Than ôi cái kiếp… làm chồng. Thời thế đổi ngược, lộn vòng hoán nhau.
Tại vì tóc bạc trên đầu.
Mới cưới được vợ nên đau cái.. mình.
Vợ trẻ mơn mởn, lại xinh.
Nên đành “nuốt hận” gồng mình chiều em.
Ti vi buổi tối em xem.
Chồng già lủi thủi giặt rèm, nấu cơm.
Đã vậy còn có những đêm.
Canh cho em ngủ êm đềm giấc ngon.
Trời nóng, máy lạnh bật lên.
Khi vừa đủ mát chớ quên off liền.
Cuối tháng báo điện nhiều tiền.
Em “treo” mấy suất, chồng hiền buồn hiu.
Bây giờ tan sở buổi chiều.
Ba chân bốn cẳng đánh liều phóng nhanh.
Đón em – vợ đẹp phải canh.
Đề phòng mấy đứa… đầu xanh nó vồ.
Sáng dậy mua sẵn một tô.
Phở ngon đặc biệt để cho em dùng.
Chồng già “bấm bụng”… ung dung.
Bánh mì, xôi trắng… má phùng cố nhai.
Trước kia bè bạn lai rai.
Nhưng giờ vợ gọi… bái bai chuồn về.
Anh xin “chết” bởi hiền thê
Trọn đời chung thủy, đừng chê… anh già!