Nước Nga thời những năm 90-92 sống trong tình trạng khó khăn tột bậc. Ông già Ivan, một con người chân thật, vào chợ "Sống còn" ở Mạc tư khoa và thốt lên:
– Mẹ khỉ, khắp các cửa hàng, thịt thì không, cá thì chẳng, bơ cũng thiếu, pho mát thì càng không. Trong chợ thì…ối là là là, chúng nó định cắt cổ già chăng. – Vừa lúc đó, một anh công an tiến đến, vỗ nhẹ vào mông già:
– Này, nếu ông không im mồm đi, tôi sẽ cho ăn ngay cái báng súng đấy.
– Xin lỗi ngài công an, tôi xin im ngay. Tôi đã hiểu rồi, thưa ngài. – Già run rẩy rời xa chỗ mình đứng. Và khi chỉ còn lại một mình, nói thầm:
– Bố khỉ, thời buổi khó khăn đến mức, công an cũng không có đạn, mà phải sử dụng báng súng.