CHƯƠNG 5

    
ã đến giờ phút trời tối nhất ở sa mạc Li Bi, Những vì sao cuối cùng đã biến mất, Ánh sáng lờ mờ chưa thấy xuất hiện ở chân trời.
Bóng tối mù mịt bao trùm xuống đầu Nadine, trời lạnh ngắt, Dân Bedouin gọi giây phút này là thời khắc của tử thần, lúc ma quỷ vẫn còn gieo rắc những nỗi kinh hoàng trong đêm, trước khi rút về mồ mả dưới cát, Chị biết sa mạc nằm lòng, cũng như chị đã biết rõ về mẹ chị, và cũng như Raza biết rõ về chị.
Chị cảm thấy sự hiện diện của hắn ta ở đây, Hắn chắc đang đứng một mình đâu đó, thu mình lại như một con báo ngoài sa mạc đang rình mồi, cái đầu của hắn như tạc ra từ đá cứng đang nghiêng nghiêng tới trước để nghe ngóng, cặp mắt đen nhánh lim dim để thấy rõ những gì không ai thấy nổi.
Năng lượng trong người hắn tỏ ra trong bóng tối như một vật có thể sờ mó được, có sức lôi cuốn người ta, như là hắn đang đứng trước đám đông kêu gọi, xách động mọi người vậy, Chị thấy hắn như có một năng lực thật siêu phàm, Raza hiện đang sử dụng năng lực này để làm cho những người lính mới phải khiếp sợ.
Hắn lặng lẽ đếm chúng khi chúng chạy vào vị trí, cứ mười hàng gôm, năm mươi tên, không có tên nào quá hai mươi tuổi, vài đứa chưa đến mười bốn tuổi, Số này mới tuyển ở các trại tỵ nạn tại Li Băng, Có vài đứa đã từng giết người, tất cả đêu tỏ ra hăng hái trong việc giết chóc này lắm.
Hắn đã hứa với chúng rằng trong trại huấn luyện này chúng sẽ học được cách giết người mà chúng không bao giờ tưởng tượng ra được, Nhưng vấn đê là không phải giết bằng dây thắt cổ, bằng dao, bằng đặt bảy mìn, bằng bom hay bằng súng đạn, mà chủ yếu là chúng phải giết người với tinh thần hoàn toàn có kỷ luật, Và như thế lậ khi đứng nơi thao trường, chúng không được động đậy.
Trong tuần lễ khi mới đến, những anh lính mới này đã phải đứng im lặng chú ý hàng giờ rồi, Những ai nhúc nhích là sẽ bị phạt bằng cách mang bao cát nặng trên vai đi giữa nắng trưa.
Những ai gục xuống, sẽ bị kéo đầu dậy, buộc phải tiếp tục đi, Nếu gục nữa, sẽ bị đánh đập rất tàn nhẫn, Đêm qua, Raza đã nói cho chúng biết rằng những hình phạt nhẹ nhàng đã qua.
Những anh lính mới về trại với tâm trạng ấm ức bết an, Bây giờ hắn đang chờ đợi có ai vi phạm đầu tiên, Tiếng giày di động trên sườn đá,tay thay đổi vị trí trên khẩu Kalashnikov, miệng mím chặt lại để khỏi run, Hắn có thể nghe những tiếng động nhẹ nhàng nhất, Chờ đợi, hắn thích thú trước nỗi run sợ của mọi người do hắn gây nên, hắn thích thú vì hắn đã có quyền, thích chi được nấy.
Raza liếc nhìn về phía Nadine đang đứng, Chị cao so với phụ nữ người Palestine, mái tóc dày màu hung quấn chặt dưới chiếc mũ lưỡi trai biệt kích, và thân hình kín đáo dưới bộ áo quần lao binh, Khuôn mặt chị, nước da tai tái và có
nét xinh xắn như một công chúa của vua Ai Cập.
Chắc chị đang chăm chú nhìn tới trước, Mặc dù không thấy được chị, nhưng hắn chắc thế nào chị cũng đứng như thế, vì hắn đã nói cho chị biết chị phải đứng như thế nào ngoài thao trường rồi, Nadine vẫn răm rắp tuân lệnh hắn.
Người em gái của chị, cô Shema, đã từng làm công việc rhư chị, Vì thế mà hắn đã chọn cô để mang những lệnh bí mật nhất của hắn đến cho các tên đứng đầu các chi bộ ở khắp châu Âu.
Hắn đã cho Shema ăn mặc đúng vai, ra lệnh cho cô ở tại những khách sạn hạng nhất và đi máy bay hạng nhất, Cô ta đã đóng vai cô con gái có học được cưng chiều của một triệu phú A Rập rất hoàn hảo, Cô ta đã chuyển giao những chỉ thị của hắn ở trong các bảo tàng viện và trong những phòng trưng bày hội họa.
Thế rồi cô gái đã quên mất vai trò của mình, cô xía vào các khẩu phần ăn uống kham khổ của những "Cảm tử quân" khi cô về lại căn cứ, cô phàn nàn về nhiệm vụ đứng quân anh gác và làm những công việc lặt vặt khác.
Vì Shema làm tốt công việc, cho nên hắn chỉ cảnh cáo cô ta, cho cô biết với tư cách như thế, cô sẽ không được tha thứ đâu, Thế rồi, khi hắn thấy cô ta tỏ ra kiêu ngạo với hắn trước những người khác, hắn bèn trừng phạt cô ta bằng phương pháp hắn đã dùng đối với các phụ nữ dưới quyền hắn.
Hắn giao Shema cho một phụ tả của hắn để ngủ đêm, anh chàng phụ tá này là người Sudan, đen nhẻm, anh ta rất sợ bản tánh tàn bạo và tính bạo dâm của hắn.
Sáng hôm sau, Shema đến tìm hắn để xin tha thứ, Hắn lặng lẽ, lạnh lùng nhìn cô ta, Cô ta đứng yên trước mặt hắn như một kẻ biết ăn năn hối lỗi, Sau một hồi, hắn nói với cô rằng hắn cho cô một dịp may cuối cùng nữa.
Sự thực là hắn không có người để chuyển những lệnh
mới đến cho một tổ chức đánh bom ở Đức, Hắn bảo Shemai bay từ Cairo thẳng đến Munich, Nhưng cô ta lại bay đến Franfurt.
Khi cơn giận về việc bất tuân của cô đã giảm bớt hắn mới nhớ ra Sheme rất thích khung cảnh những đồng quê trù phú, vì cô ta là một cư dân ngoài sa mạc, cho nên hễ có dịp là cô lại thích đi xe lửa để ngắm cảnh.
Điều mà cô ta không ngờ đến, là một tên trong toán của Nidal đã giết một tùy viên văn hóa của Israel ở Bonr, một giờ trước khi chuyến bay của cô hạ cánh.
Mạng lưới mật vụ của Đức đứng ở ga xe lửa Munich, khi xe lửa đến, họ bắt ngay cô ta, Máy vi tính của họ liền nhận diện ra cô ta ngay, Shema bị buộc tội, kết án tòng phạm vào vụ sát nhân, mà thật ra cô ta không dính dáng gì tới vụ này hết, Người Đức kết án cô năm mươi năm tù, Như thế cô còn phải ở tù thêm bốn mươi tám năm nữa.
Khi Raza nói cho Nadine biết những gì đã xảy ra, chị hết sức sững sờ, Hắn nhún vai rồi cho biết, làm cách mạng thực sự thì phải chấp nhận hình phạt như thế, Hắn thoáng thấy nét căm hờn trong đôi mắt to màu xanh lơ của chị, Nhưng rồi tất cả đêu qua mau, Hắn lại đề bạt chị lên, nhắc cho chị nhớ chị phải thi hành những gì hắn yêu cầu.
Khi biết chắc Nadine vẫn còn đứng như thế, Raza lại, càng thấy phấn khích thêm, hắn đưa mắt quan sát những hàng lính mới, Hắn đã nói với họ rằng chỉ có rắn, thằn lằn, bò cạp mới có thể không tuân lệnh hắn ở đây mà thôi.
Nadine cảm thấy uy tín của hắn tỏa ra khắp nơi, như đang cọ xát vào người chị, Và bỗng nhiên chị thây người nổi hứng lên, Ngoài thằng con trai đã hiếp chị năm chị 12 tuổi, thì chỉ có Raza là người duy nhất chị biết mà thôi, Lần đầu tiên hắn sờ mó chị tính đến nay đã sáu tháng rồi.
Sau khi hắn đã nói cho chị biết chuyện xảy ra cho Shema, Raza đã đi xa thêm một chuyến khác, Trước khi đi, hắn bố trí cho chị công việc trong bệnh viện của trại ở đây ít có việc làm, vì những "Cảm tử quân" hết sức khỏe mạnh, Chị dành thì giờ đọc sách trong thư viện, thư viện này nằm trong tòa vila, có rất nhiều sách về cách mạng.
Một buổi tối, chị đến đấy, đang đọc lướt một số sách thì chị quay lại, thấy Raza đang đứng sau chị, cúi người nhìn chị, Hắn mỉm cười, hỏi chị có tìm ra cái gì hay ho không, vừa hỏi hắn vừa sờ vào cánh tay chị.
Không có người đàn ông nào sờ chị như thế, hắn cố ý sờ, thật lâu và rất dâm dật, Chị đứng trân người ra, không biết làm gì, Hắn vẫn cười vừa áp sát vào người chị, thoa hai cánh tay, thoa cổ chị, Chị nhắm mắt lại, thấy hơi thở tăng nhanh Rồi không nói một lời, hắn đè chị xuống nền nhà, cơ thể nặng nê của hắn như muốn đè bẹp cả người chị.
Và khi hắn đã cưỡng đoạt được chị, chị lại tự nhủ phải làm như thế để có thể cứu Shema, Khi đã thỏa mãn thú tính xong, hắn nằm lăn sang một bên trên sàn nhà lát gạch men mát lạnh, rồi hắn nhìn chị, Hắn nói rất dịu dàng rằng kể từ lúc ấy chị là vợ hắn.
Kể từ đó hắn làm tình với,chị bằng những phương pháp chị không tưởng tượng ra nổi, Thoạt tiên khi hắn cưỡng đoạt chị, chị cảm thấy bị hành hạ quá thể, Rồi cơn đau đớn qua đi, chị thấy như mình phải thi hành m!!!14262_8.htm!!! Đã xem 26530 lần.

Đánh máy: Thụy An An
Nguồn: Thụy An An – HSVForum.vn
Được bạn: mọt sách đưa lên
vào ngày: 17 tháng 2 năm 2013