Chương IV
Ma quái lộng hành

    
uổi sáng hôm nay trời vần vũ mưa. Mây đen kéo tới bao phủ kín cả bầu trời. Những khối mây nặng nề chậm chạp giữa sức gió mạnh bạo làm ngã rạp cây cối trong vườn. Những đóa hồng tơi tả trước màn mưa quái ác. Màu đỏ của hồng trôi theo dòng nước mưa đục ngầu xô dạt dưới sân. Hạt mưa bắn vào cửa kính nghe rì rào tạo thành một âm thanh quen thuộc. Dòng nước mưa ngoằn ngoèo chảy dài trên tấm kính.
Bà Lê Dũng đứng tựa cửa sổ nhìn những tia nước từ trên không bắn xuống dày xéo trên đóa hồng nhung mảnh khảnh. Trong phòng khách, ông Lê Dũng đang ngồi đọc báo. Trận mưa này làm ông bỏ dở ý định ra công trường xây cất. Hãng thầu Lê Dũng đang thực hiện một đồ án vĩ đại. Nếu thành công, danh tiếng ông sẽ nổi lên như cồn và công việc làm ăn ngày thêm phát đạt. Nhìn cơn mưa lòng ông ngao ngán. Ông lo ngại cho móng nhà vừa đổ hôm qua sẽ bị xoi mòn, vỡ nát. Công việc đã đình trệ vì thời tiết bất thường, nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra thêm có lẽ công trình của ông tiêu tan theo mây khói.
Bỗng chuông điện thoại reo vang. Ông nhấc ống nghe lên và chăm chú theo dõi. Gương mặt ông biến đổi và thẫn thờ đặt ống nghe xuống. Ông bảo vợ:
- Tôi phải đến công trường ngay bây giờ.
Nhìn cơn mưa càng lúc càng mạnh bạo, bà Lê Dũng ái ngại nói:
- Mưa lớn quá. Ông để hôm khác đến cũng chẳng sao. Mọi việc đã có giám thị trông coi, chắc không gì cản trở.
- Không được. Ngoài ấy hiện có một lao công bị đất sụp đè nghẹt thở. Mình không thể vì ngại trời mưa bỏ rơi anh em ngoài đó.
- Hay để tôi gọi tài xế đưa ông ra công trường?
- Thôi khỏi. Hồi sáng nó bảo xe hư sửa tới trưa mới xong. Tôi đã nói với họ đem xe tới đón.
Ông Lê Dũng đi công việc. Trong nhà còn mình bà và tài xế Hớn đang lui cui sửa ngoài xe. Bà xuống bếp lo việc bếp núc. Gian nhà bếp xây bằng đá hoa trắng thật sạch sẽ. Mọi đồ vật bên trong cũng được xếp đặt ngay ngắn. Cánh cửa sổ độc nhất trên tường giúp người đứng trong này có thể nhìn thấy khoảng cuối vườn với nhà xe lợp tôn. Từ phòng khách đi qua một hành lang nhỏ là đến đây. Cánh cửa ra vào sau lưng bà.
Đang làm công việc bỗng bà nghe có tiếng cười lanh lảnh trên lầu. Bà thắc mắc không hiểu ai lại có giọng cười sang sảng kia. Bà không thể nghe lầm vì trong nhà vắng vẻ, chuỗi cười vọng từ trên lầu xuống nghe rõ mồn một.
Bà Lê Dũng bỏ dở công việc đi về phía thang lầu. Bà bước chậm chạp lên từng nấc thang. Rõ ràng tràng cười kia xuất phát từ căn phòng ngủ của cô con gái ông bà. Lúc đứng trước cửa phòng bà vô cùng ngạc nhiên vì tràng cười chấm dứt. Dường như người bên trong biết có rình mò bên ngoài. Tiếp theo đó là âm thanh rầm rầm của bàn ghế khua động.
Bà Lê Dũng xoay quả nắm và mở cửa bước vào. Tất cả đều im bặt. Bàn ghế vẫn ở nguyên vị trí cũ. Những lời đồn đãi của thiên hạ chợt vang dội trong trí. Bà sợ hãi và cảm thấy căn nhà trở nên vắng vẻ lạ thường. Một nét gì ghê rợn đang lẩn khuất đâu đây.
Trở lại nhà bếp bà cố xua đuổi những ý nghĩ ma quái ám ảnh lấy mình. Tiếng cười và tiếng bàn ghế bị khua động lại im bặt khi bà xông vào. Hiện tượng quái đản này làm bà hồi hộp, mồ hôi toát ra ướt cả áo.
Một chốc sau hiện tượng trên lại tái diễn. Nhưng lần này không ở trên lầu mà lại ở trong phòng khách, một vị trí gần nhà bếp hơn. Bà Lê Dũng thảng thốt, tay bà run run không cầm nổi chảo dầu. Bà cố làm ngơ trước tiếng cười ma quái kia. Đột nhiên bà nghe sau lưng có tiếng người thều thào gọi tên mình. Tim đập mạnh như vỡ toang cả lồng ngực. Tiếng thều thào càng lúc càng gần và hối thúc tưởng chừng như còn cách đó vài mét.
Khi quay lại bà hét lên một tiếng. Nơi khung cửa ra vào, một người ăn mặc rách rưới với thân thể bê bết máu và bầm tím đứng đấy tự bao giờ. Hắn mấp máy môi gọi tên bà trong hơi thở. Tiếng rên rỉ như từ cõi âm u vọng lại. Hắn đưa cặp mắt thiểu não van xin và từ từ bước tới gần. Y phục rách nát của hắn hòa lẫn vào âm thanh của rên siết, thều thào.
Bà Lê Dũng kinh hoàng đến tột độ. Khi hắn vừa chầm chậm tiến tới bà hắt cả chảo dầu đang sôi để tự vệ và ngất xỉu giữa muôn ngàn tiếng động dồn dập.
Ngọn đèn trong bếp tự nhiên lu mờ và tắt hẳn.