NGUYỄN VĂN HUYỀN dịch
Vương Giả
(Vương Giả)

Tuần phủ Hồ Nam sai châu tá (quan giúp việc ở cấp châu) áp giải sáu mươi vạn tiền lương về kinh. Giữa đường bị mưa, trời tối, cả đoàn ở độ đường, không nơi trọ, thấy một ngôi chùa cổ phía xa, tìm đến trú lại. Trời sáng nhìn đến số tiền áp giải thì đã sạch trơn không thấy đâu nữa. Mọi người thảy đều kinh hãi, nhưng không thể quy tội cho ai. Viên châu tá phải về bẩm rõ sự tình với quan tuần. Quan tuần cho là lừa bịp nói càn, định đem xử tử. Đến khi tra hỏi những người sai dịch cùng đi ai ai cũng đều cung như thế. Quan bắt viên châu tá phải trở lại chốn cũ dò xét manh mối vụ ấy.
Đi qua một ngôi miếu, ông ta thấy một người mù, hình mạo kỳ dị, với cái bảng đề mấy chữ: “Xem đoán mọi điều sâu kín trong lòng” liền nhờ bói một quẻ. Người mù nói: “việc mất vàng phải không?”. Viên châu tá nhận đúng, rồi thuật lại mọi chuyện. Người mù đòi đem cho một cỗ kiệu, rồi bảo:
- Hãy theo ta, sau sẽ hay.
Các sai dịch cùng đi theo cả. Người mù bảo: “Đông!” tất cả theo hướng đông, bảo “Bắc” lại đi theo hướng bắc. Đi năm ngày vào một hang núi sâu, bỗng thấy có thành quách, người ở đông đúc. Vào thành đi một lát, người mù ra lệnh: “Dừng lại!”. Ông ta xuống kiệu, lấy tay chỉ hướng nam dặn:
-“Thấy cái cổng cao phía nam, có thể vào đó để hỏi”, rồi chắp tay bỏ đi.
Viên châu tá theo đúng lời chỉ bảo, quả thấy cổng cao, liền đi vào. Có một người ra, mũ mão chỉnh tề theo kiểu đời Hán, không xưng tên họ. Viên châu tá nói rõ lý do tìm đến. Người ấy bảo:
- Xin lưu lại mấy ngày, ta sẽ cùng ông đến gặp người có liên quan đến chuyện ấy.
Nói rồi dẫn viên châu tá đi theo, xếp ở một buồng riêng, cho ăn uống đầy đủ.
Nhân lúc thư thả, viên châu tá đi dạo về phía sau ngôi nhà thì thấy một cái đình trong vườn, chung quanh tùng già che bóng mặt trời, cỏ non trải phẳng như thảm. Đi theo dãy hành lang đến một cái đình cao. Lần theo từng bậc bước lên, thấy trên vách đá có treo mấy tấm da người còn đủ tai mắt mũi mồm, mùi tanh tưởi nồng nặc, bất giác mà sởn hết gai ốc. Ông ta sợ quá vội quay lại buồng ở, tự nghĩ thôi chuyến này thì xương da phải để lại nơi đất lạ, không hòng gì sống. Song lại nghĩ, tiến hay lùi đều cùng một chết, hãy cố đợi xem thế nào.
Hôm sau cái người áo mũ chỉnh tề ấy lại đến gọi đi, nói: “Hôm nay có thể gặp được”. Rồi ông ta cưỡi ngựa phóng như điên. Viên châu tá cố đi bộ theo. Một lát, đến một cửa dinh như dinh tổng đốc, sai dịch dàn hàng hai bên tả hữu, tư thế nghiêm chỉnh. Người ấy xuống ngựa dẫn viên châu tá vào. Lại qua một cửa nữa, thấy một vị vương giả áo gấm mũ ngọc, ngồi quay hướng nam. Viên châu tá bước lên làm lễ bái yết. Vị vương giả hỏi:
- Nhà ngươi có phải là viên quan áp giải Hồ Nam không?
Viên châu tá thưa phải. Vị vương giả nói:
- Tiền còn đầy đủ đây. Đó là tiền mà quan Tuần nha ngươi khảng khái dâng nộp, chắc chắn là như thế.
Viên châu tá khóc, thưa lại:
- Kỳ hạn đã mãn, trở về sẽ bị gia hình. Việc bẩm bạch với quan trên lấy gì làm chứng cớ?
Vị vương giả nói:
- Điều đó không khó.
Rồi sai mang ra một cái tráp to, bảo rằng:
- Đem cái này về bảo đảm sẽ yên ổn.
Rồi ra lệnh lực sĩ đưa ra.
Viên châu tá sợ quá không dám ho he điều gì nữa, chỉ còn việc nhận tráp mà về. Đường qua núi qua sông tất cả đều khác với đường đi vào. Ra khỏi núi, người đưa đường mới quay trở lại. Vài ngày về đến Trường Sa, viên châu tá trình báo lại hết với quan Tuần. Nhưng quan càng cho là nói càn, nổi giận không cho biện bạch gì nữa, sai tả hữu mang dây ra trói. Viên châu tá vội đưa cái tráp ra. Quan Tuần mở ra xem chưa xong, mặt đã tái như chàm đổ, liền sai cởi trói và bảo:
Tiền bạc là việc nhỏ, hãy cho người lui.
Quan Tuần liền phát lệnh cho các thuộc quan phải lập tức vận chuyển bổ sung. Vài ngày sau quan ốm rồi mất.
Trước đó, quan cùng người thiếp yêu nằm ngủ, đến khi tỉnh dậy thì tóc đã bị cắt hết. Cả nha môn đều kinh sợ, không biết tại sao. Bây giờ trong tráp là mớ tóc ấy. Ngoài ra còn có thư rằng:
- “Nhà ngươi từ khi thành đạt làm quan thú quan lệnh, chức vị cực cao thì của tham ô, quà hối lộ kể sao xiết. Khoản bạc sáu muơi vạn trước đây đã nghiệp dĩ thu vào kho. Hãy nên mở rộng túi tham nộp bổ sung thêm lệ cũ. Còn viên quan áp giải không có tội, không thể xử càn. Trước đây gọt tóc người thiếp để cảnh cáo tí chút, nếu như không tuân lời dạy bảo, sớm muộn sẽ lấy đầu ngươi. Món tóc đưa lại kèm đây có thể làm tin”.Sau khi quan Tuần mất, người nhà mới truyền bức thư ấy. Về sau các thuộc viên sai người đi tìm lại cái xứ kỳ lạ nọ chỉ thấy núi cao lớp lớp, vực sâu thăm thẳm, không có một con đường qua lại nào.
NGUYỄN VĂN HUYỀN dịch

Truyện Liêu Trai Chí Dị Dế Chọi Đạo Sĩ Thư Sinh Họ Diệp Ðạo Sĩ Núi Lao Thụy Vân Vương Thành Anh Ninh Không đề Hồng Ngọc Bành Hải Thu Bộ Da Vẽ Xảo Nương Ngũ Thu Nguyệt Cừu Ðại Nương Tiểu Thu Thanh Phượng Phòng Văn Thục Công Tôn Hạ Thạch Thanh Hư Thanh Mai Cô Gái Áo Xanh Ðảo Tiên Gái Thần Thôi Mãnh Liên Hương Trương Hồng Tiệm Cô Gái Nghĩa Hiệp Ðại Nam Thư Sinh Họ Ðổng Nhan thị LÀM RỂ THẦN NHÂN VỢ CHỒNG TIÊN LẤY VỢ MA CÁT CÂN VÀ NGỌC BẢN NÓI ÐÙA, TƯỞNG THỰC THẦN HOA CÚC LẤY NGƯỜI, MA SỐNG LẠI THAY TIM, ÐỔI ÐẦU VÂN THÚY TIÊN CHỬ SINH TẾ LIỄU BÁO OÁN Hằng Nương Con Trai người lái buôn ( Cổ Nhi) Cô Tú ( A Tú ) Cô Tư Họ Hồ ( Hồ Tứ Thư ) Công Tử Họ Vi ( Vi Công Tử ) Uông Sĩ Tú Liên Tỏa Hoa Cô Tử HƯƠNG NGỌC Tiên Ông Họ Thành Tịch Phương Bình Hoa Sen Mùa Lạnh Vụ Án Bài Thơ Mộng Thấy Chó Sói CÔ TIÊM BẠCH THU LUYỆN Cô Gái Họ Mai Trần Vân Thê Mặc áo lá cây Mê sách Cởi truồng rượt ma Mỹ Nhân Cứu Mạng Kết duyên với ong Thứ Cỏ Giết Người Vạn Lý Tầm Phu Một nhà đĩ chồn Vợ Bé Là Chồn Con Gái Nhà Trời HỒ HAY ĐÙA Chuyện Lạ Chim câu Người Nuôi Rắn Nước Dạ Xoa Nàng Ba Hoa Sen Ma Học Đàn Lớp Học ma GIẤC MỘNG VỢ HỒ LÂM TỨ NƯƠNG HỒ NHƯ THẦN TẤM GƯƠNG HIỆN HÌNH Nghĩa Khí Cải Hóa Hồn Ma Duyên Tiên Âm Phủ Cắt Thịt Vì Tình Lên Chơi Trên Trời Háo Sắc Lụy Mình Tay áo làm mai Báo Ứng Trước Mắt Đào mả cô Canh Tình NGhĩa Với Chim Bà chúa Tây Hồ Chuyện Ở Đảo Thần Tiên Người Hóa Hổ Vương Giả Vụ Án Tình Si Con Người Quốc Sắc Cô Tân thứ mười bốn Một Đêm Lấy Ma Ba Ông Tiên Đại Bợm Tấm Gương Thu Hình Gái Báo Thù Cha Bức Họa Trên Tường Hồ Gã Con Mưa Tiền Thuật Mồm Kiếm Khách Lấy Vợ Công Chúa Thiên Cung Giấc Mộng Đắc Chí Người Học Trò Phượng Dương Trộm Đào Ba Ngày Làm Diêm Vương Mối Tình Già Xấu Người Đẹp Nết Mũi Dao Kinh Kha Hoá quạ, lấy vợ thần Nam Nam Thành Thần Trương Thành Nối Giấc kê Vàng Phiên Chợ Giữa Biển Oan Nghiệt Trường Văn Vợ Dữ Hơn Cọp Người nhỏ Liêm sĩ của kẻ làm quan Lộc số Quan trung thừa điều tra trộm Quan Tề điều tra cướp Thuốc cường dương Giết sói, báo thù cha Thần miếu Định số Bùa cờ bạc Chồn đầu thai làm người Ghen với nữ thần Chồn cuối triều Minh Khoẻ như hổ, nhanh như vượn Gái chồn Hồi sinh, khỏi bệnh tê liệt Cướp đội lốt sư Hóa chồn vì hiếu sắc Thi làm Thành Hoàng Để của cho con Hổ trả ơn người Làm bạn với chồn vô hình Kim đan của ma chồn Bảy chị em chồn Thần thánh cũng ưa nịnh