Rất lâu sau đó Tần Vũ mới có thể bình tĩnh lại tâm tình, lắc đầu cười khổ than: “Càng gần về nhà lòng càng nặng”.
Sau đó thân thể Tần Vũ bỗng biến mất, dĩ nhiên là đã tiến vào Tử Huyền tinh.
Tiềm Long đại lục.
Từ lúc Tần Vũ phi thăng lên tiên ma yêu giới đã gần bốn ngàn năm, thời gian bốn ngàn năm trên Tiềm Long đại lục đã trải qua bao nhiêu triều đại triều đại nhưng chẳng có một triều đại nào có thể huy hoàng mãi mãi.
Tần vương triền ngày đó, Hán vương triều ngày đó, Minh vương triều ngày đó tất cả chỉ còn trong kí ức mà thôi.
Giờ đây Tiềm Long đại lục nơi cư trú của phàm nhân đã xuất hiện sự thống nhất hiếm có.
Đường triều đế quốc!
Đường triều đế quốc, khai quốc hoàng đế là Lí Thế, chém giết nửa đời cuối cùng đã gần như thống nhất Tiềm Long đại lục. Chỉ trừ cấm khu của nhân loại “Hồng hoang”, đó là địa bàn của yêu thú.
Đường triều đế quốc khai quốc cho đến nay đã hơn hai trăm năm, bây giờ phồn hoa vô cùng. Bởi vì chẳng có một kẻ địch nào, khiến cho cả tầng lớp quý tộc trong đế quốc trở nên vô cùng sung túc, truy cầu hưởng thụ, truy cầu mĩ nhân, truy cầu trường thọ…
Điều này khiến cho người tu chân càng được người người tôn sùng.
……….
Đường triều quốc, Nghiễm Lăng thành.
Nghiễm Lăng thành là một trong những thành trì nổi tiếng nhất của Đường triều. Nơi này nổi tiếng nhất là mĩ nữ cùng thức ăn ngon, mĩ nữ thì hấp dẫn rất nhiều tài tử, còn món ngon lại càng hấp dẫn giai cấp quý tộc. Bởi vậy sự phồn thịnh của Nghiễm Lăng thành chẳng cần nói nhiều.
Vào lúc xế chiều, phố lớn ngõ nhỏ của Nghiễm Lăng thành đều treo cao đèn lồng, đêm đến cũng là lúc phồn hoa nhất của Nghiễm Lăng thành. Trên đường người đi kẻ lại, không ít người trên người mặc áo gấm, sau lưng là người hầu.
- Lão gia, hôm nay chúng ta đi đâu ạ?
Một tên hầu cung kính hỏi.
Lão gia này có cái bụng thiệt to, ngón tay trỏ đánh một vòng rồi khẽ cười nói:
- Hôm nay thì đi ‘Nguyệt hoa phảng’ đi.
- Dạ lão gia.
Tên hầu cung kính nói.
Bỗng nhiên vào lúc này một ánh hào quang từ trên phóng xuống, là một thanh kiếm sắc bén!
Lão gia bụng bự sắc mặt liền đổi, hít liền một hơi, cái bụng to bổng hóa nhỏ lại, quyền phải của lão gia bổng đỏ lên, mang theo kình phong mạnh mẽ, một quyền của lão gia đánh ra.
Một quyền đánh ra bổng phát ra tiếng nổ lớn.
“Bùng”.
Trường kiếm gãy nát, tên thích khách ói ra một bụm máu liền lập tức bỏ trốn.
Tên hầu trong mắt lóe tia lạnh lùng, liền tung mình đuổi theo. Lão gia bỗng khục khặc lạnh giọng nói:
- Không cần đuổi, kẻ đó chỉ là đồng bài sát thủ của Thiên Võng, theo cũng vô dụng.
- Người của Thiên Võng?
Kẻ hầu sắc mặt thay đổi,
- Lão gia, vậy …
- Bây giờ về trước đã, kẻ muốn giết ta chỉ thỉnh có đồng bài sát thủ thì quả thật đã xem thường ta quá rồi.
Sắc mặt lão gia lạnh lẽo, liền chuyển mình đi về.
Chuyện xảy ra trên đường thì trong tửu lâu bên cạnh không ít người nhìn thấy rõ.
“Thiên võng? Thiên võng vẫn còn tồn tại.” một thanh niên áo đen ngồi trong tửu lâu tự nói với mình.
Đây chính là Tần Vũ mới về lại Tiềm Long đại lục. Tần Vũ không gấp về ngay mà trước hết muốn làm quen lại quê nhà nơi mà sau bốn nghìn năm xa cách. Hơn nữa Tần Vũ thần thức đã bao phủ cả Tử Huyền tinh, trên Tử Huyền tinh chỉ còn lại có nhị ca là ‘Tần Ch& là trân quý, sự cứng rắn của thân thể cũng không mạnh. Chỉ là cao thủ luyện chế ra nó, tay nghề cực cao. Với một chút vật liệu phổ thông, không ngờ đã có được thành quả như vậy.
Tần Vũ truy hỏi:
-Thực lực khôi lỗi này như thế nào?
Phúc bá đạm nhiên đáp:
-Xương cốt toàn thân coi như cứng cáp, có lẽ sánh được với hạ phẩm thiên thần khí. Bất quá, cơ nhục thì cũng thường thôi. Nhưng ta có cảm giác xương cốt và cơ nhục của ‘khôi lỗi’ này hỗ trợ lẫn nhau. Luyện hóa thật khéo vô cùng. Cao thủ có thể luyện chế được ‘khôi lỗi’ này, ở Thần giới cũng không có nhiều.
Phúc bá theo chủ nhân của Mê Thần Điện ‘Xa Hầu Viên’ lâu như vậy, những điều biết được cũng cực kỳ nhiều.
-Bất quá, ‘khôi lỗi’ này lại không có trí tuệ.
Phúc bá có phần nghi hoặc:
-Ta nghĩ, cao thủ có thể luyện chế ra nhục thân hài hòa như vậy, ban cho nó chút trí tuệ đơn giản có lẽ cũng không khó với y.
Tần Vũ bỗng thấy sáng sủa trong lòng. Lúc trước Lan thúc cho mình không ngờ chính là khôi lỗi của Thần giới. Chủ ý của người chỉ là bảo đảm cho Tần Vũ thêm một chút khả năng sinh tồn, nên đã không phú cho khôi lỗi trí tuệ. Rất dễ hiểu, đó là Lan thúc hi vọng Tần Vũ hết thảy đều phải trông vào chính mình.
Tần Vũ hốt nhiên hỏi:
-Phúc bá, nhục thân của người là loại gì?
Trong mắt Phúc bá lóe lên tia sáng tự tin, đáp:
-Ta thân là quản gia của đệ nhất cao thủ luyện khí tại Thần giới. Phóng mắt nhìn khắp Thần giới, ‘khôi lỗi’ mạnh hơn ta có lẽ không có mấy. Độ cứng rắn của thân thể ta…tuyệt đối sánh được với thượng phẩm thiên thần khí!
Tần Vũ cả kinh. Thượng phẩm thiên thần khí ư, đó là sự cứng rắn đến mức nào. Dù là thượng bộ thiên thần nói chung, có lẽ cũng không có thân thể cường hãn như vậy. Thân thể của Phúc bá không ngờ mạnh đến vậy.
-Bất quá, thân thể cứng cáp thì có tác dụng gì? Chỉ sở hữu trí tuệ giống với con người, nhưng chung quy ta vẫn không có linh hồn. Không phải là sự sống, nên không cách gì tu luyện được, cũng không cách gì cảm ngộ được không gian pháp tắc…Với thực lực của ta, nếu gặp phải trung bộ thiên thần thì đành buông tay chịu trói thôi.
Trên mặt Phúc bá có một sự bất lực.
Tần Vũ hiểu rõ. Cao thủ cấp thiên thần, lĩnh ngộ đối với không gian đã rất mạnh rồi. Đến cấp đó, ai mà cận thân chiến đấu với ngươi nữa, chỉ cần trực tiếp không chế không gian là có thể giết được ngươi rồi. Đó cũng là nguyên nhân mà Phúc bá tự nhận không bằng được cao thủ trung bộ thiên thần.
Trong đình viện, một chiếc lá rụng bay qua trước người Tần Vũ, chầm chậm rơi xuống mặt đất.
Tần Vũ quay đầu nhìn:
-Phúc bá, cây đại thụ này tên gọi là gì?
Phúc bá tươi cười đáp:
-Hồng đồng thụ, ở Thần giới cũng thuộc loại quý giá. Hồng đồng thụ lớn lên cực kỳ chậm…Cái cây này đã có vài tỷ năm tuổi rồi.
Tần Vũ ngạc nhiên nhìn Hồng đồng thụ trước mắt. Cái cây này phải ba, bốn người mới ôm trọn được, độ cao lại chỉ có khoảng hai chục thước. Vòm lá bao phủ cũng khá rộng, đường kính hơn trăm thước.
Nhưng cái cây mà độ cao độ dày như thế, nếu ở trong ‘Hồng hoang’ tại quê hương của Tần Vũ -- -- Tử Huyền tinh, có lẽ thấy được khắp nơi. Và cũng chỉ cần vài chục năm là có thể có được sự to lớn như vậy. Nhưng cái cây này lại đã có đến vài tỷ năm tuổi rồi a!
-Lâu như vậy mới cao được có thế sao?
Tần Vũ có phần bất ngờ.
Phúc bá nói một cách chắc chắn:
-Đừng xem thường Hồng đồng thụ. Ta có thể khẳng định rằng giá trị của cây Hồng đồng thụ này, tuyệt đối có thể trội hơn cây thần thương Tàn Tuyết thượng phẩm thiên thần khí của ngươi.
Tần Vũ không khỏi kinh dị nhìn về Hồng đồng thụ.
-Hồng đồng thụ vô luận là thân cây hay là cành cây, đều cực kỳ cứng rắn. Dù không luyện chế, độ cứng cáp của nó có thể ngang với thượng phẩm thần khí nói chung. Nếu dùng thân cây hoặc là cành cây của Hồng đồng thụ để luyện chế, sẽ rất dễ dàng làm được hạ phẩm thiên thần khí hay là trung phẩm thiên thần khí.
Phúc bá nhìn Hồng đồng thụ chậm rãi nói:
-Đặc biệt là ruột cây của Hồng đồng thụ. Một ruột cây Hồng đồng thụ dày như vậy, chỉ cần hơi luyện chế một chút, tuyệt đối sánh được với thượng phẩm thiên thần khí.
Tần Vũ hiểu ra, toàn thân Hồng đồng thụ đều đáng giá a.
-Hồng đồng thụ này, là thù lao mà khi xưa chủ nhân giúp Lôi Bộ thần vương luyện chế một kiện hồng mông linh bảo. Năm đó, Lôi Bộ thần vương đã quá ưu ái.
Phúc bá cười nói:
-Cả Thần giới, loại cây có thể trân quý hơn Hồng đồng thụ có lẽ chỉ có ‘Cổ thiết mộc thụ’ trong truyền thuyết thôi.
Tần Vũ không khỏi kinh dị, không ngờ rằng mạnh vậy còn có mạnh hơn, thế mà vẫn có loại cây phi thường hơn nữa.
Phúc bá tiếp:
-Cổ thiết mộc thụ đó, kể cả chủ nhân cũng chưa từng thấy qua. Năm xưa thấy được một cành cây của Cổ thiết mộc thụ, đấy là vật liệu mà một vị thượng bộ thiên thần thỉnh chủ nhân giúp đỡ sử dụng nó để luyện khí.
Tần Vũ tự nhiên hiểu rõ trong lòng. Ngay cả chủ nhân Mê Thần Điện cũng chưa gặp được, sự trân quý của Cổ mộc thiết thụ có thể tưởng tượng ra được.
-Phúc bá, Khí Vật điện ta mở không được. Vậy nên làm gì bây giờ?
Tần Vũ nhìn cánh cửa đá bên cạnh, trong lòng có phần bất lực.
Phúc bá vẫn tươi cười, nói:
-Đừng lo, ta không phải đã nói với ngươi rồi sao? Ngươi đã mở được hình ảnh lưu lại của chủ nhân thì chính là người kế thừa duy nhất của Mê Thần Điện. Hiện giờ ngươi không mở được cánh cửa này, không có sao, đợi sau này ngươi có năng lực mở được thì quay lại cũng không muộn.
Tần Vũ bất đắc dĩ nói:
-Đợi khi ta có thực lực mở được thì có lẽ ta đã đến Thần giới rồi.
Phúc bá an ủi:
-Đến Thần giới, khi ngươi thực lực đại tăng thì cũng có thể tìm người giúp ngươi hạ giới mà.
-Từ Thần giới về lại Tiên Ma Yêu giới, sẽ dễ dàng sao?
Tần Vũ không khỏi thấy nghi hoặc.
Phúc bá lắc đầu liên tục:
-Đương nhiên không phải. Trừ thần vương, thiên tôn ra là có thể tùy ý xuyên ra ngoài không gian. Những người khác, dù là người có địa vị cực cao như chủ nhân, nếu muốn hạ giới, cũng phải mời người giúp đỡ.
-Mời người giúp đỡ thế nào?
Tần Vũ nhìn Phúc bá, chờ mong hồi đáp.
Phúc bá nói:
-Hiện giờ, ngươi hỏi ta vấn đề này còn quá sớm. Đợi khi ngươi đạt đến cảnh giới thiên thần, có địa vị ở Thần giới thì sẽ biết làm thế nào để hạ giới. Đến lúc đó chỉ cần hao phí một vài bảo vật để hối lộ vài người là được.
Hối lộ? Tần Vũ không khỏi buồn cười. Xem ra quan hệ giữa người với người ở nơi nào cũng giống nhau cả.
Tần Vũ hốt nhiên nghĩ đến một nghi vấn:
-Phúc bá, người không phải đã nói người có khí tức của Thần giới thì không cách gì tiến vào được Mê Thần Điện sao? Khi ta đến được Thần giới rồi, thì dù cho có quay về được Tiên Ma Yêu giới, có lẽ Mê Thần Điện cũng sẽ không để ta vào lại.
Phúc bá cười nói:
-Ha ha…điều này ngươi sai rồi. Mê Thần Điện tuy là gây trở ngại cho người mang khí tức Thần giới. Nhưng ngươi đừng quên, ta là quản gia của Mê Thần Điện, chủ nhân không ở đây, thì ta mới là người quản lý nó. Chỉ cần ta phát hiện ra ngươi đến, thì ta tự nhiên sẽ để ngươi đi vào.
Nghe thấy Phúc bá nói như vậy, Tần Vũ nhẹ thở phào trong lòng. Bảo vật mà đệ nhất cao thủ luyện khí ở Thần giới truyền lại, dù cho mình đã đến Thần giới rồi, mà phải quay lại một chuyến thì cũng xứng đáng thôi. Tần Vũ chính là đã nghe được, ngay cả thần vương ở Thần giới cũng đã từng cầu ‘Xa Hầu Viên’ giúp đỡ.
“Có cơ hội, nhất định phải học bản lĩnh luyện khí của Xa Hầu Viên.” Tần Vũ thầm nói trong lòng.
-Tần Vũ, Khí Vật điện và Luyện Hỏa điện, với thực lực của ngươi hiện giờ căn bản mở không được. Tiền điện thì ngươi cũng đã đi qua. Vậy ta dẫn ngươi đi xem cung điện còn lại - ‘Trung Chuyển điện’.
Phúc bá vừa nói vừa đi về phía trước. Tần Vũ theo sau Phúc bá, đi về Trung Chuyển điện.
Trung Chuyển điện không bị đóng cửa như Luyện Hỏa điện hay Khí Vật điện. Nó được mở to ra. Ngoài ra, cánh cửa của nó cực kỳ lớn, cao khoảng mười thước, dài gần ba chục thước.
Hai người Tần Vũ, Phúc bá đi vào trong cửa lớn của Trung Chuyển điện.
“Nơi này?” Tần Vũ nghi hoặc nhìn Trung Chuyển điện, bên trong nơi này quái dị vô cùng. Không có phòng ốc nào, chỉ có nhiều cây cột to lớn. Hơn nữa trên mỗi một cây cột còn có một hàng chữ.
“Nơi này có hơn ba mươi cây cột, để làm gì vậy nhỉ? Cột cao không tới nóc nhà, căn bản không phải dùng để đỡ trần nhà.đệ nhất mĩ nữ - “Tần Vũ Đồng”.
- Cha, lần này gia chủ triệu tập các chi tộc chúng ta về để làm gì vậy?
Người con gái mĩ lệ tuổi khoảng hai mươi truyền âm với người trung niên mặc áo xanh bên cạnh hỏi.
Người trung niên áo xanh này khẽ truyền âm nói.
- Không cần hỏi, gia chủ ba ngày trước đã phát ra triệu tập lệnh, khẳng định là phải có sự tình trọng yếu.
Đôi cha con này đều sử dụng nội công để truyền âm, nhưng với thực lực của Tần Vũ thì vẫn dễ dàng nghe được.
Hộ vệ Đức viên phủ ngăn đôi cha con này lại, tức thì họ lấy ra một thiếp mời, hộ vệ lập tức nhường đường cho họ tiến vào trong.
…….
“Nhánh chi tộc? Không ngờ rằng nhị ca lại đem gia tộc phân tán ra như vậy, nhưng như vậy cũng tốt.” Tần Vũ đứng ở cửa vào yên lặng quan sát, trong một ngày không ít người đem thiệp mời đến và tiến vào Đức Viên phủ. Những người này đều đến một mình hoặc là đem theo một hai người tiến vào.
- Chủ nhân, người ở cửa không vào sao?
Một đạo thanh âm vang lên trong đầu Tần Vũ,
Tâm niệm truyền âm, là Mặc Kì Lân, chỉ có linh thú ‘Mặc Kì Lân’ có liên hệ cùng với linh hồn của Tần Vũ mới có thể biết Tần Vũ đến.
- Mặc Kì Lân, ngươi đem tin tức ta trở về nói với nhị ca ta rồi sao?
Tần Vũ tâm niệm truyền âm hỏi.

--!!tach_noi_dung!!-- --!!tach_noi_dung!!--