iáo sư Miguel Cygneriaz biết rằng từ nay về sau, chẳng điều gì có thể ngăn nổi họ chuyển sang giai đoạn cuối cùng. Ông có trong tay thứ vũ khí tối thượng chống lại mọi lực lượng bóng tối. Ông cầm chất lỏng ánh bạc đổ vào một cái chậu. Rồi ông đổ một thứ chất lỏng màu đỏ vào và tiến hành công việc mà ngôn ngữ hóa học vẫn gọi là quá trình đông tụ lần hai. Thế là chất nền trở nên sặc sỡ sắc màu, tựa như đuôi của một chú công. Giáo sư Cygneriaz đặt cái chậu vào thùng ủ men. Ông chỉ còn mỗi việc chờ đợi. Giai đoạn cuối cùng chỉ cần thứ chất mà máy móc khó lòng kiểm soát nổi này thôi: thời gian. 94. CÁC NGÓN TAY LÙI BƯỚC Đang xông lên tấn công thì đột nhiên các hàng lính bộ binh tiên phong bị một đám mây màu xanh ve bao phủ khiến chúng ho dữ dội. Thế là ở phía trên, đám bọ hung tê giác đâm vào những ngọn núi mù mờ chuyển động. Lúc bay đến ngang tầm mớ tóc rậm rì của Cécile Dupeyron, lũ kiến pháo binh liền tiết ra thứ nước bọt axit của chúng. Hệ quả duy nhất mà hành động ấy mang lại là giết chết ba con rận con đang định làm ổ trên đó. Một nhóm kiến pháo binh khác tập trung bắn vào một khối cầu màu hồng lớn. Làm thế nào chúng có thể biết được đó là ngón chân cái mập mạp thò ra khỏi chiếc xăng đan của một người phụ nữ? Cần phải tìm cách khác, bởi trong khi đối với loài người, khả năng ăn mòn của axit formic cũng chỉ như nước chanh thì những đám mây diệt côn trùng màu xanh ve kia lại đang khiến hàng ngũ quân Bel-o-kan bị chia cắt thảm hại. Hãy tìm các lỗ hổng của chúng, con số 9 thét lên, bức thông điệp nhanh chóng được những con có kinh nghiệm chiến đấu với động vật có vú và loài chim truyền đi. Nhiều đội quân dũng cảm xông lên tấn công những kẻ khổng lồ. Chúng kiên quyết bám hàm dưới của mình vào từng sợi vải, khiến áo phông bằng cô tông cũng như quần soóc cùng chất liệu bị tổn hại lớn. Thế nhưng áo khoác có mũ của Virginie Dupeyron (30% acrylic, 20% polyamit) lại có vẻ giống như bộ giáp thực sự mà những gọng kìm thuộc đế chế Myrmécéen không thể đạt được bất kỳ kết quả đáng kể nào. - Có một con kiến trong mũi con. Ái! - Nhanh lên nào, lấy thuốc diệt côn trùng đi! - Dù sao chúng ta cũng không thể xịt thuốc diệt côn trùng lên người chúng ta được! - Cứu con với! Virginie rên rỉ. - Đúng là tai vạ! Charles Dupeyron vừa kêu lên vừa cố dùng tay xua lũ sâu bọ cánh cứng đang vo ve quanh gia đình ông. - Chúng ta sẽ chẳng bao giờ thoát khỏi... ... chẳng bao giờ thoát khỏi lũ quái vật này. Chúng quá lớn, quá mạnh. Chúng thật khó hiểu. 103 và con số 9 đứng ở chỗ nào đó trên cổ Georges hăng hái tranh luận về tình hình. 103 hỏi liệu chúng có mang các chất độc ngoại lai đi không. Con số 9 trả lời rằng có, đó là nọc ong hoặc ong vò vẽ, và nó sẽ đi tìm ngay lập tức. Cuộc chiến còn trở nên khốc liệt hơn khi nó quay trở lại, trên các đầu chân mang theo một quả trứng chứa đầy thứ chất lỏng màu vàng thường tiết ra từ ngòi ong. Làm thế nào để truyền được bây giờ? Chúng ta đâu có ngòi. 103 không trả lời, nó chọc hàm dưới vào lớp thịt hồng hồng và chọc sâu hết mức có thể. Nó lặp đi lặp lại nhiều lần hành động ấy bởi lớp đất mềm nhưng rất dai. Cuối cùng cũng được! Nó chỉ còn một việc là đổ thứ chất lỏng màu vàng vào lỗ hổng màu đỏ đang sôi sùng sục. Chuồn thôi. Cuộc rút lui không được thuận buồm xuôi gió. Con vật khổng lồ co giật, nghẹt thở, rung bần bật và phát ra những ầm thanh ồn ĩ. Georges Dupeyron gập đầu gối lại rồi nghiêng người ngã sụp xuống. Georges bị những con quỷ tí hon làm cho khiếp sợ. Georges ngã quỵ. Bốn đội quân kiến lạc trong mớ tóc nó, nhưng nhiều đội quân khác lại tìm được sáu cái lỗ hổng của nó. 103 bình tâm lại. Lần này, không nghi ngờ gì nữa. Chúng đã bắt được một tên! Ngay lập tức nỗi hãi sợ các Ngón Tay ngừng ám ảnh nó. Thật tuyệt làm sao khi một nỗi sợ kết thúc! Nó cảm thấy được tự do. Georges Dupeyron nằm sõng soài trên đất và không cử động nữa. Con số 9 lao tới, trèo lên mặt thằng bé và leo khắp cái khối hồng hồng ấy. Quả thực một Ngón Tay giống hệt như một lãnh thổ trọn vẹn. Nó mới đi được một chút mà đã mất ít nhất một trăm bước chiều rộng và hai trăm bước chiều dài rồi! Ở đó có mọi thứ: những cái hang, những thung lũng, những ngọn núi và những miệng núi lửa. Con số 9, vốn có hàm dưới dài nhất trong đoàn quân thập tự chinh, nghĩ rằng Ngón Tay này chưa chết hẳn. Nó leo lên lông mày, dừng lại ở gốc mũi ngay giữa hai mắt, chỗ mà người Hindou vẫn gọi là con mắt thứ ba. Nó nhấc cao đầu nhọn của hàm dưới bên phải. Đầu nhọn ấy lóe lên dưới ánh mặt trời như thanh kiếm huyền thoại tuyệt diệu của vua Arthur. Rồi bằng một cú chọc sắc gọn, phập! nó đâm sâu hết mức vào bề mặt màu hồng ấy. Con số 9 rút lưỡi kiếm kitin của mình ra trong thứ tiếng động nghe như tiếng mút. Ngay lập tức, một dòng nước màu đỏ phọt ra phía trên râu nó. - Anh yêu! nhìn này, Georges có vẻ không ổn chút nào! Charles Dupeyron buông bình xịt diệt côn trùng xuống đám cỏ và cúi nhìn con trai mình. Hai má thằng bé chuyển sang đỏ lựng, nó thở rất khó khăn. Lũ kiến bò khắp người nó thành từng đàn một. - Thằng bé bị dị ứng rồi! viên cảnh sát trưởng hét lên. Phải nhanh chóng tiêm cho nó, phải đưa nó đến bác sĩ... - Chuồn khỏi đây thôi, mau lên nào! Thậm chí chẳng thèm thu đám đồ dã ngoại lại, gia đình Dupeyron chạy về phía ô tô, Charles bế con trai trên tay. Con số 9 nhảy kịp. Nó liếm máu Ngón Tay còn dính ở hàm dưới bên phải của nó. Từ nay ai nấy đều hay biết. Các Ngón Tay không phải không thể bị thương. Chúng có thể gây tổn hại cho các Ngón Tay. Chúng có thể đánh bại các Ngón Tay bằng nọc ong. 95. NICOLAS Thế giới của các Ngón Tay đẹp tới nỗi không con kiến nào hiểu nổi. Thế giới của các Ngón Tay yên bình tới nỗi âu lo và chiến tranh đều bị đẩy lùi. Thế giới của các Ngón Tay hài hòa tới nỗi ai nấy sống trong đó đều thường xuyên cảm thấy ngất ngây. Bọn ta sở hữu trong tay những công cụ cho phép bọn ta không bao giờ phải làm việc. Bọn ta sở hữu trong tay những công cụ cho phép bọn ta di chuyển rất nhanh trong không gian. Bọn ta sở hữu trong tay những công cụ cho phép bọn ta ăn uống mà không mất chút công sức nào. Bọn ta có thể bay. Bọn ta có thể đi dưới nước. Bọn ta thậm chí còn có thể rời khỏi hành tinh này để đến phía bên kia bầu trời. Các Ngón Tay có thể làm mọi thứ bởi các Ngón Tay là chúa trời. Các Ngón Tay có thể làm mọi thứ bởi các Ngón Tay rất to lớn. Các Ngón Tay có thể làm mọi thứ bởi các Ngón Tay rất mạnh mẽ. Đó là sự thật - Nicolas! Cậu bé vội vàng tắt máy và làm ra vẻ đang tra cứu cuốn Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối. - Vâng ạ thưa mẹ? Lucie Wells xuất hiện. Nom cô rất gầy yếu nhưng ánh mắt tối sầm của cô lại hết sức sống động nhờ một sức mạnh kỳ lạ. - Con không ngủ à? Đến giờ ngủ của chúng ta rồi đấy. - Mẹ biết đấy, đôi khi con tỉnh giấc để tra cứu cuốn Bách khoa toàn thư. Cô mỉm cười. - Con có lý. Có vô khối thứ cần học trong cuốn sách đó. (Cô giữ vai con trai.) Nicolas, nói cho mẹ hay, con vẫn không muốn tham dự các buổi họp thần giao cách cảm của chúng ta sao? - Không, không phải bây giờ. Con nghĩ mình vẫn chưa sẵn sàng. - Khi nào sẵn sàng, con sẽ cảm thấy sẵn sàng một cách hoàn toàn tự nhiên. Đừng ép bản thân. Cô ôm con trai vào lòng và xoa xoa lưng cậu bé. Cậu khẽ lách ra khỏi vòng tay mẹ, càng ngày cậu càng trở nên kém nhạy cảm với những biểu hiện tình cảm mẹ con thế này. Lucie thì thầm vào tai con trai: - Giờ con không hiểu đâu, nhưng một ngày nào đó... 96. CON 24 LÀM NHỮNG GÌ NÓ CÓ THỂ (BẰNG NHỮNG GÌ NÓ CÓ) Con 24 bước về phía mà nó hy vọng là hướng Đông Nam. Nó hỏi tất cả các con vật nó có thể tiếp cận mà không quá nguy hiểm. Chúng có thấy đoàn quân thập tự chinh đi qua không? Nhưng ngôn ngữ tỏa mùi của loài kiến vẫn chưa là gì trong ngôn ngữ quốc tế. Tuy nhiên một con cánh cam khẳng định rằng nó đã nghe nói đội quân Bel-o-kan đã chạm trán các Ngón Tay và giành chiến thắng. Không thể thế được, ngay lập tức con 24 nghĩ. Chúng không thể đánh bại các chúa trời! Song trên đường đi, nó vẫn tiếp tục hỏi và qua đó biết đủ để tin rằng đã diễn ra một cuộc chạm trán. Nhưng trong hoàn cảnh nào, và kết quả là gì? Nó không ở đó. Nó không thể thấy các chúa trời của nó, và nghiêm trọng hơn, nó không thể trả được cho họ cái vỏ kén của nhiệm vụ Sao Thủy. Sự lơ đãng và khả năng định hướng kém muôn thuở của nó thật đáng nguyền rủa! Nó nhìn thấy một con lợn rừng đi qua. Con lợn rừng hẳn sẽ đi nhanh hơn nó. Thế là, bị ám ảnh bởi mong muốn gặp lại các chị em kiến đỏ hung của mình và ai mà biết được, tiếp cận thành công với các Ngón Tay, nó leo lên một chân con lợn rừng. Nó không phải chờ đợi lâu, con lợn rừng lao đi. Vấn đề là con lợn rừng lại rẽ sang hướng Bắc. Nó phải nhảy xuống. Thật may mắn. Một con sóc xuất hiện, nó vội bám vào lông con sóc. Con sóc đi về hướng Đông Bắc, nhưng bất thình lình con vật gặm nhấm nhanh nhẹn ấy lại dừng trên một ngọn cây và con 24 phải nhảy xuống đất càng nhanh càng tốt. Dĩ nhiên là nó đang đi rất nhanh nhưng nó vẫn chỉ có một mình. Nó cảm thấy thật khó định hướng, nó phải trấn tĩnh lại: nó tin vào các Ngón Tay, đấng chúa trời toàn năng. Thế là nó cầu khấn họ, để họ chỉ lối dẫn đường nó đến với đoàn quân thập tự chinh và đến với chính bản thân họ. Thưa các Ngón Tay, đừng bỏ rơi tôi trong thế giới đáng sợ này. Hãy giúp tôi tìm thấy các chị em tôi. Nó gập râu lại, như để tiếp xúc tốt hơn với các ông chủ của mình. Chính lúc ấy nó nhận thấy một mùi quen thuộc phía sau lưng. Cô! Con 24 ngập tràn sung sướng. 103, vốn đã lên đường tìm kiếm thông tin về Askoleïn, Tổ ong vàng, thở phào nhẹ nhõm khi trông thấy cái kén. Nó cũng rất hài lòng vì được gặp lại con kiến trẻ nổi loạn theo thuyết hữu thần. Cô không làm mất cái vỏ kén bướm phải không? Con 24 chỉ cho 103 xem cái vỏ kén quý giá và chúng cùng gia nhập phần còn lại của đoàn quân. 97. BÁCH KHOA TOÀN THƯ VẤN ĐỀ KHÔNG GIAN-THỜI GIAN: Xung quanh một nguyên tử có rất nhiều electron, một số electron ở vị trí hết sức gần nhân, số khác ở vị trí xa hơn. Khi một trong số các electron buộc phải thay đổi vị trí do tác động bên ngoài, ngay lập tức hiện tượng truyền năng lượng dưới dạng ánh sáng, nhiệt, bức xạ sẽ xảy ra. Di chuyển một electron từ tầng thấp lên tầng cao hơn cũng giống như đưa một thằng chột đến xứ mù. Electron ấy sẽ tỏa sáng, sẽ gây ấn tượng, sẽ trở thành vua. Ngược lại, một electron đang ở tầng cao mà bị chuyển xuống tầng dưới sẽ mang dáng vẻ của một kẻ ngốc nghếch tuyệt đối. Cả vũ trụ được xây dựng một cách đồng bộ, như công nghệ sản xuất mì dẹt. Các không gian-thời gian khác nhau tồn tại cạnh nhau và được xếp thành những lớp chồng lấn. Một vài không gian-thời gian rất nhanh và phức tạp, số khác lại chậm và rất sơ khai. Chúng ta cũng bắt gặp cơ cấu tổ chức phân tầng này ở mọi cấp độ sinh tồn. Do đó, một con kiến vô cùng thông minh và có tài xoay xở bị ném vào thế giới loài người sẽ chỉ còn là một con vật vụng về nhát chết. Một con người dốt nát và ngu ngốc chẳng may sa phải một tổ kiến lại trở thành vị chúa toàn năng. Tuy nhiên con kiến được tiếp xúc với loài người sẽ học hỏi được nhiều điều hơn từ trải nghiệm đó. Khi trở lại với đồng loại mình, hiểu biết của nó về không gian-thời gian cao cấp chắc chắn sẽ mang lại cho nó quyền năng đối với đồng loại. Để tiến bộ, có một cách rất tốt là hiểu biết tình trạng cùng khổ trong không gian-thời gian cao cấp, để sau đó trở lại với không gian-thời gian gốc của mình. Edmond Wells, Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối, quyển II. 98. RUỒI - BẠN CỦA CHÚNG TA Đến được chỗ các Ngón Tay trong khoảng rừng thưa, nơi giờ đây đoàn quân thập tự chinh đóng quân, con 24 nhất định không tin rằng các chị em kiến đỏ hung của nó đã hạ chết một đức chúa. Nó khăng khăng nói với 103 là họ đã nhầm Ngón Tay với một con vật khổng lồ nào đấy. Tuy nhiên, nếu đó vẫn là một Ngón Tay, có thể Ngón Tay này chỉ giả vờ chết. Nó hẳn muốn thử phản ứng của chúng, đo mức độ hăng say của chúng. Vốn nổi tiếng ngây thơ, con 24 hỏi một câu khiến tất cả bàng hoàng: nếu Ngón Tay đã chết thì xác nó đâu? 103 hơi bối rối một chút, rồi hết hẳn. Nó khẳng định đã chạy khắp nơi trên cơ thể một Ngón Tay và giờ đã có được một ý tưởng chính xác hơn nhiều về vấn đề đó. Trong khi nó truyền lại tất cả những điều này cho con 24 thì ý tưởng nảy sinh trong não nó: tại sao không soạn thảo một pheromon ký ức về các Ngón Tay chứ? Nó tiết ra một ít nước bọt và khắc lên đó: Pheromon: Động vật học Chủ đề: Các Ngón Tay Kiến tiết dãi: 103 683 Năm: 100 000 667 1) Các Ngón Tay có tồn tại. 2) Các Ngón Tay rất dễ bị tổn thương. Có thể giết chúng bằng nọc ong. Ghi chú liên quan đến nhận xét thứ hai: a) Có lẽ còn tồn tại những cách khác để giết các Ngón Tay, nhưng đến nay mới có nọc ong là tỏ ra hiệu quả. b) Cần một lượng nọc ong rất lớn nếu muốn giết toàn bộ các Ngón Tay. c) Tuy nhiên rất khó để giết chết các Ngón Tay. 3) Các Ngón Tay lớn hơn rất nhiều so với những gì mắt chúng ta có thể thấy. 4) Các Ngón Tay rất nóng. 5) Các Ngón Tay phủ trên người một lớp sợi thực vật. Như một lớp da nhân tạo có màu. Lớp da này không chảy máu khi ta dùng hàm dưới xuyên qua. Chỉ có lớp da phía dưới là chảy máu. Nó rướn râu lên để tập hợp các ký ức lại rồi tiếp tục tiết nước bọt: 6) Các Ngón Tay tỏa mùi rất mạnh, không giống bất cứ mùi quen thuộc nào. Nó trông thấy một đàn ruồi bu quanh một vũng máu đỏ sẫm. 7) Các Ngón Tay có máu đỏ, như loài chim. Giọt máu đó đang thu hút một đàn ruồi vo ve. 8) Nếu các Ngón Tay là... Thực sự là không thể làm việc nổi trong điều kiện này. Lũ ruồi cứ như đang dự yến tiệc vậy. Chẳng nghe thấy gì nữa. 103 phải ngừng lại và giải tán lũ vật bất hảo kia. Nhưng nghĩ cho kỹ thì ruồi có thể rất hữu ích đối với cuộc thập tự chinh. 99. BÁCH KHOA TOÀN THƯ QUÀ: Ở loài ruồi xanh, con cái ăn thịt con đực ngay trong lúc giao phối. Các cảm xúc khiến nó đói ngấu và với nó, thứ gì xuất hiện đầu tiên ngay cạnh sẽ trở thành bữa trưa hảo hạng. Nhưng khi con đực muốn làm tình, nó cũng chẳng muốn chết vì bị người yêu mình ngốn ngấu. Bởi vậy, để thoát khỏi thứ bi kịch này: có được Tình Yêu mà không phải chịu Chết Chóc, con ruồi xanh đực tìm ra một mẹo. Nó mang đến một mẩu thức ăn làm “quà”. Như vậy, khi quý bà ruồi xanh thấy đói, nó có thể nhấm nháp mẩu thịt mà đối tác của nó vẫn giao phối được không chút nguy hiểm. Ở một loài còn tiến hóa hơn, con đực mang đến mẩu thịt côn trùng trong một cái vỏ kén trong suốt, nhờ đó nó tranh thủ thêm được chút ít thời gian quý báu. Một loài ruồi nữa cũng rút ra được hệ quả là thời gian mở quà, theo quan điểm của con đực, còn quan trọng hơn chất lượng của chính món quà. Ở loài ruồi này, vỏ kén bọc ngoài món quà thường rất dày và to, nhưng... bên trong lại rỗng. Lúc con cái phát hiện ra mình bị bịp, con đực đã hoàn thành việc của nó rồi. Như vậy, mỗi loài lại điều chỉnh thêm lối xử sự của chúng. Chẳng hạn ở loài ruồi ăn thịt empis, con cái thường lắc lắc cái vỏ kén để kiểm tra xem liệu nó có rỗng không. Nhưng điều đó lại làm nảy sinh phương cách khác. Con đực nhìn xa trông rộng đã nhét đầy phân mình vào gói quà, đủ nặng để có thể khiến con cái tưởng đó là những mẩu thịt. Edmond Wells, Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối, quyển II. 100. LAETITIA BỎ TRỐN Đến nhà tù, đội trưởng Méliès yêu cầu được gặp Laetitia Wells. Anh hỏi quản giáo: - Cô ấy phản ứng thế nào khi bị tống giam? - Chẳng thế nào cả. Cô ấy không phản ứng. - Ý ông là gì? - Cô ấy ngủ suốt từ lúc vào đây tới giờ. Cô ấy chẳng ăn gì, thậm chí không uống lấy một ngụm nước. Cô ấy không nhúc nhích. Cô ấy ngủ và chẳng điều gì có thể đánh thức cô ấy. - Cô ấy ngủ được bao lâu rồi? - Bảy mươi hai tiếng. Jacques Méliès bị bất ngờ trước phản ứng này. Những phụ nữ anh từng bắt giữ thường khóc lóc, kêu gào điên dại chứ chẳng bao giờ ngủ cả. Điện thoại đổ chuông. - Của anh đấy, viên quản giáo nói. Là thanh tra Cahuzacq. - Sếp này, tôi đang ở chỗ bác sĩ pháp y và xảy ra một vấn đề. Lũ kiến của cô phóng viên ấy mà, ừm, chẳng con nào cử động nữa. Anh nói gì về chuyện này? - Tôi nói gì về chuyện này, tôi nói gì về chuyện này... Tôi nói rằng chúng ngủ đông, có thế thôi. - Giữa trời tháng Tám sao? viên thanh tra ngạc nhiên. - Hoàn toàn chính xác! Méliès tin tưởng khẳng định. Emile? Hãy nói với bác sĩ pháp y là lát nữa tôi sẽ qua. Jacques Méliès gác máy, mặt tái nhợt. - Laetitia Wells cùng lũ kiến của cô ấy ngủ đông. - Anh nói gì cơ? - Phải, tôi từng học được điều này trong môn sinh học. Khi trời lạnh, khi trời mưa, khi kiến chúa của chúng biến mất, lũ côn trùng sẽ ngừng mọi hoạt động lại và giảm nhịp tim cho đến khi chìm vào giấc ngủ hoặc đi đến cái chết. Hai người đàn ông chạy qua dãy nhà giam đến buồng giam Laetitia. Họ nhanh chóng cảm thấy yên tâm. Từ đôi môi cô gái trẻ phát ra tiếng thở nhè nhẹ. Méliès nắm cổ tay cô và nhận thấy mạch đập... hơi chậm. Anh lắc người cô cho tới khi cô tỉnh giấc. Laetitia hé mở đôi mắt màu hoa cà, dường như cảm thấy khó nắm bắt tình hình và cuối cùng cũng nhận ra viên đội trưởng. Cô mỉm cười ngủ lại. Méliès chọn cách tạm thời quên đi những xúc cảm rối bời đang khiến anh bối rối. Anh quay về phía viên quản giáo: - Ông sẽ thấy sáng mai cô ấy đòi ăn sáng cho mà xem. Tôi cá đấy. Dưới lớp da mỏng manh của mí mắt, đôi mắt màu hoa cà đảo từ trái qua phải, từ trên xuống dưới, như để dõi theo tốt hơn các thay đổi trong giấc mơ. Thật lạ. Cứ như Laetitia bỏ trốn vào cõi mộng vậy. 101. TUYÊN TRUYỀN Thế đấy, rất đơn giản. Con 23 bắt đầu bài diễn văn của mình như vậy. Nó đứng trong một chỗ trũng được đào sâu vào đá cát kết, con 24 ở ngay cạnh nó. Một tốp kiến gồm ba mươi ba con đứng đối diện với nó. Thoạt tiên nó định tổ chức các buổi họp tuyên truyền ở ngay trong chỗ đóng quân ngoài trời nhưng rồi nó khôn ngoan từ chối giải pháp ấy: đó là chỗ tai vách mạch rừng. Con 23 đứng trên bốn chân: Các Ngón Tay đã tạo ra chúng ta và đưa chúng ta đến Trái đất để chúng ta phục vụ họ. Họ quan sát chúng ta và chúng ta phải chú ý không làm họ mất lòng bởi họ có thể trừng phạt chúng ta. Chúng ta phục vụ họ và họ sẽ trao cho chúng ta một phần sức mạnh của họ. Phần lớn cử tọa là những con kiến nạn nhân của đám sán dây trong phân con chim gõ kiến đen. Dù nguyên do là vì chúng chẳng còn gì quan trọng để mất hay vì chúng kiếm tìm nguồn an ủi trong cơn suy sụp, thì sự việc cũng rồi: những kẻ bạch tạng đang chăm chú lắng nghe các lập luận thần học. Thường là sững sờ, đôi khi nghi hoặc, tất cả bọn chúng đều hy vọng vào một thế giới trên cao vượt qua cái chết. Cần phải nói thêm rằng những con kiến bạch tạng khốn khổ phải chịu đựng rất nhiều khó khăn. Chúng dần bị nỗi buồn đau bệnh tật gặm nhấm, bị bỏ lại phía sau và có quyền tự hỏi về ý nghĩa của sự tồn tại. Cũng có lúc chúng kiên quyết tạo khoảng cách và trở thành con mồi dễ bắt cho các loài động vật ăn thịt khác nhau. Tuy nhiên, bất kể con kiến lính nào trông thấy một con kiến ốm đau bị tấn công đều không ngần ngại bay tới cứu. Tinh thần đoàn kết Myrmécéen không phân biệt ai với ai, nhất là lúc đang diễn ra cuộc thập tự chinh đầu tiên. Dù thế nào, bức thông điệp thần thánh cũng cuốn hút và tìm được những cái râu phát tín hiệu đồng tình, trong đó có cả các thương binh. Và điều chẳng mấy kỳ lạ không phải là đám kiến tụ họp trong chỗ trũng này quên mất rằng nếu chúng rời Cấm Thành, đó là để tiêu diệt những kẻ mà hiện chúng đang gần như là ngưỡng mộ. Song cũng có những ý kiến bác bẻ, những câu hỏi có thể khiến người ta bối rối. Nhưng con 23 đã có sẵn câu trả lời: Quan trọng là phải tiếp cận các Ngón Tay. Còn lại đừng lo lắng gì cả. Các Ngón Tay là chúa trời và họ bất tử. Phải đáp lại thế nào đây? Một con kiến trinh sát đỏ hung rướn râu lên: Tại sao các Ngón Tay lại chẳng phát đi cái gì để chỉ dẫn cho chúng ta điều chúng ta nên làm trong mọi lúc? Họ nói chuyện với chúng ta¸ con 23 trấn an. Ở Bel-o-kan, chúng ta vẫn thường xuyên liên hệ với các Ngón Tay. Một con kiến pháo binh: Làm thế nào nói chuyện được với các chúa trời? Câu trả lời: Cần phải nghĩ thật nhiều đến họ. Các chúa trời gọi đó là “cầu nguyện”. Mọi lời cầu nguyện được phát đi dù tới đâu cũng đều được các chúa trời lắng nghe. Một con kiến bạch tạng tung ra một pheromon đẫm vẻ thất vọng: Các Ngón Tay liệu có thể chữa khỏi chứng bạch tạng không? Các Ngón Tay có thể làm mọi chuyện. Thế là một con kiến lính hỏi: Bầy yêu cầu chúng ta giết toàn bộ các Ngón Tay, vậy chúng ta sẽ làm gì? Con 23 liếc nhìn kẻ đặt câu hỏi và khẽ rung rung mấy cái cần cảm giác của mình. Chẳng gì cả. Chúng ta sẽ chẳng làm gì cả. Chúng ta sẽ giữ khoảng cách và quan sát. Đừng lo gì cho các chúa trời. Các chúa trời là đấng toàn năng. Chỉ cần tuyên truyền lời của Tiến sĩ Livingstone là đủ. Hãy tập hợp đội hình càng đông càng tốt. Một cách thận trọng. Và đặc biệt, hãy cầu nguyện. Đối với phần đông cử tọa, đây là lần đầu tiên chúng có hành vi nổi loạn chống lại Bầy. Và chúng thấy điều đó thật phấn khích. Ngay cả khi các Ngón Tay không tồn tại. 102. BÁCH KHOA TOÀN THƯ CHÚA TRỜI: Chúa trời, theo định nghĩa, luôn hiện diện khắp nơi và là đấng toàn năng. Nếu có tồn tại, hẳn chúa trời cũng hiện diện khắp nơi và có thể làm được mọi chuyện. Nhưng nếu làm được mọi chuyện, liệu chúa trời có tạo ra nổi một thế giới nơi người vắng mặt và người không thể làm gì ở đó? Edmond Wells, Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối, quyển II.