(Đoạn kết của phần thứ nhất)Nỗi buồn xa cách Huyền Viêm xâm chiếm cả tâm hồn Phương Thảo.Tuy nhiên, mười ngày sau, Phương Thảo gặp lại Bích Huyền. Xa cách lâu ngày, nay thấy Bích Huyền như đem đến cho nàng một cành hoa trong nắng hạ.Phương Thảo hỏi:- Lâu nay không thấy Bích Huyền, mình tưởng đã theo một cậu nhân tình nào đi khỏi xứ Huế rồi chứ.Bích Huyền nói đùa:- Phương Thảo đâu còn thì giờ như lúc thuyền còn tới lui Bến Ngự. Mình nghe Phương Thảo khắng khít với Huyền Viêm, chàng sinh viên đi làm cách mạng..Phương Thảo ngắt lời:- Thôi thôi, mình đâu phải là một nhà chính trị.Bích Huyền nhìn mặt Phương Thảo thấy nét mặt u buồn còn hằn sâu trong khóe mắt. Nàng hỏi:- Việc gì có vẻ buồn khổ vậy?- Mình đang khổ tâm vì bỗng nhiên Huyền Viêm mất tích.Rồi Phương Thảo toan kể lại câu chuyện vừa qua cho Bích IIuyền nghe. Bích Huyền xua tay:- Thôi thôi, mình biết cả rồi. Biết cả việc mất tích của chàng sinh viên đó nữa.Phương Thảo kinh ngạc:- Sao? Bích Huyền biết cả việc Huyền Viêm mất tích?- Đúng vậy! anh ta được tổ chức cách mạng đưa đi chữa bệnh ở một nơi xa…Phương Thảo hét to:- Tại sao anh ta không nói cho mình biết?Bích Huyền cười lớn:- Chính hôm nay mình đến đây thay mặt Huyền Viêm báo lại tin ấy. Phương Thảo nửa vui nửa buồn:- Mình không thể sống xa cách anh ấy.Bích Huyền an ủi:- Khi lành bệnh anh ấy trở về. Từ nay mình sẽ ở đây với Phương Thảo để Phương Thảo khỏi buồn.Phương Thảo mơ màng:- Còn gì vui hơn tình cũ bạn xưa!Bích Huyền nói với Phương Thảo:- Chúng ta sắp được làm lễ thoái vị của Bảo Đại tổ chức tại Huế.Phương Thảo trố mắt nhìn Bích Huyền hỏi:- Sao? Bảo Đại xuống ngôi à?- Đúng vậy! Quân phát xít Nhật thất bại đầu hàng Đồng Minh vô điều kiện.Chính phủ bù nhìn Trần Trọng Kim bị đổ theo. Nhân dân Việt Nam nổi dậy giành độc lập, triều đình Huế tan rã, Bảo Đại thoái vị trao quyền lại cho Chính phủ Cách mạng Việt Nam.Sáng ngày 29 tháng 8 năm 1945, nhân dân Huế tổ chức mít tinh trọng thể tại sân vận động để đón rước phái đoàn Chính phủ Cách mạng lâm thời từ Hà Nội vào nhận sự thoái vị của Bảo Đại.Phương Thảo và Bích Huyền có mặt trơng buổi lễ đóCụ Phạm Khắc Hòe thay mặt nhà vua đón chào phái đoàn tại sân vận động từ 9 giờ sáng.Phái đoàn gồm có các ông Trần Huy Liệu làm trưởng đoàn và hai đơàn viên là Nguyễn Lương Bằng và Cù Huy Cận.Cuộc mít tinh cho đến bốn giờ chiều thì phái đoàn vào đậu xe trước điện Kiến Trung. Bảo Đại mặc áo chẽn màu xanh từ phòng khách bước ra đón mời phái đoàn vào.Trưa 30 tháng 8- l945 cờ vàng nhà vua được kéo lên kỳ đài. Dân chúng bắt đầu tập họp trước cửa Ngọ Môn hàng vạn người.Từ các ngả đường, những đoàn người tiếp tục kéo đến như nước chảy, chật ních cả sân cỏ.Đúng bốn giờ, xe phái đoàn Chính phủ Cách mạng cắm cờ đỏ sao vàng tiến thẳng vào cửa chính Ngọ môn, giữa tiếng reo hò của dân chúng ở thành Huế.Phái đoàn bước xuống xe đi thắng lên lầu Ngũ Phụng. ở đây Bao Đại bịt khăn, mặc áo vàng, qưần trắng, giày thêu rồng ra đón.Trước hết ông Trần Huy Liệu nói ý nghĩa phái đoàn thay mặt Chính phủCách mạng lâm thời vào nhận sự thoái vị của Bảo Đại.Sau đó, Bảo Đại đọc tổ chiếu thoái vị một cách xúc động, trong đó có câu:''Thà làm dân một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ'' Bảo Đại đọc xong thì trên kỳ đài cờ vàng của nhà vua từ từ hạ xuống, và lá cờ đỏ sao vàng được kéo lên cùng với tiếng reo vang của dân chúng Đế đô.Bích Huyền nắm tay Phương Thảo nói:- Cuộc sống ảnh hưởng con người và con người cũng có nhiều khả năng biến đối cuộc sống.Phương Thảo gật đầu nói:- Đây là một cuộc đổi đời…Một biến chuyển của lịch sử… Hết tập I