
George Best, David Beckham của những năm 1960 (Ảnh: Allposters.co.uk)
Đá bóng giỏi, điển trai, lại gợi tình, Best làm tan nát trái tim biết bao người hâm mộ, đặc biệt là các cô nàng mới lớn. Fan cuồng đóng trại trước cửa nhà anh, chỉ đợi anh bước ra là bám theo. Xe Best đậu ở bãi đỗ xe Old Trafford ngày nào cũng bị ghi bậy những hàng chữ tỏ tình, đến nỗi anh phải bỏ xe, đi taxi đến sân. Mỗi tuần, Best nhận được hàng chục ngàn bức thư từ fan, phải thuê riêng ba thư ký để trả lời. Bản thân anh cũng cố gắng hồi âm và ký tặng ít nhất vài trăm bức. “Cứ một tuần, tôi phải giành riêng hai buổi chiều chỉ để viết thư và ký tặng”, Best kể, “Người ta đã mất công viết cho mình, ít nhất mình cũng ký cho họ một chữ chứ”.Nếu chỉ có thế thì tuy mất thời gian mà còn lành mạnh. Đằng này, càng nổi tiếng, Best càng bị cuốn hút vào thế giới phù hoa, sa lầy trong tệ nạn, nhất là sau khi giành Quả Bóng Vàng. Anh cặp kè cùng người mẫu kia, hoa hậu nọ, la cà liên miên hết club lại bar. Tệ hơn nữa, Best nghiện cả bài bạc lẫn rượu chè. Chính vì nghiện rượu không bỏ được, cơ thể anh bị tổn thương trầm trọng, dẫn đến cái chết sớm năm 59 tuổi.Đặt hy vọng vào George Best, McGuinness như đang chơi một canh bạc. Từ 1969-1970 đến 1971-1972, Best luôn ghi mỗi mùa hơn 20 bàn, dẫn đầu danh sách phá lưới tại CLB. Thế nhưng, ẩn sau con số ổn định đó là một phong độ rất phập phù. Những khi ăn chơi ít, Best thể hiện kỹ năng “đỉnh của đỉnh”, như khi ghi 6 bàn trong trận thắng Northampton 8-2 vào tháng 2, 1970, tái lập kỷ lục của Harold Halse năm 1911[3]; còn khi đang độ bê tha, anh chẳng đóng góp được gì.Trước trận bán kết Cúp FA gặp Leeds vào tháng 3, 1970, toàn đội United tập trung tại khách sạn ở Worchester. Trong lúc đồng đội đang nghỉ ngơi, George Best đưa gái vào phòng hú hí. Hai người “hành sự” ồn ào đến nỗi McGuinness nghe thấy, tông cửa xông vào, bắt tại trận màn hành lạc. Éo le thay, bắt xong rồi, McGuinness không biết xử trí ra sao. Kỷ luật Best nhỡ thua Leeds thì sao? Mà không kỷ luật thì còn gì là khuôn phép? Rốt cuộc, McGuinness cho Best ra sân, như không chuyện gì xảy ra. Cầu thủ United đều bất bình vì HLV không trừng phạt thói vô kỷ luật của Best, còn chính Best chơi mờ nhạt như một bóng ma; Quỷ Đỏ hòa Leeds 0-0, rồi thua 0-1 trong trận tái đấu.Không riêng chuyện George Best, nói chung, cầu thủ không phục vị HLV mới trên mọi phương diện. Vì ai nấy đã quá quen với phong cách làm việc của Matt Busby, những thay đổi McGuinness thực hiện đều bị coi là phiền hà, nhiễu sự. Chẳng hạn, khi McGuinness áp dụng phương pháp hiện đại, cho đem bảng đen vào phòng thay đồ để vẽ hình, phân tích chiến thuật một cách chi ly thì học trò ngáp dài: Sao phức tạp thế, Sir Matt có nói nhiều vậy đâu! McGuinness muốn bỏ 4-2-4, chuyển sang dùng 4-3-3, chiến thuật đang là thời thượng sau thắng lợi của tuyển Anh ở World Cup 1966, cũng bị phản đối: Chiến thuật cũ giúp mình giành cúp C1, đổi để làm gì?Kể cũng khổ cho McGuinness. Mới ngoài 30, còn quen thói vui vẻ trẻ trung, có bận đang ngồi xe buýt cùng đội bóng, anh nổi hứng đánh bài với tiền đạo cánh Willie Morgan, lúc thua thì nổi sung, quẳng bài tứ tung. Cầu thủ liền dè bỉu: HLV không nên nết, đi gầy sòng với cầu thủ, thua rồi lại sửng cồ! Rút kinh nghiệm, McGuinness giữ khoảng cách, làm nghiêm với hoc trò, thậm chí ra oai bằng cách bắt Bobby Charlton hít đất. Dư luận liền nhao nhao: Thật là không biết điều, Charlton ngang vai với ổng, mà ổng dám làm vậy!Mùa 1969-1970, United chỉ đứng hạng tám, nhưng Busby vẫn kiên nhẫn tin dùng McGuinness. Hơn ai hết, ông hiểu rằng đội hình nay không được như xưa, muốn thành công quả tình rất khó. Ngay trong mùa cuối Busby ngồi ghế HLV, Quỷ Đỏ cũng trắng tay: Đứng thứ 11 giải Hạng Nhất, mất Cúp Liên Lục Địa vào tay Estudiantes (Argentina), và bị AC Milan loại khỏi bán kết Cúp C1[4]. Vậy sao trách được McGuinness.Tuy thế, sự kiên nhẫn chỉ có giới hạn. Sang tháng 12, 1970, United thua liên tiếp, rơi xuống thứ 18, đứng trước nguy cơ xuống hạng. George Best thì ngày càng lộng hành, không những một mình bê tha, mà còn rủ rê đồng đội cùng đổ đốn. Không thể đứng nhìn được nữa, Matt Busby quyết định trở lại ghế HLV. McGuinness bị đẩy về đội trẻ như cũ, đến cuối mùa thì xuất ngoại, sang Hy Lạp làm HLV cho Aris FC.Quen mùi ăn chơi, trước trận gặp Chelsea vào tháng 1, 1971, George Best bỏ đội, đến ăn dầm nằm dề ở nhà cô bồ, diễn viên Sinead Cusack[5]. Không thiếu quyết đoán như McGuinness, Busby phạt tiền Best thật nặng, kèm treo giò hai tuần. Thấy thầy cũ tái xuất, ra tay trừng phạt, Best riu ríu quay về, tuân thủ nội quy được một thời gian. Với Best nổ súng đều đặn, phong độ United cải thiện trong nửa sau mùa giải, vươn lên được thứ tám. Đã nhấn mạnh từ đầu kỳ trở lại này chỉ mang tính chữa cháy, nên trận cuối mùa cũng là lần cuối cùng Sir Matt dẫn dắt Quỷ Đỏ. Trong trận cầu đầy kịch tính và cảm xúc ấy, United thắng kình địch City 4-3. Như để tiễn đưa người thầy yêu kính, M.U Tam Thánh cùng thể hiện phong độ tuyệt vời như thời hoàng kim: Best lập công hai lần, hai bàn còn lại chia đều cho Law và Charlton.Sir Matt Busby và Wilf McGuinness (Ảnh: Mirror.co.uk)
Chú thích:[1] Busby được phong Hiệp Sỹ năm 1969. Năm 1972, ông còn được tòa thánh Vatican vinh phong là Trưởng Hiệp Sỹ Dòng Thánh Grêgôriô Cả (Knight Commander of the Order of St.Gregory the Great).[2] Jimmy Murphy không biết lái xe hơi, nên được CLB cho hưởng phụ cấp di chuyển bằng taxi. Sau khi bị cắt phụ cấp, ông phải bắt xe buýt đi làm.[3] Về Harold Halse, xin xem lại chương bốn.[4] United thua Milan 0-2 lượt đi, thắng 1-0 lượt về. Trong trận lượt về, Denis Law bị từ chối một bàn thắng, vì trọng tài cho rằng bóng chưa qua khỏi vạch vôi. Với kỹ thuật thời đó, không thể xác định được trọng tài đúng hay sai, bàn thắng hợp lệ hay chưa. Nếu bàn thắng được công nhận, hai bên đã phải tái đấu.[5] Trong Manchester United – The Biography, White (2010) viết rằng sự việc xảy ra lúc McGuinness còn tại vị. Ấy là nhầm.