Hiệu định: NhiePhon, Dịch Giả: vaan_2410, DT, eminent, Ryu Kenshin, diatham,quangnho, umbla2000, Duy ngã độc tôn , darkxiiindp, minhsbv, LacDeTuTai,TamBao , dtkh,Nhặn môn quần
Chương 19
Lôi Phạt Thiên Tôn Đích Hàng Lâm

    
rong phòng mờ tối chỉ có một ngọn nến hồng đang cháy, ngọn lửa nhẹ nhàng đung đưa. Lôi Yểm thần vương ‘Chu Vô Luyến’ chằm chằm nhìn ngọn nến hồng không nháy mắt.
Ngọn nến càng lúc càng ngắn, cho đến khi tắt hẳn.
- Ồ.
Sau khi nến tắt, trong phòng mờ tối mới vang lên một tiếng thở dài. Qua hồi lâu, trong gian phòng mờ tối lại tỏa sáng hiện lên một cây nến hồng, nến tiếp tục cháy…
Cũng không biết cháy hết nhiều ít bao nhiêu cây nến.
- Tam đệ, nhanh đến Thánh Hoàng điện một chuyến.
Thanh âm Tây Bắc thánh hoàng ‘Chu Hoắc’ đột nhiên vang lên trong đầu Chu Vô Luyến, Chu Vô Luyến thong thả động đậy, hai mắt đột nhiên mở ra, một đạo lôi điện như chớp lóe lên, ngọn nến đang cháy bình thường trực tiếp biến thành hư vô.
“Chi nha.”
Đẩy cửa phòng bước ra, Chu Vô Luyến ngẩng đầu nhìn lên không trung, trên không trung có vô tận lôi điện lóe lên, trên không Lôi Phạt thành vĩnh viễn có vô số lôi điện tràn ngập.
Mặc dù vừa rồi Chu Hoắc truyền âm có vẻ tương đối cấp bách, nhưng Chu Vô Luyến vẫn không có chút gấp gáp nào. Chậm rãi li khai phủ đệ của mình, từng bước hướng Thánh Hoàng điện đi đến.
Cho đến khi đến đại môn Thánh Hoàng điện.
- Là Yểm Nhi? - Một đạo thanh âm ôn hòa truyền ra từ trong Thánh Hoàng điện.
Chu Vô Luyến từ lúc bắt đầu có vẻ chán nản, nhưng lúc này khí thế toàn thân đột nhiên biến đổi, đi nhanh hơn hẳn, bước vào trong Thánh Hoàng điện.
Chỉ thấy trên đại điện của Thánh Hoàng điện có một ngân phát lão giả ngồi đó, lão giả này có đôi mắt sắc sảo như chim ưng, môi mỏng có chút đỏ tía. Mà mỗi một sợi tóc dài ngân sắc đều lóe ra quang mang trong suốt, nếu không quan sát cẩn thận, căn bản không chú ý đến ở giữa hai lông mày có một nốt chấm đỏ rực.
Dưới đại điện, Tây Bắc thánh hoàng ‘Chu Hoắc’ đứng đó, Lôi Vũ thần vương ‘Chu Thông’ cùng nhi tử của Chu Vô Luyến, ‘Chu Nhiên’. Thái độ của tam đại thần vương lúc này đều rất lễ phép.
- Phụ thân.
Chu Vô Luyến cúi người nói.
Ngân phát trường bào lão giả này chính là một trong thần giới tam đại thiên tôn Lôi Phạt thiên tôn. Chỉ nhìn bề ngoài cùng ánh mắt là biết Lôi Phạt thiên tôn là một người cực kì nghiêm khắc, lãnh khốc.
- Yểm nhi. - Lôi Phạt thiên tôn đối mặt Chu Vô Luyến, trên mặt lại có chút cười nhẹ.
Lôi Phạt thiên tôn vì sao xưng hô với ‘Chu Vô Luyến’ lại gọi là ‘Yểm Nhi’? Thực ra Chu Vô Luyến vốn tên là Chu Yểm, Lôi Phạt thiên tôn có ba người con—đại nhi tử Chu Hoắc, nhị nhi tử Chu Thông, tam nhi tử Chu Yểm.
Chỉ là sáu ngàn vạn ức năm trước, Chu Yểm đổi tên thành Chu Vô Luyến.
- Không biết phụ thân đại nhân lần này trở về là có chuyện gì? - Chu Vô Luyến lãnh đạm nói, chỉ là trong ánh mắt có một tia lễ phép đối với phụ thân.
Lôi Phạt thiên tôn liếc nhìn tam nhi tử của mình trong lòng thầm than.
Lôi Phạt thiên tôn rất rõ ràng, bản thân tam nhi tử trong tim sớm đã chết, sống không thể yêu, sợ rằng không có sự tình gì có thể khiến hắn kích động hưng phấn. Mỗi lần nghĩ đến việc nhi tử của mình đổi tên thành ‘Chu Vô Luyến’, trong lòng y liền thấy bất lực.
- Lần này ta trở về chủ yếu là vì gần đây thần giới đột nhiên xuất hiện một người tên Tần Vũ, nghe nói Tần Vũ làm Lôi Phạt thành ta rất hỗn loạn? Chuyện này có thật không? - Lôi Phạt thiên tôn ánh mắt quét nhìn bốn người phía dưới.
Chu Hoắc trên mặt phảng phất có vẻ hổ thẹn, lúc này lên tiếng:
- Phụ thân, chuyện này đích xác là thật.
Lôi Vũ thần vương ‘Chu Thông’ nói rõ hơn:
- Phụ thân, Tần Vũ này căn cứ theo lời Chu Hiển, hai vạn năm trước hắn chỉ là một tiểu nhân vật ở phàm nhân giới. Mà như hôm nay hắn lại có thể luyện chế ra nhất lưu hồng mông linh bảo, hơn nữa thực lực phi thường quỷ dị!
- Ha ha… thực lực này tại sao lại nói là quỷ dị? - Lôi Phạt thiên tôn cười nhạt nói.
Lôi Phạt thiên tôn bình thường căn bản không thích quan tâm sự tình của Lôi Phạt thành, bởi vì y tin rằng không có người nào dám chọc giận Lôi Phạt thành. Chỉ là lần này y phiêu du tại hạ giới mới trở lại thần giới, ngẫu nhiên nghe được có người diễn tả lại sự tình của Lôi Phạt thành, vậy y mới biết được đại khái sự tình.
- Gia gia. - Chu Nhiên cung kính nói, - Tần Vũ hắn cũng chưa trở thành thần vương, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nghi hoặc là… Tần Vũ có thể tiến hành thuấn di, thậm chí có thể thi triển ‘thời gian gia tốc’.
- Có thể thuấn di, thời gian gia tốc? Chưa thành thần vương? - Lôi Phạt thiên tôn nhẹ gật đầu, trên mặt lại không có quá nhiều kinh ngạc.
- Kinh khủng nhất là hắn có thể phá vỡ ‘đống kết không gian’ của lục đại thánh hoàng đồng thời thi triển.
Trực tiếp phá hỏng không gian, Chu Nhiên trong lời nói ẩn chứa cảm thán.
- Ồ?
Lôi Phạt thiên tôn mi mắt dựng lên, y cuối cùng cũng kinh ngạc.
- Phụ thân đại nhân, hình như đối với Tần Vũ có điều gì hiểu rõ? - Chu Hoắc dò hỏi.
Lôi Phạt thiên tôn gật đầu nói:
- Đó là tự nhiên, không lâu trước đây, Tần Vũ tại Sơn Hải cung đã bước lên bậc cao nhất thông thiên thai giai, ta tự nhiên có chú ý đến hắn. Vì thế ta cũng cùng đại sư huynh, tam sư đệ đã bàn luận chuyện liên quan đến Tần Vũ, bất quá theo lời đại sư huynh… những gì tồn tại liền có đạo lý, không cần tìm hiểu tới cùng.
- Phiêu Vũ thiên tôn?
Chu Hoắc cổ họng như nghẹn lại một chút mới dò hỏi.
- Phụ thân đại nhân, Phiêu Vũ thiên tôn cùng Tần Vũ có chút quan hệ? Nếu như Phiêu Vũ thiên tôn phi thường coi trọng Tần Vũ, Lôi Phạt thành chúng ta cho dù nhẫn nhịn một chút khẩu khí cũng không tính là gì cả.
- Nhịn?
Lôi Phạt thiên tôn hừ lạnh một tiếng, nốt chấm hồng giữa mi tâm sáng ngời,
- Các ngươi yên tâm, ta đã dò hỏi đại sư huynh, Tần Vũ cùng huynh ấy không có quan hệ, các ngươi muốn đối phó như thế nào với Tần Vũ thì cứ toàn quyền xuất thủ, nếu thực sự không thành… lão già ta cũng có thể xuất thủ.
Lời này vừa ra, trong đại điện bốn đại thần vương tất cả đều kinh ngạc, ngay cả Lôi Yểm thần vương ‘Chu Vô Luyến’ cũng kinh ngạc nhìn phụ thân hắn.
Lôi Phạt thiên tôn lạnh lùng nói:
- Tại đây - đại địa vũ trụ ta cam đoan, Lôi Phạt thành là nguồn gốc của ta, cũng là nguồn gốc của các ngươi, vô luận như thế nào tuyệt đối không cho phép có người vũ nhục lôi Phạt thành, chà đạp lên tôn nghiêm của Lôi Phạt thành.
- Dạ, phụ thân đại nhân.
Chu Hoắc trong lòng mừng rỡ, có lời này của Lôi Phạt thiên tôn, hắn đã có thể hoàn toàn yên tâm. Để bọn họ mấy người chiến đấu không bằng để phụ thân tự mình ra tay, điều này không phải là chắc thắng sao?
Thực lực của Lôi Phạt thiên tôn căn bản không phải hoài nghi?
- Bất quá…. - Lôi Phạt thiên tôn đột nhiên trầm ngâm nói.
Phía dưới tứ đại thần vương đều im lặng nghe, có từ “bất quá” này xem ra muốn Lôi Phạt thiên tôn xuất thủ đối phó với Tần Vũ cũng không phải đơn giản như vậy.
- Bất quá đại sư huynh đã giao phó cho ta việc Thiên Tôn sơn sắp phủ xuống, từ lúc Thiên Tôn sơn phủ xuống cho đến khi tân thiên tôn sinh ra, tại đây trong khoảng thời gian này, ta chỉ có thể xuất thủ một lần. Trong đoạn thời gian này ta không thể xuất thủ đối với một người nào, để tránh phá vỡ cân bằng khi tranh đoạt tân thiên tôn.
Lôi Phạt thiên tôn nhìn phía dưới tứ đại thần vương,
- Các ngươi có rõ ràng ý tứ của ta không, nếu như muốn để ta xuất thủ đối phó với Tần Vũ chỉ có hai giai đoạn, một là trước khi Thiên Tôn sơn phủ xuống, hai là sau khi tân thiên tôn sinh ra, còn giữa khoảng thời gian này… ta không có khả năng xuất thủ, nếu không đại sư huynh cùng tam sư đệ cũng tìm đến ta làm phiền.
Chu Hoắc, Chu Thông, Chu Nhiên đều ngầm thở dài một hơi.
- Phụ thân đại nhân, Tần Vũ này chúng con nhất định phải giải quyết trước khi Thiên Tôn sơn phủ xuống. Nếu như chúng con giải quyết không được, lúc đó làm phiền phụ thân đại nhân cũng không muộn. - Chu Hoắc cung kính nói.
Lôi Phạt thiên tôn gật đầu.
- Nhỡ kỹ, đừng có quá cậy mạnh. - Lôi Phạt thiên tôn giao phó một tiếng.
- Dạ, phụ thân đại nhân (gia gia).
Phía dưới tứ đại thần vương đều cúi người nói.
- Ân, khoảng thời gian này ta ngụ ở chỗ cũ, các ngươi không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta.
Lôi Phạt thiên tôn bình thản nói một tiếng, lại nhìn thoáng qua Chu Vô Luyến rồi nhanh chóng biến mất trên đại điện.
Đợi cho Lôi Phạt thiên tôn biến mất, tứ đại thần vương đều mới đứng thẳng dậy.
- Tốt. - Chu Hoắc vỗ mạnh hai tay, trong mắt lộ vẻ hưng phấn, - Ha ha, có lời này của phụ thân, ta sẽ không phải sợ đầu sợ đuôi nữa. Phải, phụ thân nói rất phải… tôn nghiêm của Lôi Phạt thành ta không người nào có thể chà đạp.
Bên cạnh, Chu Thông cùng Chu Nhiên sắc mặt cũng tràn đầy hân hoan.
- Lần này Tần Vũ chắc chết không còn nghi ngờ. - Chu Thông cũng cười lên tiếng nói.
Bọn họ tam đại thần vương đều rõ ràng, khi một thiên tôn xuất thủ, uy lực đều vượt quá bát đại thánh hoàng liên thủ.
Tuyệt đối là vô địch.
Dưới Thiên tôn không ai có thể làm rung động nổi thiên tôn.
- Đại ca, nhị ca, Nhiên nhi, ta trước tiên trở về, nếu như các ngươi cần ta trợ giúp đối phó với Tần Vũ, nói với ta một tiếng là được.
Nói xong Chu Vô Luyến liền phất tay chuyển thân thong thả li khai.
Chu Nhiên nhìn dáng vẻ buồn thảm của phụ thân mình trong lòng vô cùng bất đắc dĩ.
Trong lúc Lôi Phạt thiên tôn đi đến Lôi Phạt thành, tại tân vũ trụ Tử Huyền tinh trong Tử Huyền phủ, Tần Vũ cùng một nhóm người lại vô cùng huyên náo.
- Lên mã, chiếu tướng!
Tần Vũ vừa di động mã, lập tức miệng cười to nói:
- Phí Phí, mở to mắt mà nhìn, song mã chết, đệ chết chắc. - Tần Vũ lúc này cười cực kỳ vui vẻ.
Hầu Phí nhìn bàn cờ trước mắt liền gấp gáp liên tục gãi tai, lại nhìn Hắc Vũ bên cạnh, Hắc Vũ cũng nhướng mày, trên mặt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
- Xuống tượng, cộng cả các ngươi hai người cũng không phải là đối thủ của ta. - Tần Vũ tự tin nói.
Hầu Phí bĩu môi:
- Đại ca, có bản sự đừng cùng ta với tạp mao điểu đánh, đến cùng Lập Nhi tỷ tỷ đánh đi, ngày hôm qua huynh cùng Lập Nhi tỷ tỷ đánh mười ván, huynh thắng được mấy ván?
Tần Vũ nhất thời ấp úng.
Mười ván? Không thắng được ván nào!
- Nếu như không phải bị Lập Nhi đánh cho thua thê thảm, bản thân ta việc gì phải đến quấy rầy hai người các ngươi? Di, Hầu tử, Lan thúc đâu?
Tần Vũ tâm ý vừa động, toàn bộ sự việc xảy ra trong tân vũ trụ hết thảy đều ở trong đầu hắn.
- Lan thúc không có mặt trong tân vũ trụ?
- Ồ phải rồi, buổi sáng trong khi huynh còn đang ở trên giường cùng Lập Nhi tỷ tỷ, Lan thúc có nói với đệ rằng sẽ trở về Phiêu Tuyết thành.